Trưởng tộc Lạc gia liếc nhìn đứa con rể Lôi Lệ Phi bằng ánh mắt hết sức lạnh lẽo. Nếu không phải tại đứa con rể thích gây chuyện này dẫn Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm đến Đại hội giao lưu thì sao có thể xảy ra những chuyện nhục nhã lúc nãy?
Chắc chắn là tên khốn này cố tình rồi.
Ông cụ cười nhạo, "Lạc Ninh vu khống tôi và phu nhân ngay trước mặt mọi người, nó cũng không nhận là người Lạc gia chúng tôi, sao có thể là chuyện nhà được?".
"Tôi mời trưởng lão Hình Pháp Đường tới đây có gì không đúng?".
Lạc Ninh hỏi Lâu Nhiễm Nhiễm: "Hình Pháp Đường có chức năng gì?".
Lâu Nhiễm Nhiễm trả lời: "Là một tổ chức được lập ra với mục đích xử phạt người phạm tội của các gia tộc, nó là liên minh của các gia tộc lớn".
Lạc Ninh đã hiểu đại khái, sau đó tùy tiện đáp trả: "Vị trưởng tộc Lạc gia này già rồi nên đầu óc không được minh mẫn nữa phải không?".
Cô nói tiếp: "Tôi không phải là người của các thế gia phong thủy, liên quan gì đến tôi đâu mà trưởng lão Hình Pháp Đường tới đây".
Ý của Lạc Ninh chính là, cô không phải là người của thế gia phong thủy, Hình Pháp Đường không thể quản rộng tới vậy, có thể làm gì được cô đây.
Lâu Nhiễm Nhiễm biết là Lạc Ninh đã có cách ứng phó, cô ấy bật cười khanh khách, "Đúng vậy, cô đâu phải là người của gia tộc phong thủy cổ, thế thì chẳng phải người của Hình Pháp Đường sẽ đến đây một chuyến vô ích sao!".
Lạc Ninh gật đầu, nói: "Bởi vậy mới nói, già rồi nên dễ lú lẫn".
Tất cả mọi người: "...".
Hai con nhóc này đúng là gan dạ. Địa vị của trưởng tộc Lạc gia trên đảo không thấp, cần trưởng lão Hình Pháp Đường bắt trói ai đó còn cần lý do sao?
Cho dù Lạc Ninh không công nhận bản thân là người nhà họ Lạc, không phải là người của dòng dõi phong thủy, thế thì sao chứ?
Có phải Lạc Ninh đã quên mất rằng đây là địa bàn của các dòng dõi phong thủy cổ hay không.
Trưởng tộc Lạc gia nghe Lạc Ninh nói xong, chỉ cảm thấy ranh còn từ bên ngoài tới quả nhiên đầu óc nông cạn. Ông cụ khinh miệt: "Buồn cười, ngu dốt!".
–Wattpad: Autumnnolove–
Không lâu sau đó, sáu vị trưởng lão của Hình Pháp Đường đã đến, mỗi nhà có một đại diện. Họ cũng đã biết chuyện gì đang diễn ra, để thể hiện sự nghiêm túc của mình, cho nên lần này mới tới cả sáu vị.
Có vài người trong số đó có ấn tượng cực kỳ kém về Lạc Ninh. Lá gan của Lạc Ninh này quá lớn, làm gì cũng huênh hoang, cuối cùng cũng gặp chuyện rồi. Nói gì đi nữa thì trưởng tộc Lạc gia và phu nhân Lạc thật sự là ông bà nội của Lạc Ninh, chuyện của người lớn có chỗ cho một đứa nít ranh chất vấn sao? Ông bà cha mẹ nói gì thì nghe, con cháu không có quyền phản bác làm bậy, rồi lại trở thành tấm gương xấu cho những thế hệ con cháu khác.
Lạc Ninh còn dám chế nhạo ông bà của mình trước mặt mọi người, đúng là chẳng ra thể thống gì. Thêm Lâu Nhiễm Nhiễm nữa, cũng là một thứ quái dị, gây chuyện chung với Lạc Ninh, lần này phải dạy dỗ cả hai.
Trưởng lão của Lâu gia lên tiếng đầu tiên: "Lạc Ninh, tuy cô không phải là người thuộc dòng dõi phong thủy nào, nhưng cô khiêu khích gây chuyện trên địa bàn của những dòng dõi phong thủy chúng tôi, bôi nhọ trưởng tộc Lạc gia và phu nhân, Hình Pháp Đường chúng tôi không thể bỏ qua chuyện này".
Lạc Ninh nhướng mày, "Chứ quý vị tính làm gì?".
Trưởng lão Lâu gia cười ngạo, "Tất nhiên là phải áp giải cô về Hình Pháp Đường, xử phạt theo quy định".
Lạc Ninh không sợ cho lắm, nở một nụ cười uể oải: "Quy định của các vị lớn quá trời quá đất luôn, muốn bắt nạt một người ngoài như tôi đấy à?".
Trưởng lão Lạc gia đã có mặt ở đây từ đầu, biết Lạc Ninh rất biết ăn nói, vì vậy dứt khoát cắt ngang: "Đừng nói lời vô nghĩa với nó nữa, giải đi luôn đi!".
Hôm nay thể diện của Lạc gia đều đã mất sạch rồi, tuyệt đối không thể để Lạc Ninh tiếp tục tham gia Đại hội giao lưu, nếu không ai biết còn gây ra chuyện gì nữa. Chờ sau khi giải tới Hình Pháp Đường rồi, lão ta sẽ đưa Lạc Ninh về thẳng Lạc gia và nhốt lại, chờ trưởng tộc - phu nhân trưởng tộc trở về trừng phạt nó. Lão ta vừa mới nhận được ánh mắt ra hiệu của phu nhân rồi, lão ta biết nên làm thế nào.
Lạc Ninh thật sự cho rằng đây là nơi nó có thể làm trò chắc? Không nhìn nhận Lạc gia thì sao, cũng phải ngoan ngoãn trở về Lạc gia. Nếu rượu mời không uống thì cứ uống rượu phạt vậy.
Lạc Ninh có khả năng chế tác pháp khí cao cấp, thế thì hoàn toàn có thể trừng phạt nó chế tác pháp khí cho Lạc gia. Còn chuyện nhốt nó ở Lạc gia bao nhiêu năm là do họ định đoạt.
Tất cả mọi người ở Lạc gia đều biết, chọc ai thì chọc chớ đừng chọc tới phu nhân trưởng tộc. Bà cụ chính là máu trên đầu quả tim của trưởng tộc đấy, đụng tới là có chuyện ngay.
Trưởng lão của Lâu gia lấy ra một bộ xích sắt, "Lạc Ninh, đừng nói nhiều lời vô nghĩa nữa, thức thời thì đi theo chúng tôi ngay lập tức, ít ra còn được dễ chịu hơn một chút".
Lâu Nhiễm Nhiễm cau mày: "Thập trưởng lão, Lạc Ninh không phải là người của dòng dõi phong thủy, các vị làm như vậy có phải là quá đáng không?".
Lâu Thập trưởng lão bật cười khinh miệt, "Cô không lên tiếng thì tôi cũng quên mất sự tồn tại của thứ nghiệt súc như cô đấy".
"Bắt cả hai đứa lại!". Lâu Thập trưởng lão ra lệnh cho người của Hình Pháp Đường bắt trói cả Lâu Nhiễm Nhiễm.
Lôi Lệ Phi muốn lên tiếng ngăn cản, nhưng nhìn thái độ ung dung của Lạc Ninh e rằng đã có kế hoạch, cho nên ông ấy cũng nhịn xuống. Dựa vào hiểu biết của ông ấy về Lạc Ninh, nếu là chuyện không nắm chắc thì con bé đã không bình tĩnh thế này.
Quả nhiên, lúc người của Hình Pháp Đường tiến lên vây bắt Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm, Lạc Ninh lại lấy trong túi xách ra một miếng ngọc bội.
"Các vị xem thứ này trước, rồi quyết định có muốn ra tay hay không".
Nhìn thấy ngọc bội trong tay cô, người đứng đầu của các gia tộc lớn đều bàng hoàng.
"Sao tín vật này có thể nằm trong tay cô chứ?". Trưởng lão Lạc gia trợn to hai mắt.
Ngọc bội này là tín vật, người cầm ngọc bội này đại diện cho phía Chính phủ, bước chân vào đây cũng có địa vị ngang hàng với trưởng tộc của những gia tộc phong thủy cổ. Người cầm tín vật là khách quý, người của gia tộc phong thủy cổ có dịp gặp được cần phải đón tiếp nồng nhiệt, nếu không sẽ bị nói là không tôn trọng phía Chính phủ. Họ hoàn toàn không ngờ trong tay Lạc Ninh lại có thứ này, sao có thể có nó?
Trưởng tộc Lạc gia nhìn thấy ngọc bội, con ngươi co rút, "Là ai đã đưa cho cô?".
Đúng là ông cụ đã xem thường đứa cháu gái này rồi!
Lạc Ninh huơ huơ ngọc bội trên tay: "Mấy người quan tâm nhiều thế, ai cho tôi ngọc bội thù có liên quan gì tới mấy người?".
Cô đứng lên, chìa hai tay ra trước mặt trưởng lão Lâu gia, nhìn trưởng lão Lâu gia bằng vẻ mặt trào phúng, "Bắt tôi đi này!".
Trưởng lão Lâu gia lúc này thật sự tiến thoái lưỡng nan, nếu không có ngọc bội, tất nhiên ông ta đã tiến lên và trói Lạc Ninh lại rồi. Nhưng bây giờ tín vật ở đây, ông ta không dám!
Lạc Ninh thấy vậy, tiếp tục tiến về phía trước hai bước, buộc trưởng lão Lâu gia phải lui về phía sau hai bước. Cô nhếch môi cười: "Đừng có bối rối, nhanh dùng xích sắt bắt tôi lại đi".
Kể ra thì lão Lục nhà cô cũng rất ghê gớm, nhìn vẻ mặt của mấy vị đứng đầu gia tộc ở đây xem, tín vật này có giá trị rất cao.
Trưởng lão Lâu gia tức giận chết khiếp, đứa nhóc này thật sự quá hống hách, quá đáng ghét.
Trưởng tộc Lạc gia sắc mặt âm trầm dữ tợn, "Lạc Ninh, cô thật sự cho rằng cầm tín vật trên tay thì không ai dám áp giải cô đi sao?".
Lạc Ninh giương mắt nhìn ông cụ Lạc, trợn tròn mắt lên: "Chỉ biết nói mà không biết làm, ông tới thử xem!".
Cô đúng là muốn ép cho trưởng tộc Lạc gia phải ra tay với cô.
Trưởng tộc Lạc gia uất nghẹn trong lòng, tuy ông cụ biết đây là phép khích tướng, nhưng lại không thể nhịn được. Con ranh này quá kiêu căng, bản thân chính là ông nội của nó, mà nó không ngừng nhục nhã mình ở trước mặt mọi người. Nếu còn không làm gì được nó thì ông cụ còn mặt mũi nào mà nhìn đời?
Vì vậy, ông cụ Lạc dứt khoát đứng dậy và đánh về phía Lạc Ninh. Nào ngờ ông cụ còn chưa đụng tới Lạc Ninh, vua rắn trên cổ tay Lạc Ninh đã có hành động trước rồi. Nó thoát khỏi cổ tay Lạc Ninh và phóng xuống đất, thân hình vốn dĩ chỉ có hai mươi ba mươi centimet bỗng nhiên lớn dần, lập tức trở thành một thân rắn dài cỡ vài mét, hết sức to lớn. Hai đầu rắn, bốn đôi mắt sắc lạnh, nhìn trừng trừng trưởng tộc Lạc gia và phun lưỡi rắn ra, như thể chỉ cần ông cụ làm ra một hành động gì là nó sẽ trực tiếp ngoạm lấy ông cụ ngay.
Những người có mặt chứng kiến cảnh tượng này không khỏi mở to mắt mà nhìn, thì ra đây mới là thực lực thực thụ của vua rắn. Lôi Lệ Phi và người Lôi gia đi cùng cũng sợ tới mức ngây người, bởi vì trước giờ họ chưa từng nhìn thấy vua rắn biến lớn, cho nên chỉ nghĩ khả năng của nó tập trung vào việc khống chế đám rắn mà thôi. Sau đó, cảm thấy trái tim như bị bóp nghẹn, mới theo Lạc Ninh có mấy ngày đã biết bảo vệ chủ rồi sao?