Lôi Lệ Phi sờ cằm, nói bằng giọng điệu tiếc rẻ: "Nếu lần này Thất trưởng lão cũng có thể tới đại hội giao lưu thì sẽ càng náo nhiệt hơn".
Lạc Ninh nhìn Lôi Lệ Phi với thái độ không còn gì để nói, lão Lôi không những hài hước, còn thích hóng hớt và thị phi.
Lâu Nhiễm Nhiễm rất đồng tình với Lôi Lệ Phi, nói: "Chuyện này con sẽ tìm cách, con nhất định phải để Thất trưởng lão tham dự đại hội giao lưu lần này".
Thất trưởng lão Lâu gia bị phu nhân Lạc gia chèn ép bấy lâu, chắc chắn trong lòng ấm ức lắm đây, kéo dài sẽ ảnh hưởng tới sức khoẻ và tu vi. Con người tức giận thì phải trút giận, tâm trạng mới có thể thả lỏng. Thất trưởng lão đối xử với Lâu Nhiễm Nhiễm không tệ, tất nhiên cô ấy muốn giúp Thất trưởng lão một tay. Hơn nữa, có Thất trưởng lão ở đó, Lạc Ninh mới có thể phát huy nhiều hơn, đẹp cả đôi đường.
Con bé này cũng thích góp vui, Lôi Lệ Phi ném cho Lâu Nhiễm Nhiễm một ánh mắt tán thưởng, "Được đó!".
Thất trưởng lão Lâu gia chắc chắn sẽ đến, ấm ức căm hơn ngần ấy năm rồi, chắc chắn sẽ trút hết nỗi niềm trong một lần này, thành ý trước giờ Lâu gia dành cho phu nhân Lạc gia cũng sẽ tiêu tan. Thảo nào trưởng tộc Lâu gia thường xuyên ước gì có thể bóp chết đứa con gái này, những người đứng đầu Lâu gia muốn tống cổ Lâu Nhiễm Nhiễm ra khỏi Lâu gia. Đây rõ ràng là "bát nước đổ đi", giỏi làm chuyện ăn cây táo rào cây sung bôi bác gia tộc. Nhưng đứng ở góc độ của Lâu Nhiễm Nhiễm, Lôi Lệ Phi cảm thấy con bé làm vậy cũng rất dễ hiểu. Suy cho cùng, dòng nước Lâu gia thật sự quá đục.
"Nhưng ông già của con sẽ chiều ý con chắc? Ông ta và vài vị trưởng lão khác chính là chủ lực trong chuyện áp chế Thất trưởng lão đấy", Lôi Lệ Phi hơi thắc mắc Lâu Nhiễm Nhiễm muốn làm gì, hiện tại Lâu gia và phu nhân Lạc gia hết sức thân thiết với nhau, chắc chắn sẽ không sẵn lòng đắc tội với phu nhân Lạc gia.
Lâu Nhiễm Nhiễm cong cong khoé môi, nói: "Chú Lôi quên mất bà nội của con còn sống rồi sao?".
Tuy bà nội không coi trọng Lâu Nhiễm Nhiễm giống như ông nội, nhưng thái độ dành cho cô ấy không tệ lắm bởi vì bà ấy yêu ai yêu cả đường đi lối về. Sau khi ông nội qua đời, bà nội cho người xây một Phật đường nhỏ và chuyển vào đó ở, còn thường xuyên du lịch bên ngoài không có ở nhà, nhưng sức ảnh hưởng đối với Lâu gia vẫn còn ở đó. Chỉ cần bà nội nói một câu thôi, bảo ông già của Lâu Nhiễm Nhiễm đưa Thất trưởng lão đến tham dự đại hội giao lưu lần này, thì cho dù ông già không muốn hoặc khó chịu đến đâu cũng không dám trái ý. Suy cho cùng, thực lực của bà nội không hề thua kém nhóm tộc lão lánh đời kia, sức mạnh quyết định địa vị của một người.
Năm đó xảy ra những chuyện kia, đúng lúc bà nội của Lâu Nhiễm Nhiễm đang đi du lịch, hơn một năm sau đó mới trở về, nếu không chắc chắn cô ấy sẽ không bị người ta ức hiếp như vậy. Sau khi bà nội trở về, Lâu Nhiễm Nhiễm lập tức thọc mạch chuyện này. Sau đó, ông già của Lâu Nhiễm Nhiễm bị bà nội đánh cho một trận nên thân, ba tháng còn chưa xuống giường được. Vì vậy ông ta mới bắt đầu chán ghét con gái của mình từ sau chuyện này. Về phần anh hai của Lâu Nhiễm Nhiễm, từ đó về sau, bà nội đã tuyên bố rằng không bao giờ muốn thấy mặt người này nữa, công khai bày tỏ sự chán ghét đối với đứa cháu trai cả.
Sở dĩ Lâu Nhiễm Nhiễm có thể tùy ý làm bậy ở Lâu gia không chỉ bởi vì tài năng và thực lực của bản thân, mà một phần nguyên nhân là có bà nội che chở. Cho dù bà nội đã mặc kệ sự đời từ lâu rồi, nhưng địa vị ở Lâu gia vẫn còn rất cao. Lâu Nhiễm Nhiễm rất ít khi yêu cầu bà nội giúp đỡ điều gì, nhưng chỉ cần cô ấy mở miệng, bà nội sẽ không từ chối.
Lâu Nhiễm Nhiễm nhắc tới thì Lôi Lệ Phi mới nhớ ra, năm đó phu nhân Lâu gia cũng là một nhân vật nữ anh hùng làm mưa làm gió. Nhưng sau khi trưởng tộc Lâu gia qua đời, phu nhân cũng dần dần trở nên kín tiếng, hoàn toàn không có bao nhiêu tin tức được tiết lộ.
Lôi Lệ Phi gật đầu và nói: "Nếu lão phu nhân chịu ra tay thì chuyện này chắc chắn sẽ được".
Lâu gia từng có ông nội Lâu và bà nội Lâu là những người rất hiểu lí lẽ. Tiếc là tuổi thọ của ông lão thật ngắn ngủi, dù sao lão phu nhân cũng không phải họ Lâu, thực lực có mạnh cũng không tiện can thiệp quá nhiều vào nội bộ Lâu gia, bây giờ Lâu gia đã thối nát từ gốc rễ rồi. Có lẽ lão phu nhân cũng không muốn nhìn thấy con trai và cháu trai không nên thân của mình, cho nên mới đi du lịch hoặc sống ở Phật đường, mắt không thấy thì tim không đau.
–Editor: Autumnnolove–
Đã đồng ý sẽ đưa Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm đi đại hội giao lưu, Lôi Lệ Phi bèn bảo hai cô trở về nghỉ ngơi. Chiếm lợi suốt hai ngày qua, Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm vẫn biết chừng mực, cho nên hôm nay không đến lôi đài đấu pháp nữa.
Nhóm người đứng đầu Lôi gia thở phào nhẹ nhõm. Suy cho cùng, con cháu tới lôi đài đề nghị đấu pháp luận bàn, lớp người già như họ không thể nào giả vờ như không thấy. Bởi vì không đến khiêu chiến sẽ càng mất mặt hơn cả bại trận. Vì vậy khi nhóm người đứng đầu Lôi gia biết Lôi Lệ Phi sẽ đưa Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm đi tham gia đại hội giao lưu, chẳng những không có phản đối, mà còn vỗ tay hoan hô. Cuối cùng cũng có thể tiễn người đi rồi, đồ ngon trong tay cũng giữ lại được, họ phải đi đốt pháo ăn mừng. Hai cô gái kia mau mau tới đại hội giao lưu gây hoạ dùm đi!
–Wattpad: Autumnnolove– không có đăng truyện ở truyenhdd hay dtruyen đừng donate dùm cảm ơn, thương thì qua Wattpad ủn mông dùm cái cảm ơn.
Chớp mắt đã đến ngày diễn ra đại hội giao lưu, Lôi Lệ Phi dẫn đầu đoàn người Lôi gia và hai người Lạc Ninh rời đảo.
Lần này Lôi Khâu đi ké Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm nên cũng được tham dự đại hội giao lưu, trước kia cậu ta không có tư cách này. Cậu ta vừa phấn khích lại vừa có chút buồn bực, cậu ta biết rằng say khi kết thúc đại hội giao lưu lần này, cha già của mình sẽ lập tức đóng gói mình lại cho Lạc Ninh mang đi.
Tàu chạy hơn một tiếng đồng hồ thì đi vào một vùng biển, Lôi Lệ Phi lấy một tấm lệnh bài ra và ném trên mặt biển. Ngay tức thì, một cơn lốc xoáy xuất hiện phía trước. Tàu của Lôi gia xông thẳng vào cơn lốc xoáy đó, nhanh chóng bị nó bao phủ. Khung cảnh xung quanh cũng dần thay đổi, không còn là một vùng biển rộng bát ngát nữa, trước mặt hiện ra một hòn đảo lớn, xung quanh còn có rất nhiều đảo nhỏ.
Lần đầu tiên Lôi Khâu đến, cậu ta vô cùng kinh ngạc trước một màn này. Lâu Nhiễm Nhiễm đã từng thấy rồi, cho nên không có cảm giác gì cả.
Lạc Ninh biết rằng vì sao cảnh tượng có thể biến hoá giống như vật đổi sao dời thế này, là bởi vì bên trong trận lốc xoáy lúc nãy đã được bố trí trận pháp. Thật ra đây mới chính là cảnh tượng thật sự của khu vực này, biển rộng bao la không có bến bờ trước đó chẳng qua chỉ là thủ thuật che mắt do trận pháp tạo ra mà thôi. Tất nhiên, nếu có tàu bè đi ngang nơi này, trận pháp sẽ đóng vai trò thúc đẩy, khiến nước biển đưa đẩy con thuyền chủ động đi vòng qua đảo mà không va vào nó.
Hòn đảo này rất thịnh vượng, nó đã được xây dựng giống như một thành phố cổ. Sau khi xuống tàu, Lôi Lệ Phi và tất cả mọi người lên xe ngựa chuyên dụng mà Lôi gia cử đến. Hai tiếng sau đại hội giao lưu mới chính thức bắt đầu, họ muốn trở về toà nhà của Lôi gia nghỉ ngơi trước.
Có điều nhà nào mang theo những ai đến tham dự, đây cũng không phải là chuyện gì bí mật, chẳng mấy chốc đã bày ra trên bàn của trưởng tộc các nhà và những người đứng đầu. Khi nhìn thấy lần này có Lôi Lệ Phi tới, trưởng tộc các nhà đều có chút đau đầu.
Tính cách của người đại diện trưởng tộc này rất đáo để, nếu không có trưởng tộc Lôi gia áp chế là lại thích gây chuyện thị phi. Không biết lần này lão Lôi nghĩ gì mà bản thân không tới, để cho thằng con dẫn đoàn.
Đến khi họ nhìn thấy danh sách những người lần này Lôi gia dẫn tới, Lâu gia hay Lạc gia và nhóm người đứng đầu càng đau đầu hơn nữa, không ngừng mắng trưởng tộc Lôi gia không phải con người. Thảo nào không tự mình đến, thì ra là đưa hai tai hoạ nhỏ cho một tai hoạ lớn tới đây.
Còn người của các gia tộc khác khi nhìn thấy tên của Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm, cả đám đều hả hê cười trên nỗi đau của người khác, ai cũng ôm ý nghĩ chờ xem trò hay của Lạc gia và Lâu gia. Đại hội giao lưu lần này chắc chắn sẽ hay lắm đây, họ không khỏi cảm thấy phấn khích.