Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng

Chương 332




Lúc trước Tổ Tiêu không nghi ngờ gì cả, nhưng bây giờ nghe Lạc Ninh nói vậy thì bắt đầu suy nghĩ sâu xa. Càng nghĩ càng cảm thấy mọi chuyện có vẻ không hợp lý, lúc đại sư phong thủy kia đến xem bệnh cho em trai đã nói hết cái này đến cái kia, rõ ràng là vô cùng hiểu biết về loại thể chất này. Khi đề nghị dùng phương pháp này, ông ta chỉ nói mặc dù không thể trị được tận gốc nhưng cũng có thể áp chế thể chất và giảm bớt đau đớn mỗi khi phát bệnh. Tuy nhiên từ đầu đến cuối ông ta đều không nói đến chuyện dùng phương pháp này sẽ mang lại di chứng và nguy hiểm như thế nào. Nếu không, làm sao ông có thể để em trai trị liệu theo phương pháp này.

"Xét theo thể chất của em trai của chú, tuy đã bộc phát toàn bộ, nhưng kết hợp với một số phương pháp trị liệu của bệnh viện thì kiểu gì cũng có thể sống đến hơn ba mươi tuổi". Lạc Ninh ngừng một chút mới nói tiếp: "Nhưng nếu dùng phương pháp kiểu này thì em trai của chú sẽ sống không quá hai mươi lăm tuổi".

"Thời gian càng dài, tuổi thọ sẽ càng giảm".

"Nếu cứ luôn áp dụng phương pháp này, và theo tình trạng cơ thể hiện tại của cậu Tổ, hoàn toàn chính là tiêu hao tinh lực không giới hạn, có lẽ cũng chỉ có thể sống được đến khoảng năm hai mươi tuổi là cùng". Trước giờ Lạc Ninh rất không thích dùng phong thủy huyền thuật để hại người, vị đại sư lúc trước đề nghị hai anh em Tổ Tiêu sử dụng phương pháp "âm dương hòa hợp" này chắc chắn không có ý tốt.

Lạc Ninh nói xong, sắc mặt Tổ Tiêu không khỏi thay đổi: "Tôi sẽ điều tra thật kỹ, cảm ơn đại sư Lạc nhắc nhở". Tổ Tiêu tiếp tục nói: "Đại sư lạc, tôi sẽ nhanh chóng thu gom đủ những loại dược liệu này, đến lúc đó làm phiền cô giúp tôi làm thuốc viên".

Lạc Ninh gật đầu: "Không thành vấn đề, tôi sẽ ở lại Hương Cảng khoảng năm ngày, nếu như trong vòng ba ngày chú có thể tìm đủ các loại dược liệu thì tôi sẽ giúp hai người làm thuốc viên rồi mới trở về".

Tổ Tiêu mỉm cười: "Được, tôi sẽ tranh thủ".

--Editor: Autumnnolove—

Lạc Ninh và Lục Tuân cũng không ở lại lâu, ngồi một lúc thì đi khỏi. Tổ Tiêu cho người đưa hai người họ trở về khách sạn. Sau khi Lạc Ninh và Lục Tuân ra về, vẻ mặt vốn đang tươi cười của Tổ Tiêu lập tức đanh lại. Tổ Tiêu và Tổ Dục đã sống nương tựa lẫn nhau nhiều năm, tất nhiên cậu cũng hiểu được lý do vì sao sắc mặt của anh trai lại kém như vậy.

Tổ Dục trấn an: "Anh hai, mặc dù vị đại sư phong thủy xem bệnh cho em lúc trước được nhà mẹ của chị dâu giới thiệu, nhưng cũng chưa chắc là do họ xúi giục. Anh điều tra lại đi, xem thử có phải sau lưng còn có những người khác hay không".

Trong lòng Tổ Dục cũng nghi ngờ nhà mẹ của chị dâu có vấn đề, nhưng lại hy vọng bản thân suy nghĩ nhiều thôi. Cậu thật sự không muốn vì chuyện của bản thân mà làm ảnh hưởng đến tình cảm giữa anh trai và chị dâu, cho nên bây giờ mới thật lòng khuyên nhủ.

Tổ Tiêu nhận ra em trai đã bị ông che chở quá kín kẽ, nhưng như vậy cũng được. Ông gật đầu: "Anh sẽ cho người đi điều tra rõ chuyện này".

Sau đó Tổ Tiêu gọi hai cuộc điện thoại, sắp xếp người đi điều tra nhà mẹ của vợ và gã đại sư phong thủy lúc trước. Tiếp tục dùng tốc độ nhanh nhất bắt đầu đi tìm các loại thảo dược có trong danh sách. Chuyện quan trọng nhất trong lòng ông trước mắt vẫn là sức khỏe của em trai.

Sau khi Lạc Ninh và Lục Tuân trở về khách sạn thì nghỉ ngơi trước, tối đó Lục Tuân đưa Lạc Ninh đến nhà hàng Michelin vô cùng riêng tư để ăn tối. Lục Tuân có sản nghiệp và biệt thự ở Hương Cảng, trước kia sẽ thường xuyên tới đây vài ngày, anh và bạn bè cũng thường tới nhà hàng này. Anh đã đặt phòng riêng từ trước, lúc hai người đến nơi ở bên ngoài đã kín người ngồi mà vẫn còn người đang xếp hàng chờ, có thể thấy được buôn bán vô cùng đắt khách. Ngồi xuống xong, Lục Tuân để Lạc Ninh gọi món, hai người vừa ăn tối vừa trò chuyện.

Lục Tuân hỏi: "Vợ của Tổ Tiêu có phải có vấn đề không?".

Bản thân anh là bộ trưởng của Cục đặc biệt, đã từng xuyên đến thế giới huyền học, đứng trước phong thủy thật sự cũng có chút tò mò, nhưng lại không thể thành thạo được như Lạc Ninh. Những gì anh có thể nhìn ra được là tướng mạo của bà Tổ kia không chỉ có chút khắc nghiệt, mà dường như còn mang theo thái độ thù địch đối với Tổ Dục, nhưng đối phương lại che giấu rất giỏi.

Lạc Ninh mỉm cười và gật đầu: "Đúng vậy, bà Tổ này có vấn đề. Đại sư phong thủy lúc trước đề nghị trị liệu cho Tổ Dục bằng phương pháp này là do bà ta và nhà mẹ của bà ta tìm tới".

"Phía sau chắc chắn có người thúc đẩy, tôi nghĩ với năng lực của Tổ Tiêu thì sẽ có thể điều tra rõ ràng nhanh chóng thôi".

Lục Tuân nhíu mày, "Người phụ nữ này đúng là tán tận lương tâm, thể chất của Tổ Dục như vậy đã đủ thảm rồi, bà ta còn muốn làm hại cậu ấy nữa".

"Hơn nữa có thể nhìn ra được Tổ Tiêu quan tâm tình hình sức khỏe của Tổ Dục còn hơn cả sự nghiệp của ông ấy, bà ta làm ra chuyện như vậy chẳng lẽ không sợ bị phát hiện sao?".

Người phụ nữ kia trông có vẻ nhỏ mọn thôi nhưng mưu kế thì không đơn giản. Nếu không cũng không thể kéo dài đến tận bây giờ mà Tổ Tiêu còn không biết gã đại sư phong thủy kia có vấn đề.

Lạc Ninh húp một muỗng súp, lời nói chứa đầy ẩn ý: "Thì bởi vì Tổ Tiêu xem trọng Tổ Dục như thế nên bà ta mới không cam lòng đó. Bà ta sợ rằng sau này sản nghiệp Tổ thị sẽ bị Tổ Dục lấy mất một phần, cho nên mới mạo hiểm ra tay".

"Từ tướng mạo của bà Tổ có thể phán đoán ra số mệnh của bà ấy không có con, có nghĩa là không thể nào có đứa bé do bản thân bà ta sinh ra". Lạc Ninh tiếp tục nói: "Bây giờ bà ta và Tổ Tiêu có một đứa con, e rằng cũng chỉ là treo đầu dê bán thịt chó thôi. Chắc chắn đứa trẻ này là của nhà mẹ của bà ta, cho nên bà ta và nhà mẹ của bà ta mới dám làm ra những chuyện này".

Lục Tuân kinh ngạc hỏi, "Đứa con trai bây giờ của Tổ Tiêu không phải là con ruột của họ sao?".

Lạc Ninh gật đầu: "Đúng vậy, tôi đoán chắc chắn là đứa bé do chị dâu hoặc em dâu ở nhà mẹ của bà Tổ sinh ra, sau đó bà ta giả vờ mang thai, lừa gạt Tổ Tiêu và đưa đứa bé đó đến làm con của bà ta".

"Tổ Tiêu rõ ràng không nghi ngờ gì về người bên cạnh ông ấy, vì vậy đã để cho bà Tổ thực hiện trót lọt".

Người phụ nữ kia cấu kết với đại sư phong thủy không có đạo đức để đối phó với một chàng trai trẻ trong sáng như ánh mặt trời, Lạc Ninh biết được tất nhiên không thể ngồi yên mà nhìn. Thiên lý tuần hoàn nhân quả báo ứng, tất cả đều có số cả. Gặp được cô có nghĩa là mọi chuyện nên bị vạch trần rồi. Cô nhắc nhở Tổ Tiêu điều tra, tin rằng với năng lực và thủ đoạn của ông ấy, sớm muộn gì cũng sẽ tra ra được chuyện này.

Lục Tuân nghe xong cũng đoán được suy tính của Lạc Ninh, anh vô cùng tán thành và nói: "Tổ Tiêu là một người ngay thẳng, mặc dù ông ấy cũng có những lúc tàn nhẫn, nhưng thái độ đối đãi với người nhà thì không thể chê vào đâu được. Bà Tổ này đúng là có phúc mà không biết hưởng".

Với tính cách của Tổ Tiêu, cho dù bà Tổ không thể sinh con thì ông ấy cũng sẽ không đi tìm người khác sinh con nối dõi. Khả năng cao nhất chính là nhận nuôi một đứa trẻ, hoặc sau này chờ thân thể Tổ Dục khôi phục lại sẽ giao lại gia sản cho cậu ấy. Có lẽ điều làm cho bà Tổ và nhà mẹ của bà ta lo lắng nhất chính là vế sau, nên mới có thể nghĩ ra cách lừa gạt Tổ Tiêu và làm ra chuyện treo đầu dê bán thịt chó.

"Đúng rồi, có nhiều thứ phải mất đi mới biết được chúng quý trọng đến nhường nào", Lạc Ninh gật đầu.

--Wattpad: Autumnnolove—

Hai người ăn tối xong thì đeo khẩu trang vào và cùng đi xem phim chiếu rạp. Hai người họ cũng không trở về khách sạn mà đi đến biệt thự cạnh bờ biển của Lục Tuân. Tình cảm và mối quan hệ đang thăng hoa một cách chậm rãi. Lục Tuân không chủ động chọc thủng tầng quan hệ này, cứ chờ đợi nước chảy đá mòn.

Hôm sau, Lục Tuân và Lạc Ninh tiếp tục đi tham quan công viên Disney và Thủy cung. Ngày thứ ba, Lục Tuân đưa Lạc Ninh đi trung tâm thương mại mua sắm. Ngày thứ tư, hai người họ cùng ra biển câu cá và chơi lướt sóng, cả hai đã có khoảng thời gian thư giãn vô cùng vui vẻ. Ngày thứ năm, Lạc Ninh và Lục Tuân đều không có kế hoạch gì cả, bởi vì Lạc Ninh đã tính ra hôm nay sẽ có chuyện để làm. Quả nhiên, mới sáng sớm Tổ Tiêu đã gọi điện thoại đến, nói rằng đã tìm đầy đủ tất cả các loại thảo dược, mời Lạc Ninh qua đó một chuyến. Lạc Ninh đồng ý, Tổ Tiêu lập tức cho người tới đón hai người họ.