Sau Khi Mất Trí Nhớ Lỡ Kết Hôn Chớp Nhoáng Với Tình Địch

Chương 50




Thiệu Tuyền luôn coi Cừu Dịch là đối thủ và kẻ thù định mệnh của mình. Giờ đây khi chính thức đóng phim cùng hắn, anh vô cùng ấn tượng với kỹ năng diễn xuất của Cừu Dịch, không khỏi ngưỡng mộ.

Càng ngắm diễn xuất điêu luyện của Cừu Dịch, Thiệu Tuyền càng thấy nản lòng thua cuộc: Anh ta vốn tưởng chỉ cần cố gắng là có thể đuổi kịp Cừu Dịch, nhưng giờ mới nhận ra khoảng cách giữa hai người như trời với vực. Dù có cố đến già cũng chẳng thể nhìn thấy gót chân người ta.

May mà Thiệu Tuyền tuy không có thực lực, lại hơi trẻ trâu, nhưng tính tình khá rộng lượng, nên tự an ủi mình ngay: Đuổi không kịp thì thôi, thua Cừu Dịch cũng có gì đáng xấu hổ đâu!

Anh ta thốt lên đầy thán phục: "Anh Dịch ơi, diễn xuất của anh đỉnh quá, em còn tưởng mình không phải đang đóng phim nữa chứ."

Cừu Dịch tự tin phát ngôn: "Không phải tự nhiên mà tôi là tôi."

Đang trò chuyện, Thiệu Tuyền bỗng cảm nhận được một ánh nhìn kỳ lạ. Anh ta theo bản năng ngoảnh đầu, thấy một người đàn ông trẻ đeo kính đang đứng không xa, mắt không chớp nhìn chằm chằm về phía hai người.

Thiệu Tuyền nghi hoặc: "Hình như có người đang nhìn chúng ta kìa."

Cừu Dịch không quay đầu lại: "Chắc là người của đoàn phim thôi."

"Em chưa thấy anh ta bao giờ," Thiệu Tuyền nói thêm, suy nghĩ một lúc rồi bổ sung, "Nếu là người của đoàn phim thì giờ này chắc đang bận quay chứ? Trông anh ta giống khán giả xem kịch hơn."

Nghe vậy, Cừu Dịch thấy Thiệu Tuyền nói cũng có lý, bèn xoay người lại, định xem ai đang rình mò mình. Nhưng hắn chưa kịp quay đầu, Thẩm Lương đang tập trung nhìn chằm chằm đã giật mình, vội vàng xoay người chạy mất, chỉ để lại cho Cừu Dịch một bóng lưng chạy trối chết.

Cừu Dịch: "..." Tên này đến làm gì vậy?

Đang lúc hắn thắc mắc, trợ lý của Thiệu Tuyền xách nước khoáng và đồ ăn vặt bổ sung năng lượng chạy tới, "tiếp tế" cho Cừu Dịch và Thiệu Tuyền.

Cừu Dịch vừa ăn chocolate, vừa thầm đoán xem danh tính của kẻ vừa bỏ chạy là ai.

Hắn trầm ngâm một lúc, chợt nhớ ra cái bóng lưng chạy trốn kia có vẻ hơi quen. Cừu Dịch hồi tưởng lại, từ năm thứ ba sau khi ra mắt, thỉnh thoảng hắn đã cảm nhận được một ánh nhìn kỳ lạ ở phim trường.

Lúc đầu, Cừu Dịch chỉ nghĩ đó là ánh mắt của mấy tay paparazzi theo dõi mình, muốn tìm kiếm một số tin tức giật gân.

Tuy nhiên, sau khi Hoàng Hách tịch thu thẻ nhớ của mấy phóng viên vài lần, giết gà dọa khỉ một phen, Cừu Dịch phát hiện cái nhìn kỳ lạ đó vẫn không biến mất, chủ nhân của nó dường như không phải phóng viên.

Sau đó, hắn nhờ Hoàng Hách để ý giúp vài lần, mới phát hiện ra đối phương.

Chỉ là vì người kia chưa từng làm chuyện gì quá đáng, Cừu Dịch cũng không để tâm, coi như đối phương là fan cuồng của mình vậy.

"Ơ khoan đã," trong lúc Cừu Dịch đang mải suy nghĩ về mấy fan cuồng, trợ lý của Thiệu Tuyền bỗng cất tiếng, "Anh Dịch này, trợ lý Hoàng Hách của anh vừa gọi điện cho em, bảo cậu ấy và ngài Đoạn Thăng Vinh sẽ quay lại ngay thôi. Tuy nhiên cậu ấy bị vướng việc gì đó nên không kịp chuyến bay cùng ngài Đoạn, có lẽ sẽ về muộn hơn một chút."

"Thế à..." Cừu Dịch đần mặt ra một lúc, chẳng hiểu trợ lý Thiệu Tuyền đang nói cái quái gì. Mãi sau hắn mới giật mình nhớ ra, ở chỗ Thiệu Tuyền và trợ lý của anh ta, tên của Đoạn Ứng Hứa, Đoạn Thăng Vinh và Hoàng Hách vẫn còn bị lộn tùng phèo. "Anh ta làm việc nhanh thế cơ à?"

Cừu Dịch hơi nghi hoặc, không phải Đoạn Ứng Hứa bảo phải mất cả tuần sao, sao mới có một ngày đã bay về rồi?

Trợ lý của Thiệu Tuyền gãi gãi mũi: "Anh hỏi em thì em biết đào đâu ra mà trả lời..."

"Được rồi," Cừu Dịch suy nghĩ một lúc rồi hỏi tiếp, "Đoạn... à không, Hoàng Hách có nói với cậu Đoạn Thăng Vinh đi chuyến bay mấy giờ không?"

Phải tranh thủ thời gian nói cho Thiệu Tuyền và trợ lý của anh ta biết tên thật của Đoạn Ứng Hứa và mấy người kia mới được, Cừu Dịch thầm nghĩ.

"Cậu ấy gọi điện cho em vào buổi sáng, nếu ngài Đoạn xuất phát lúc đó thì giờ chắc đã đến rồi chứ nhỉ?"

Cừu Dịch lôi điện thoại ra, nói lời tạm biệt với Thiệu Tuyền và trợ lý của anh ta, rồi một mình đi về phía hậu trường, định tìm một phòng trang điểm cách âm để gọi điện cho Đoạn Ứng Hứa.

Tuy nhiên, vừa bước vào hậu trường, hắn lại cảm nhận được ánh mắt kỳ quặc như lúc nãy.

Cừu Dịch giả vờ gọi điện thoại, dùng đuôi mắt lướt quanh tìm kiếm.

Chỉ một lát sau, hắn đột nhiên phát hiện ra một gã đeo kính đang đứng ở khu vực nhóm quay phim, vừa nói chuyện với người quay phim vừa lén lút nhìn trộm mình.

Cừu Dịch chạm mặt Thẩm Lương - kẻ đang nhìn trộm hắn.

Thẩm Lương giật thót tim, vội vàng ngoảnh mặt đi, chẳng dám đối diện với Cừu Dịch nữa.

Cừu Dịch: "..." Mấy fan cuồng thời nay thật khó hiểu, đã chạy đến phim trường thăm ban còn không chịu chủ động làm thân với mình.

Dù hơi ngạc nhiên về hành vi của Thẩm Lương, nhưng Cừu Dịch vốn là người không thích can thiệp vào chuyện người khác. Miễn là Thẩm Lương không quấy rầy hắn, hắn cũng chẳng bận tâm việc đối phương nhìn trộm, bèn thu hồi ánh mắt và bước vào phòng trang điểm.

Thấy Cừu Dịch vào phòng trang điểm, Thẩm Lương như bị ma ám, vội vã xin lỗi người quay phim quen biết rồi chạy đến phòng bên cạnh.

Không hiểu vì tâm lý gì, gã áp tai vào tường, nghe lén động tĩnh của Cừu Dịch.

Thẩm Lương không nhịn được mà tự khinh bỉ bản thân vì hành vi giống như kẻ theo dõi biến thái này.

Gã thích Cừu Dịch đã mấy năm rồi, chỉ là nghĩ đối phương có thể không thích đàn ông nên vẫn chưa dám chủ động tấn công, chỉ âm thầm ngưỡng mộ Cừu Dịch từ xa.

Thẩm Lương không bao giờ quên được cảnh tượng lần đầu gặp Cừu Dịch. Lúc đó gã mới ra trường, tuy là thiếu gia nhà họ Thẩm nhưng sau khi du học về không được nhảy thẳng lên tổng công ty mà phải làm từ cấp thấp nhất.

Gã đi cùng một ông chủ đối tác đến thăm phim trường, nhìn nữ chính đang làm nũng với đại gia đáng tuổi cha mình, Thẩm Lương thấy buồn nôn tận đáy lòng.

Đáng tiếc lúc đó thân phận gã chỉ là nhân viên cấp thấp, bị đối tác sai khiến, nên cũng không dám nói thẳng suy nghĩ của mình, chỉ đành giả vờ ngoan ngoãn, liên hệ nhà hàng cho đoàn phim tụ tập ăn uống.

Chính lúc đó Thẩm Lương gặp Cừu Dịch, đối phương đóng vai nam thứ tư trong phim truyền hình, một mình đến đoàn phim quay phim. Tuy đứng ngoài tầng lớp trên của đoàn phim nhưng lại rất thân thiết với những nhân viên bình thường khác, hoàn toàn không có vẻ kiêu căng như nữ chính kia.

Thấy Thẩm Lương đi theo đối tác mà đứng lẻ loi bên ngoài bàn ăn, Cừu Dịch bỗng nhiên tỏ ra thân thiết một cách kỳ lạ, không nói không rằng kéo tuột Thẩm Lương đến bên cạnh mình.

Kể từ đó, Thẩm Lương đã để tâm đến Cừu Dịch, không chỉ xem hết sạch phim của hắn không sót tập nào, mà còn tranh thủ lúc rảnh bay đến phim trường thăm ban, thậm chí còn lén lút giúp đỡ Cừu Dịch, âm thầm xử lý những tin đồn bôi nhọ không hay ho.

Chỉ có điều... ngoại trừ lần tiếp xúc đầu tiên ấy, Thẩm Lương chưa bao giờ dám xuất hiện trước mặt Cừu Dịch nữa.

Gã nghĩ, tình đầu là tình đầu, chỉ cần mình nhìn từ xa, bảo vệ Cừu Dịch là đủ rồi.

Đợi đến ngày gã có đủ thực lực vững vàng, và Cừu Dịch cũng tỏ ra có khả năng thích đồng tính, lúc đó gã mới xuất hiện trước mặt Cừu Dịch để theo đuổi tình đầu của mình.

Thẩm Lương vừa tự chửi mình là đồ biến thái, vừa tập trung nghe lén.

Gã nhớ Cừu Dịch không thích trang điểm, mỗi lần bị chuyên viên trang điểm bắt ngồi xuống là mặt lại nhăn nhó, như thể nghĩ mình là bông sen trắng muốt, tự nhiên đã đẹp chẳng cần tô vẽ gì thêm.

Chuyện bất thường ắt có uẩn khúc, Cừu Dịch chủ động vào phòng trang điểm chắc chắn là có chuyện gì đó.

Quả nhiên, Thẩm Lương áp tai vào tường nghe thấy một tiếng động nhỏ.

"Alo? Có ở đó không?" Giọng Cừu Dịch lờ mờ vọng ra.

Thẩm Lương nín thở lắng nghe.

"Em nghe trợ lý Thiệu Tuyền nói anh đã lên máy bay về trước, giờ đã nghe được điện thoại của em, chắc là đã hạ cánh rồi phải không?"

Tiếng cười của Cừu Dịch vang lên trong phòng trang điểm.

Thẩm Lương nghi hoặc: Cừu Dịch đang nói chuyện với ai vậy? Sao lại cười...dịu dàng thế này?

Có phải đang nói chuyện với trợ lý không? Thẩm Lương nhớ ra bên cạnh Cừu Dịch luôn có một người quản lý tên Hoàng Hách, nghe nói hai người lớn lên cùng nhau từ nhỏ, thân thiết như anh em ruột vậy.

Thời gian gần đây Thẩm Lương bị công việc ở tập đoàn Thẩm thị cuốn đi, nên gần ba tháng rồi chưa theo dõi sát sao động tĩnh của Cừu Dịch.

Tuy gã không bỏ lỡ bộ phim nào Cừu Dịch đóng, nhưng những chương trình giải trí Cừu Dịch tham gia cũng như tình hình gần đây của hắn, Thẩm Lương đều chưa kịp tìm hiểu. Vì vậy, đừng nói đến chuyện Cừu Dịch và Đoạn Ứng Hứa bất ngờ kết hôn, ngay cả tập đầu tiên của "Cẩn thận! Sói hoang xuất hiện" gã cũng chưa xem, và không biết rằng "khán giả bình thường" Đoạn Ứng Hứa và Cừu Dịch thực ra đã gặp mặt, thậm chí còn có cả màn hô hấp nhân tạo nữa.

"Thật à...Quả nhiên," Cừu Dịch cười khẽ, giọng điệu dịu dàng khiến Thẩm Lương không khỏi xao xuyên, dù biết đối phương đang nói chuyện với người khác, "Bố anh bảo muốn anh đính hôn với người khác sao? Ông ấy gọi anh về là để nói chuyện này à..."

"Rồi anh dành cả buổi sáng nói với ông ấy về em, chỉ vì bố anh nghĩ em không đáng tin cậy? Ôi trời, chỉ một buổi sáng thôi, có đủ để khoe với bố vợ là em tốt đến mức nào không?"

"Anh nói anh để Thăng Vinh ở lại, nhờ cậu ấy tiếp tục khen em hả...?"

Thẩm Lương chăm chú lắng nghe, trong lòng đoán già đoán non về danh tính người đang nói chuyện với Cừu Dịch. Tuy gã nghe thấy tên Đoạn Thăng Vinh, nhưng vì Cừu Dịch không nói rõ họ của Đoạn Thăng Vinh, nên tạm thời gã không nhận ra người Cừu Dịch đang nói đến chính là Đoạn Ứng Hứa - người đã gặp gã sáng nay và từ chối lời đề nghị giả vờ kết hôn của gã.

Cừu Dịch đang nói chuyện với người mình thích sao?

Bắt được từ khóa quan trọng "bố vợ", Thẩm Lương không khỏi chán nản, sao mình chỉ mới không theo dõi Cừu Dịch có ba tháng, đối phương đã đột nhiên có người thích, thậm chí còn tiến xa đến mức này rồi?

Nhưng mà...có vẻ như cô gái Cừu Dịch thích sắp bị cha mẹ sắp đặt kết hôn với người đàn ông khác?

Thẩm Lương có chút không bình tĩnh nổi, Cừu Dịch là tình đầu của gã, dù tình đầu không thuộc về gã, gã cũng không thể nhìn tình đầu gặp trắc trở trong tình yêu được!

Gã, phải giúp Cừu Dịch ngăn chặn cuộc hôn nhân sắp đặt này!

... Nếu tình thế thật sự không thể cứu vãn, Cừu Dịch thất tình, vậy gã cũng có thể an ủi Cừu Dịch.

Thẩm Lương không khỏi cảm động vì đức tính hy sinh và tinh thần dự bị của mình.

...