Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng

Chương 330




Bởi vì thể chất của em trai, kiếp trước và lúc du hành đến những thế giới khác nhau, chỉ cần gặp được người có thể chất đặc biệt thì Lạc Ninh sẽ tìm hiểu một chút. Đồng thời còn giúp đỡ điều trị cho khá nhiều người, trong đó cũng có những người có thể chất tương tự như Tổ Dục. Đến bây giờ kinh nghiệm của cô đã khá phong phú, vả lại tái sinh thời gian dài, cô có rất nhiều năng lực đang dần dần được phát huy, cho nên thật sự có thể hỗ trợ trị liệu tận gốc.

Nghe thấy Lạc Ninh nói thời gian là nửa năm, ánh mắt của hai anh em Tổ Tiêu sáng lên, còn mang theo một chút mừng rỡ và hy vọng. Tổ Tiêu muốn xác nhận lại, bèn hỏi: "Đại sư Lạc Ninh, ý của cô là cô có thể điều trị cho em trai tôi từ bây giờ, cho đến nửa năm sau nó có thể hồi phục...như những người bình thường phải không?".

Lạc Ninh gật đầu, "Ý của tôi đúng là như vậy".

Tổ Tiêu hiếm khi lộ ra thái độ kích động như lúc này, "Tốt quá!".

Tổ Tiêu có hành động như vậy làm cho vợ của ông ấy là Huệ Hồng Hi tròng mắt lay chuyển. Bà ta cất giọng nhắc nhở, "Chồng ơi, còn vị đại sư Lạc này nữa".

Cô Lạc Ninh này nói có thể chữa khỏi trong vòng nửa năm, ai biết là thật hay là giả. Vả lại, nếu có thể trị khỏi tận gốc mới đáng sợ. Bà không muốn Lạc Ninh trị liệu cho Tổ Dục, bà hy vọng Lạc Nguyệt Phương ra tay hơn.

Tổ Tiêu được bà ta nhắc nhở, lúc này mới nhớ ra Lạc Nguyệt Phương vẫn còn ở đây, không khỏi cảm thấy lúng túng. Ông mỉm cười áy náy với Lạc Nguyệt Phương: "Đại sư Lạc, phía cô có thể đề ra cho tôi một phương án trị liệu không?".

Ý của ông ấy chính là muốn so sánh với Lạc Ninh. Nhưng Lạc Nguyệt Phượng cũng đã nói trước rồi, chỉ có thể giúp đỡ áp chế thể chất của Tổ Dục, trong khi Lạc Ninh hoàn toàn có thể giúp đỡ điều trị tận gốc, còn cái quái gì cần phải so sánh nữa. Nhưng Tổ Tiêu vì muốn tạo ra một đường lui cho Lạc Nguyệt Phương, cho nên mới nói như thế. Lạc Nguyệt Phương không đần độn, tất nhiên là bà nghe ra được. Trong lòng bà đang thầm khó chịu, giọng điệu của Lạc Ninh này thật là lớn lối, dám nói có thể trị liệu được cho Tổ Dục, cũng không biết là thật hay giả, nhưng đã làm cho bà tiến thoái lưỡng nan. Bà không quá tin tưởng rằng Lạc Ninh có thể trị liệu tận gốc thể chất của Tổ Dục, điều đó quá khó. Bà nghi ngờ Lạc Ninh chỉ muốn chèn ép bà, cho nên mới mạnh miệng như vậy. Quả nhiên cảm giác của bà không sai mà, Lạc Ninh thật sự khiến cho người ta chán ghét, là kẻ thù truyền kiếp của bà.

Sắc mặt của Lạc Nguyệt Phương âm trầm, giọng nói cũng mang theo vài phần lạnh lùng, "Nếu cô đại sư Lạc này có thể hoàn toàn trị được tận gốc cho cậu Tổ, tôi cũng sẽ không làm chuyện xấu mặt nữa!".

"Chúng tôi còn có việc, xin phép về trước!".

Ngồi ở đây cũng vô cùng lúng túng và làm cho người ta khó chịu. Thật ra bà muốn xem thử, nửa năm sau Lạc Ninh này sẽ chữa trị tận gốc thể chất của Tổ Dục bằng cách nào. Nếu cô ta không trị dứt điểm được, Tổ Tiêu có đến cầu xin bà ra tay, chắc chắn bà sẽ từ chối. Đến lúc đó cũng khiến cho Tổ Tiêu giận chó đánh mèo, chèn ép Lạc Ninh. Mẹ nuôi đã từng dạy bà, làm chuyện gì cũng không cần xúc động mà tự mình ra mặt, giải quyết kẻ thù thì phải chọn cách giết người không thấy máu. Như thế không những có thể lưu lại ấn tượng tốt trong lòng người khác, còn có thể xử lý đối thủ một cách vô hình.

--Wattpad: Autumnnolove--

Quả nhiên, Tổ Tiêu thấy Lạc Nguyệt Phương chủ động ra về, trong lòng vẫn thật hài lòng. Ông cười nói: "Lần này làm phiền đại sư Lạc tới đây một chuyến, hôm khác tôi sẽ chuẩn bị một phần lễ vật đến thăm hỏi".

Mặc dù đây là lời nói xã giao, nhưng ông thật sự sẽ làm như vậy. Dù sao Lạc gia cũng là gia tộc về phong thủy lớn được truyền thừa hàng nghìn năm, ông không thể làm phật ý Lạc Nguyệt Phương thoạt nhìn thân phận hoàn toàn không đơn giản.

Lạc Nguyệt Phương lạnh nhạt đáp: "Không cần làm phiền đến chủ tịch Tổ, dạo gần đây tôi khá là bận, chờ sau này có thời gian lại tính tiếp".

Thế lực của Tổ Tiêu ở Hương Cảng vô cùng lớn mạnh, bà cũng không muốn xích mích với ông ấy. Cuối cùng muốn hoàn thành nhiệm vụ rèn luyện, còn phải xâm nhập vào địa bàn của người ta nữa. Nhưng cũng không thể để lòng tự hào gia tộc bị tổn hại, cho nên không làm phật ý, nhưng thái độ cũng không nhiệt tình.

Tổ Tiêu là người tinh tế, sao nhìn không ra ý tứ của đối phương, vì vậy nói: "Vậy tôi chờ đại sư Lạc có thời gian, tôi nhất định sẽ đến thăm hỏi".

Lễ vật đáng lẽ phải gửi đi, sau này ông vẫn phải cho người gửi đi, cũng không thể để người ta đi một chuyến tay không.

Lạc Nguyệt Phương gật đầu, "Vậy xin phép đi trước!". Nói xong cũng đứng dậy và dẫn theo những người khác cùng đi.

Tổ Tiêu và bà xã của ông ấy – Huệ Hồng Hi đứng dậy, chuẩn bị tiễn khách ra cửa, đây là phép lịch sự tối thiểu. Mặc dù trên mặt Huệ Hồng Hi mang theo nụ cười, nhưng trong lòng lại không vui. Nếu không phải không có cách nào ép buộc Lạc Nguyệt Phương ở lại, bà nhất định không muốn để người ta ra về.

--Fanpage: Bản dịch 0 đồng--

Lạc Nguyệt Phương dứt khoát rời đi, nhưng Lạc Xuân Nhi lại không cam lòng. Sắc mặt cô có chút khó coi, không ngờ con hát mà cô luôn xem thường lại chút ít bản lĩnh. Cô không khỏi nghi ngờ phải chăng Lạc Ninh đã âm thầm cho người nghe ngóng tin tức của Tổ gia trước đó, cho nên mới có thể thao thao bất tuyệt những chuyện bí mật này.

Lạc gia là gia tộc phong thủy, người trong tộc đều phải học tập huyền thuật phong thủy. Người có thiên phú sẽ được bồi dưỡng trọng điểm, người không có thiên phú cũng sẽ được đi theo học chút ít râu ria. Khả năng như Lạc Xuân Nhi và những người khác không bằng những đại sư phong thủy hàng thật giá thật, nhưng ở bên ngoài giúp người ta xem tướng và xem phong thủy cũng có thể hù người. Cô chỉ có thể nhìn ra dương hỏa trong người Tổ Dục rất nhiều, không nhìn ra được bất cứ thứ gì nữa. Cô không quá kinh ngạc trước những phán đoán của Lạc Nguyệt Phương, dù sao vị này cũng là "dê đầu đàn" trẻ tuổi nhất ở Lạc gia hiện nay. Nhưng con hát không có chút tiếng tăm này cũng có thể nhìn ra được, làm cho cô rất khó tiếp thu.

Lạc Xuân Nhi vừa chuẩn bị châm chọc mấy câu, lại bị Lạc Nguyệt Phương ném cho một ánh mắt cảnh cáo, lúc này cô mới nhịn xuống tất cả những lời định nói. Nhưng mà vẫn lờ mờ trừng mắt với Lạc Ninh một cái, ý tứ chính là: tôi không tin cô thật sự có thể chữa khỏi cho Tổ Dục, tôi sẽ chờ xem sau này cô mất mặt thế nào.

Loại đần độn như vậy không đáng để Lạc Ninh quan tâm, chỉ cần đối phương không thật sự xúc động và chủ động làm ảnh hưởng đến chuyện của cô, cô cũng lười ra tay, rốt cuộc thời gian và tinh lực thì không nên lãng phí. Ngược lại Lạc Nguyệt Phương này rất khôn ngoan và mưu mô, đối phương còn tỏ ra một loại thù địch ngấm ngầm với cô, đây mới là lý do vì sao cô nên cảnh giác.

Lạc Doanh nhìn Lạc Ninh bằng ánh mắt hết sức sùng bái. Càng nhìn càng thấy anh Ninh nhà cô xinh đẹp và thu hút, thực lực phong thủy huyền thuật còn xuất sắc. Anh Ninh quả nhiên sẽ không làm cho bạn thất vọng, luôn tuyệt vời như thế. Đặc biệt là dùng thực lực trực tiếp vả mặt Lạc Nguyệt Phương và Lạc Xuân Nhi, làm cô bé cảm thấy vô cùng sảng khoái. Nếu không phải hoàn cảnh không thích hợp, cô bé cũng muốn vung tay hò hét, "Anh Ninh đỉnh của chóp!".

Lạc Doanh đi theo Lạc Nguyệt Phương đến, bây giờ bà ta phải rời khỏi, tất nhiên cô bé cũng phải đi theo. Nhưng trước khi đi, cô bé vẫn mặt dày mà xin phương thức liên lạc của Lạc Ninh. Lạc Doanh thật sự quá thích Lạc Ninh, rất muốn mời Lạc Ninh ăn cơm, trao đổi tâm tình, giao lưu những thắc mắc trong lĩnh vực phong thủy huyền thuật.

Lần đầu tiên cô bé xem chương trình phát sóng trực tiếp kia, phát hiện năng lực của Lạc Ninh ở phương diện phong thủy được biểu hiện rất rõ, làm cho cô bé không khỏi yêu thích. Bản thân cô bé cũng thích lĩnh vực này, nhưng lại là một tay mơ, cho nên mới sùng bái và yêu thích một người xuất sắc về phong thủy huyền thuật như Lạc Ninh.

Sau khi Lạc Ninh biết thân phận của cô bé, tất nhiên sẽ không từ chối, vì thế trực tiếp quét mã QR với cô bé và kết bạn wechat. Làm xong tất cả, Lạc Doanh mới quay đầu lại nhìn Lạc Xuân Nhi đã trừng mắt nhìn về phía bên này không biết bao nhiêu lần, thè lưỡi và nhanh chân đuổi theo. Lạc Ninh cảm thấy em họ này thật đáng yêu.

Chẳng mấy chốc, Tổ Tiêu và Huệ Hồng Hi đã tiễn khách xong và trở về. Huệ Hồng Hi không có tránh mặt, ngồi vào vị trí ban đầu. Vả lại còn thay đổi thái độ qua loa lúc trước đối với Lạc Ninh, nhiệt tình vui vẻ chào hỏi cô, trong miệng còn khen ngợi không ngừng.