Phu nhân Lạc nghe chồng nói xong, lúc này trong lòng mới thoải mái hơn đôi chút. Bà ta biết chồng mình và Lâu Anh Hoa không có dan díu với nhau, chẳng qua chỉ là chán ghét con đàn bà rẻ mạt kia mà thôi. Cứ nghĩ có người dòm ngó chồng mình, bà ta lại vô cùng khó chịu."Kết thúc đại hội giao lưu ngày mai chúng ta sẽ lập tức về đảo".
Bà ta dựa vào người gia chủ Lạc, nói: "Ngày mai tôi không tới đại hội giao lưu nữa".
Mỗi lần nhớ tới ánh mắt khác thường của những người khác bắn tới, bà ta cảm thấy mất mặt cực kỳ.
Gia chủ Lạc dịu dàng nói: "Được, được, mình cứ ở nhà nghỉ ngơi đi".
Phu nhân Lạc ngẫm lại rồi hỏi: "Mình có dự định xử tội Lạc Ninh thế nào chưa?".
Bà ta thật sự không thể yêu thích đứa cháu gái Lạc Ninh này cho được. Không những nhanh mồm dẻo miệng, mà còn làm cho hai vợ chồng bà ta mất hết thể diện, đây là điều bà ta không chấp nhận được.
Bà ta muốn một đứa cháu gái hoặc cháu trai nhã nhặn, lễ phép, ngoan ngoãn hiểu chuyện, nghe lợi và kính trọng ông bà cha mẹ. Thế nhưng từ đầu tới chân Lạc Ninh chẳng có chỗ nào đạt được yêu cầu của bà ta cả. Nhất là trong đại hội giao lưu hôm nay, nếu không phải do Lạc Ninh thì chuyện của Lâu Anh Hoa cũng chưa bị phanh phui đâu, nhà họ Lạc càng không mất mặt giống như bây giờ. Bà ta không muốn thừa nhận rằng bà ta đã nhìn nhầm người.
Lạc Ninh còn luôn miệng châm chọc và làm lớn chuyện một nam thừa tự hai phòng ở trước mặt bàn dân thiên hạ. Không cần nghe ngóng bà ta cũng đoán chắc được, bây giờ phu nhân các gia tộc khác nhất định là đang chế giễu và mỉa mai sau lưng bà ta rằng bà ta muốn cưới một "chiếc giày rách" về cho con trai thứ của mình, thậm chí còn tạo điều kiện tốt nhất cho người ta trộn lẫn dòng máu nhà họ Lạc.
Bà ta không cho rằng bản thân làm sai, chẳng qua là vì Lâu Anh Hoa che giấu quá kỹ, luôn luôn lừa gạt bà ta. Chuyện một nam thừa tự hai phòng đúng là bởi vì Lâu Anh Hoa thường xuyên tẩy não và thay đổi suy nghĩ của bà ta một cách tinh vi, bà ta chỉ bị mù mờ nhất thời thôi mà.
Bà ta không có mặt mũi nào, bây giờ không muốn ra ngoài xã giao gì cả, không muốn gặp ai. Tất cả đều là tội lỗi của đứa cháu gái Lạc Ninh kia. Vì vậy, ngoài Lâu Anh Hoa, bà ta cũng hoàn toàn căm hận đầu sỏ gây tội Lạc Ninh rồi. Nó cần phải bị trừng phạt, nếu không bà ta nuốt không trôi cơn giận này.
Gia chủ Lạc biết thái độ của vợ mình sẽ như thế này mà, nhưng ông ta có thể hiểu được. Suy cho cùng, trước giờ thứ mà phu nhân Lạc quan tâm nhất chính là thể diện của bà ta. Lần này Lạc Ninh làm hại phu nhân không thể ra ngoài trong khoảng thời gian sắp tới, còn bị phu nhân nhà khác cười trộm sau lưng, sao phu nhân của ông ta có thể chấp nhận.
Gia chủ Lạc thở dài: "Tôi và mấy vị trưởng lão đã tính đâu vào đấy cả rồi, đại hội giao lưu ngày mai vừa kết thúc một cái là bắt trói Lạc Ninh lại đưa về nhà họ Lạc chúng ta để dạy dỗ nó đàng hoàng".
Lúc này phu nhân Lạc mới gật đầu hài lòng: "Đúng là nó nên được dạy dỗ đàng hoàng".
"Đến lúc đó người bà nội này chắc chắn sẽ không ngồi yên mà nhìn, kiểu gì cũng phải dạy cho nó biết thế nào là tôn trọng ông bà, đừng làm mất mặt nhà họ Lạc nữa". Bà ta híp mắt lại và nói.
Chờ Lạc Ninh bị đưa về nhà họ Lạc đi đã, bà ta cũng phải nghiêm khắc trừng phạt nó đôi chút, trút hết cơn tức trong lòng hôm nay. Tất nhiên bà ta sẽ không làm gì tới nỗi chết người, nếu không người ngoài sẽ nghĩ gì về hai vợ chồng họ, dẫu sao nó vẫn là cháu gái ruột của mình. Hơn nữa xử phạt hay dạy dỗ thì không sao, nhưng Lạc Ninh mà mất một cánh tay hay gãy một cái chân hay chết thì đứa con trai thứ ngỗ ngược trước giờ không bao giờ biết nghe lời của bà ta chắc chắn sẽ quậy đục trời khuấy nước sau khi thoát khỏi cấm địa.
Gia chủ Lạc thương vợ, chỉ gật đầu nói: "Lúc đó sẽ để cho mình đứng ra dạy cho nó một bài học trước, rồi tôi mới đưa nó tới biệt viện, mài giũa tính tình của nó lại".
"Ừm, mình đúng là suy nghĩ chu đáo", phu nhân Lạc mềm mại dựa hẳn vào người gia chủ Lạc.
Hai người họ không nói gì thêm, nhưng sau khi mở cửa bước ra, gia chủ Lạc tuyên bố ngay Lâu Anh Hoa tự sát. Ông ta không cần người của dòng tộc giấu giếm chuyện này, vì vậy không lâu sau đó, tất cả các gia tộc khác cũng biết.
- Editor: Autumnnolove- Truyện không đăng ở bất kỳ đâu ngoài Wattpad-
Tại nhà Tư Không, mọi người dùng bữa xong và đang ngồi trong sân uống trà. Gia chủ Tư Không lập tức nhận được tin tức, ông ấy đặt điện thoại xuống, nhìn sang Lạc Ninh và nói: "Nhà họ Lạc bên đó có gửi tin tới, Lâu Anh Hoa tự sát rồi".
Đầu tiên Lạc Ninh cảm thấy khá bất ngờ, sau đó lắc đầu: "Không thể nào".
"Người như bà ta sẽ không nghĩ quẩn".
Có thể nhẫn nhịn bao nhiêu năm nay, làm ra rất nhiều chuyện rồi, sau lưng còn có một thế lực bí ẩn, tâm lý của Lâu Anh Hoa không hề yếu ớt mà đi tự sát.
Gia chủ Tư Không gật đầu, "Chú cũng không nghĩ là Lâu Anh Hoa sẽ tự sát".
Ông ấy nói tiếp: "Vậy thì chỉ có hai khả năng thôi, một là bị giết, hai là một người giả mạo chết thay".
Lạc Ninh có cùng suy nghĩ, "Con càng thiên về khả năng thứ hai hơn".
Thế lực đứng sau Lâu Anh Hoa chắc chắn có gốc rễ rất sâu, nằm vùng bao nhiêu năm nay, những thứ bà ta nắm giữ trong tay nhất định không ít. Thế lực phía sau có lẽ cũng không nỡ để người phụ nữ kia chết đi, cho nên "treo đầu dê bán thịt chó là lựa chọn tốt nhất". Còn có thể đánh lạc hướng nhà họ Lạc và các gia tộc khác.
Gia chủ Tư Không uống một hớp trà, "Xem ra thân thế của đại phu nhân Lạc này rất có vấn đề, động cơ và mục đích đằng sau không hề đơn giản".
"Không biết họ đang nhắm vào nhà họ Lạc, hay là vẫn luôn dòm ngó sáu gia tộc lớn", ông ấy suy nghĩ có phần xa xăm.
Những năm gần đây nhà Tư Không sống ẩn dật, người trong gia tộc không đi ra ngoài, trong tộc tra xét tương đối nghiêm ngặt nên cũng không phát sinh chuyện gì. Nhưng các gia tộc khác trong vòng hai ba chục năm trở lại đây xảy ra không ít chuyện, thậm chí mỗi nhà đều đang chôn giấu mầm mống tai hoạ có thể dẫn đến diệt tộc. Tuy bề ngoài thì chẳng có chút liên quan nào với Lâu Anh Hoa, nhưng ông ấy cảm thấy người phụ nữ kia không tránh khỏi liên can.
Lần này thật ra ít nhiều cũng nhờ có Lạc Ninh vạch trần bà ta, nếu không họ chẳng thể biết được đại phu nhân Lạc che giấu kín kẽ đến vậy. Dựa trên chuyện này, ông ấy mới có thể nghĩ tới vấn đề của các gia tộc lớn, càng nghĩ càng hoảng sợ.
Lạc Ninh nhún vai, "Chuyện này cũng rất khó nói, dẫu sau bọn con không phải là người của những dòng tộc xưa, không có hiểu biết về sáu gia tộc lớn, cho nên không thể đưa ra nhận xét".
Cô tiếp tục nói: "Nhưng nếu Lâu Anh Hoa có quá nhiều vấn đề, thế thì chú Tư Không vẫn cần phải cẩn thận điều tra, cẩn thận sẽ không phải áy náy về sau".
Gia chủ Tư Không gật đầu, "Ừm, không nên xem thường chuyện này".
Ông ấy nhắc nhở: "Con cũng phải cẩn thận, chẳng những đã sinh hiềm khích với nhà họ Lạc, mà hôm nay còn vạch trần Lâu Anh Hoa, nếu bà ta chưa chết thì chắc chắn sẽ không bỏ qua cho con".
Lạc Ninh mỉm cười, "Nếu hôm nay con đã dám vạch trận chuyện này thì con đã chuẩn bị sẵn sàng sẽ bị trả thù rồi".
Cô còn đang lo thế lực đằng sau và Lâu Anh Hoa không tới tìm cô đây này, nếu không làm sao biết được cốt lõi vấn đề mà giải quyết cho triệt để. Đã dám mưu tính trên đầu ba cô, muốn gia đình cô ly tán, thế thì cũng nên lường trước sẽ bị cô đáp trả.
Gia chủ Tư Không biết Lạc Ninh không phải là người hiền lành gì, ở độ tuổi này mà đã có tâm kế thủ đoạn và bình tĩnh trầm ổn như vậy đúng là hiếm thấy. Chỉ cần con bé không gặp chuyện giữa chừng, sau này chắc chắn phát triển không gì cản nổi.
Gia chủ Tư Không nói: "Con biết là được, ngày mai không nên ở lại, sau khi kết thúc đại hội giao lưu, con và Lục Tuân phải đi ngay".
Rồi ông ấy lại nhìn sang Lâu Nhiễm Nhiễm, "Có phải con cũng không có ý định trở về Lạc gia đúng không?".
Lâu Nhiễm Nhiễm gật đầu, "Con không về đâu, ngày mai con và Lạc Ninh cùng rời đảo trở về đại lục".
Gia chủ Tư Không nghĩ ngợi một hồi, cuối cùng vẫn nhắc nhở: "Chú nghe được tin ngày mai nhà họ Lâu sẽ bày thiên la địa võng để bắt con về xử phạt".
"Nhà họ Lạc cũng làm vậy với Lạc Ninh".
Sau đó, ông ấy móc một tờ giấy trong túi áo ra và đưa tới, "Đây là bản đồ di chuyển bắt người của họ".
Gia chủ Tư Không tiết lộ chuyện này cũng xem như đang nể mặt thân phận vợ tương lai của cháu trai. Nhưng ai bảo Lâu Nhiễm cũng đã quyết "ôm đùi" Lạc Ninh rồi. Vả lại Lâu Nhiễm cũng là một nhân tài, nếu bị nhà họ Lâu bắt về thì đúng là rất đáng tiếc.
- --