Chung Văn Thành biết nguyên nhân nhưng không nói cho Phó Đình Viễn, anh ta muốn thăm dò xem rốt cuộc Phó Đình Viễn nghĩ như thế nào về người vợ cũ này.
Chung Văn Thành dứt lời, đôi mắt nhìn chung Văn Thành của Phó Đình Viễn sâu hơn vài phần.
Googl???? nga???? trang ( ????rùm????ru????ện.V???? )
Chung Văn Thành là ông chủ của Du Ân, cuộc họp quan trọng thế mà không thể đến thì chắc chắn Du Ân phải cho anh ta một câu trả lời, Chung Văn Thành không thể nào không biết nguyên nhân.
Nhưng anh ta cố ý không nói cho anh, có ý gì đây?
Không chỉ mỗi phụ nữ có giác quan thứ sáu, đàn ông cũng có.
Phó Đình Viễn cảm thấy tâm tư Chung Văn Thành dành cho Du Ân không hề đơn giản.
Chung Văn Thành là một nhân vật có tầm ảnh hưởng trong giới giải trí, lúc trẻ ra mắt với thân phận ca sĩ, sau đó chuyển sang diễn viên, vô cùng nổi tiếng nhận được hàng loạt giải thưởng lớn.
Vài năm nay anh ta lui về sống ẩn cùng bạn mình dựng công ty Chung Đỉnh điện ảnh.
Lúc trẻ, Chung Văn Thành đã từng công khai quan hệ tình cảm với bạn gái, nhưng sau đó hai người đã chia tay vì không hợp.
Mấy năm ở trong giới cũng đã từng bị vài scandal, hiện tại vẫn đang độc thân.
Trước có một chàng trai trẻ vừa tròn hai mươi tên Chu Dật, sau lại có một ảnh để bốn mươi tuổi Chung Văn Thành, Phó Đình Viễn ba mươi tuổi căng thẳng không nói được lời nào.
( Ai kêu bỏ chị trước:))
Ha...!cô thật có bản lĩnh.
Cả buổi họp, tâm trạng Phó Đình Viễn không tốt, Chung Văn Thành coi như không có chuyện gì tiếp tục phần trình bày của mình.
Ngược lại, Phó Đình Viễn lại không ngờ tâm trạng nhiễu loạn của mình lại bị kịch bản Du Ân biên soạn hấp dẫn.
Nói thật, trước khi tham gia cuộc họp này, Phó Đình Viễn quả thật mong chờ muốn xem kịch bản Du Ân trông thế nào.
Phó Đình Viễn nghe những lời giải thích của Chung Văn Thành, hoàn toàn chìm đắm trong nội dung bộ phim, thậm chí còn k1ch thích đến mức muốn lập tức khởi quay bộ phim này.
Với kinh nghiệm trên thương trường của anh, và những phán đoán về những dự án phim điện ảnh và truyền hình của những năm gần đây, anh chắc chắn bộ phim này nhất định sẽ nổi tiếng.
Chung Văn Thành nói rất đúng, từ ngữ của Du Ân thật sự có thể chạm tới nội tâm của người khác, những ý tưởng của cô vô cùng dồi dào thực sự tuyệt vời, khác hoàn toàn với một Du Ân mờ nhạt mà anh từng biết…
Cuộc họp kết thúc, nơi đầu tiên Phó Đình Viễn đến là phòng làm việc của Chung Văn Thành, hoàn toàn quên mất mình dẫn theo Thẩm Dao.
Thẩm Dao bị Phó Đình Viễn bỏ lại trong phòng họp, trên mặt vẫn cười nhưng trong lòng thầm nghiến răng nghiến lợi.
Phó Đình Viễn vào trong phòng làm việc của Chung Văn Thành hỏi thẳng: “Rốt cuộc cô ấy đã xảy ra chuyện gì?
Chung Văn Thành chậm rãi rót ly nước, né tránh câu hỏi của Phó Đình Viễn: “Cứ nghĩ tổng giám đốc Phó tới đây để bàn kịch bản với tôi chứ.”
Phó Đình Viễn híp mắt mất kiên nhẫn “Chung Văn Thành, anh đang có tâm tư gì?”
Chung Văn Thành liếc nhìn anh một cái, lấy giấy viết một dãy số đưa cho anh: “Số điện thoại của cô ấy, cô ấy xảy ra chuyện gì, tốt hơn hết là anh tự hỏi đi.”
Chung Văn Thành đoán dựa trên nét mặt hiện giờ của anh, chắc chắn Phó Đình Viễn không biết hôm nay là ngày giỗ của mẹ Du Ân.
Làm chồng Du Ân ba năm, ngày quan trọng như vậy cũng không biết, thấy được năm đó anh đối xử với vợ mình thế nào.
Trong lòng Chung Văn Thành cười lạnh, năm đó đã làm người ta tổn thương như vậy, bây giờ lại muốn tỏ vẻ quan tâm, có ý gì đấy?
Cảm thấy Du Ân cần sự quan tâm của anh sao?.