Vòng loại của 《 Trường trung học Thanh Hòe 》 kết thúc, màn hình TV tối đen nhưng làn đạn vẫn im lặng.
Một lúc lâu sau mới có người đăng bình luận đầu tiên.
【Vậy... sẽ không có ai thắng trong phó bản này. 】
Ở cảnh cuối cùng, Diệp Sanh đang ngồi trên ghế trong lớp, nhấn loa và nhẹ nhàng nói với Tống Chung, khiến tất cả mọi người đều sốc đến mức tái mặt.
Trường trung học Thanh Hòe, tiếng chuông báo tử thần vang lên vì ai?
Tại sao họ dường như nghe thấy tiếng chuông dù đang ở bên ngoài?
Mọi người đều đang âm thầm tự hỏi, nếu bỏ bọn họ vào thì liệu bọn họ có thắng được không? Làm thế nào để bọn họ giành chiến thắng?
Ở trường trung học Thanh Hòe, tất cả người chơi dường như đều là những quân cờ được chơi theo ý muốn, được điều khiển vô hình bằng một tay. Mọi cơ hội họ nghĩ mình có để sống sót đều chỉ là ảo ảnh. Cái kết không ai có thể thắng đã đánh thức sự tự cho mình là đúng của khán giả.
Các dị năng giả trong Thành phố Giải trí Thế giới luôn tỏ ra cao cao tại thượng khi theo dõi cuộc thi loại trừ tân binh. Và giờ đây trò chơi 《 Trường trung học Thanh Hòe 》 đã đập tan cảm giác ưu việt của khán giả.
Diệp Sanh trông không giống một người chơi.
Diệp Sanh giống một khán giả hơn họ.
Trong trò chơi này, không phải họ xem "Diệp Sanh" mà là Diệp Sanh "xem" họ.
Cái kết đẫm máu của trường trung học Thanh Hòe khiến mọi người không nói nên lời.
Khi trò chơi kết thúc, họ vẫn không hiểu được Diệp Sanh, nhưng Diệp Sanh có thể dễ dàng nhìn thấy vẻ mặt choáng váng, bối rối và sợ hãi của họ.
ID của Diệp Sanh là... 【Người Chứng Kiến】.
Trong trò chơi, cậu nhìn những người chơi đang vật lộn để sinh tồn, họ làm trò hề; trong trò chơi, cậu nhìn khán giả tự cho mình là đúng, bị dắt mũi hết lần này đến lần khác.
Người Chứng Kiến.
Diệp Sanh được 10 điểm, thoát khỏi trò chơi và quay trở lại Không Gian Chủ Thần dưới lòng đất ở quận Thượng Thành. Bọn người Trữ Khánh cũng đi ra, mặc dù thua trò chơi, nhưng lại tham gia thăm dò nhiệm vụ nhánh, thu được một ít điểm. Sau khi Điền Tuyết đi ra liền bắt đầu khóc, Trữ Khánh cũng không cười nổi. Một nhóm người hoặc đang mờ mịt, suy sụp hoặc tê liệt. Trong số những người chơi đang có cảm xúc kích động, Diệp Sanh có vẻ nổi bật không giống người thường.
Đối với Diệp Sanh, 【Trường trung học Thanh Hòe】 chỉ là một phó bản cấp thấp. Trông rất đẫm máu và đáng sợ, ba cái PS, đảo ngược và đảo ngược, có thể dễ dàng đẩy con người vào tình thế tuyệt vọng và khiến rất nhiều người suy sụp và tuyệt vọng.
Tuy nhiên, cậu đã gặp phải tất cả nỗi kinh hoàng này trên chuyến tàu Âm Sơn.
—— Lúc trước ở trên chuyến tàu Âm Sơn, ba PS đằng sau dị giáo cấp A 【Thai Nữ】 của Cố Sự Đại Vương đều được viết cho cậu.
Người điều hành cấp S đã khiến cậu ghê tởm ngay lần đầu tiên họ gặp nhau.
Trường trung học Thanh Hòe thực sự không có giải pháp?
Diệp Sanh cụp mắt xuống và đi đến nơi đổi giải thưởng.
Không, trên thực tế, nếu nhóm người này có thể suy luận ra điều kiện 【P.S. ưu tiên】 thì bọn họ có thể giành chiến thắng.
【ps: Não người sản sinh ra suy nghĩ của con người, người nào bị thầy Tiêu ăn não sẽ "sống" lại trong cơ thể hắn một lần nữa. 】
【ppps: Sau khi Tiêu Dịch Thi chết, não của hắn sẽ bị học sinh của hắn ăn và nôn ra. Cô tưởng mình sẽ không bao giờ hiểu được kẻ rối loạn ăn uống, nhưng những năm sau đó, cô càng hối hận hơn về những gì mình đã vứt bỏ. 】
Trong lớp học, cậu nói với thầy Tiêu rằng ông ta có thể ngăn chặn việc giết chóc bằng cách ăn não của cô gái và phong ấn cô ấy.
Mặc dù cậu không để lại nhiều thời gian cho người chơi phản ứng.
Nhưng Diệp Sanh không nghĩ rằng một nhóm người thậm chí còn chưa nghĩ ra giải pháp cho "nhìn thấy vật và nhớ lại cảm xúc" sẽ nghĩ đến Tiêu Dịch Thi mới là boss của trường trung học Thanh Hòe và kẻ rối loạn ăn uống ban đầu.
Diệp Sanh dùng 10 điểm để lấy được cuốn sách 《 Năm Thảm Họa 》. Chủ Thần đã đặt nó dưới dạng một cuốn sách điện tử trên thanh công cụ của ứng dụng Khải Minh của cậu.
Diệp Sanh không có cái ác ý đi đùa bỡn với người khác, dù sao cậu cũng không phải là kẻ tâm thần như Nhà Truyền Giáo hay Cố Sự Đại Vương. Cậu cũng không thích đi qua cửa với một nhóm người mới và bị đau tai vì tiếng la hét của họ. Vì vậy nếu đạt được điều cậu mong muốn thì cậu sẽ không tiếp tục tham gia vào trò chơi này.
Diệp Sanh có những kẻ thù mà cậu muốn giải quyết nhiều hơn: người điều hành thứ năm kiểm soát thiên nhiên và người điều hành thứ tư ở trên Fensalir.
So với một nơi nguy hiểm như 【Trường trung học Thanh Hòe】, Diệp Sanh tò mò hơn về việc 【Nhạc Viên】 sẽ khiến cậu ghê tởm như thế nào.
Ở 《 Thành Phố Kỳ Lạ 》, cậu không hiểu cuộc đời của Cố Sự Đại Vương, cậu sẽ chết sau khi vào 《 Thành Phố Mùa Xuân 》được ba ngày. Làng cổ Dạ Khóc, cậu không phát hiện ra sự thật về luân hồi và Tử địa, và cậu không bao giờ có thể thoát ra được. Điều này đặc biệt đúng với Bảo tàng Tín Ngưỡng, manh mối duy nhất chính là "Đi Vào Vĩnh Hằng", mỗi lựa chọn trong bốn phòng triển lãm đều cần mọi người phân tích và giải thích, đồng thời dựa vào vô số kiến thức để suy đoán.
Muốn đánh cược mạng sống sau khi thoát chết trong gang tấc, người ta phải có nghị lực và không được gặp xui xẻo.
Diệp Sanh cúi đầu nhìn 《 Năm Thảm Họa 》nằm yên lặng trong hành trang cá nhân của mình, ánh mắt tối sầm, môi mím thành một đường mỏng.
"Diệp Sanh, cậu cũng ra ngoài, cậu thế nào rồi?"
Andy nhìn thoáng qua Diệp Sanh trong đám đông.
Andy đã được thăng chức thành công, gã rất phấn khởi và nói chuyện một cách vui vẻ.
"Biểu hiện của tôi 【Bệnh viện Thánh An】cũng không tệ lắm. Còn cậu thì sao?"
Diệp Sanh từ trong góc đứng lên, lạnh lùng nói: "Tôi thua, tôi không qua cửa."
Andy vẫn đang lẩm bẩm: "Sau khi vượt qua vòng loại, chúng ta sẽ là người chơi chính thức —— cái gì?! Cậu thua rồi."
Đôi mắt của Andy đột nhiên mở to và gã lên giọng đầy hoài nghi!
Gã không ngờ Diệp Sanh lại thua!
Andy là một tử tù, đã gặp quá nhiều người trong tù, Diệp Sanh trông giống như một nhân vật nguy hiểm và tàn nhẫn, làm sao cậu ta có thể thua ở vòng loại trực tiếp?
Boss phó bản ở vòng loại trực tiếp sẽ không chủ động tấn công người, điều được kiểm tra là lòng dũng cảm, sự cẩn thận và khả năng phân tích của người đó, một người như Diệp Sanh làm sao có thể tụt hậu so với những người khác về mặt này.
Andy: "Cậu đang đùa tôi đấy à."
Diệp Sanh nói: "Tôi không đùa đâu, tôi chỉ có 10 điểm trong một trận đấu."
Andy: "..." Andy bối rối: "Nhưng người bình thường có thể nhận được gấp đôi điểm trong phó bản loại trực tiếp."
10 điểm, Diệp Sanh ngủ được năm ngày sao?
Cùng trong phó bản với Andy, một tên béo bị Andy lấn át nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, không khỏi cười lạnh: "Có 10 điểm, ngay cả vé rời khỏi Thành phố Giải trí Thế giới cũng không mua được phải không?"
Vé tàu Cảng Frigga có giá 30 điểm.
Andy vẫn còn ngơ ngác: "Diệp Sanh, sau vòng loại trực tiếp, nơi này sẽ sớm chỉ mở cửa cho người chơi chính thức."
Ngay lập tức, các tòa nhà ký túc xá của Thế giới Khải Minh sẽ bắt đầu sắp xếp để người chơi chuyển đến ở và các cấp độ ký túc xá sẽ được chia theo thành tích. Người chơi thua vòng loại trực tiếp và không được chọn sẽ bị trục xuất.
Andy nghĩ đến nguy hiểm bên ngoài, khẩn trương hỏi: "Hiện tại cậu có tiền ở khách sạn không?"
Mập Mạp cười nói: "Cậu nhìn hắn giống vẻ có tiền không? Đây là khu thượng lưu, phòng trọ cực kỳ đắt tiền, xem hắn có đủ tiền mua không?"
Diệp Sanh: "..." Chết tiệt.
Cậu thậm chí còn không nghe lời nói trước đó của tên béo, sự thật của câu cuối cùng này khiến Diệp Sanh vô cùng khó chịu. Cậu lạnh lùng ngước mắt lên, đôi mắt hạnh như dao găm. Mập mạp "haha" đến mức không nhịn được nữa, tiếng cười càng lúc càng nhỏ, cuối cùng im bặt, mỡ trên mặt run lên.
Andy: "..." Xem ra Diệp Sanh thật sự thiếu tiền.
Andy đã đúng sau vòng loại đầu tiên.
Danh sách người chiến thắng bắt đầu xuất hiện trên màn nước.
Ngay lập tức, một giọng nói vô cơ và lạnh lùng vang lên trong hội trường.
【 Thời điểm đã đến và vòng loại trừ đầu tiên đã kết thúc. Xin chúc mừng những người chơi sau đã chính thức trở thành người chơi Thế giới Khải Minh. Tiếp theo, hệ thống sẽ sắp xếp ký túc xá cho người chơi dựa trên số điểm của bạn, rất mong người chơi tiếp tục chăm chỉ. 】
【 Đối với những người chơi còn lại đã thua ở vòng loại trực tiếp, vui lòng sơ tán khỏi Không Gian Chủ Thần trong vòng mười phút. 】
【 Xin hãy sơ tán khỏi Không Gian Chủ Thần trong vòng mười phút, nếu không bạn sẽ phải chịu trách nhiệm về hậu quả. 】
【 Thế giới Khải Minh muốn nhắc nhở bạn rằng trung tâm mua sắm đã mở bán vé tàu cho Cảng Frigga của Thành phố Giải trí Thế giới. 】
Môi Andy run run, trong mắt lộ ra chút đồng tình: "Diệp Sanh, trên người cậu hiện tại còn có bao nhiêu tiền? Khách sạn ở ngoại thành Thành phố Giải trí Thế giới giá một đêm là 100 ngàn... Cậu..."
Sau khi thua ở vòng loại trực tiếp, số điểm của Diệp Sanh không đủ để mua vé ra về.
Gã không biết làm thế nào Diệp Sanh có thể sống sót trong Thành phố Giải trí Thế giới.
【 Người chơi không chính thức được yêu cầu sơ tán khỏi Không Gian Chủ Thần trong vòng mười phút. 】
Không Gian Chủ Thần bắt đầu phát ra lệnh trục xuất đối với bọn họ.
Đúng lúc Diệp Sanh đang định trả lời Andy thì điện thoại của cậu đột nhiên nóng lên, cậu nhìn xuống và thấy ứng dụng Khải Minh đang phun ra sách điện tử 《 Năm Thảm Họa 》trên thanh công cụ. Sau khi Diệp Sanh bị loại, ứng dụng Khải Minh cũng trực tiếp chấm dứt ràng buộc với cậu. Nó có chỉ số IQ tương đương với Search, nó không quan tâm đ ến bất cứ điều gì cả, nhưng nó cảm thấy hạnh phúc khi được rời khỏi nơi nghèo khó này. Ứng dụng Khải Minh lấy ra một cái cuốc, tự đào một lỗ đen trên màn hình rồi khoan vào lỗ. Cậu bé Mắt To sửng sốt, chớp chớp đôi mắt to nhìn sang, khi nhìn thấy tên ngốc này thật sự muốn rời đi, nó gần như muốn huýt sáo. Nó thậm chí còn vui vẻ giúp đỡ ứng dụng Khải Minh và dùng búa tạ đập nát đầu tên kia! Trong đầu ứng dụng Khải Minh đầy sao: "..." CMN, đừng để ông mày gặp lại mày!
Sau khi tiễn bọn cướp đột nhập vào nhà, cậu bé Mắt To nhìn 《 Năm Thảm Họa 》bằng ánh mắt nham hiểm.
Diệp Sanh: "..." Sợ tên ngốc này xuống tay với sách điện tử, Diệp Sanh lập tức chuyển Search đến trang cuối cùng của màn hình.
"Diệp Sanh, thực sự không được..." Andy vẫn muốn nói điều gì đó để an ủi cậu. Mập mạp tỉnh táo lại, nói: "Nếu không có tác dụng thì cứ chờ chết đi! Haha! Một người bình thường làm sao có thể sống sót ở Thành phố Giải trí Thế giới? Cậu vẫn chưa thấy được dị năng giả không coi chúng ta như con người à?"
Mọi người đều nhìn thấy sự tàn ác của những công dân của Thành phố Giải trí Thế giới ở vòng loại trực tiếp.
Andy chán nản nói: "Đúng vậy."
Diệp Sanh tắt điện thoại và nói với Andy: "Nếu anh muốn, anh cũng không cần phải đối xử với họ như con người."
Đây là lời cảnh báo cuối cùng của cậu với gã. Trong thế giới dị năng giả, mọi tầng lớp công dân đều là ảo tưởng, luật lệ duy nhất là cường giả vi tôn.
Mập mạp cười lạnh: "Nói thì dễ, ngay cả vòng loại trực tiếp cũng không có thắng. Trước tiên hãy nghĩ cách sống sót ở Thành phố Giải trí Thế giới đã."
Hầu hết mọi người đều mua vé tới Cảng Frigga.
Tất cả mọi người đều nảy sinh tình cảm trong phó bản, và một nhóm người miễn cưỡng nói lời tạm biệt ở cửa.
Andy đến tiễn Diệp Sanh lần cuối.
Chàng trai lúc trước cũng theo sau.
"Nghe nói công dân hạng nhất của Thành phố Giải trí Thế giới có biện pháp mang người đi, cậu cũng đừng bỏ cuộc."
"Đúng vậy, tôi có thể cho cậu mượn một ít tiền trước, cậu tìm chỗ ở trước đi. Thành phố Giải trí Thế giới về đêm khá đáng sợ."
Đặc biệt là sau đêm khuya.
Những người đến Thành phố Giải trí Thế giới trước đây phần lớn đều là những dị năng giả đang trên bờ vực bị dị hóa, họ đến nơi duy nhất được phép buôn bán thuốc sinh học để tìm kiếm cơ hội sống sót. Nếu thực sự không tìm được lối thoát, những người này sẽ chỉ tự mình ở trên đường bị dị hóa và tấn công bất cứ ai một cách bừa bãi. Khách sạn không cho người ta đập phá biển hiệu và được bảo vệ bởi những dị năng giả, nhưng những người vô gia cư trên đường phố lại không có ai bảo vệ họ.
Kế tiếp, sau khi Thế giới Khải Minh mở ký túc xá và nhiều công trình giải trí, người chơi chính thức sẽ ở trong Không Gian Chủ Thần mãi mãi cho đến khi kết thúc trò chơi.
Đây là lần cuối cùng họ nhìn Thành phố Giải trí Thế giới vào ban đêm từ cửa, những tòa nhà lộng lẫy, những con đường bẩn thỉu và thành phố tội lỗi. Đẹp rực rỡ, nhưng không phải của họ.
Ban đêm ở Thành phố Giải trí Thế giới có rất ít người, đặc biệt là khu vực Thượng Thành, bởi vì đây không phải là nơi mà người bình thường và dị năng giả cấp thấp dám ở lại.
Tuy nhiên, lần này khi mọi người đi ra ngoài, họ nhìn thấy một người ở lối ra của khu vực Thượng Thành của Không Gian Chủ Thần.
Một chàng trai trẻ có chiều cao và ngoại hình đủ khiến mọi người phải kinh ngạc đang đứng dưới ánh trăng, dường như đang đợi ai đó.
Đôi chân hắn thon dài, tư thế tao nhã và điềm tĩnh, như thể hắn thuộc về Thành phố Giải trí Thế giới.
...Đây là hào quang chỉ có ở dị năng giả, nhưng nó mạnh hơn bất kỳ ai họ từng thấy.
【 Người chơi thua ở vòng loại trực tiếp được yêu cầu nhanh chóng rời khỏi Không Gian Chủ Thần! 】
Sau khi Diệp Sanh đi ra, cậu nhìn thấy Ninh Vi Trần và sửng sốt vài giây. Nhưng khi bắt gặp ánh mắt của Ninh Vi Trần, cậu không khỏi cong môi dưới.
Mọi người vẫn còn sợ hãi, sắc mặt tái nhợt, tại sao một nhân vật như vậy lại xuất hiện ở đây.
Bọn họ nhìn thấy người đàn ông bước tới, trên ngón áp út của hắn có một chiếc nhẫn đen quen thuộc.