Sau Khi Lỡ Ngắm Sếp Tắm Trong Khách Sạn

Chương 9




Công vừa xuống dưới nhà thì thấy xe của Sếp đã đỗ sẵn ở cổng khu chung cư.

Không phải tự nhiên mà Sếp đích thân đến đón hắn đi làm đâu, mà vì hôm nay Sếp định kéo hắn đi công tác gấp.

Một chuyến công tác ít nhất cũng kéo dài hai ngày, vậy là hai người họ lại có thêm chút thời gian nghỉ xả hơi cùng nhau.

Công vừa mở cửa xe đã thấy Sếp mặc vest ngồi ở ghế sau, đẹp trai chói lóa——Đâu phải ai cũng mặc vest là đẹp, nhưng với thân hình tam giác ngược chuẩn móc treo quần áo của Sếp, bộ vest này đúng là chí mạng đối với một người mê đồ công sở như Công.

Sếp chỉ ngước mắt nhìn hắn một cái, giọng lạnh lùng: "Nhìn cái gì mà ngẩn người ra thế? Không lên xe đi à?"

Công: "À, dạ lên ngay!"

Nội tâm Công: Hú hồn cái cồn cát không! Suýt nghe nhầm chữ cuối thành "lên giường" luôn rồi!

Hắn lấy mu tay nhanh như chớp quẹt quẹt mũi cho chảy bớt máu không tồn tại rồi mới leo lên xe.

Vừa lên xe, Công đã khen nịnh: "Sếp ơi, tôi thật phục anh luôn, nghĩ ra trò đi công tác để câu giờ, người gì mà thông minh quá vậy trời!"

Sếp mỉm cười như không cười: "Bớt tào lao đi, có chuyện khác cần nói đây——Tôi nghe đồn tôi bạo lực gia đình, còn bắt cá n tay, lại không chịu cho cậu danh phận, có phải không?"

Công: "..."

Công: "Toàn tin đồn vớ vẩn thôi, tôi biết anh không phải loại người như vậy mà!"

Sếp: "Đương nhiên là vớ vẩn rồi, nhưng đây là tin đồn về tôi đấy! Nên cậu chẳng thèm quan tâm đúng không? Giờ ông già nhà tôi đã tin chắc tôi mở hậu cung trong công ty rồi!"

Công giải thích: "Bình thường trông anh quá cấm dục rồi, tôi phải nói quá lên thì ông ấy mới tin là anh thực sự ứ ừ với tôi chứ!"

Công: "Yên tâm, lần sau tôi sẽ sửa lại hình tượng cho anh."

Sếp nhìn hắn vài giây, ngạc nhiên là lần này anh không phản ứng gay gắt.

Nội tâm Công: Hôm nay sao dễ nói chuyện vậy ta?

Nhưng ngay giây tiếp theo, Sếp lạnh lùng chuyển chủ đề: "Được rồi, nói về chuyến công tác lần này đi."

Công thầm thở dài trong lòng, mới sáng sớm mà đã bắt nói chuyện công việc rồi, đúng là con nghiện việc kinh điển mà.

Công vỗ vỗ mặt, lấy lại tinh thần để bắt đầu bàn chuyện công việc.

Bình thường Công nhìn có vẻ cà lơ phất phơ như chẳng nghiêm túc bao giờ, nhưng khi vào việc thì lại tập trung chẳng khác gì Sếp của mình cả. Nghiêm túc đến nỗi bản thân hắn cũng không nhận ra, giống như biến thành một con nghiện công việc khác ấy.

Dù sao công ty này cũng là do hắn tận mắt nhìn thấy từ lúc thành lập. Ban đầu chỉ có ba người, là chính Sếp phỏng vấn tuyển dụng hắn, đưa hắn trở thành người thứ tư trong công ty. Thành ra Công có tình cảm sâu đậm với công ty này lắm.

Dù chuyến công tác lần này là chiêu kéo dài thời gian, nhưng cũng là công tác thật.

Vẫn là cái dự án lần trước, vẫn là địa điểm đó, và vẫn là gặp bên khách hàng A lần trước.

Họ đang có một đối thủ cạnh tranh rất mạnh, nên tiến độ dự án không mấy suôn sẻ, nhưng may là bên khách hàng A cũng đã bắt đầu lung lay. Tối nay, theo thông lệ, không thoát khỏi một trận nhậu nhẹt xã giao.

Trước khi lên bàn nhậu, Công đã thủ sẵn sữa tươi và kem để lót dạ, uống rượu bụng đói dễ say lắm, ăn trước cho dễ nôn hơn.

Xong hắn uống một lèo cả đống thuốc, từ giải rượu, chống say đến bảo vệ dạ dày có đủ cả.

Thấy Sếp nhìn mình chằm chằm, Công cười toe toét: "Tôi phải chuẩn bị kỹ càng trước chứ, kẻo tí bị ép uống lăn ra thì mất mặt anh lắm!"

Sếp nhìn mà không nói gì, chỉ khẽ cau mày, ánh mắt có chút gì đó khó hiểu.

Thật ra mang Công theo vì Sếp không giỏi mấy khoản xã giao, lại thiếu kiên nhẫn nên kéo hắn đi chắn rượu, khuấy động bầu không khí.

Quả nhiên tối đó uống "đã cái nư luôn", Công phải cố gắng lắm mới nhịn tới lúc rời bàn tiệc để chạy vào toilet nôn.

Sếp đứng cạnh vỗ lưng hắn: "Thôi, lần sau khỏi uống nữa. Tôi thấy bọn họ chẳng thật lòng muốn bàn dự án đâu."

Nghe vậy, Công liền hiểu ý Sếp chẳng còn hứng thú với dự án này.

Công quay lại trấn an: "Mình đã đi tới đây bao nhiêu chuyến rồi, chẳng lẽ vì vài ly rượu mà bỏ cuộc, thế chẳng phải tôi chịu khổ phí công à?"

Công vẫy tay: "Anh không muốn nhìn thì ra ngoài trước đi, tôi nôn thêm tí nữa rồi ra."

Bàn tay Sếp đặt trên lưng hắn bỗng siết chặt, nhưng anh vẫn đứng yên, không nói gì, cũng không đi ra.

Một lát sau Công mới tươi tỉnh lại, cười đùa: "Tối nay mình ở đâu đây, đừng bảo lại là cái khách sạn lần trước nhé? Lại ngủ giường đơn nữa thì tôi không khách sáo đâu, tôi sẽ đòi ngủ một mình trên cả giường đấy!"

Hai người họ vừa tới nơi đã phải lao vào họp với khách hàng A, đến chỗ ở còn chưa kịp ghé qua.

Sếp đảm bảo chắc nịch: "Thư ký đặt hết rồi, hôm nay chắc chắn không có vấn đề gì đâu."

Mười phút sau, cả hai đứng trước một tòa nhà, mặt mày phức tạp.

Nếu không phải cái biển "Khách Sạn Tình Yêu" to đùng hiện ra trước mặt, thì có lẽ Công sẽ thấy tâm trạng tốt hơn chút.

Tác giả có lời muốn nói

Sếp: Điên rồi, tôi thực sự nổi điên rồi!

Thư ký: Sao tự dưng lạnh sống lưng thế nhỉ?