Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Tiểu Công Chúa, Bạo Quân Luống Cuống Rồi

Chương 69: VỞ KỊCH TRẠNG NGUYÊN LANG PHỤ LÒNG




Chu phu nhân biết rõ nguyên nhân tại sao thái độ hai người này lại chuyển biến to lớn như thế.

 

Nhưng Tửu Nhi lại không có khả năng thật sự ở Nhân Thọ Điện đến khi xuất giá.

 

Hiện tại mọi vinh quang đều là lâu đài xây trên cát*.

*空中楼阁 - ví với những kế hoạch, những lý luận xa rời thực tế

 

Mà Chu Hoan Tửu đang ở Nhân Thọ Điện rốt cuộc cũng có thể xác định, giọng nói kỳ quái vẫn luôn nhắc nhở bé chính là tiếng lòng của công chúa.

 

Này này này…… Cái này cũng quá không thể tưởng tượng nổi.

 

Có điều Chu Hoan Tửu không rảnh đi cân nhắc chuyện tiếng lòng, bởi vì bé phải đi học.

 

Hoàng Thượng trực tiếp ném bé vào Hoằng Văn Quán.

 

Hoằng Văn Quán là học đường chuyên dụng của hoàng thân quốc thích. Thật ra, trước kia khi Chu Dự vẫn còn là Tín quốc công, Chu Hoan Tửu cũng là có tư cách tới học.

 

Nhưng Chu Dự cũng không muốn lãng phí một vị trí cho bé.

Để theo kịp tiến độ học tập của Hoằng Văn Quán, Chu Hoan Tửu bận rộn tối tăm mặt mũi.

 

Bé cực kỳ ghen tị với Bối Tịnh Sơ cả ngày hết ăn rồi lại ngủ.

 

Bởi vì không thể tiếp tục đi quấy rầy Chu Hoan Tửu, Bối Tịnh Sơ cũng không muốn ở lại Nhân Thọ Điện nữa.

 

Người cha già chờ đợi đã nhiều ngày, mong sao mong trăng, rốt cuộc mong đến khuê nữ vô lương tâm chịu về nhà.

 

Nhưng mà tình huống hiện tại rất là xấu hổ.

 

Bởi vì hiện tại là vòng cuối cùng của kỳ thi khoa cử - thi đình.

 

Những thí sinh đang ngồi điên cuồng viết sách luận phía dưới đều đã trở thành tiến sĩ.

 

Vòng thi đình cuối cùng chính là hoàng đế tự mình từ trong số những người này tuyển chọn ra Trạng Nguyên, Bảng Nhãn, Thám Hoa ba người đứng đầu bảng.

 



Thật ra việc chọn Thám Hoa xếp hạng thứ ba rất lỏng lẻo, nói là ba người đầu bảng, kỳ thật không nhất định là xếp thứ ba, mà là chọn ra người đẹp trai nhất trong số các Tiến sĩ.

 

Trường thi trang nghiêm chỉ có tiếng lật giấy sột soạt, hoàng đế đi qua đi lại quan sát các thí sinh đang chăm chú giải bài thi, cực kỳ uy nghiêm.

 

Nếu không phải hắn đang ôm một đứa bé trong lòng.

 

Bối Tịnh Sơ xấu hổ đến mức ngón chân sắp khắc được một tòa Tuyên Thất Điện.

 

[Ting ~ tuyên bố nhiệm vụ, ngăn cản Thám Hoa Đồng Hoài Ân hắc hóa.]

 

[Thời hạn nhiệm vụ: ba tháng.]

 

[Thưởng điểm tích lũy: 300]

 

[Hả hả hả? Đồng Hoài Ân?] Người này ở trong nguyên tác là boss lớn, sau khi nam chính trưởng thành hắn đã là một thế hệ quyền thần, hơn nữa còn là gian thần.

 

Bè cánh đấu đá, bài trừ dị kỷ.

 

Nam chính ở giai đoạn trước đều phải tránh va chạm với tên quyền thần này,  phải khom lưng cúi đầu.

 

Kết quả hắn thế mà lại hắc hóa sao?

 

Bối Tịnh Sơ mở ra giao diện tình báo, tìm kiếm một hồi, rốt cuộc tìm thấy câu chuyện về Đồng Hoài Ân.

 

Kết quả sau khi đọc xong, nàng trực tiếp khóc ầm lên.

 

“Oe oe oe…”

 

Trường thi yên tĩnh đột nhiên vang lên tiếng trẻ con khóc vang dội, động tác vùi đầu viết đáp án của các thí sinh nhất trí dừng lại, đồng loạt ngẩng đầu nhìn qua.

Sau đó sợ mạo phạm Hoàng Thượng nên lại cúi đầu, nhưng ánh mắt vẫn như có như không liếc qua bên này.

 

Hoàng đế: …

 

Trên trán hắn hiện đầy vạch đen.



 

Hiện tại hắn chỉ muốn đánh trẻ con.

 

Hoàng đế ôm Bối Tịnh Sơ đi xuống, đang định cảnh cáo nhóc con này thì lại nghe được một tin tức khó lường.

 

[Đây là cái cốt truyện kiểu gì vậy, hoa khôi nương tử* và thư sinh nghèo lưỡng tình tương duyệt, giúp đỡ hắn thượng kinh đi thi.]

*gái lầu xanh

 

[Các cô nương khác đều khuyên nàng ấy, nói là loại người này đều là nam nhân phụ lòng. Nếu là hắn không thi đậu thì thôi, cuối cùng còn có khả năng nhận thức ngươi, chỉ là sẽ bòn rút tiền của ngươi.]

 

[Chờ hắn thi đậu chính là thượng ngạn đệ nhất kiếm, tiên trảm ý trung nhân. *!]

*Đây là một thuật ngữ trên Internet đề cập đến hành vi bỏ rơi bạn trai hoặc bạn gái ban đầu sau khi thành công trong công việc.

 

[Nhưng hoa khôi nương tử vẫn muốn đánh cuộc thử một lần.]

 

[Sau đó Đồng Hoài Ân thi đậu, còn thi đậu Thám Hoa.]

 

Hoàng đế vừa nghe tên Đồng Hoài Ân đã biết là ai, là một tiến sĩ mà hắn rất xem trọng.

 

Tài hoa hơn người, sách luận rất mạnh dạn lại có tính thực tiễn.

 

Nếu không phải tuổi còn quá trẻ, hoàng đế còn muốn chọn hắn làm Trạng Nguyên.

Vừa lúc diện mạo của hắn cũng rất tuấn tú, hoàng đế dự định chọn hắn làm Thám Hoa lang để đè ép nhuệ khí của hắn một chút.

 

Tiếng lòng của nhóc con vẫn tiếp tục: [Đồng Hoài Ân đề danh bảng vàng, đường làm quan rộng mở lại không có quên hoa khôi nương tử.]

 

[Những người từng cho rằng hắn chỉ lừa tiền lại không ngờ tình cảm của bọn họ là thật, hắn là thật sự rất, rất thích Hương Xảo cô nương.]

 

[Nhưng Hữu thượng thư Điền Hồng lại coi trọng tiềm lực của hắn, muốn hắn làm nữ tế của mình.]

 

[Đồng Hoài Ân đương nhiên không chịu, hắn đã có cô nương mình yêu rồi, hai người cũng đã hứa hẹn, chờ lần này hắn thi xong trở về, cho dù kết quả như thế nào cũng sẽ cưới nàng.]

 

[Điền Hồng hoàn toàn không màng tới tấm chân tình của thiếu niên lang, ông ta cho rằng đều là nam nhân, bản thân chính là đồ móng heo cho nên nam nhân khác cũng đều là một đám móng heo!]