Miệng vừa hỏi, trong lòng Triệu Uyển Nhu vừa âm thầm quyết định, lát nữa cô sẽ pha chế một cốc thức uống mà Thái Lãnh Hàn vẫn thường hay gọi để riêng cho hắn. Thế nhưng Minh Nga lại trả lời là một loại thức uống mà Triệu Uyển Nhu không bao giờ muốn cho Thái Lãnh Hàn uống:
- Anh ấy gọi cà phê đen đậm đặc không đường.
Cái gì? Triệu Uyển Nhu cau mày, tảng băng ngốc nghếch kia đã quên rằng hắn bị đau dạ dày rất nặng hay sao mà còn uống cà phê đen đậm đặc không đường? Cà phê thường có vị chua, nếu uống không đường sẽ không tốt cho những chiếc dạ dày đã từng bị tổn thương. Hay là, cà phê đậm đặc không đường kia là cho Phương Hiệp Hòa uống? Triệu Uyển Nhu hỏi, Minh Nga lắc đầu:
- Không đâu. Anh trợ lý kia mua hai loại, một trà sữa, một cà phê. Em thấy nhận hàng xong là anh ta cắm ống hút vào ly trà sữa uống ngay, còn cốc cà phê thì vẫn để nguyên. Có lần em hỏi thì anh ta đã trả lời rằng Tổng giám đốc của bọn họ vẫn có thói quen thức đến khuya để làm việc, nên cần uống cà phê để tỉnh táo.
Một ngọn lửa tức giận bùng lên trong lòng của Triệu Uyển Nhu. Tảng băng ngốc nghếch này, anh tham công tiếc việc đến mức muốn bán mạng luôn hay sao? Nhưng nhớ lại những lời mà Liễu Hồng Hạnh vừa nói, Triệu Uyển Nhu lại cảm thấy vừa áy náy vừa chua xót. Thái Lãnh Hàn bán mạng làm việc như thế còn không phải là vì để bù vào số tiền rất lớn mà hắn đã dùng để giúp đỡ công ty của nhà họ Triệu hay sao? Ngẫm nghĩ một lát, Triệu Uyển Nhu nghiêm nghị bảo với Minh Nga:
- Sau này anh ấy có đến mua cà phê đen đậm đặc không đường thì bảo là quán của chúng ta không có bán loại đấy nữa. Đổi thành trà sữa đi.
Minh Nga băn khoăn:
- Nhưng mà khách muốn uống cà phê, chúng ta lại đổi thành trà sữa thì có ổn không? Ngộ nhỡ khách không chịu mua trà sữa mà đến quán khác mua cà phê thì phải làm thế nào? Dù sao thì người ta cũng cần có chất cà phê để duy trì tỉnh táo mà.
Nỗi băn khoăn của Minh Nga nghe thì có vẻ lo lắng dư thừa, nhưng không phải là không có cơ sở. Nếu Thái Lãnh Hàn thật sự đổi sang quán khác để đặt hàng cà phê thì với cả Triệu Uyển Nhu lẫn quán cà phê thú cưng này đều chỉ có hại chứ không có lợi. Triệu Uyển Nhu cau mày, ngẫm nghĩ một lát rồi quyết định:
Minh Nga cười ngại ngùng:
- Trà sữa nhiều cà phê ạ? Em không biết cách làm đâu, nếu làm không tốt sẽ không ngon thì sao ạ?
Triệu Uyển Nhu gật đầu:
- Để chị làm thử xem sao.
Nói xong, Triệu Uyển Nhu lấy một phần trân châu đen do quán tự làm từ cacao trút vào cốc. Sau đó cô thêm đá viên và hồng trà, để thêm một phần sữa tươi vào. Cuối cùng, cô thêm một phần cà phê vào, khuấy đều. Sau khi pha xong, Triệu Uyển Nhu nếm thử. Đắng quá. Cô cho cà phê hơi nhiều rồi. Triệu Uyển Nhu lại pha thử thêm một ly khác. Lượng cà phê và sữa vẫn chênh nhau khá nhiều. Phải đến cốc thư tư, Triệu Uyển Nhu mới pha được một cốc trà sữa cà phê với lượng cà phê nhiều hơn so với loại bình thường mà vẫn không quá đắng. Sau đó, Triệu Uyển Nhu còn để thêm vài viên kẹo dẻo trái cây lên trên để trang trí.
Xong xuôi, Triệu Uyển Nhu đưa cốc trà sữa cà phê đã hoàn thành cho Minh Nga nếm thử. Khi thấy Minh Nga gật đầu khen ngon, Triệu Uyển Nhu dặn dò:
- Chị sẽ ghi lại công thức pha loại trà sữa nhiều cà phê này cho em. Sau này Thái Lãnh Hàn có đến mua, hoặc là ai mua cho Thái Lãnh Hàn thì em cứ pha theo công thức này cho anh ấy nhé. Vẫn có cà phê, nhưng không gây ảnh hưởng cho dạ dày.
Minh Nga chớp chớp mắt vài cái rồi tủm tỉm nói:
- Em không quen nhìn công thức rồi làm theo đâu. Hay là chị cứ viết công thức rồi để cho nhóm cậu Lộc tập pha chế theo đi. Còn bây giờ chị làm lại một lần nữa, chầm chậm thôi, để em quay phim lại rồi em làm theo. Nha?
Triệu Uyển Nhu gật đầu. Cô cũng biết tính của Minh Nga từ trước tới nay không quen nhìn giấy mà học, chỉ thích học theo kiểu trực quan sinh động. Thế là Triệu Uyển Nhu cẩn thận thực hiện lại một lần nữa thật chậm rãi để Minh Nga quay phim lại thao tác của mình. Dĩ nhiên là Minh Nga thật sự quay phim lại. Nhưng cô nàng không mấy chú ý vào những thao tác của Triệu Uyển Nhu mà chỉ tập trung quay lại dáng vẻ nhanh nhẹn và nét mặt chăm chú của bà chủ quán mình.
Sau khi Triệu Uyển Nhu pha chế xong cốc “trà sữa nhiều cà phê” thứ sáu thì lại đưa cho Minh Nga. Cô nàng vui vẻ cầm lấy cốc trà sữa, giơ lên ngắm nghía và cánh tay vô tình va trúng cái bát sữa dùng để pha chế đang để gần đó. Bát sữa văng trúng Triệu Uyển Nhu, tỏa ra hương thơm ngọt ngào. Minh Nga vội vã ra vẻ áy náy nói:
- Chị Uyển Nhu, em xin lỗi! Chị vào trong rửa tay đi ạ!
Triệu Uyển Nhu gật đầu rồi đi vào bên trong, đến nhà vệ sinh rửa tay. Đợi cánh cửa nhà vệ sinh đóng lại rồi, Minh Nga vội vàng ngoắc một cậu thanh niên đang đứng lau dọn gần đó, thì thào:
- Này, Lộc, trông chừng cửa hàng giúp chị nhé. Chị đi giao hàng đây.