"Bảo bối, hai nơi ở phía dưới của em còn chưa được tắm qua đâu. Bảo bối ngoan, nghe chồng nói, cầm lấy vòi sen rửa sạch sẽ hai nơi đó nào."
Nơi dưới thân của hắn một khắc khi nhìn thấy thân thể trần trụi của cậu đã sưng to cả lên. Hiện tại, suy nghĩ duy nhất của hắn chính là ôm lấy vợ bé nhỏ của mình vào ngực hung hăng mà làm cậu.
"Bảo bối, mau mở hai chân ra rửa sạch sẽ bên dưới nào, hai chân em khép chặt như thế làm sao có thể rửa sạch sẽ được cơ chứ?" Thiệu Nghị Ngạo càng lúc thở càng khó khăn, nỗ lực dùng ý chí trấn định người anh em bên dưới dịu lại.
Nhưng không thể không nói, Thiệu Nghị Ngạo một khi muốn "lừa gạt" thì như có ma lực khống chế cậu.
Hàm răng trắng tinh cắn lấy môi dưới, dưới cái nhìn nóng bỏng ra lửa đốt của hắn, Trình Cảnh cam chịu nhắm mắt lại chậm chạp mở hai chân ra. Toàn bộ cảnh đẹp bí ẩn mà hắn thèm khát muốn ngắm nhìn bây giờ đã xuất hiện trước mắt. Màu hồng phấn xinh đẹp ngay chỗ miệng bướm nhỏ, những giọt nước chảy từ trên thân chảy xuống nơi đó.
Thiệu Nghị Ngạo nhìn chằm chằm vào nơi đến nổi hai mắt không rời, liên tục chuyển động yết hầu nuốt nước miếng. Toàn thế giới này chỉ có một mình hắn biết, nơi bí ẩn xinh đẹp của Trình Cảnh mê người đến chừng nào, hơn nữa còn tự phân bố dịch thể, ngọt ngào thơm ngon đến thế nào.
Cảnh tượng trước mắt này khiến cho cả người hắn nóng tới không chịu được, máu toàn thân như đang sôi trào tới đỉnh điểm. Người anh em bên dưới dù bị lớp quần che dấu nhưng không thể phớt lờ vì đang ngẩng đầu lên dữ tợn kêu gào với hắn.
= = = = = = = = =
"Bảo bối, bướm nhỏ bên dưới của em, chồng không nhìn thấy rõ, bảo bối ngoan nghe lời chồng, đi về phía trước một chút."
Nhìn thấy Trình Cảnh nghe theo lời mình làm cho hắn rất vừa lòng. Giờ phút này dục vọng của hắn đã hoàn toàn bộc phát, Thiệu Nghị Ngạo không ngại liên tục đưa ra những yêu cầu quá mức với cậu.
"Chồng ơi..."
Nghe lời của hắn đi về phía trước một bước, khuôn mặt của Trình Cảnh càng đỏ thêm. Bướm nhỏ bép múp đang chảy d*m thủy ra, vì quá nhiều nên khi đi tới lập tức chảy ra. d*m thủy trong sut chảy xuống, từ hai cánh hoa bên ngoài chảy dọc bên trên đùi, chậm rãi trượt xuống.
d*m thủy càng lúc càng nhiều, bướm nhỏ bên trong lẫn bên ngoài càng lúc càng ngứa. Thân thể Trình Cảnh luôn luôn mẫn cảm, hiện tại cảm giác ngứa ngáy khiến cho toàn thân cậu mềm nhũn.
"Chồng ơi, rất ngứa..."
Âm thanh mềm mại như làm nũng với hắn như vậy, tức khắc Thiệu Nghị Ngạo muốn nổ mất trái tim.
"Bảo bối, ngứa ở nơi nào, nơi cho chồng nghe, nói rõ ra chồng mới biết được...."
"Bên dưới, nơi đó ở phía dưới của em, còn có, nơi này nữa...."
Trình Cảnh nước mắt lưng tròng nói với hắn, sợ chính mình nói không rõ ràng còn dùng tay chỉ vào nơi đó, ngay miệng của bướm nhỏ.
Một màn như vậy khiến cho Thiệu Nghị Ngạo xém chút máu mũi đã chảy ra
Bé yêu tinh này! Nhìn về ngoài thuần khiết như vậy, không nghĩ ra còn có một mặt như vậy! Xem ra, về sau hắn phải giữ chặt người một chút, đỡ khiến cho bảo bối của hắn lại khiến cho người khác nảy sinh ý xấu.
"Chồng ơi..."
Từng tiếng gọi " chồng ơi" của Trình Cảnh mềm mại như bông làm cho Thiệu Nghị Ngạo không thể chịu được nữa. Hắn không thể tin được, thế mà hiện tại lại có người làm cho hắn nóng nảy như vậy
"Chồng ơi, rất ngứa, em rất ngứa"
"Ngoan, bảo bối ngoan, trước hết chịu đựng một chút. Trình Cảnh, em dám dùng tay chạm vào đó thử xem."
Thiệu Nghị Ngạo đang dùng ngũ cô nương để giúp đỡ cho người anh em của mình, lại nhìn thấy trên màn ảnh Trình Cảnh thế mà lại đưa ngón tay chậm rãi xoa nắn nơi đó.
Bé yêu tinh này! Hai nơi phía dưới đều là của Thiệu Nghị Ngạo hắn, cho dù là bản thân cậu, cũng không thể chạm vào như vậy.
= = = = = = = =
"Ô ô, nhưng mà chồng ơi, ngứa, em rất ngứa!"
Trình Cảnh bị ngữ khí lạnh lùng của hắn làm cho sợ đến mức nhanh chóng rụt tay lại, mở to đôi mắt đầu nước mắt mông lung mà nhìn hắn, bộ dáng vô tội kia khiến cho ai cũng thương xót.
"Đem vòi sen mở ra đi, dùng nước xịt vào nơi đó, hôm nay tạm thời nhờ nước giúp em ngăn ngứa đi."
Thiệu Nghị Ngạo mắt sắc bén nhìn vào nơi đó của cậu đang nhỏ từng giọt chất lỏng, bé yêu tinh này, thật đúng là thèm khát đến cỡ này!
Nhưng mà nước từ vòi sen bắn vào bên trong thật sâu nhưng không thể giúp cậu ngăn lại cơn ngứa mà lại càng thêm ngứa đến không chịu được.
"Chồng ơi, còn mà, vẫn còn rất ngứa!"
"Mau đem thân thể lau khô đi, đừng để ướt!"
Thiệu Nghị Ngạo lo lắng nếu như chơi quá trớn, sẽ làm cho Trình Cảnh không nhịn được mà chạm đến nơi đó. Hắn không muốn như vậy! Ba cái miệng nhỏ của bảo bối chỉ có thể một mình hắn chạm vào mà thôi, đến cậu cũng không được chạm vào!
Hơn nữa, nhìn thấy cảnh xuân vô hạn trước mắt này, Thiệu Nghị Ngạo thấy hắn không phải đang trừng phạt Trình Cảnh mà là trừng phạt chính mình. Nghĩ một chút, không cần chơi lớn đến mức như vậy, đợi đến khi bản thân mình không dừng được thì sẽ có vấn đề lớn rồi!
= = = = = = = =
Bướm nhỏ phía trước đã chảy d*m thủy nãy giờ, hoa nhỏ phía sau cũng bắt đầu phân bố ra từng dịch ruột chảy xuống. Cơ thể cậu bây giờ đang khát vọng dục vọng phát tiết đến cùng cực, Trình Cảnh hốc mắt bắt đầu phiếm hồng.
Dùng khăn lông mềm mại lau tới lau lui hai nơi đang chảy nước, cảm giác ngứa ngáy như có như không khi lau khiến cậu không chịu được. Hơn nữa, nước chảy ra từ hai nơi đó ngày càng nhiều.
Hoa nhỏ phía sau liên tục co rút, Trình Cảnh giống như đã sớm quên đau đớn lúc làm tình đầu tiền bằng phía sau, cậu chỉ nhớ rõ ràng, khi dương v*t lớn nóng bỏng của chồng mình tiến vào phía sau, toàn thân cậu cảm nhận được một cảm giác sướng đến không tả được.
Nhìn Trình Cảnh đang khó chịu do dục vọng quấy rối, khuôn mặt đỏ ửng, hai đùi nhỏ khép lại vào nhau, yết hầu của hắn lại bắt đầu chuyển động, thật sự rất muốn dùng dương v*t của mình hung hăng làm cậu!
Chết tiệt! Thiệu Nghị Ngạo hiện tại rất hận việc đi công tác này của hắn!
"Bảo bối, nhanh chóng ra giường ngủ đi em! Ngoan nào, không cho phép chạm vào những nơi đó, chờ chồng trở về, sẽ nhanh chóng "thương" em"