Hai người vẫn không muốn ra ngoài nên nhờ nhân viên khách sạn mang bữa tối lên.
Bạc Việt Minh từng chút một cắt miếng thịt sườn nướng than, đưa vào bát cho Bùi Ý, thấy cậu ăn uống vui vẻ, hắn mới chủ động bắt đầu chủ đề.
"Trong khi em ngủ, anh đã bảo Lâm chúng tra một chút về Vi Dịch và khoa học kỹ thuật Tấn Á."
Bùi Ý nhướng mày: "Lâm Chúng cũng theo anh đến đây?"
Bạc Việt Minh rót rượu vang đỏ đã pha cho Bùi Ý, thản nhiên nói: "Ừm, đang ở phòng dưới tầng, trong thời gian này cậu ta sẽ ngủ ở phòng Kiều Đông."
Bùi Ý cắn một miếng thịt, nội tâm nhộn nhạo một tia hủ bại*.
*"Đồi trụy, hình ảnh 18+ " đó=))
Cái này cũng tốt.
Căn phòng to như vậy chẳng phải chỉ còn hai người họ thôi sao? Không ai quấy rầy?
Bạc Việt Minh chú ý đến Bùi Ý xuất thần, gọi: "Mèo con?"
"Ah?"
Bùi Ý nhanh chóng tập trung ánh mắt, làm ra vẻ mặt nghiêm túc: "Tra được cái cái gì?"
Bạc Việt Minh chọn Vi Dịch để nói: "Em biết tình huống của Cố Tiệm Thâm và Ninh Tịnh rồi đúng chứ?"
Bùi Ý uống một ngụm rượu vang đỏ, gật đầu.
Cố Tiệm Thâm đã được chuyển về trụ sở Vi Dịch từ "Tinh Vân Thú Du" vào đầu năm nay, trở thành giám đốc bộ phận bản quyền.
Ninh Tịnh là tổng giám đốc của Vi Dịch, ban đầu phụ trách đầu tư trò chơi, quyền lên tiếng so với người trước cao hơn một ít.
Bạc Việt Minh chỉ ra điểm mấu chốt: "Vi Dịch năm nay có một tầng thay đổi, giám đốc hiện tại tên là Khúc Dịch, người được hội đồng quản trị bổ nhiệm chức tổng giám đốc ở trụ sở chính của Vi Dịch vào đầu năm."
"Cựu giám đốc điều hành tên là Quách Quảng Hồng, hiện tại đã lui về vị trí cổ đông."
Bùi Ý khẽ cau mày: "Đang êm đẹp, Quách Quảng Hồng vì sao lại lui về? Đến tuổi hả?"
Bạc Việt Minh lắc đầu: "Đã bốn mươi tuổi, không tính là đến tuổi, bên trong Vi Dịch có biến động, chưa từng được giải thích cẩn thận với người ngoài, nhưng anh đoán——"
"Hẳn là liên quan đến sự sụt giảm giá trị thị trường của cổ phiếu trò chơi Vi Dịch trong hai năm qua."
Không có cổ đông cấp cao của tập đoàn nào mà không hòa hợp với nhau về lợi ích.
Bùi Ý gật đầu, tiếp tục nghe Bạc Việt Minh tiết lộ tin tức.
"Khúc Dịch tuy là giám đốc, nhưng từ khi nhậm chức, ông ta đã thay thế gần như toàn bộ vị trí cốt lõi của các bộ phận quan trọng bằng người của mình."
Ví dụ như Cố Tiệm Thâm từ bộ phận bản quyền và đến tổng giám đốc Ninh Tịnh.
Bùi Ý đi vào vấn đề, đánh thẳng vào trọng điểm: "Vậy Cao Bằng Phong thì sao? Ông ta là người của cựu giám đốc Quách Quang Hồng?"
Bạc Việt Minh nâng ly lắc lư một chút: "Thông minh lắm."
《 mười bảy ngày 》là một trong những trò chơi chủ lực của Vi Dịch, tuy rằng trò chơi mấy năm nay đẩy mạnh ra nhiều phó bản không đủ hoàn mỹ, cũng có nhiều tranh cãi, nhưng số người chơi trò chơi vẫn còn đó.
"Cao Bằng Phong với tư cách là lập kế hoạch của trò chơi, nếu không mắc sau lầm thì về cơ bản chức vị sẽ không có sự thay đổi. Huống chi Quách Quảng Hồng còn đang ở vị trí cổ đông, cho nên ông ta không thể làm hết mọi việc."
Bùi Ý nghe thấy người yêu nói nhẹ nhàng, lại có suy đoán: " Nhị ca, ý của anh là Quách Quảng Hồng cùng với Khúc Dịch từng có tranh chấp mâu thuẫn ở chức vị " Giám đốc "? Quách Quảng Hồng rất có thể đang chờ thời cơ thích hợp để trở về "
Bạc Việt Minh trả lời: "Không phải không có khả năng này."
Bùi Ý lại nghĩ tới một chuyện, khó hiểu nhíu mày: "Nhưng em nhìn thái độ Ninh Tịnh với Cao Bình Phong, cũng không kháng cự?"
Nếu là khác phe vậy thì Ninh Tịnh không nên cho Cao Bằng Phong một chút cơ hội nào sau khi kịch bản bị lộ, thậm chí kịch bản của ông vẫn được chọn.
Bạc Việt Minh cười khẽ chỉ điểm: "Mèo con, chuyện quản lý công ty không phải là trắng đen."
Bùi Ý nghe được lời này, mới ý thức được mình đang tự chui vào rừng: "Huh."
Tuy rằng thuộc phe khác nhau nhưng người nắm quyền lúc này lại là Khúc Dịch.
Là người nắm quyền, mong muốn công ty phát triển không ngừng, không muốn bất kỳ khoản đầu tư nào bị lãng phí, đồng thời phải sử dụng phương án khẩn cấp hợp lý nhất.
Hơn nữa, nếu hai bên không công khai bất đồng quan điểm với nhau thì bọn họ không thể làm được gì.
Tuy nhiên, nếu có thể đẩy rớt Quách Quảng Hồng và Cao Bằng Phong mà không gây tổn hại đến lợi ích của công ty, bọn họ sẽ thực hiện quyền lợi của mình một cách "lặng lẽ"——
Ví dụ, khi Bùi Ý chỉ ra rằng cậu không muốn sự hỗ trợ của Cao Bằng Phong, cũng nhấn mạnh cậu có thể thay đổi kịch bản trong thời gian có hạn, vậy Cao Bằng Phong ngay lập tức mất đi tính hữu dụng của mình.
Bùi Ý tự mình suy nghĩ rồi đổi lời hỏi: "Nhị ca, còn khoa học kỹ thuật Tấn Á thì sao?"
Bạc Việt Minh trả lời: "Khoa học kỹ thuật Tấn Á bên kia không có gì biến động, vẫn là hai anh em Triệu thị quản."
Khoa học kỹ thuận Tấn Á đã kiếm được nhiều tiền từ kỹ thuật Internet, chủ yếu dựa vào nền tảng video để kiếm tiền, sau đó mua lại một số công ty trò chơi.
Tổng giám đốc phụ trách lĩnh vực trò chơi tên là Lộc Dao, cũng là một trong những nữ cường nhân nổi tiếng trong ngành, dưới sự lãnh đạo mạnh mẽ của cô, địa vị của khoa học kỹ thuật Tấn Á trong ngành trò chơi đã tăng lên nhanh chóng chỉ sau 5 năm.
Thậm chí còn có thể ngồi ngang hàng với Vi Dịch.
Tuy nhiên, do những tin đồn như "sao chép", "cắt xén tiền nhuận bút trò chơi" và "áp bức lập trình viên" ——
Các đánh giá trong những năm qua đã được trộn lẫn.
Bạc Việt Minh đã hỗ trợ phân tích: "Khoảng thời gian trước kịch bản bị lộ, tuy rằng có khoa học kỹ thuật Tấn Á phía sau màn đánh trả, nhưng trọng điểm vẫn ở bên trong Vi Dịch."
Ánh mắt Bùi Ý tối lại: "Nói đi nói lại, vẫn là Cao Bằng Phong và Quách Quảng Hồng giở trò quỷ."
"Khúc Dịch và Ninh Tịnh có lẽ đã đoán được, nhưng vẫn lựa chọn mở một con mắt nhắm một con mắt cho qua." Bạc Việt Minh tiến thêm một bước bổ sung, lại hỏi lại: "Em biết bọn họ vì sao bọn họ lại có thái độ này không?"
Bùi Ý lắc nhẹ ly rượu: "Còn có thể là vì cái gì? YWY là một studio nhỏ mới thành lập."
Có thể có hợp tác lợi ích lâu dài, nhưng không phải không thể thay thế được, nếu có sai sót sẽ làm lộ tư thái thường thấy của các công ty lớn.
Bạc Việt Minh hỏi lại: "Việc này em muốn xử lý thế nào?"
Bùi Ý suy nghĩ rất rõ ràng: "Nếu Cao Bằng Phong thực sự làm lộ kịch bản, khiến em và studio làm việc vô ích thì em nhất định phải cho bọn họ trả giá."
Cậu có thể hiểu các công ty lớn có xung đột lợi ích, nhưng cậu sẽ không tha thứ cho những kẻ nào xâm phạm đến lợi ích của người khác vì sự ích kỷ của bản thân mình.
Bạc Việt Minh hỏi cậu: "Nghĩ ra biện pháp chưa?"
Bùi Ý đúng sự thật lắc đầu: "Để em nghĩ lại đã."
Cậu vừa mới có được đáp án, đương nhiên sẽ không nghĩ ra biện pháp đối phó nhanh như vậy.
Bạc Việt Minh đặt dao nĩa xuống, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Bùi Ý, anh có chuyện này muốn nói với em."
Bùi Ý sửng sốt: "Cái gì?"
Bạc Việt Minh im lặng hai giây mới quyết định nói ra: "Anh biết em có nguyên tắc trong sự nghiệp của mình, không muốn dựa vào giúp đỡ của người khác hay người ngoài, muốn dựa vào chính mình để studio ngày càng lớn mạnh."
"Anh tôn trọng nguyện ý của em, nhưng người ngoài này có thể không bao gồm anh không?"
Bùi Ý không quá xác định nhẹ hít một hơi: "Nhị ca?"
Bạc Việt Minh nghiêm túc hỏi cậu: "Em nghĩ vì sao trước đây anh phải cạnh tranh với đại phòng, tại sao anh lại đồng ý với bà nội tạm thời giữ chức chủ tịch?"
"..."
"Vì có thể có được nhiều quyền lợi và quyền lên tiếng, để bảo vệ những người mà anh muốn bảo vệ."
Bạc Việt Minh nói rõ ràng từng chữ: "Bùi Ý, anh không phải người ngoài, anh hy vọng chúng ta có thể dựa vào lẫn nhau trong cuộc sống và sự nghiệp."
"Không chỉ có khi em gặp việc khó, anh có thể giúp em giải quyết mọi chuyện, khi anh gặp khó khăn, em cũng có thể kéo anh một phen."
Bạc Việt Minh từ đầu đến cuối chưa bao giờ nghĩ đến việc can thiệp vào sự nghiệp của Bùi Ý, bọn họ cũng không giống như những gì được nói trên mạng, "Bùi Ý và YWY không đủ năng lực nên đã bỏ tiền ra để tìm mối quan hệ đi cửa sau."
Nếu có thể kiếm được tiền, không tiêu cho người yêu thì có ích gì?
"Mối liên hệ ngành công nghiệp trò chơi của Bạc thị quả thực rất nhỏ, nhưng điều đó không có nghĩa là anh không thể làm chỗ dựa cho em, cũng không có nghĩa là anh không thể giúp đỡ em, em hiểu không?"
Bùi Ý im lặng nhìn Bạc Việt Minh trong vài giây, khoé miệng cong lên: "Nhị ca, anh có biết hiện tại em có cảm giác gì không?"
"Cái gì?"
"Anh giống như rất ấm ức." Bùi Ý trong mắt cũng dính vào ý cười: "Nếu em chịu ấm ức thì em sẽ không để anh ra mặt giúp đỡ."
Bạc Việt Minh không ngờ tâm trí nhỏ bé của mình lại hướng về nơi này, đành phải nói: "Đúng vậy, là anh cảm thấy có lỗi, anh muốn giúp đỡ, anh không muốn nhìn thấy em bị người khác coi thường, làm khó dễ trong sự nghiệp."
Bốn mắt nhìn nhau, Bùi Ý nhìn ra nghiêm túc và đau lòng của Bạc Việt Minh, cậu đặt ly rượu xuống, từ sâu trong nội tâm tiếp nhận đề nghị.
"Được, em cảm thấy anh nói đúng."
Hai người là người yêu của nhau, nâng đỡ lẫn nhau mới là đạo lý, tự hỏi một chút ——
Nếu hôm nay, Bạc Việt Minh là người bị đám người đại phòng ức hiếp trong sự nghiệp, thì cho dù có năng lực, Bùi Ý cũng không bao giờ có thể trơ mắt nhìn người yêu của mình tự giải quyết vấn đề.
Bạc Việt Minh truy hỏi: "Hửm?"
Bùi Ý đi vòng đến bên cạnh Bạc Việt Mịnh ngồi xuống: "Gần đây em viết nhiều nên hơi mệt, đầu óc trống rỗng, không nghĩ ra cách nào để khiến Cao Bằng Phong ăn mệt."
Cậu cố ý nói, còn lộ ra một chút dỗ dành trong đó——
Nhị ca, anh mang theo danh hiệu sáng chói " chủ tịch tập đoàn Bạc thị ", nghĩ cách hỗ trợ em, được không?
Bạc Việt Minh sao có thể không nhìn ra Bùi Ý cố ý?
Nhưng vì Bùi Ý từ trước đến nay luôn mạnh mẽ trong sự nghiệp, không sẵn sàng để hắn giúp đỡ, hắn cầu mà không được.
"Tối ngày 18, Hải Thị sẽ tổ chức một buổi đấu giá và giao lưu từ thiện của công ty, nghe nói sẽ gây quỹ cho trẻ em ở trại trẻ mồ côi."
"Vi Dịch và khoa học kỹ thuật Tấn Á đều sẽ phái người đi, Lâm Chúng đã xác nhận, Khúc Dịch và Quách Quảng Hồng cũng đều ở trong danh sách."
"..."
Cô nhi viện? Tiền từ thiện?
Suy nghĩ của Bùi Ý ngưng trong giây lát, sau đó lại nghe thấy Bạc Việt Minh nói: "Anh sẽ quyên góp quỹ từ thiện dưới danh nghĩa của tập đoàn Bạc Thị và cá nhân em, sau khi đạt được tư cách, anh cùng em đến gặp bọn trẻ."
Bùi Ý suy nghĩ một lúc, giấu đi suy nghĩ nhỏ nhặt của mình: "Nhị ca, quyên góp từ thiện là một việc tốt, em không muốn dùng danh nghĩa cá nhân của mình."
"Em sẽ bàn việc này với Lê Vu An, vừa lúc em vẫn còn một ít tiền trong thẻ, em muốn trích ra một phần của mình dưới danh nghĩa YWY Studio."
Bạc Việt Minh trong chuyện này không ép buộc cậu, tôn trọng ý của người yêu: "Được."
Bùi Ý vui vẻ cong môi.
Từ lúc Bạc Việt Minn xuất hiện ở Hải Thị, cậu cảm thấy nỗi lòng vô cùng vững vàng yên ổn.
Bạc Việt Minh nhìn bàn lớn chưa hề động tới, nhẹ giọng thúc giục: "Chỉ lo nói chuyện phiếm, nào, ăn nhiều một chút."
Số cân của cậu trong khoảng thời gian này đã sụt giảm, hắn phải nghĩ biện pháp bù trở về.
Bùi Ý cười làm nũng: "Em muốn ăn cua cay!"
Bạc Việt Minh dung túng: "Được, anh bóc cho em, chờ một chút."
...
Mười giờ tối.
Bạc Việt Minh từ phòng tắm đi ra, Bùi Ý đang nằm trên giường chơi game trên điện thoại.
《 Mạt Vụ 》 của studio bọn họ đã phát hành được nửa tháng. Số lượng người chơi hiện tại đã tăng lên rất tốt, trò chơi được đón nhận nồng nhiệt trên tất cả các nền tảng xã hội và phần mềm tải xuống.
Sau khi thông đạo khắc kim được mở ra, lợi nhuận sẽ không ngừng chảy vào.
Bùi Ý thực sự không có thời gian để dùng thử, lúc này rảnh rỗi cậu mới thử tải xuống để chơi, cậu không sử dụng tài khoản của nhà sản xuất, mà đăng ký một tài khoản mới ——
"Mèo uống rượu đang tiến hoá."
Bạc Việt Minh lại gần, nhìn thấy tên ID trên nhân vật trong game của cậu, buồn cười: "Sao em có thể nghĩ ra nhiều cái tên kỳ lạ thế?"
"Kỳ lạ?"
Bùi Ý cuộn chăn lại, ngẩng đầu lên phản bác: "Cái tên này không phải rất tốt sao? Em suy nghĩ mãi mới ra đó."
Đối với những người đặt tên phế, quả thực có thể lấy ra đi thử trình độ.
Bùi Ý nghĩ đến người có cùng khoản đặt tên phế Lê Vu An, quyết đoán bán đứng bạn tốt: "Anh là chưa nhìn thấy biệt danh ID của Lê Vu An, trực tiếp viết "quả lê này không thể hái", cũng không biết nó có nghĩa là gì."
Bạc Việt Minh khó khăn lắm mới nhịn được cười: "Hai người đều tám lạng nửa cân."
Bùi Ý không phục rầm rì, ngồi dậy tiếp tục chọc vào màn hình trên điện thoại.
Bạc Việt Minh từ phía sau ôm cậu: "Không mệt sao? Nhìn quầng thâm dưới mắt, gần đây thiếu ngủ phải không?"
Bùi Ý yên tâm thoải mái tựa vào ngực hắn: "Chiều nay ngủ đủ rồi, bây giờ cũng không buồn ngủ lắm, em muốn làm xong nhiệm vụ rồi nghỉ ngơi."
Bạc Việt Minh hôn lên vành tai cậu: "Trò chơi do em tự thiết kế, không có khiêu chiến sao?"
Bùi Ý không nói dối: "Chỗ khó là ở phó bản vẫn phải tốn nhiều tâm tư, nhưng nhiệm vụ lúc này của em là nhiệm vụ dành cho người mới không là tính khiêu chiến."
Nhiệm vụ của người mới là sử dụng đạo cụ giới hạn trong ba lô để bắt ba tang thi sơ cấp, đơn giản chính là xác định tang thi đang chạy trốn, sau đó sử dụng đạo cụ tấn công, ném mạnh và thu phục.
Một loạt các hoạt động hoàn toàn tự động, không gì có thể dễ dàng hơn.
Tuy nhiên, với tư cách là nhà thiết kế, Bùi Ý cũng nảy ra một ý tưởng——
Nếu người chơi thực sự không vượt qua được nhiệm vụ mới, người chơi sẽ nhận được một "vinh dự" đặc biệt " cùng với "đạo cụ an ủi".
Sau khi Bùi Ý giới thiệu xong, cậu hứng thú mở bản khiêu chiến của nhiệm vụ tân thủ ra.
Ánh mắt Bạc Việt Minh khẽ chớp, đôi tay vốn đang ôm eo người yêu bắt đầu cử động.
"..."
Hô hấp Bùi Ý đột nhiên trở nên hỗn loạn: "Nhị, nhị ca."
Bạc Việt Minh cắn nhẹ vào tai cậu, giọng điệu vẫn duy trì đứng đắn: "Em chơi của em, anh chơi của anh, thuận tiện giúp nhiệm vụ người chơi mới tăng độ khó một chút."
Vừa nói, tay hắn càng mạnh thêm một chút.
Hơi thở của Bùi Ý run rẩy, đạo cụ ném lên bị lệch hướng, trong đó có một cái bị trượt.
Bạc Việt Minh trầm trọng thêm mà k1ch thích: "Tiểu tiên sinh, chỉ còn lại năm đạo cụ."
Lỗ tai Bùi Ý đỏ bừng, giơ khẩu súng lục vốn là đạo cụ lên: "Còn năm cơ hội nữa, gấp, gấp cái gì... ah..."
Nói được nửa chừng, đã bị thay thế bởi những tiếng mềm mại khe khẽ.
Màu đỏ lan từ một bên cổ Bùi Ý lên đến gương mặt, hơi nóng bao quanh khiến người mất đi lý trí.
Các đạo cụ trên màn hình trò chơi hết lần này đến lần khác mất đi độ chính xác, cho đến khi bàn tay của Bùi Ý rã rời, mềm oặt mà rơi điện thoại bên mép giường, không có người để ý.
Ba phút sau, nhiệm vụ người mới kết thúc.
Trên màn hình hiển thị hai chữ "thất bại" màu đen xám, ngay sau đó trên kênh thế giới của trò chơi xuất hiện hai dòng thông báo lớn:
—— đinh! Người chơi 【 Mèo uống rượu đang tiến hoá 】đã thất bại trong " nhiệm vụ phó bản người chơi mới"!
—— đã có được đạo cụ giới hạn【 tang thi sơ cấp cũng cảm thấy ta là đồ ăn 】, tránh được ba lần tang thi công kích!