Sau Khi Được Bạn Trai Trúc Mã Chiều Chuộng

Chương 76: Anh phụ trách nướng thịt, em phụ trách đút cho anh!




Vì đang là Tuần lễ Vàng nên có rất nhiều người ở khu cắm trại.

 

Cân nhắc chuyện bọn họ còn nhỏ, ban đêm ở ngoài không an toàn nên chỉ thuê lều vào ban ngày, chạng vạng tối sẽ trở về.

 

Ngoài lều, bọn họ còn thuê cả bếp nướng.

 

Một số nguyên liệu cho bữa tiệc nướng được mua ở khu cắm trại, một số được mang từ nhà đến.

 

Bây giờ, mọi thứ đã sẵn sàng, câu hỏi được đặt ra:

 

"Ai sẽ nướng thịt?"

 

Mọi người không khỏi nhìn nhau.

 

Một nhóm công chúa nhỏ và hoàng tử nhỏ sống trong tháp ngà, thậm chí còn chưa bao giờ chạm vào hộp đựng gia vị trong bếp.

 

Muối và đường còn không phân biệt được.

 

Đột nhiên phải tự mình nướng thịt, cả đám đều c.h.ế.t lặng.

 

“Hay là chúng ta nhờ ông chủ nướng giúp chúng ta nhé?” Cách trực tiếp nhất mà họ có thể nghĩ ra là nhờ người ngoài giúp đỡ.

 

"Tớ sẽ nướng!" Cuối cùng Thịnh Trử Ý lên tiếng.

 

"Ý Ý, anh biết làm sao?" Thẩm Chiêu Chiêu lập tức ngẩng đầu lên nhìn anh. Dù sao Ý Ý cũng giống như cô, chưa bao giờ vào bếp.

 



“Để anh thử xem.” Thịnh Trử Ý lấy điện thoại ra học cách đốt than.

 

"Ý Ý, anh thật lợi hại!" Nhìn thấy đối phương đốt lửa, Thẩm Chiêu Chiêu kích động nắm lấy tay anh, hưng phấn như trẻ con.

 

Thịnh Trử Ý được khen nên có chút không được tự nhiên, tuy rằng trên mặt không có chút cảm xúc nào, nhưng thính tai trắng ngần lại hơi hồng lên.

 

"Bây giờ nướng được chưa?" Nhìn đống than củi đang cháy rực, Thẩm Chiêu Chiêu không đợi được nữa.

 

Thịnh Trử Ý: "Chờ chút nữa, hiện tại vẫn chưa được."

 

"Tại sao? Không phải than củi đều cháy hết rồi sao?" Thẩm Chiêu Chiêu nhìn ngọn lửa rực rỡ như vậy, lửa lớn như vậy, chắc là dễ dàng nướng thịt nhỉ?

 

"Bây giờ chúng ta đang sử dụng ngọn lửa trực tiếp, rất dễ làm cháy đồ ăn, đợi lát nữa là được." Thịnh Trử Ý giải thích.

 

"À!" Thẩm Chiêu Chiêu không hiểu, Ý Ý nói cái gì thì chính là cái đó!

 

Hai người đợi một lúc, nhìn ngọn lửa than dần dần nhỏ đi, thân than cháy đỏ, trên mặt than xuất hiện tro trắng, lúc này Thịnh Trử Ý mới nói: "Bây giờ bắt đầu nướng thôi."

 

Thẩm Chiêu Chiêu nóng lòng muốn thử, nhưng lại sợ làm hỏng đồ ăn nên chỉ có thể đợi Thịnh Trử Ý làm.

 

Thịnh Trử Ý cũng là lần đầu tiên thử, nhưng anh vừa lên mạng để xem các bước chung và một số lưu ý.

 

Thực ra cũng không khó lắm.

 

Các nguyên liệu tươi ngon và hấp dẫn được phết dầu rồi đặt lên vỉ nướng.



 

Động tác của Thịnh Trử Ý có chút lạ lẫm nhưng lại không vội vàng.

 

Nhiệt độ của lửa vừa phải, thịt nướng nhanh chóng kêu xèo xèo.

 

Dần dần, có mùi thơm bay ra.

 

"Xong chưa?” Thẩm Chiêu Chiêu ở một bên nhìn, vẻ mặt thiếu kiên nhẫn.

 

"Chắc được rồi, nếm thử xem?"

 

Thịnh Trử Ý đưa một xiên thịt chín tới trước miệng Thẩm Chiêu Chiêu.

 

Thẩm Chiêu Chiêu tiến tới cắn một miếng: "Ưm, ngon quá!” Xem ra Ý Ý cũng có chút thiên phú.

 

Thịnh Trử Ý trực tiếp đưa chỗ thịt xiên còn lại vào miệng, cắn một miếng.

 

Anh lấy những xiên thịt còn sót lại trên vỉ nướng xuống, đưa một phần cho Thẩm Chiêu Chiêu, phần còn lại bày lên đĩa sạch sẽ, nói với Thẩm Chiêu Chiêu: "Em đưa cho người khác ăn nhé!”

 

Thẩm Chiêu Chiêu thấy anh không để lại một xiên cho mình, lập tức hỏi: "Anh không muốn ăn sao?"

 

"Không sao, lát nữa anh sẽ ăn." Thịnh Trử Ý nói.

 

"À!"

 

Thẩm Chiêu Chiêu bưng đĩa đi tìm những người khác, nhưng rất nhanh đã quay lại, giơ thịt xiên còn sót lại trong tay lên nói với Thịnh Trử Ý: "Anh phụ trách nướng thịt, em phụ trách đút cho anh!"