【 Diệp Sanh đang làm cái quái gì vậy? CMN, hoàn lại tiền đi, tôi muốn cắt cảnh này. 】
【 Theo tiến trình này, người chiến thắng nhất định là bọn người Từ Mãng, Tống Chung. Nếu tôi là Diệp Sanh, tôi sẽ ôm đùi họ ngay bây giờ. 】
【 Tôi có nên nói hay không, thật sự là phế vật. 】
【 Đừng có yêu cầu quá cao đối với người mới, được không? Chỉ cần nhìn thấy bộ mặt của anh ta này, tôi có thể tha thứ mọi thứ vì anh ta. 】
【 Nếu bây giờ Diệp Sanh thông minh hơn, hắn sẽ biết mình nên đi theo Từ Mãng. Hầu hết manh mối về trường trung học Thanh Hòe đã lộ ra, và chỉ khi đi theo Từ Mãng, bọn họ mới có thể tìm ra cách sống sót. 】
【 Mẹ! Nhìn xem, tối nay tất cả các thành viên lớp 1, năm 1 đều sẽ đến tòa nhà nghệ thuật. 】
【 Hahaha, hãy chờ xem màn trình diễn nhé. 】
Một buổi họp lớp khác của lớp 1 năm nhất.
Một nhóm người lấy manh mối mà tờ báo của trường đưa ra, moi ra nhật ký của ký túc xá nữ 404, thảo luận rất sôi nổi. Cuối cùng bọn họ rút ra được kết luận: Ngôi trường này từng sản sinh ra một sát nhân thích ăn não người, cô ta cũng chính là kẻ sát hại Bút Tiên.
Từ Mãng kiêu ngạo nói: "Tôi vừa trao đổi manh mối với lớp trưởng bên cạnh. Lớp 2 kích hoạt tuyến nhiệm vụ phụ 【Tiếng khóc bên hồ】, lớp 3 kích hoạt tuyến nhiệm vụ phụ 【Đôi mắt trong nhà vệ sinh】. Tối nay chúng ta cùng nhau hành động để tìm ra thứ mà Bút Tiên muốn là chúng ta có thể dọn sạch phó bản!
"Thật tốt quá!"
"Tuyệt vời! Cảm ơn lớp trưởng!"
Mọi người trong lớp đều khóc vì sung sướng.
Hai ngày lo lắng cuối cùng cũng được đền đáp.
Từ Mãng nhìn bọn họ thoải mái tươi cười, trong lòng cười lạnh, thầm nghĩ những người này thật ngu ngốc.
Gã không dám chống lại Diệp Sanh, nhưng gã có thể sử dụng các quy tắc của Thế giới Khải Minh mà hắn ghê tởm.
Vì vậy Từ Mãng đứng trên bục, vỗ nhẹ lên bàn nói: "Nhưng trước khi đến tòa nhà mỹ thuật, tôi rất tiếc phải thông báo với mọi người một chuyện, có thể sau này chúng ta sẽ phải phân loại lại các lớp."
"Trường trung học Thanh Hòe có truyền thống là mọi người có thể tự chuyển lớp sau mỗi kỳ thi lớn."
Một đám người ngơ ngác: "A? Tại sao?"
Từ Mãng: "Bởi vì nhiệm vụ này không thể hoàn thành bởi một lớp nên chúng ta phải dựa vào sức mạnh của lớp 2 và lớp 3. Điều này có nghĩa là nhiệm vụ chính của phó bản được mọi người cùng nhau hoàn thành —— nhưng 《 Trường trung học Thanh Hòe 》 là một cuộc thi đội lớp, chỉ có 60 người có thể giành chiến thắng.
"Vì vậy, tôi đã thảo luận với lớp trưởng lớp 2 và lớp 3 và quyết định dành 20 suất cho mỗi lớp và cuối cùng thành lập một lớp mới. Vì vậy, tôi sẽ chọn ra 19 người xuất sắc nhất dựa trên thành tích của mọi người trong tòa nhà nghệ thuật."
Từ Mãng vừa dứt lời, nụ cười trên mặt tất cả học sinh đều cứng đờ.
Các dị năng giả đã dạy cho họ một bài học nữa: nếu giao phó vận mệnh của mình cho người khác, họ sẽ phải chấp nhận kết cục là mặc người xâu xé.
Sau khi Điền Tuyết nhận được ánh mắt ác ý của Từ Mãng, sắc mặt cô tái nhợt, cô lập tức đến gặp Trữ Khánh, Trữ Khánh mấy ngày nay bị ma dọa chết, sau lời khuyên của Diệp Sanh, hắn đã sớm xem nhẹ sống chết. Hắn biết Từ Mãng hận hắn đến mức cho dù hắn có lấy mạng mình để kích hoạt nhiệm vụ phụ tòa nhà nghệ thuật thì nhất định Từ Mãng vẫn sẽ bỏ rơi hắn.
Trữ Khánh nắm chặt nắm đấm, đến mức hai vai run lên vì nhục nhã.
Từ Mãng cảm thấy vui mừng đến sắp chết.
Gã đã sớm tạo dựng được uy tín ở lớp 1, với tư cách là lớp trưởng, Từ Mãng đã đóng góp rất nhiều vào nhiệm vụ chính của 【Trường trung học Thanh Hòe】, và được rất nhiều người đi theo. Người bình thường lúc đầu cho rằng gã quá đáng, bây giờ lại chủ động lấy lòng gã bất chấp nhân phẩm. Tình thế của hai lớp phó thay phiên nhau gà chó bay lên trời, càng kiêu ngạo hơn. Ngược lại, Điền Tuyết và Trữ Khánh lại vắng vẻ và hoàn toàn bị cô lập.
Bởi vì mọi người đều biết danh ngạch là do Từ Mãng chọn vị trí, muốn lấy lòng Từ Mãng thì không thể liên quan gì đến hai người đó.
Một dòng nước ngầm vô hình đã chia cắt ba người thành những hòn đảo biệt lập. So với Điền Tuyết sợ hãi và Trữ Khánh bị sỉ nhục, Diệp Sanh sẽ luôn đặc biệt.
Cậu ngồi vào chỗ, cúi đầu, vẻ mặt thờ ơ, chậm rãi lật qua cuốn sách lấy từ ngăn kéo của Vương Tiểu Minh.
Giống như một người ngoài cuộc.
Tuy nhiên, màn biểu hiện của cậu trong những ngày qua đã thực sự khẳng định danh tiếng của cậu với tư cách là người ngoài cuộc.
Lúc đầu, mọi người đều thưởng cho cậu đẩy cậu lên đứng đầu danh sách, buổi phát sóng trực tiếp thì chuyển theo góc nhìn của cậu, nhưng cuối cùng mọi người lại hoàn toàn không thể cảm nhận được bất kỳ sự đồng cảm nào.
Đôi mắt đẫm máu từ trên trời rơi xuống trong phòng vệ sinh nam không làm cậu sợ hãi, tiếng khóc kỳ lạ giữa đêm ở sau hồ cũng không làm cậu sợ hãi. Ký túc xá nữ 404, những bức tường mục nát và hôi hám không làm cậu sợ. Sau khi mọi người nhìn thấy ma, họ khóc kêu cha gọi mẹ, suýt tè ra quần, Diệp Sanh từ từ mở vòi nước và rửa tay.
Sau khi trở lại giường, bạn cùng phòng cũng khó hiểu và run rẩy hỏi Diệp Sanh tại sao lúc đó cậu lại nghĩ đến việc rửa tay. Ma quỷ đã đuổi tới tận nơi, nhưng cậu vẫn đang rửa tay, cậu là ai! Diệp Sanh thoạt nhìn trông không giống một người mắc chứng ở sạch nghiêm trọng!
Diệp Sanh không mắc chứng ở sạch, cậu lớn lên ở Âm Sơn và rất dễ tiếp thu mọi môi trường.
Diệp Sanh lạnh lùng nói: "Rửa nhẫn. Nhẫn bẩn rồi."
Sau khi trải qua cú sốc giá cả từ Thành phố Giải trí Thế giới, cậu đã trân trọng thứ giá trị nhất mà mình sở hữu trên người.
Bạn cùng phòng chết lặng.
Phòng phát sóng trực tiếp cũng chết lặng.
Một người bạn cùng phòng không nhịn được hỏi: "Diệp Sanh, cậu và người yêu hẳn là có tình cảm rất tốt đúng không."
Diệp Sanh: "..."
Diệp Sanh: "Ừ."
Cậu không hiểu tại sao lại có nhiều người thích hỏi chuyện riêng tư của cậu như vậy.
Liệu nó có liên quan gì đến nhóm người này cho dù mối quan hệ của họ có tốt đến đâu không?
Diệp Sanh kìm nén sự thiếu kiên nhẫn của mình và trả lời chiếu lệ, chỉ muốn nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác.
Trong ký túc xá ánh sáng mờ mịt, mọi người không thấy được biểu tình của Diệp Sanh, chỉ có thể nghe thấy dường như cậu trả lời rất nhẹ "Ừm".
Các bạn cùng phòng đều cảm thấy như bị sét đánh, phòng phát sóng trực tiếp cũng vậy.
【 Không biết tại sao, đột nhiên cảm thấy Diệp Sanh có chút đáng yêu. 】
【Được rồi, tôi tha thứ cho anh ta vì đã lười biếng. Người đẹp ngốc ngốc ai mà không yêu? 】
【 Cậu ấy rất ngoan, lúc nào cũng đeo nhẫn rất dễ thương. 】
【 Lầu trên vừa nhìn là biết ngay người mới đến, không gặp được ngày đầu tiên Diệp Sanh nổ súng đi. 】
【 Cái gì? Diệp Sanh nổ súng? Cậu ấy bắn ai? 】
【 Tôi nôn mửa, tôi không có gì để nói với tên não tàn này. 】
【 Haha, lũ ngốc ở Thành phố Giải trí Thế giới các người sẽ không bao giờ học được cách nói chuyện đàng hoàng đâu. 】
【 Cậu không đến từ Thành phố Giải trí Thế giới sao? 】
【 Ha, tất nhiên là không rồi. 】
Người khen ngợi sự dễ thương của Diệp Sanh là một học sinh lớp B năm ba Học viện Quân sự số 1 lang thang tự do bên ngoài quanh năm.
Sinh viên năm nhất và năm hai của Học viện Quân sự muốn quay lại trường học, nhưng sinh viên năm thứ ba về cơ bản không bao giờ lãng phí thời gian vì họ tranh giành chỉ tiêu cấy ghép dị giáo khi tốt nghiệp. Sau khi khen ngợi sự dễ thương của Diệp Sanh tại 【Trường trung học Thanh Hòe】, cô ấy rất không hài lòng với sự phản đối của làn đạn và đã gửi liên kết cho một người bạn của mình.
Người bạn đang say rượu tại một quán bar ở Thành phố Giải trí Thế giới.
Bọn họ hoàn toàn không có hứng thú với những vòng loại trực tiếp của người bình thường, bởi vì họ không muốn bị những dị năng giả cấp thấp dùng thủ đoạn xảo quyệt đó làm ghê tởm, nên họ càng chú ý hơn đến phần thưởng do Thế giới Khải Minh ban hành.
Khi người bạn nhận được tin, người bạn đó đã ngà ngà say.
【 Tôi vô tình phát hiện được một người mới đến rất thú vị trên Quảng trường Phát sóng trực tiếp, anh ấy rất đẹp trai, tuy không mạnh mẽ lắm nhưng lại ngốc nghếch và khá đáng yêu. 】
Người bạn khui chai rượu, một bên đọc tin nhắn của cô ấy, một bên bấm vào phòng phát sóng trực tiếp để xem nhưng không để ý lắm. Ưa nhìn? Dù xinh đẹp đến mấy thì liệu cậu ta có đẹp được như Thái tử và Thái tử phi không? Dị năng giả có quá nhiều cách để thay đổi ngoại hình, nếu không đủ sức mạnh thì sẽ thành rác rưởi.
Hắn đang định trả lời tin nhắn thì bấm vào phòng phát sóng trực tiếp, nhìn thấy Diệp Sanh đang ngồi bên cửa sổ đọc sách.
Người bạn phun ra một ngụm rượu, một ít rượu chảy ngược vào mũi, khiến hắn sặc đến phát khóc.
Đồng bọn bên cạnh đã ghé vào quầy bar nghỉ ngơi, bị hắn đánh thức, gã không nói nên lời: "Cậu bị sao vậy?!"
Người bạn lau mặt lung tung, đồng tử run rẩy và nói: "Tôi đã nhìn thấy Thái tử phi trong trận đấu loại trực tiếp!!"
Đồng bọn vốn đã say khướt cũng ngơ ngác, ngồi thẳng dậy, không thể tin nổi nói: "Cậu nói cái gì cơ?"
Bằng cách này, hai học viên Học viện Quân sự số 1 người đã tận mắt chứng kiến Diệp Sanh bạo lực và đẫm máu như thế nào, và họ run rẩy click vào 【 Trường trung học Thanh Hòe 】, nơi không dễ thấy giữa hàng ngàn chiếc TV nhỏ.
Cô gái tiếp tục hỏi: 【 Thế nào? Đẹp đúng không. 】
Người bạn, 【... Đẹp. Nhưng cách cậu mô tả về cậu ta chỉ liên quan đến hai từ là "đẹp trai". 】
Cô gái【??? 】
Không đủ mạnh. Ngốc nghếch. Dễ thương. Ba tính từ này thực sự từ này đáng sợ hơn từ kia, khiến người ta dựng tóc gáy.
Khi cả hai bước vào phòng phát sóng trực tiếp.
Một nhóm người trong làn đạn đang điên cuồng chỉ trích Diệp Sanh, nói rằng cậu thật phế vật và họ thưởng cho cậu nhiều như vậy mà chẳng được gì.
Nhìn thấy thế, hai học viên trường Quân sự giật giật khóe miệng không nói nên lời, trợn mắt nhìn trời. Thái tử phi có quan tâm đ ến tiền bạc của dân nghèo các người không?!
Hai người thảo luận.
"Thế giới Khải Minh hình như thật sự đã kinh động đến phía chính phủ. Cậu có nghĩ rằng Thái tử phi đang cải trang vi hành không? Cậu ấy với tư cách là một người bình thường đến tham gia trò chơi và bí mật cung cấp manh mối cho Tổng cục."
"Tôi cũng nghĩ vậy. Thái tử phi là người luân hồi ba lần đã tàn sát Làng cổ Dạ Khóc. Đối với phó bản cấp D như vậy, nếu không phải là nhiệm vụ, nhất định không có khả năng cậu ta tham gia."
"Xem ra Thái tử phi không muốn bại lộ thân phận, chúng ta nên kiềm chế chút đi."
"Không. Tôi không thể kiềm chế được. Chỉ cần nhìn vào lũ ngu xuẩn này là tôi sẽ tức giận."
Cứ như vậy, có hai vị khách không mời mà đến đã đến phòng phát sóng trực tiếp của trường trung học Thanh Hòe.
【 Có khả năng là Diệp Sanh thậm chí còn không thèm hành động trong phó bản này. 】
【 Có khả năng Diệp Sanh không phải đang lười biếng mà tỏ ra khinh thường. 】
Một người hâm mộ đánh bại mười kẻ chê bai.
【? 】
【666. 】
Họ đã thu được một loạt dấu chấm hỏi và một loạt dãy số sáu.
Hai người lấy một địch trăm, khiến phòng phát sóng trực tiếp trở nên hỗn loạn.
Cô gái năm thứ ba của Học viện Quân sự số 1 chỉ khen ngợi vẻ ngoài của Diệp Sanh mà không để ý nhiều đến nó, dù sao vẻ đẹp có thể được sao chép và chế tạo trong thế giới dị năng giả, sau khi cô khen ngợi xong, cô đã lên kế hoạch rời đi.
Không ngờ, người bạn vốn luôn hếch mũi lên và là học sinh lớp A của cô giờ lại trở thành một kẻ troll đang nổi trong phòng phát sóng trực tiếp, chỉ để làm cho tên của Diệp Sanh được công nhận.
Cô gái: "......"
Cô gái: "?"
Cậu đã uống rượu giả?
【 Không có gì nhiều để nói, tôi đã đọc đại khái về phó bản của trường trung học Thanh Hòe, nó thực sự ở cấp độ thấp. Cho tôi vào, phương pháp của tôi: Ngày đầu tiên chỉ cần giết boss và tiễn hắn đi, từ khóa là "Mời thần thì dễ, tiễn thần thì khó." Hệ thống không nói tiễn thần đi đâu, có thể chơi một trò chơi chữ để gửi ông ta về Tây Thiên. Đây là giải pháp mà tôi có thể nghĩ ra, chắc chắn Diệp Sanh cũng đã nghĩ tới, chỉ là cậu ấy lười làm mà thôi. 】
【 Đúng. Còn những kẻ ngu ngốc đang đòi hoàn tiền, hãy đưa số thẻ của mấy người lại đây, tôi sẽ trả lại gấp đôi số tiền thưởng mà mấy người đã đưa cho Diệp Sanh. Đừng ở đây sủa như chó, chướng mắt. 】
【 666, Khoe khoang mà không soạn bản thảo, dị giáo cấp D, muốn giết hắn thì có thể giết được? Mấy người có nghĩ mình là dị năng giả cấp C không? Hahahaha, công dân hạng ba đang xem các trận đấu loại trực tiếp ở đây, đừng buồn cười quá. 】
【 Haha, ông nội của mấy người thực sự không phải là công dân hạng ba, nổ địa chỉ ra, tôi cho mấy người xem thẻ căn cước công dân hạng hai của Thành phố Giải trí Thế giới của tôi. Ngoài ra, nhớ mang theo dao, không vui thì qua chém nhau. 】
Mọi người: "............"