Nghe tiếng vợ kêu đau, Mân Quảng Bình mới hoàn hồn và ôm người lên xe không chút do dự. Cho dù có nói gì đi chăng nữa, xem ra đêm nay ông cũng phải ra ngoài một chuyến mới được. Nhưng sau khi lên xe, ông ta bất giác sờ vào lá bùa nằm trong túi áo sơ mi, lá bìa vẫn còn ở đó, cả người mới yên tâm được một chút.Ông ta vừa lái xe ra ngoài thì trên đường mưa cũng bắt đầu nặng hạt. Điện thoại đột nhiên vang lên, Mân Quảng Bình thấy là Cốc Phong gọi tới, bèn mở loa ngoài, sau đó để điện thoại sang một bên và tập trung lái xe.
"Anh hai, cả nhà vẫn ổn chứ?". Vốn dĩ Cốc Phong cũng không bận lòng về những gì Lạc Ninh nói, nhưng lúc này đột nhiên mưa to tầm tã giông bão sấm chớp, Cốc Phong không khỏi nhớ tới những gì Lạc Ninh đã nói với Mân Quảng Bình, cho nên mới gọi tới hỏi thăm một chút.
Mân Quảng Bình đoán được mục đích của Cốc Phong, thở dài: "Bây giờ anh đang lái xe chở chị dâu chú đến bệnh viện đây!".
Cốc Phong sửng sốt, "Hả? Chị dâu bị làm sao?".
"Bất cẩn ngã từ trên lầu xuống, thực sự phải đến bệnh viện một chuyến mới được".
Nếu chỉ là một vết thương nhỏ ở chân thì còn có thể gọi bác sĩ riêng đến nhà xử lý. Nhưng vì bảo vệ đứa bé trong bụng và bảo vệ tính mạng của vợ an toàn, ông ta chỉ có thể đưa vợ đến bệnh viện.
Cốc Phong nuốt nước bọt, "Nói như vậy...chẳng phải đại sư Lạc Ninh phán đúng hết sao?".
Mân Quảng Bình trả lời: "Đúng vậy! Hoàn toàn đúng, anh bị dọa tới nhảy dựng luôn rồi".
"Ban đầu anh cảm thấy thật khó tin, nhưng mà bây giờ thì không thể nào không tin".
"Anh không tiện nói nhiều với chú nữa, anh đang lái xe", bởi vì trước đó Lạc Ninh đã từng nhắc nhở nên ông ta vẫn nên tập trung lái xe thì hơn.
Cốc Phong cũng nghĩ đến chuyện này, "Được, có gì anh nhớ báo em biết!".
--Wattpad: Autumnnolove--
Hai người cúp máy, Mân Quảng Bình cẩn thận lái xe suốt cả đoạn đường. Hơn mười phút sau, nhìn thấy bệnh viện ở bên kia đường thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm, may mà trên đường không xảy ra sự cố gì cả. Phía trước là đèn đỏ, ông ta không có ý định vượt đèn và ngừng lại. Chờ đến khi đèn chuyển xanh, lúc này mới lái xe chuẩn bị băng qua đường. Nào ngờ một chiếc xe việt dã đột ngột từ bên hông lao tới, vượt cả đèn đỏ, đúng lúc đâm thẳng về phía chiếc xe của ông ta.
Mân Quảng Bình bẻ lái ngay lập tức, nhưng chiếc xe vẫn bị lật ngang. Sau đó đầu của ông ta đập thật mạnh vào cửa kính của xe, chiếc xe quay cuồng một vòng. Ông ta trơ mắt nhìn đầu mình bởi vì quán tính mà đập mạnh về phía cửa sổ đã vỡ, mảnh vỡ chắc chắn sẽ ghim vào, không chết cũng sẽ bị thương nặng. Trong lúc Mân Quảng Bình cho rằng "tiêu rồi", chuẩn bị chấp nhận số phận, đột nhiên cảm thấy vị trí ngực nóng bừng. Sau đó thân xe dịch chuyển, một sức mạnh kỳ lạ từ đâu đẩy người ông ta về một phía khác. Do đó mảnh vỡ kia cuối cùng chỉ đâm vào bả vai của ông ta mà không đâm ngay đầu, vả lại mảnh pha lê đâm vào phần vai không quá sâu, cảm giác không nghiêm trọng lắm. Lúc này xe cũng đã dừng lại.
Tai nạn giao thông xảy ra ngay trước cửa bệnh viện, cho nên lập tức có xe cấp cứu chạy ra, cứu hộ Mân Quảng Bình và vợ của ông ta ra khỏi xe và đưa vào bệnh viện. Vết thương trên người Mân Quảng Bình không nặng, đầu bị va chạm một chút, bả vai bị mảnh vỡ đâm phải, miệng vết thương đều không sâu. May mắn thay, vợ của ông ta té ngã một cái ở nhà, còn gặp phải tai nạn xe cộ, nhưng không có vấn đề gì. Tuy có dấu hiệu sinh non nhưng sau khi được bác sĩ cấp cứu đã bảo vệ được thai nhi, chỉ cần ở lại bệnh viện một thời gian để dưỡng thai. Đây đã là kết quả tốt nhất rồi!
Nghĩ lại những chuyện vừa xảy ra, bây giờ Mân Quảng Bình còn cảm thấy sống lưng lạnh ngắt, tim đập liên hồi. Ông ta nhớ tới độ ấm trước ngực lúc nảy, sau đó duỗi tay móc móc lá bùa. Lá bùa ban đầu nguyên vẹn, hiện tại đã trở thành một đống tro tàn. Nhìn phần tro trên tay, Mân Quảng Bình mới dám khẳng định lại lần nữa, đầu của ông ta đột nhiên tránh được mảnh kính vỡ đâm vào chắc chắn là do lá bùa bình an này phát huy công dụng.
Không lâu sau đó, hai vợ chồng Cốc Phong cũng chạy đến bệnh viện, nhìn thấy Mân Quang Bình đang ngồi ngẩn ngơ trên băng ghế phòng bệnh, vội vàng đi tới hỏi thăm tình hình. Lúc này Mân Quảng Bình mới hoàn hồn, ông ta không giấu giếm mà thuật lại toàn bộ tình hình lúc xảy ra chuyện.
Cốc Phong rất tin phong thủy, nếu không trong nhà cũng không thờ cúng tới mấy vị đại sư phong thủy. Nhìn thấy tro bùa trên tay anh vợ, ông ta kiên định nói: "Chắc chắn là lá bùa này đã phát huy tác dụng".
"Trước kia em có nghe nói bùa bình an do đại sư phong thủy thực thụ vẽ ra có thể hóa giải nguy hiểm và bảo vệ bình an".
Vị đại sư phong thủy mà gia đình họ thờ cúng thì không giỏi vẽ bùa, cho nên ông ta chưa từng được thử. Trong lòng hạ quyết tâm, muốn tới tìm Lạc Ninh hỏi thăm xem có thể mua mấy lá bùa bình an hay không.
Mân Quảng Bình cười gượng, "Đúng vậy, anh cũng không nghĩ tới sẽ thực sự ứng nghiệm". Ông ta hỏi tiếp: "Đã điều tra rõ vụ tai nạn của anh chưa?".
Cốc Phong trả lời: "Lúc người kia băng qua giao lộ ở đèn xanh đèn đỏ, bởi vì tốc độ hơi nhanh nên lốp xe bị trượt và không dừng lại được, cho nên mới vượt đèn đỏ và tông trúng anh chị".
"Không phải mưu sát, thật sự là ngoài ý muốn", Cốc Phong bổ sung.
Đối với những người như họ, ngoài ý muốn không phải là chuyện đáng sợ, đáng sợ nhất chính là âm mưu "ngoài ý muốn". Vì vậy anh vợ đã yêu cầu Cốc Phong đi điều tra chuyện tai nạn xe cộ trước tiên.
Mân Quảng Bình nghe Cốc Phong nói vậy thì thở phào nhẹ nhõm, "Không có ai nhúng tay vào là được rồi".
Ông ta lại cảm thán, "Xem ra đại sư Lạc Ninh thật sự vô cùng lợi hại, cô ấy nhắc nhở toàn bộ đều đúng".
Té lầu, mưa gió bão bùng, trên đường gặp tai nạn, Lạc Ninh đều phán đoán chính xác cả ba sự kiện. Nếu chỉ nói đúng một chuyện thì có thể nói rằng trùng hợp, còn nói đúng toàn bộ thì chắc chắn là người ta có thực lực.
Cốc Phong gật đầu tán thành, nói: "Đúng đó, em cũng không ngờ cô ấy có thể phán chuẩn đến vậy". Sau đó giọng nói có chút nói không nên lời: "Trái lại vị đại sư được ưu ái nhất Lạc gia kia lại chẳng đáng tin gì cả".
"Nói rằng đã giúp đỡ hóa giải thế sát ở phần mộ tổ tiên rồi, trong nhà sẽ không xảy ra chuyện nữa. Nào ngờ tối nay lập tức có chuyện, đúng là vả mặt thật nhanh".
Vốn dĩ Cốc Phong có xu hướng tin tưởng Lạc Nguyệt Phượng hơn, dù sao tiếng tăm của Lạc gia cũng không phải là giả, nào ngờ kết quả lại như thế này.
Mân Quảng Bình gật đầu, "Thì đó, anh cũng cho rằng bà ta có thể xử lý vấn đề, nào ngờ người ta chỉ chơi đùa chúng ta mà thôi".
"Cũng may là em nghe lời Tổ Tiêu, mời thêm đại sư Lạc Ninh cùng đến, nếu không anh cũng không biết bản thân có thể sống sót xuất viện hay không".
Nếu không có lá bùa bình an này, mảnh kính xe vỡ kia sẽ đâm thẳng vào đầu ông ta, ông ta rất có khả năng tử vong.
--Editor: Autumnnolove—
Khách sạn,
Lạc Nguyệt Phượng nhìn mưa to sấm chớp liên hồi bên ngoài cửa sổ, trong lòng bất chợt xuất hiện linh cảm không hay. Chẳng lẽ Lạc Ninh đã nói đúng? Sau đó bà ta lập tức lắc đầu, bà ta chắc chắn thế phong thủy hóa giải không thành vấn đề, đột nhiên có giông bão chỉ là trùng hợp mà thôi, hoặc Lạc Ninh đã nghiên cứu dự báo thời tiết trước đó. Bà ta âm thầm tự trấn an mình, nhất định là như vậy.
Chuyện của Mân Quảng Bình được rất nhiều người chú ý, nhất là những gia đình có hẹn trước với Lạc Nguyệt Phượng. Khi biết chuyện xảy ra với Mân Quảng Bình, tất cả đều không khỏi cảm thấy bất ngờ. Tổ Tiêu cũng nhanh chóng nhận được tin tức từ bên này, càng cảm thấy may mắn, may mà chính mình đã đi mời Lạc Ninh.