Thẻ nhân vật "Vương Tiểu Minh" mà Diệp Sanh nhận được là thẻ nhân vật bị cả lớp cô lập.
Cậu ở cùng với ba người lớp 3 bên cạnh. Những người ở các lớp khác không biết buổi chiều lớp 1 đã xảy ra chuyện gì, ấn tượng của họ về cậu là cậu đẹp trai nhưng lại ít nói.
Đến tối, Diệp Sanh trở lại ký túc xá và cuối cùng lại xuất hiện trên màn hình phát sóng trực tiếp. 【Trường trung học Thanh Hòe】 Độ phổ biến của phó bản bắt đầu tăng nhanh vì sự xuất hiện của Diệp Sanh. Nhiều người nghe nói 【Trường trung học Thanh Hòe】 có một người mới đến cực kỳ đẹp trai nên sau khi biết tin đã đến đây.
【 Anh chàng này cmn trông thật đẹp trai...】
【 Thế giới Khải Minh, mày quá rác rưởi! Mày có thể để tụi tao chọn góc nhìn được không? 】
【 Tôi muốn xem góc nhìn của Diệp Sanh. 】
【 Đúng thế, có thể cho tôi góc nhìn chỉ có Diệp Sanh thôi được không? Tôi chỉ muốn li3m li3m mặt thôi! 】
【 Chết tiệt! Mẹ kiếp! Mấy người xem, Trò chơi Khải Minh có cơ chế khen thưởng, người chơi nào nhận được phần thưởng cao nhất, Thế giới Khải Minh sẽ ưu tiên góc nhìn của người đó! 】
【666*, tôi hết lòng vì Diệp Sanh, tôi muốn xem hắn có thể mang đến điều gì bất ngờ cho tôi. 】
*666 mang ý nghĩa tài giỏi, giỏi giang.
Sự nổi tiếng của Diệp Sanh đã tăng vọt.
Nhưng chẳng bao lâu nữa, những ai chú ý đến Diệp Sanh vì vẻ ngoài của cậu sẽ bắt đầu hối hận điên cuồng. Bởi vì đi theo hành trình của Diệp Sanh không thể nhìn thấy bất kỳ phân tích và hoạt động tuyệt vời nào trong phó bản, cậu vẫn luôn lười biếng đi theo sau.
Sau khi Diệp Sanh gặp vài người bạn cùng phòng.
Các bạn cùng phòng đều rất hứng thú với chiếc nhẫn trên ngón áp út của cậu.
Diệp Sanh thản nhiên nói, đó là do người yêu của cậu tặng.
Bạn cùng phòng hỏi cậu đã kết hôn rồi?
Diệp Sanh gật đầu.
Một nhóm người trong phòng phát sóng trực tiếp lập tức sửng sốt.
【 Chết tiệt, cậu ấy đã kết hôn rồi à? 】
【 Diệp Sanh còn trẻ như vậy đã có người yêu rồi? 】
【...Đừng chú ý đến anh ta nữa được không? Coi phó bản OK?! 】
Sau khi trò chuyện với bạn cùng phòng ở lớp 3, Diệp Sanh phát hiện ra rằng trong lớp của họ cũng có một dị năng giả và anh ta là dị năng giả cấp D.
Tên thật của anh ta là Tống Chung, và mật danh là 【Chuông Báo Tử Thần】. Tống Chung, Tống Chung*, cái tên nghe rất xui xẻo nhưng đối với lớp 3 thì Tống Chung chính là vị cứu tinh.
*Tống Chung là 宋终 (phiên âm là sòngzhōng), Chuông Báo Tử Thần hay còn gọi là Chuông Tang 丧钟 (phiên âm là sāngzhōng). Đoạn Tống Chung Tống Chung kia là hai từ 宋终,送终, lần lượt phiên âm là Sòngzhōng, sòng zhōng.
"Chúng tôi thật may mắn khi gặp được một đại thần sẵn sàng giúp đỡ chúng tôi vượt qua cửa này."
Diệp Sanh cũng không có tạt nước lạnh vào người bọn họ, nhìn đôi mắt sáng ngời cùng vẻ mặt hưng phấn của bọn họ, cậu cũng không buồn nói một lời.
Vào lúc nửa đêm. Diệp Sanh nghe thấy tiếng móng tay cào vào ván giường trong ký túc xá, không chỉ cậu mà ba người bạn cùng phòng còn lại cũng nghe thấy.
Đồng thời, ứng dụng Khải Minh cập nhật tin tức và âm thanh máy móc vang lên.
【 Xin chúc mừng người chơi "Người Chứng Kiến" đã kích hoạt cốt truyện nhánh của trường trung học Thanh Hòe, "Dưới gầm giường trong ký túc xá". 】
【 Nhiệm vụ phụ: Điều tra "người" dưới gầm giường trong ký túc xá là ai, tại sao họ chết và ai đã giết họ. 】
Diệp Sanh: "..." Là ai? Những người bạn cùng phòng bị cô gái kia đầu độc. Tại sao lại chết? Vì bị bắt nạt trong khuôn viên trường nên cô ấy đã trả thù.
Ký túc xá nam và nữ của trường trung học Thanh Hòe nằm trong cùng một khu vực, Diệp Sanh bị tiếng hồn ma cào vào ván giường làm cho tỉnh táo, cậu cúi đầu nhìn một nữ quỷ có khuôn mặt tím và đôi môi đen. Diệp Sanh chưa kịp nói gì thì bạn cùng phòng của cậu đã hét to và bật đèn lên. Nữ quỷ biến mất trong ánh sáng, chỉ để lại những vết xước đẫm máu trên tấm ván giường.
"Ma... Ma!" "Ma, nơi này có ma!"
Tiếng hét của họ đánh thức toàn bộ tòa nhà.
Từ Mãng và Tống Chung đều bước ra khỏi phòng ngủ. Tống Chung chính là người mập mạp đã nói chuyện riêng với Từ Mãng ở hành lang trước đó. Tống Chung sờ xuống dưới ván giường, mắt hắn chợt sáng lên.
"Nhiệm vụ phụ! Nhiệm vụ phụ của trường trung học Thanh Hòe đã xuất hiện!"
"Mấy người kiểm tra xem, những năm gần đây ở trường trung học Thanh Hòe có trường hợp tử vong nào không?"
Tống Chung vừa nói, mọi người trong lớp 3 đều bắt đầu bận rộn, Từ Mãng cũng không chịu thua kém, báo tin tức cho mọi người trong lớp 1.
Từ Mãng cũng kể lại kết quả mình đạt được khi thỉnh Thần tối qua. Điểm mấu chốt của việc tiễn Thần đi là giúp Thần tìm lại bộ não bị mất của mình. Bộ não bị mất tích của Bút Tiên có liên quan đến ba nhiệm vụ phụ còn lại.
Từ Mãng nói rằng bây giờ gã đã phát triển mối liên hệ với Bút Tiên khi lấy được nội tạng, gã có thể ngay lập tức triệu tập Bút Tiên và đưa đồ cho ông.
"Anh Từ quá lợi hại!"
"Trời ạ! Nhiệm vụ chính vừa mới xuất hiện."
"Anh Từ. Tôi tìm thấy rồi. Tôi nhặt được một tờ báo trong thư viện. Tờ báo nói rằng có ba người chết trong ký túc xá nữ sinh 404 của trường trung học Thanh Hòe. Họ đều chết vì ngộ độc nước uống. Và anh Từ, tờ báo cũng cho biết, không chỉ có ký túc xá nữ, mà cả ba người đều biến mất cùng lúc vào cuối tuần đó!"
Từ Mãng lập tức hưng phấn phân tích: "Ba người mất tích này nhất định là ba nhiệm vụ phụ còn lại. Chúng ta tìm được bọn họ, có thể sớm đưa Bút Tiên đi, thuận lợi qua cửa. Trường trung học Thanh Hòe chiếm diện tích không lớn không nhỏ. Nếu người mới đến đều có cơ hội tránh khỏi cái chết, không bằng tối nay mọi người không ngủ trong phòng ngủ ký túc xá. Mỗi người sẽ canh gác một phòng học và thử vận may."
Lời nói của gã đã làm cho rất nhiều người sợ hãi.
Nhưng tất cả mọi người đều có liên quan đến phó bản thần quái này và họ không thể làm gì được.
Từ Mãng từng chút một thu thập lòng người, bắt đầu cố ý hay vô ý bóp ch ết Trữ Khánh và Điền Tuyết. Hai người này khiến gã tự biến mình thành kẻ ngốc, Từ Mãng mang mối hận và muốn trả thù nên cố tình đưa họ vào tòa nhà nghệ thuật kỳ quái được tờ báo nhắc đến.
Một sinh viên nghệ thuật đã biến mất vào tòa nhà nghệ thuật mà không có lý do rõ ràng vào thứ bảy và vẫn không có dấu vết nào về anh ta.
Trường trung học Thanh Hòe phụ trách bữa trưa. Trong lúc ăn trưa, ánh mắt Trữ Khánh sắc bén nhìn thấy Diệp Sanh ngồi trong góc ăn một mình, lập tức đi tới.
"Anh Diệp."
Mấy ngày nay, Diệp Sanh ở nhiệm vụ chính và phụ đều giống như người ngoài, chưa từng đưa ra tin tức trọng yếu một lần, dần dần những người trong lớp 1 cũng quên mất phát súng cậu bắn lúc đầu. Bọn họ chỉ nghĩ rằng Diệp Sanh có sức mạnh nhưng không có đầu óc, trong phó bản nhập vai tập trung tìm kiếm manh mối như vậy, cậu hoàn toàn là một nhân vật ngoài lề.
Chỉ có Trữ Khánh vẫn có bộ lọc đại thần cho cậu.
"Anh Diệp, tối nay anh được phân công đi đâu vậy?"
Diệp Sanh chậm rãi ăn, ngước mắt nhìn hắn, bình tĩnh nói: "Không có người giao nhiệm vụ cho tôi, thứ sáu tôi nộp giấy chuyển lớp, giáo viên chủ nhiệm đã đồng ý. Hiện tại tôi không phải người lớp một, và tôi cũng không nộp đơn xin lớp mới."
Nó tương đương với việc nói rằng cậu bây giờ là một người không có lớp.
Trữ Khánh nghe xong, suýt chút nữa nghẹn cơm.
Điền Tuyết duỗi tay ra giúp hắn bình tĩnh lại, cô cũng giật mình.
"Nhưng đây là cuộc thi đồng đội với tư cách là bạn cùng lớp. Diệp Sanh, cậu làm như vậy có phải chịu thiệt thòi không..."
Diệp Sanh nói: "Mấy người đã được an bài ở đâu rồi?"
Trữ Khánh gãi đầu: "Chúng tôi được phân công tới tòa nhà nghệ thuật."
Diệp Sanh gật đầu, Tòa nhà Nghệ thuật, nơi đặt nhiệm vụ phụ 【Bức tượng chảy máu】.
Trữ Khánh nói: "Anh có muốn đi cùng chúng tôi không?"
Diệp Sanh: "Không."
【...Bây giờ tôi có thể lấy lại số tiền tôi đã đầu tư vào anh ấy không? 】
【 Tôi đã thấy gì? Tôi thấy một điều gì đó thật cô đơn! 】
【 Thật lãng phí phải không? Anh ấy thực sự đã bỏ lớp? Vậy làm sao anh ta thắng được? Diệp Sanh đang có ý định dùng sắc dụ boss? 】
【 Với vẻ ngoài của mình, anh ấy có thể sẽ thành công nếu đi theo con đường này. 】
【 Tôi không thể chịu đựng được nữa và tôi không thể yêu chiếc bình hoa này được. 】
Tính cách của Trữ Khánh phóng khoáng, dễ dãi nói: "Từ Mãng tuy tính tình xấu xa, nhưng sau này lại thay đổi đường lối, thực lực của gã ai nấy đều rõ ràng. Dù sao thì gã cũng là dị năng giả, cho dù không thích tôi, tiếp tục chế giễu tôi, gã có thể dẫn dắt lớp 1 giành chiến thắng thì tôi có chịu đựng cơn tức giận này cũng không sao cả."
Diệp Sanh lạnh lùng nói: "Cậu xác định gã sẽ mang theo lớp 1 qua cửa?"
Trữ Khánh bối rối: "A? Đây không phải là thi đấu đồng đội sao?"
Diệp Sanh nói: "Trường trung học Thanh Hòe chia thành các đội dựa trên các lớp. Sau khi vượt qua kỳ thi, tôi có thể chuyển sang lớp khác, sau đó Từ Mãng, Tống Chung và tất cả những dị năng giả đều có thể chuyển lớp."
Trữ Khánh phản ứng rất nhanh, sắc mặt đột nhiên tái nhợt.
Diệp Sanh nói: "Tất cả manh mối các người thu thập được bây giờ đều đã được giao cho Từ Mãng rồi phải không?"
Trữ Khánh gật đầu: "Ừ. Báo Thanh Hòe, Nhật ký phòng ngủ của nữ sinh 404, đều đưa cho hắn."
Diệp Sanh: "Tại sao?"
Trữ Khánh: "Bởi vì hắn là người duy nhất có thể nói chuyện với Bút Tiên. Hơn nữa, hắn còn nói sau khi phân tích nhiệm vụ phụ và tìm hiểu nội tình của 【Dưới gầm giường trong phòng ngủ】, hắn sẽ nói cho mọi người biết kết quả và chúng ta có thể cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ phụ."
Diệp Sanh chơi với khối bát diện trong tay một cách không để ý: "Cậu sai rồi. Mọi người trong trường trung học Thanh Hòe đều có thể nói chuyện trực tiếp với Bút Tiên. Hơn nữa, hắn sẽ không chia sẻ điểm nhiệm vụ nhánh với các người."
Nhiệm vụ chính duy nhất của trường trung học Thanh Hòe là thi đấu đồng đội —— lớp nào tiễn thần đi trước sẽ giành chiến thắng.
Các nhiệm vụ phụ còn lại đều là các nhiệm vụ riêng lẻ cá nhân.
Trữ Khánh sửng sốt: "Cái gì?"
Diệp Sanh nói: "Các người làm theo phương pháp trong nhật ký của Vương Tiểu Minh và đến lớp 1 của tòa nhà Bác Văn để chơi trò chơi Bút Tiên. Bất cứ ai cũng có thể nhìn thấy Bút Tiên. Bút Tiên sẽ cho các người biết manh mối để đưa nó đi."
Trữ Khánh dừng bước, đồng tử co rút lại, run rẩy nói: "Anh Diệp, ý của anh là Từ Mãng lợi dụng chúng tôi?"
Diệp Sanh: "Ừ."
Trữ Khánh vô cùng lo lắng: "Làm sao bây giờ? Hiện tại tôi sẽ vạch trần hắn!"
Diệp Sanh ngẩng đầu, dùng đôi mắt đen lạnh lùng nhìn Trữ Khánh, rất bình tĩnh nói: "Không cần."
Trữ Khánh: "Hả?"
Lời nói của Diệp Sanh rất tàn nhẫn và bình tĩnh: "Các người không thể đánh bại họ, và đối với các người, việc bị loại ngay từ vòng đầu tiên không có gì không tốt."
Giọng cậu nhẹ nhàng.
"Số điểm của vòng loại trực tiếp đầu tiên đủ để cậu đổi lấy một tấm vé rời khỏi Thành phố Giải trí Thế giới từ Chủ Thần."
Diệp Sanh chưa bao giờ cảm thấy việc Trữ Khánh và những người khác ở lại Thế giới Khải Minh là một điều tốt.
Đây chỉ là trận đấu loại trực tiếp đầu tiên.
Ở trường trung học Thanh Hòe, mỗi lớp sẽ có một dị năng giả sẽ trở thành lớp trưởng và làm dê đầu đàn.
Các học sinh sẽ tự động bàn giao mọi manh mối liên quan cho "lớp trưởng" và thực hiện nhiệm vụ một cách chăm chỉ, không phàn nàn.
Nhưng khi kết thúc trò chơi, "lớp trưởng" của mỗi lớp sẽ đuổi hết những bạn cùng lớp vô dụng và thành lập một lớp mới, trở thành đội chiến thắng duy nhất.
Từ Mãng và Tống Chung có quyết định đúng đắn không? Bởi vì trường trung học Thanh Hòe là một phó bản đơn giản như vậy. Tất cả những gì bọn họ cần làm là tìm đại não, tiểu não và thân não của Tiêu Dịch Thi, đưa tất cả cho "ông ấy" và bọn họ sẽ vượt qua cửa. Và bộ não, tiểu não và thân não ẩn giấu trong mọi nơi quái đản của khuôn viên trường. Sử dụng người để khám phá những địa điểm quái đản là cách nhanh nhất.
Ý tưởng đúng, cách suy nghĩ đúng và phân tích đúng.
Tuy nhiên, điều gì đúng cũng có thể sai hoàn toàn.
Diệp Sanh xoay ngòi bút câu chuyện.
Cậu viết PS đầu tiên của mình ở trường trung học Thanh Hòe, viết sau Tiêu Dịch Thi.
【Tên phân loại: Cố Sự Đại Vương】
【Tên quỷ: Thầy Tiêu】
【Cấp bậc: Cấp D】
【Tổng quan: Lý do duy nhất khiến thầy Tiêu đến trường trung học Thanh Hòe làm giáo viên đứng lớp là vì vô số người ở đây không thể chịu được áp lực và rơi khỏi tòa nhà hàng năm! Không ai biết —— Thầy Tiêu là kẻ bị rối loạn ăn uống. 】
Cậu muốn cho bọn họ sai, xác định rằng phó bản này toàn quân sẽ bị diệt.
【ps: Não người sản sinh ra suy nghĩ của con người, người nào bị thầy Tiêu ăn não sẽ "sống" lại trong cơ thể hắn một lần nữa. 】
Diệp Sanh cụp mắt xuống.
Cậu muốn họ sai, và phó bản này sẽ bị tiêu diệt.
【pps: "Người" trong cơ thể thầy Tiêu luôn dễ nhận biết và tưởng nhớ về những cảm xúc khi nhìn thấy vật thể. 】