Edit + Beta: Basic Needs
………..
Giáp chắn đã hỏng, khả năng Kháng giáp suy yếu, tinh thần uể oải, linh hồn kiệt quệ, nhưng A Điêu hãy còn giữ được bản tính tham lam, lao vào bầy Hà Máu lít nha lít nhít.
Tự tử?
Hàn Trạc không chạy đi hệt thế, đến khi nhìn lại chỉ thấy Hà Máu kéo đến ùn ùn và đã chia thành một tốp đuổi theo hắn. Phần lớn lại đuổi theo Triệu Nhật Thiên bởi lẽ người này vẫn chưa quên lấy mất cái xác Cá Voi Đá Ngầm trong lúc ngàn cân treo sợi tóc.
Một con lớn như vậy mà đã mất tiêu?
Tên này cứ vậy thu lấy?
Vậy không gian trữ đồ của tên này bao lớn?!
Chẳng qua cũng vì thế mà bọn Hà Máu kia điên cuồng công kích ngược lại hắn.
Đầu óc Hàn Trạc thiếu chút nữa không suy nghĩ nổi, hắn vẫn nghiến răng và dùng tốc độ nhanh nhất chạy trốn.
Ở phía bên kia, A Điêu cũng đang liều mạng chạy đi, cố gắng vứt bỏ bầy Hà Máu che khuất bầu trời đang dây dưa với cô. Song còn chưa đuổi được bọn này, cô đã cảm nhận được tại một chỗ sâu trong vùng biển cách đó không xa có một bầy cá mập đang ẩn núp…
** má.
Không phải chỉ giết một con vua cá mập của tụi bây chứ có đi đào phần mộ tổ tiên đâu, bộ về nhà mình phát triển thêm một đầu cấp 6 nữa không được hả?
Như vậy thôi đã muốn giết tao!
Trong lòng A Điêu tức giận, vừa nốc thuốc vừa lợi dụng một lượng linh năng liên tục xoắn giết bọn Hà Máu quấn lấy cô.
....
Ba giờ sau, cuối cùng A Điêu cũng bỏ rơi được bọn tụi nó. Cô nhìn thấy ngọn hải đăng của trạm dịch cách đó không xa, mưa to như trút nước, sắc trời lờ mờ, sấm sét ở phương xa chợt lóe, ánh sáng trắng lóa chớp tắt.
Áo giáp rách nát đầy vết máu, càng có phần ảm đạm sau khi bị tụi Hà Máu hấp thụ.
Mệt mỏi không chịu nổi, A Điêu dợm bay về phía trạm dịch, bỗng nhiên có mấy tu sĩ cũng bay về phía trạm đã tới gần cô.
“Anh bạn, cậu cũng tới tị nạn?”
“Có một số ma quỷ ở dưới vùng biển bên cạnh đang bao vây trạm dịch. Chúng đã tụ tập ở đây hai ngày trước, dường như muốn giết chúng ta, rất nguy hiểm, không bằng chúng ta đi cùng nhau đi.”
Mấy người này nói xong bèn tiến lại gần, khoảng cách càng ngày càng gần... Bọn họ trao đổi bằng ánh mắt, đang chuẩn bị tấn công A Điêu.
A Điêu liếc mắc, phất tay tạo một tia chớp đốt luôn bọn người này thành than, thu thập trang bị trữ đồ của rồi tăng tốc bay đi.
Động tĩnh này không nhỏ, bên đảo vốn đã tụ tập hơn một ngàn tu sĩ. Do mệnh lệnh của quân bộ cộng thêm chính bọn họ cũng dự cảm được nguy hiểm nên hầu như tụ tập hết nơi đây, nay nhàn rỗi đáng chán nhờ thế hiển nhiên vẫn theo dõi được sự biến hóa trên vùng biển, nữa là khoảng cách từ đầu đã không xa.
Chứng kiến A Điêu hung tàn như vậy làm kha khá người ngạc nhiên.
(P1)
Bản thân cũng có người nhìn thấy bọn kia không có ý tốt gì, biết chúng có chết cũng chưa hết tội. Song càng nhiều người e dè trước sự mạnh mẽ của A Điêu hơn, lo lắng cô tới đây không có ý tốt lành.
A Điêu nhanh chóng hạ cánh xuống quảng trường của trạm dịch trên đảo.
Lính đóng quân thấy cô tàn bạo như vậy đã cảnh giác ngay lập tức, đồng loạt tập trung vào cô, dợm hỏi thăm danh tính.
Lại bị người khác cướp trước.
“Là mày giết người? Gan đấy!”
Đoán chừng có mấy tu sĩ ở trạm dịch trên đảo quen biết bọn người kia, thế là đồng loạt bay tới.
Những người này nhìn ra A Điêu bấy giờ chỉ là nỏ mạnh hết đà, một trong những người đứng đầu hung dữ: “Tội phạm từ đâu tới, ra tay đã giết người, không biết trên đảo không cho phép con người tự giết lẫn nhau sao. Các vị, người này mang thù địch thế này nên…”
Ầm ầm!
A Điêu tiện tay ném ra hai lá bùa năng lượng cấp 5 cho nổ chết bọn người. Nếu giết người ở bên ngoài còn có thể giải thích, hiện tại đã xác thực làm ngược quy tắc, có điều phản ứng đầu tiên của người bên quân đội lại là kinh hoàng khi thấy người ta ra tay mạnh bạo.
Hình như bùa này là bùa năng lượng cấp 5?
Trời, là đại gia nào tới đây để đốt tiền vậy!!
Không đợi họ phản ứng, tay kia của A Điêu vung lên, rầm rầm nện xuống một đống xác Cá Mập Ba Đầu khổng lồ chất đống trên mặt đất như một ngọn núi.
Máu lênh láng, thiếu điều hun mọi người tới choáng váng.
Toàn bộ tu sĩ trên trạm dịch hải đảo bị chấn động.
Trời đất ơi!
Những thi thể này đều là linh hạch do Tiểu Nguyên Bảo đào được trong không gian trữ vật, thi thể vẫn còn có ích.
“Nơi này có tổng cộng 3,000 con Cá Mập Ba Đầu cộng thêm Boss của chúng, lập tức giúp tôi kiểm kê sau đó đổi sang điểm tích lũy. Dựa theo điểm tích lũy, tôi có thể đổi quân hàm lên tới Vạn Phu trưởng tương ứng. Đúng rồi, quân hàm cao nhất trên đảo này là bao nhiêu?”
“Thiên, Thiên Phu trưởng.”
“Rất tốt, vậy bây giờ tôi là người cao nhất.”
A Điêu giơ tay lau máu từ vết thương trên người, nói lạnh căm: “Tôi đánh thông hang ổ của chúng, cũng cố tình lưu lại mùi máu của tôi. Bọn chúng còn lại hơn 8,000 con đang đuổi giết tôi, giờ đây đã mất đi lý trí, đại để một ngày sau sẽ đuổi tới nơi này và đây chính là cơ hội tốt để mai phục giế t chết một đợt. Tôi lấy chức vụ cao nhất ở đây ra lệnh cho quý vị lập tức tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu. Hễ có kẻ ngỗ nghịch làm này làm nọ thì hoặc là cút hoặc là tặng kẻ đó một kết cục.”
Vốn vô tình để lại mùi máu, đó là sơ hở, chẳng qua con nhõi này xảo trá, lập tức nghĩ đến việc lợi dụng tu sĩ trạm dịch để giải quyết tai họa tiềm ẩn; ngặt nỗi trong lời nói lại đổi nó thành cơ hội chứ không phải là tai họa do cô gây ra.
Dối trá, bỉ ổi, mặt dày.
(P2)
Nhưng chỉ cần thành công âu mọi thứ đều dễ nói chuyện.
Nếu không thành ắt cô đã xanh cỏ, tuy nhiên cô nắm chắc, chí ít bồn cầu nhìn ra sự tự tin của cô.
Một người đủ sức lật con Boss và 3 ngàn con khác, nhiều người như thế mà không hạ được 8,000 con?
Về phần phản kháng lại cô? Anh nhìn cái xác vừa bị nổ chết ở đằng kia vẫn còn nóng kìa.
Cô phẩy máu trên tay, nhìn qua tất cả mọi người trên đảo và mỉm cười: “Nghe tôi điều phối, tôi đảm bảo sẽ giữ hết đám cá mập ngày mai ở lại đây hết. Cần gì có đó kể cả linh hạch và quân công.”
Cô nói xong đã rời đi, để lại đám xác cá mập như núi và đám người sợ hãi.
Không thể giết người trên đảo?
Các quy tắc được thiết lập bởi những người mạnh mẽ, và thường bị phá vỡ bởi những người mạnh mẽ.
....
A Điêu không tốn nhiều thời gian đã được các tu sĩ trên đảo công nhận bởi lẽ đám thi thể và xác của Boss cấp 6 là bằng chứng thuyết phục nhất.
Điều này chứng tỏ phải có sức mạnh ít nhất ở cấp thượng Ly Trần, và rất có thể không chỉ như thế, chí ít người này có tiền.
“Có tu vi có sức chiến đấu còn có tiền... quá kinh khủng.”.
“Mấy anh có thấy anh ta vừa vung tay lên đã cho nổ bùa năng lượng cấp 5 không? Hình như đồ đó khó mua ở Kinh Đô lắm, đa phần đều bị quyền quý đứng đầu Kinh Đô nắm độc quyền, năm châu chúng ta hoàn toàn không có chỗ bán.”
Chưa kể cô còn bảo sắp có đợt 8,000 con Cá Mập Ba Đầu đuổi tới, những người khác không dám không tin, ngay lập tức khẩn trương chuẩn bị.
Nhưng trình độ chuẩn bị của bọn họ có hạn, chủ yếu nghe theo vị Triệu Nhật Thiên này điều phối.
A Điêu vào trạm dịch không bao lâu đã đổi xong điểm tích lũy, quân hàm của cô chính thức trở thành Vạn Phu trưởng. Cô dùng chức quyền điều động nguồn năng lượng cần thiết cho giáp chắn, bổ sung hao tổn, đồng thời để quân đội sửa chữa giáp chắn. Thiên Phu trưởng của quân bộ tới nhanh chóng, báo cáo cho A Điêu hay hiện tại quân đội đóng quân trên trạm dịch có tầm hơn 500 người.
“Tu sĩ có tổng cộng 1,200 người với tu vi không đồng đều, tuy nhiên phần lớn đều ở cấp B và A; cũng có 10 cao thủ Thầy Cấm Kỵ ở cấp Ly Trần.”
Ban đầu muốn ra lệnh cho những Thầy Cấm Kỵ này cực kỳ khó, nhưng A Điêu ra tay thô bạo mạnh mẽ, những người này tự thấy mình không bằng cô cho nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Giờ đây họ đang xem liệu cô sẽ làm sao mới cầm được đầu của hơn 8,000 con Cá Mập Ba Đầu này.
Trên thực thế tổng hợp sức mạnh của trạm dịch không kém, người thì nhiều, nhưng so với đàn cá mập vẫn thua chị kém em.
“Anh gọi tất cả cấp A và Thầy Cấm Kỵ tới đi.”
Thiên Phu trưởng làm theo. Tại sảnh hội nghị lớn, 300 người cấp A và 10 Thầy Cấm Kỵ đều ngồi đấy chờ đến khi A Điêu đến. Bọn họ không hỏi gì cả, chỉ xem A Điêu sắp xếp ra làm sao.
(P3)
Thật ra bọn họ không ngốc, làm giàu từ hố đất vùng biển này vốn dựa vào giết ma quỷ, anh không đánh được nó thì lấy đâu ra tài nguyên và quân công?
Theo lý thuyết, nó đã là một lợi thế khi có thể dẫn chúng ra khỏi hang ổ và tới nơi họ đóng quân.
Vấn đề nằm ở chỗ hơn 8,000 con, con số này nhiều lắm, bọn họ không tự tin là bao.
“Hết cách rồi, mấy anh chị xuống nước chơi không lại, tốn hao trên đất bằng lại dễ bị bọn chúng vây quanh và gặm nhấm tháp năng lượng dưới nước, nhưng chúng ta có thể dùng kỹ xảo.”
A Điêu không nói thêm lời dông dài, cái gọi là mưu mô chính là…
“Tôi sẽ làm bùa chú, cũng thông hiểu một chút trận pháp, cần quý vị phối hợp. Nếu làm tốt âu đợt này sẽ thành công.”
“Nếu quý vị không phối hợp vậy sẽ bại.”
“Chính quý vị tự chọn mình sẽ đi con đường thế nào.”
A Điêu không ngồi ở vị trí cao. Do vẫn mỏi mệt từ chuyện chạy đôn đáo liên tục, cô khật khừ tới mức chôm luôn cơm chiên trứng từ nhà bếp trạm dịch, vừa ăn vừa nhìn lướt qua mọi người.
“Nhưng trước đó tôi có nói người muốn rút sớm thì không có tội. Chẳng qua một khi đồng ý tới giữa chừng lại cản trở thì tôi không giết đâu, chỉ hủy bỏ tu vi người đó mà thôi.”
Dừng một chút, A Điêu mỉm cười: “Bao gồm cả Thầy Cấm Kỵ cấp Ly Trần.”
A, 10 Thầy Cấm Kỵ có lòng bất mãn, họ thầm nghĩ: Coi như anh mạnh hơn chúng tôi một tí nhưng hai bên mạnh gặp nhau, đánh không lại không biết chạy đi à? Anh lo mà ăn cơm chiên trứng cho tốt chứ giả trang làm X cái gì!
Song chẳng đợi họ thu đi biểu cảm của mình, đại ca X chôm cơm đã đưa một tay khác đập cái bốp lên bàn.
Lòng bàn tay có một viên linh hạch.
Linh hạch ma quỷ cấp 7 tản ra hơi thở làm nhóm Thầy Cấm Kỵ chỉ tính phối hợp đại cho có tùy thời xem tình huống rút lui đã đồng loạt thay đổi sắc mặt.
Toàn bộ sảnh lớn vô cùng tĩnh mịch, bọn Thiên Phu trưởng cũng tê dại: Đây là anh giai hùng dũng ở đâu tới vậy, không phải nên tới khu A mới đúng à? Cơn cớ chi tới khu B rồi còn tới khu vực hố đất cấp 5 cấp 6 nữa.
Tới để xóa đói giảm nghèo sao?
Khi họ bặt thinh, A Điêu bắt đầu để cho người ta báo cáo thiên phú và năng lực, đặc biệt tập trung vào một chỗ: có hệ mộc và hệ thổ không?
.....
Ném xác cá mập để lập uy quyền trong quân đội vì cần áp chế nhóm người trên trạm dịch, cho mình một thân phận xứng đáng. Nhưng đối với nhóm cấp A và Thầy Cấm Kỵ trong hội nghị này, Vạn Phu trưởng bình thường chưa chắc đủ sức lay chuyển được họ.
Bởi vì thường những người này đều có bối cảnh sau lưng, chắc gì đã hoàn toàn tuân theo sắp xếp, lỡ như tạt nước sau lưng sẽ ảnh hưởng chuyện cô kiếm tiền.
Không được phép, hoàn toàn không được phép!
(P4)
Thành ra A Điêu ra tay nhanh-ngoan-chuẩn, lần lượt tung ra con cờ vua nổ đã trấn nhiếp được lòng người, tiếp theo sẽ dễ làm việc.
Một ngày sau, thật ra chưa tới một này, chỉ mới rạng sáng mà thôi… Vốn trời đã mưa bão giờ đây càng thêm phần tối như hũ nút, độ sáng duy nhất là ánh sáng đến từ tia chớp nơi phương xa.
Nhấp nháy nhấp nháy, bất thình lình chiếu sáng những sợn sóng đang phun trào trên vùng biển, đồng thời khiến các kiến trúc trên đảo lộ ra một bầu không khí loang lổ và tĩnh mịch.
Trong mơ hồ có một mảng đen chằng chịt tới gần từ vùng biển sâu phía Nam. Mặc kệ người trên biển có gần mực nước biển hoặc mang thiết bị hàng đầu tới nhường nào, giờ đây họ không cách gì nhìn hai năm rõ mười được ma quỷ phía dưới biển sâu.
Trừ phi là chuyển đến Đồ Cấm Kỵ chuyên nhìn rõ mang hiệu suất lục soát cao ở cấp A hoặc cấp Ất hi hữu tại Kinh Đô, bằng không chỉ đành chờ tụi nó nổi lên mặt nước.
Thật ra bọn cá mập này mang IQ khá cao, suy cho cùng chúng đã ở cấp 5. Tuy nhiên có một câu nói thế này: Một đám người thông minh trộn lẫn với nhau tranh này giật nọ còn không bằng đồ ba ba ngu ngốc biết thương lượng.
Nếu không theo sát dấu A Điêu trên đoạn đường này, giữa chừng còn rèn luyện cho nhau, thậm chí con cá mập to lớn nhất và thông minh nhất nọ đã dựng được uy thế từ mục tiêu truy sát A Điêu đầy kiên định, rất có thể nhóm cá mập đến giờ vẫn còn đánh nhau túi bụi trong hang ổ mình.
Chuyện này tương đương với lúc ban đầu Khúc Giang Nam A Điêu bỏ vào nhóm chat... sự thống nhất của cả lớp đều dựa hết vào chuyện k1ch thích từ A Điêu.
Lúc này, vua cá mập mới lặng lẽ bơi vòng quanh thăm dò nền móng hải đảo xong đã trở về bầy và hạ xuống mấy mệnh lệnh.
Rất nhanh một đám cá mập nổi lên mặt nước, tấn công vào khu quần thể kiến trúc trên bờ tại 200-300 mét.
Mặc dù chúng ở trong biển nhưng có thể điều khiển các cuộc tấn công tầm xa bằng nước và vẫn có hiệu quả khi tấn công trong phạm vi vài trăm mét. Thế là sau khi các đợt tấn công này oanh tạc vào đám kiến trúc, các tòa nhà ban đầu dùng để làm nơi nghỉ ngơi cho các tu sĩ đã bị khá hủy rất nhiều trong thời gian ngắn. Song có một số tòa nhà chính khẩn cấp khởi động lá chắn năng lượng cơ khí, chống lại được làn sóng tấn công đầu tiên, tiếp đó cho hỏa lực tầm xa đặt ở khắp mọi nơi tập trung vào bọn Cá Mập Ba Đầu trên biển.
Các cuộc tấn công theo từng chùm ánh sáng bay tới dày đặc, chẳng qua bọn cá mập đã ngay lập tức lặn xuống nước, đòn tấn công bằng tia laser và hạt pháo phaser chỉ có thể nện xuống mặt nước, thổi lên nhiều bọt nước tột cùng.
Một đợt qua đi, bọn chúng tiếp tục công kích.
(P5)
Biển cả là lá chắn lớn nhất của chúng hơn nữa còn mang năng lượng vô tận, dùng mãi không cạn. Trong khi tu sĩ lại một mực không dám xuống biển đuổi theo vì tộc đàn của đối phương quá đông.
Tuy nhiên... tu sĩ nhân loại đâu?
Con người đâu?
Vua cá mập mới cảm thấy không ổn và muốn đội ngũ rút lui.
Bất thình lình mây đen trên bầu trời quay cuồng.
Sấm sét từ xa xuất hiện trên đỉnh đầu của chúng.
Một phút trước, khi đàn cá mập lặng lẽ đến gần, A Điêu đã dựa vào phần tinh thần đáng kiêu ngạo của mình cảm nhận ra sự tồn tại của chúng, kêu người trốn vào tầng mây từ lâu, chỉ để lại các tu sĩ khác trong trạm dịch.
Trong mây đen ai nấy tự tung ra Thuật Tàng Hình cho mình. Anh giai Vạn Phu trưởng giàu nứt đố đổ vách ném thẳng ra 20 tấm Bùa Tàng Hình mang năng lượng cấp 5 và kích hoạt chúng ngay để quần thể ẩn thân.
Mọi người: “...”
** má, giàu quá! Mỗi một tấm đều là bùa năng lượng cấp 5, 20 lá đã trị giá mấy chục triệu tinh tệ đúng không?
Nhưng giây tiếp theo, tay trái của A Điêu kẹp 20 lá Bùa Tăng Tốc, tay phải kẹp 20 lá Bùa Tăng Tổn Thương khác.
Mọi người nghẹt thở, đồng loạt nghĩ đến một cuốn sách – “Cuộc chiến tiền tệ”.
Mười Thầy Cấm Kỵ âm thầm kiểm điểm: hồi trước mình còn muốn nhìn tình hình lộn xộn gì đây? Tầm nhìn của mình hẹp quá, nên tự thưởng cho cái tát!
Những người trong quân đội đầy nước mắt: Nếu nơi chúng mình thường đóng quân được phân phối đám nguồn lực này đã tốt rồi. Sợ quái gì kẻ thù mạnh mẽ đột kích, cứ nện thẳng bùa chú là được rồi! Mẹ kiếp, khi nào quân bộ có thể lấy ra thêm mấy bậc thầy bùa chú, có khả năng đào được những bậc thầy kia từ vòng tròn bị giới quyền quý đang lũng loạn được không? Chục ngàn người viết thư máu cầu cạnh đấy!
Khi ẩn mình thành công, A Điêu với hai loại bùa trong tay đã để cho họ chờ đợi như kế hoạch ban đầu, chờ đợi để ra tay bất cứ khi nào.
Đoạn, đàn cá mập bên dưới phát động một cuộc tấn công.
Bọn cô bắt đầu giữ sức.
Cá trên biển lợi dụng biển làm lá chắn và tổ ấm, con người sống trên mặt đất nay bay lên bầu trời, sử dụng những đám mây như lớp khí độc che giấu. Tại bầu trời có nguyên tố sấm sét mạnh nhất, khéo làm sao đa phần các tu sĩ đều tu luyện lôi pháp vì thứ này có lực sát thương mạnh nhất, giết người giết ma quỷ không cần kiêng kị gì cả. Ngay cả khi thiên phú trong lôi pháp không cao, người ta vẫn cố gắng làm được một hai thuật lôi để đối phó trong tình huống này.
Tia chớp dày đặc trong mây đen, 300 người cấp A và 10 Thầy Cấm Kỵ cùng nhau ẩn nấp chung với A Điêu đầy bỉ ổi nay giáng xuống từ trên trời sau khi cô ra lệnh, họ cầm hàng trăm quyền trượng dẫn tia sấm xuống.
Cảnh này hệt như thác nước làm từ sấm sét chân chính. Bầu trời và thế giới là một vùng lóa trắng, ánh sáng điện chói lòa muốn mù cả mắt, cảnh tượng hoành tráng, đầu tư lớn tạo hiệu ứng lớn tột cùng.
Các tu sĩ cấp B trong trạm dịch có phần ngỡ ngàng, đồng tử của bọn họ chỉ là một vùng trắng xóa.
Bình thường nhìn thấy vài cấp A cũng chả cảm nhận được gì, cứ thấy sớm muộn gì mình cũng đạt tới. Nhưng suy nghĩ duy nhất của họ tại thời điểm này lại là: Tại sao tôi không đạt tới cấp A trước hôm nay. Nếu như đạt được, tôi đã là một trong số họ tại giờ phút này.
Thiên lôi cuồn cuộn, giáng thế tru diệt.
- -------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Đến mục có được quân công, chờ xong đợt này thì hòa hoãn lại, cứ mãi đánh nhau rất mệt mỏi, phát triển một đợt sẽ quay về xử người bí ẩn A.