Tất nhiên Mân Quảng Bình và Cốc Phong hiểu được vì sao Tổ Tiêu muốn tuyên truyền chuyện này rộng rãi. Chắc là Tổ Tiêu còn nhớ chuyện lúc trước người Lạc gia xúi giục đổi thuốc, suýt nữa thì hại chết em trai của ông ta. Tuy những đại sư phong thủy nổi tiếng lâu năm của Lạc gia đã ra mặt và xoá tên Lạc Xuân Nhi rồi, nhưng đó là do ảnh hưởng tới danh tiếng của Lạc gia, nếu không chắc chắn không thật sự cho Tổ gia một câu trả lời công bằng. Trong mắt những dòng dõi phong thủy lâu đời, làm phật ý đám nhà giàu như họ cũng chẳng sao cả. Trái lại họ mới không dám manh động trả thù, lo sợ người ta bố trí thế phong thủy hãm hại. Tuy không tiện trả thù công khai nhưng vẫn có thể âm thầm ngáng chân, Tô Tiêu chính là đang làm như thế.
Thứ hai, họ biết rằng Tổ Tiêu muốn chủ động tạo dựng danh tiếng cho đại sư Lạc Ninh. Hai người họ cũng muốn xây dựng mối quan hệ tốt với Lạc Ninh, cho nên mới đồng ý công khai chuyện này.
Tuy Mân Quảng Bình không oán hận gì Lạc Nguyệt Phượng, nhưng ít nhiều vẫn khó chịu nên giận chó đánh mèo. Nếu không có Lạc Ninh, chuyện phong thủy nhà ông ta đã hoàn toàn giao cho Lạc Nguyệt Phượng xử lý, lúc đó không biết trong nhà sẽ rối loạn tới đâu nữa. Nếu học nghề chưa thành tài thì đừng đi ra ngoài gây hại cho người khác.
Mân Quảng Bình đặc biệt đưa hai người em trai trở về nhà tổ ở làng chài, quả nhiên tình trạng giống như Lạc Ninh nói y như đúc. Cơn bão quét qua trước đó cũng ảnh hưởng đến làng chài bên này. Từ đường nhà tổ đã lâu không được sửa chữa, cho nên có một thanh xà nhà bị tác động và rơi xuống, trùng hợp đè lên bài vị tổ tiên. Nơi bị mối mọt gặm quả nhiên thoạt nhìn vô cùng bén nhọn, chỉ thằng vào giữa từ đường, tạo thành thế sát.
Ba anh em Mân Quảng Bình lập tức mời người tới sửa sang từ đường nhà tổ, đồng thời tìm đến một người bạn thân xuất thân dòng dõi kinh doanh châu báu và yêu cầu giúp đỡ điêu khắc con dấu theo lời Lạc Ninh.
–Editor: Autumnnolove–
Nhờ có Tổ Tiêu tuyên truyền, cho nên rất nhiều người chú ý đến chuyện này. Tối đó, sau khi mấy anh em Mân Quảng Bình trở về, có người chủ động tới nhà hoặc gọi điện để hỏi thăm ngay. Ba người họ cũng không giấu giếm, thuật lại toàn bộ chuyện Lạc Ninh nhìn ra tình trạng nhà tổ của họ. Mân Quảng Bình còn nhắc tới đêm đó ông gặp nguy hiểm, làm cho những người nghe chuyện đều cảm thấy mơ hồ và màu nhiệm. Nhưng mọi người đều biết tính cách của Mân Quảng Bình rồi, không có khả năng cố ý làm chứng giả cho Lạc Ninh. Chứng tỏ Lạc Ninh cao cường hơn vị được Lạc gia ưu ái một bậc.
Sau khi chuyện này được lan truyền rầm rộ ra ngoài, nhiều đại gia ở Hương Cảng đều có chung một suy nghĩ. Trước đó thổi phồng ghê gớm rằng Lạc Nguyệt Phượng là đại sư tài giỏi nhất trong số những người trẻ tuổi ở Lạc gia, bây giờ họ vô cùng nghi ngờ về chuyện này. Thế mà lại là người dẫn đầu sao? Còn không bằng một thầy phong thủy nghệ sĩ đến từ thủ đô. Cũng nhờ đó mà mọi người càng biết rõ hơn khả năng của Lạc Ninh, không cần đi thực địa vẫn có thể nhìn ra được nhà tổ của nhà Mân Quảng Bình xảy ra sự cố, thật giỏi. Họ biết rất nhiều đại sư phong thủy nổi tiếng, mà không có ai có thể làm được như vậy.
Chờ đến hôm sau Tổ Tiêu và cặp đôi Lạc Ninh – Lục Tuân đi tham gia đêm hội đấu giá, có rất nhiều người chủ động bước tới và nhiệt tình chào hỏi. Thậm chí có người còn muốn mời Lạc Ninh đến xem phong thủy, nhưng đều bị Tổ Tiêu giúp đỡ từ chối. Cốc Phong và Mân Quảng Bình cũng tới tham gia đêm hội đấu giá lần này, hai người họ đều chủ động che chắn bên cạnh Lạc Ninh, những dạng tép rêu cũng không dám tiến lại gần.
Lạc Nguyệt Phượng và những đại sư phong thủy có tiếng lâu năm ở Hương Cảng cùng tới tham gia đêm hội đấu giá. Người đại diện Lạc gia ở Hương Cảng là một ông già đã ngoài sáu mươi, cũng là em trai của trưởng tộc hiện tại - Lạc Khai Nguyên. Khả năng phong thủy của ông ta không yếu, đã gắn bó với Hương Cảng hơn ba mươi năm, thuộc nhóm người có quyền lực chân chính ở Lạc gia. Nhìn thấy ba người phía Tổ Tiêu ủng hộ Lạc Ninh, ánh mắt Lạc Khai Nguyên nhìn trừng trừng vào cô. Lạc Nguyệt Phượng đã biết lai lịch của Lạc Ninh, tất nhiên Lạc Khai Nguyên cũng biết. Nhất là khi nhìn thấy dáng dấp Lạc Ninh có vài phần giống Lạc Dực Thừa, ông ta càng chắc chắn đây chính là máu mủ bên ngoài của Lạc gia.
Ông ta hỏi Lạc Nguyệt Phượng bên cạnh: "Lạc Ninh có biết xuất thân của mình không?".
Tối qua Lạc Nguyệt Phượng chủ động tìm tới ông ta, tiết lộ xuất thân của Lạc Ninh mà bà ta đã điều tra. Bởi vì một đại sư phong thủy ngôi sao nào đó chèn ép người trẻ tuổi dẫn đầu nhà mình, cho nên thực ra ông ta cũng đã đi điều tra lai lịch của Lạc Ninh, đúng lúc vừa mới tra ra. Do đó ông ta vô cùng hài lòng trước sự chủ động và thành thật của Lạc Nguyệt Phượng, nhưng thái độ dành cho Lạc Ninh có chút phức tạp. Ông ta và tộc trưởng là anh em ruột, quan hệ hết sức thân thiết, đã từng chứng kiến Lạc Dực Thừa trưởng thành. Thời trẻ Lạc Dực Thừa có vẻ bình thường hơn Lạc Dực Kỳ đã từng vô cùng nổi trội, thậm chí tính cách có phần bất cần. Vì vậy bất kể là gia tộc hay những lão già như ông ta đều kỳ vọng rất nhiều đối với Lạc Dực Kỳ, dồn rất nhiều tâm huyết vào việc bồi dưỡng, nào ngờ Lạc Dực Kỳ lại chết lúc còn quá trẻ. Sau đó mọi người mới phát hiện ra Lạc Dực Thừa chưa từng cố tình bộc lộ tài năng của mình bởi vì ông ấy có một người anh trai và không muốn đoạt mất sự nổi bật của anh trai mình. Lạc Dực Kỳ qua đời, Lạc Dực Thừa bị người trong nhà ép buộc trở thành người thừa kế, bị theo dõi sít sao, lúc này họ mới nhận ra Lạc Dực Thừa hoàn toàn là giả heo ăn thịt hổ. Bất kể là thiên phú hay là thấu hiểu, ông ấy đều là thiên tài mấy trăm năm qua chưa từng xuất hiện. Đáng tiếc bởi vì phản đối hôn sự, dứt khoát bỏ nhà trốn đi. Bây giờ bị bắt trở về, cũng kiên quyết phản đối hôn sự do hai vợ chồng anh trai của Lạc Khai Nguyên sắp xếp nên bị ném vào cấm địa của gia tộc. Đối với vấn đề để cho Lạc Dực Thừa một nam sinh con nối dõi cho cả hai anh em, nhóm trưởng lão cũng rất tán thành. Vì vậy chỉ cần một ngày Lạc Dực Thừa không đồng ý cưới mợ hai, Lạc gia sẽ không chấp nhận vợ con ở bên ngoài của ông ấy. Bây giờ nhìn thấy đứa con gái ngoài giá thú của Lạc Dực Thừa có thiên phú và năng lực không thấp, Lạc Khai Nguyên cảm thấy hạt giống tốt như thế để ở bên ngoài rất đáng tiếc, cần phải mang về gia tộc bồi dưỡng mới tốt. Chắc chắn anh hai của ông ta cũng sẽ không phản đối, nói gì đi chăng nữa thì đây vẫn là cháu gái ruột, không có khả năng thật sự không nhìn nhận. Lúc này ông ta có ý tưởng như vậy, nhưng không biết được Lạc Ninh có biết lai lịch của bản thân hay không.
Con ngươi Lạc Nguyệt Phượng lóe lên, trả lời: "Chuyện này con không biết".
"Nhưng Lạc Doanh và Lạc Ninh đã từng lén lút qua lại với nhau, Lạc Doanh rất bảo vệ Lạc Ninh". Bà ta nói thêm.
Lạc Doanh đang đứng ở phía sau làm nền: "...". Bà cố nội Lạc Nguyệt Phượng này thật nham hiểm quá đi, cố ý bán đứng cô bé, rõ ràng là không có ý tốt.
Quả nhiên Lạc Khai Nguyên quay đầu lại hỏi: "Lạc Doanh, cháu nói cho Lạc Ninh biết con bé là con gái của cậu út sao?".
Lạc Doanh biết chị họ của cô bé không thèm quan tâm đến Lạc gia và lai lịch của chị ấy bị lộ, vì vậy thành thật trả lời: "Đã nói".
Xem thái độ của ông bác hai là muốn vạch trần thân phận với chị họ, thế thì cô bé cũng không cần phải nói dối.
Lạc Khai Nguyên hỏi tiếp: "Nói hết toàn bộ luôn sao? Luôn cả chuyện một nam sinh con nối dõi cho hai anh em?".
Trong lòng Lạc Doanh âm thầm xem thường, chứ sao nữa, chẳng lẽ cô bé còn phải giấu giếm chị họ sao?
Trên mặt lại thành thật trả lời: "Dạ, nói tất".
Lạc Khai Nguyên nhíu mày, "Làm càn, sao có thể nói ra những chuyện như thế?".
Nói như thế, Lạc Ninh chắc chắn sẽ có ấn tượng không tốt lắm đối với Lạc gia.
Lạc Doanh không khỏi nói thêm một câu: "Chị họ cũng đâu phải người ngoài".
Ông bác già này thật sự buồn cười, nếu đã làm ra chuyện như vậy thì mắc mớ gì phải sợ chị họ biết được? Đúng là "hoa rơi cửa Phật, một quật năm trăm".
- ---