Lôi Lệ Phi dẫn đoàn trở về Lôi gia nghỉ ngơi, ông ấy cũng nhanh chóng được nhận một bản danh sách thành phần của các gia tộc tham gia đại hội giao lưu lần này trong tay. Quét mắt một lượt, không khác biệt lắm so với kỳ vọng trong lòng ông ấy.
Sau đó Lôi Lệ Phi đưa danh sách cho Lạc Ninh, "Mấy đứa cũng xem thử cho biết".
Lạc Ninh nhận lấy, cô và Lâu Nhiễm Nhiễm cũng xem danh sách. Cô nhìn danh sách những người tham dự của Lạc gia đầu tiên, quả nhiên không những có trưởng tộc Lạc gia và phu nhân, mà còn có bà quả phụ giả, còn được gọi là đại phu nhân Lạc gia, lần này ngay cả Lạc Nguyệt Phượng cũng tới chung vui. Có lẽ là đã được bà quả phụ giả sắp xếp êm đẹp, cho dù lần trước ở Hương Cảng, Lạc Nguyệt Phượng bại trong tay cô, nhưng Lạc gia vẫn xem trọng và bồi dưỡng cô ta. Những người khác ở Lạc gia thì Lạc Ninh không biết.
Lâu Nhiễm Nhiễm rất chu đáo chỉ vào từng người một trên danh sách của Lạc gia, giới thiệu sơ qua cho Lạc Ninh nắm. Lạc Ninh nhẩm tính, nhận ra những người Lạc gia tham dự kỳ này có tổng cộng sáu trưởng lão và năm người trẻ tuổi chưa tính Lạc Nguyệt Phượng. Bát trưởng lão Lạc gia đã từng đấu pháp thua Lạc Ninh không tới, có lẽ sau chuyện lần trước không còn mặt mũi nào tới.
Sau đó, hai người họ lại xem tới danh sách Lâu gia. Dưới sự thúc đẩy của Lâu Nhiễm Nhiễm, Thất trưởng lão thật sự có mặt trong danh sách. Ngoài ra, mấy người anh trai của Lâu Nhiễm Nhiễm cũng tới tham dự. Khi nhìn đến cái tên của anh cả, đáy mắt Lâu Nhiễm Nhiễm tràn ngập giá lạnh.
Lạc Ninh tất nhiên đã phát hiện ra sắc mặt của cô ấy thay đổi, trước đó đến Lâu gia cô cũng chưa gặp được con trai cả Lâu gia, nghe nói có chuyện rời đảo trước đó rồi. Lần này cô phải lau mắt mà nhìn, xem thử người chủ mưu trong chuyện hãm hại em gái ruột của mình trông như thế nào.
"Lát nữa để tôi trút giận cho cô", Lạc Ninh duỗi tay ra vỗ về Lâu Nhiễm Nhiễm.
Căm hờn nơi đáy mắt của Lâu Nhiễm Nhiễm lập tức biến mất, lộ ra một chút nhu hoà và mỉm cười: "Được đó, anh Ninh tuyệt vời!".
Lâu Nhiễm Nhiễm thích cảm giác được người ta che chở thế này, quen biết một người bạn như Lạc Ninh đúng là quá tốt. Từ góc độ đó, không thể không nói cô ấy rất muốn cảm ơn bà quả phụ giả. Sau này nhất định phải giúp Lạc Ninh tìm thêm một mớ rắc rối cho bà ta, xem như "báo đáp".
Lôi Lệ Phi thấy hành động nhỏ giữa hai cô bé, như thể đang hẹn nhau cùng làm chuyện xấu, ông ấy không khỏi tươi cười. Đại hội giao lưu mấy năm vừa qua hết sức nhàm chán, cuối cùng cũng có chút trò hay.
Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm tiếp tục xem danh sách thành viên của những gia tộc khác, Lâu Nhiễm Nhiễm cũng giới thiệu sơ lược với cô. Vùng biển này toàn là gia tộc phong thủy cổ, ngoại trừ ba nhà Lạc - Lâu - Lôi, vẫn còn ba gia tộc khác lần lượt là Minh - Văn - Tư Không. Xét về thực lực, hiện tại Lạc gia đang đứng hạng nhất, Tư Không gia hạng nhì, Lâu gia hạng ba, tiếp đến là Văn gia và Lôi gia, cuối cùng là Minh gia.
Tư Không gia là gia tộc bí ẩn nhất, bình thường ngoại trừ tham gia các hoạt động giao lưu lớn, thành viên trong tộc hầu như rất ít xuất hiện, không có quá nhiều liên kết với các gia tộc khác. Cho nên được đánh giá cao nhất là Lạc gia và Lâu gia. Ở Hương Cảng và Nam Dương, cũng là Lạc gia và Lâu gia hoạt động mạnh nhất, Văn gia và Minh gia cùng hội cùng thuyền với hai nhà Lạc Lâu, tương tự như mối quan hệ lệ thuộc.
Lạc Ninh nghe Lâu Nhiễm Nhiễm giới thiệu xong cũng hiểu được đại khái tình hình của các gia tộc phong thủy cổ này.
Lôi Lệ Phi bên cạnh bổ sung: "Mặc dù bề ngoài nhà họ Lạc và nhà họ Lâu có vẻ rất mạnh, nhưng mục tiêu mà mấy đứa cần phải chú ý là Tư Không gia".
"Chú cảm thấy bởi vì người của Tư Không gia cố tình sống kín tiếng, nếu không sẽ không hề kém hai nhà Lạc gia, Lâu gia".
Lạc Ninh vẫn rất tin tưởng vào ánh mắt của Lôi Lệ Phi, "Dạ, lát nữa con sẽ chú ý đến họ".
Vả lại Lạc Ninh cảm thấy chắc chắn Lôi gia cũng đang che giấu một điều gì đó, dựa vào cảm giác của cô trong lúc đấu pháp với Lôi gia, thực lực không đến mức nằm ở hạng hai từ dưới đếm lên. Lạc Ninh đã từng giao thủ với Lạc Nguyệt Phượng, cô nghĩ nếu Lạc Nguyệt Phượng thật sự là người trẻ tuổi giỏi nhất của Lạc gia hiện nay thì thực lực hạng nhất của họ có phần giả tạo.
Lạc Ninh trả lại danh sách cho Lôi Lệ Phi và hỏi: "Trong lúc diễn ra đại hội giao lưu, nếu con đắc tội với người của gia tộc khác thì có ảnh hưởng đến Lôi gia không?".
Ấn tượng của Lạc Ninh về Lôi gia không tệ, cho nên cô không muốn chơi xấu bạn tốt của ba mình.
Lôi Lệ Phi nghe xong thì biết ngay Lạc Ninh có ý gì, khoé môi khẽ nhếch lên. Tuy con nhóc Lạc Ninh này xấu xa như Lạc Dực Thừa vậy, nhưng lại có điểm sáng nhân cách riêng biệt, con bé trọng nghĩa phí và rất bao che người mình. Thật tốt, giao con trai vào tay Lạc Ninh ông ấy cũng tương đối yên tâm.
"Không sao, mọi người đều biết con đã lấy đi vua rắn của Lôi gia rồi. Còn người dượng cặn bã này ở đây nữa mà, mối quan hệ với Lôi gia chắc chắn không thể tốt được".
Lôi Lệ Phi tươi cười và nói tiếp: "Mấy đứa muốn quậy kiểu gì cũng được, dù sao chú cũng sẽ không thừa nhận rằng chúng ta có quan hệ tốt với nhau".
Đại hội giao lưu là lúc trình làng kỹ năng diễn xuất. Tất nhiên, nếu có người muốn tổn thương Lạc Ninh, Lôi Lệ Phi chắc chắn sẽ không ngồi yên.
Lạc Ninh nhìn ông ấy bằng ánh mắt đã hiểu, "Được, vậy con sẽ từ từ phát huy bản thân".
Lôi Lệ Phi mỉm cười sâu kín, "Vậy đi, cứ việc phát huy cá tính của mình".
Ông ấy còn nhìn Lạc Ninh với vẻ mặt khích lệ, "Không sao cả, chơi lớn hơn nữa cũng không phải sợ. Trời có sập xuống cũng còn người ba đang bị nhốt trong cấm địa của con chống cho".
Lạc Ninh: "...".
Lão Lôi chơi "đẹp" đấy, ba cô còn đang ở trong cấm địa, thế mà ông ấy đã muốn đào hố cho ba cô rồi, quả nhiên là anh em tốt chơi cùng nhau từ tấm bé. Ngày thường anh em chính là đối tượng dùng để "xỉa xói".
Lạc Ninh khẽ cười: "Đúng rồi, vẫn còn có ba con ở đó".
Sau đó bổ sung một câu chứa đựng ý tứ sâu xa, "Nếu ba con còn chưa ra được thì con tin chắc là chú Lôi cũng sẽ chống thay tụi con".
Với tiến độ của ba hiện tại, có lẽ đã tới thời điểm mấu chốt của thiên nhân hợp nhất rồi, chắc chắn không thể ra đây. Nhưng với thực lực hiện tại của cô, chỉ cần cẩn thận hơn, cũng không có ai có thể giết chết được mình. Vả lại cô còn có vua rắn cơ mà, thả một con vua rắn ra ngoài tương đương với ngàn quân rồi.
Lôi Lệ Phi: "...". Nữa, con gái Lạc Dực Thừa quả nhiên cũng là một quả bom nổ chậm.
Ông ấy lúng túng khẽ cười, "Con cứ xem như chú chưa nói gì cả đi".
–Editor: Autumnnolove–
Nhìn hai người đối đáp qua lại, Lâu Nhiễm Nhiễm che miệng cười khúc khích. Anh Ninh nhà mình đúng là ghê gớm, lão Lôi hoàn toàn tự mình nộp mạng.
Lôi Lệ Phi là một người có lối sống tương đối hưởng thụ, vì vậy nghỉ ngơi một lúc, ông ấy lại dẫn Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm đi ăn một bữa hải sản ra trò. Đây là bàn tiệc mà ông ấy đã dặn dò đầu bếp ở biệt thự Lôi gia bên này làm vào sáng hôm nay.
Sung sướng ăn xong một bàn tiệc hải sản, Lạc Ninh cảm thán: "Quả nhiên là gia tộc phong thủy cổ, tài nguyên thật phong phú, đầu bếp có thể sánh ngang với đầu bếp trong cung thời xưa".
Đã từng lăn lộn ở một thế giới liên quan đến hoàng cung, Lạc Ninh được ăn rất nhiều thức ăn do ngự trù nấu. Đầu bếp Lôi gia thật sự có thể so sánh với trình độ của ngự trù, vả lại mỗi một loại hải sản được chế biến không những vô cùng tươi mới, mà còn mang theo hương vị thơm ngọt, chưa đựng một chút linh lực nhàn nhạt. Có nghĩa là hải sản này được Lôi gia nuôi theo phương pháp đặc biệt, ăn thường xuyên sẽ có tác dụng bổ trợ rất tốt đối với thuật sư phong thuỷ. Nếu người bình thường có thể ăn mỗi tháng một lần, sức khoẻ dồi dào sống lâu trăm tuổi.
Lôi Lệ Phi bật cười: "Tất nhiên, nguồn lực của gia tộc phong thủy cổ không đơn giản như người ngoài tưởng tượng đâu".
"Chờ khi nào ba con ra ngoài, con thích hưởng thụ kiểu gì thì cứ hưởng thụ kiểu đó".
Đây là lời nói thật, với tính cách của Lạc Dực Thừa, sau khi ông ấy ra ngoài chắc chắn sẽ ra sức bù đắp cho vợ con của mình.
Lạc Ninh thở dài, "Cũng không biết khi nào ba con mới ra được".
Sau đó cô nhìn Lôi Lệ Phi bằng ánh mắt sáng lấp lánh, "Hải sản này chắc chắn sẽ có lợi cho cơ thể của em con, không biết chú Lôi có thể bán cho con chút đỉnh được không?".
Lạc Ninh hỏi thật, ăn nhiều hải sản loại này có ích cho quá trình phát triển thể chất của em trai. Sẵn tiện để mẹ, nhà mẹ nuôi và lão Lục nếm thử.