Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng

Chương 317




Lạc Ninh nhận ra Lục Tuân làm việc thật sự chu đáo. Cô suy nghĩ, sao anh luôn có thể suy nghĩ chu toàn và hoàn thành trước đó. Cô hỏi: "Có manh mối quan trọng gì không?".

Lục Tuân biết cô đang muốn hỏi chuyện gì.

"Khoảng một trăm năm trước, Lạc gia vẫn luôn sinh sống ở phía nam, gốc rễ nằm trên hòn đảo kia".

"Phía trên cũng không có hiểu biết sâu sắc đối với Lạc gia, nhưng vẫn có một số tin tức hữu ích". Anh hỏi: "Ba của em là Lạc Dực Thừa đúng không?".

Lạc Ninh gật đầu, "Đúng vậy, ba tôi tên là Lạc Dực Thừa".

Lục Tuân nói: "Bên này anh tra được tư liệu nói rằng gia chủ Lạc gia hiện tại còn một đứa con trai duy nhất có thiên phú phong thủy huyền thuật tên là Lạc Dực Thừa, vốn dĩ là người kế thừa Lạc gia đời tiếp theo".

Lạc Ninh nhíu chặt mày, "Vốn dĩ? Có nghĩa là bây giờ không phải sao?".

Lục Tuân gật đầu, "Thông tin trong tư liệu cho biết, hơn hai mươi năm trước Lạc Dực Thừa mắc phải sai lầm rồi bị tước đoạt thân phận thừa kế, những tin tức sau đó về ông ấy cũng bị cắt đứt".

"Ngay cả bây giờ, chúng ta cũng không tra xét ra được tình hình hiện tại của Lạc Dực Thừa".

Lạc Ninh hỏi: "Vậy người thừa kế Lạc gia hiện nay là ai?".

Lục Tuân trả lời: "Không có, từ sau khi Lạc Dực Thừa bị tước mất thân phận người thừa kế, Lạc gia chưa từng công bố người thừa kế mới".

"Đúng rồi, còn một tin tức quan trọng khác".

"Thật ra trước Lạc Dực Thừa, Lạc gia đúng là còn một người thừa kế khác. Ông ấy là anh trai của Lạc Dực Thừa, thiên tài như phù dung sớm nở tối tàn* nhưng cũng từng là nhân vật phong vân trong giới phong thủy".

(*Phù dung sớm nở tối tàn: oanh liệt một thời, xuất hiện rồi biến mất một cách nhanh chóng.)

"Tên của ông ấy cũng bao hàm ý nghĩa kỳ lân của Lạc gia, Lạc Dực Kỳ".

"Đáng tiếc, vào năm ba mươi tuổi đã gặp chuyện ngoài ý muốn và qua đời. Lúc ấy Lạc Dực Thừa mới trở thành người thừa kế mới của Lạc gia".

Lạc Ninh ngộ ra Lạc gia vô cùng phức tạp, "Lạc Dực Kỳ này lớn hơn Lạc Dực Thừa bao nhiêu tuổi?".

"Trong tư liệu cho biết lớn hơn sáu tuổi. Gia chủ Lạc gia có hai con trai và một con gái tên Lạc Dực Hàm, Lạc Dực Thừa và Lạc Dực Hàm là anh em song sinh".

"Nhưng mà theo quy tắc kế thừa của những danh gia vọng tộc phong thủy cổ xưa, con gái không thể kế thừa gia tộc, cho nên người em gái này của Lạc Dực Thừa đã liên hôn với người thừa kế của một gia tộc phong thủy khác".

"Tuy nhiên bà ấy không được hạnh phúc, mấy năm trước Lạc Dực Hàm và chồng đã ly thân, rồi trở về sống ở Lạc gia".

Lục Tuân còn cẩn thận, "Đúng rồi, thời gian bà ấy dọn về ở Lạc gia, trùng hợp là không lâu sau đó thì ba em mất tích".

Lạc Ninh sửng sốt, "Trong tư liệu có ghi chép mối quan hệ giữa anh em hai người họ như thế nào không?".

"Quan hệ anh em khá tốt, thật ra trong tư liệu cho biết mối quan hệ giữa cả ba anh em họ đều vô cùng hài hòa. Lúc Lạc Dực Kỳ còn sống một lòng thương yêu hai người em song sinh".

"Có thể là anh em song sinh cùng nhau lớn lên, Lạc Dực Thừa và Lạc Dực Hàm càng thân thiết với nhau hơn".

Lạc Ninh nhớ lại một chút, hồi còn nhỏ đúng là ba đã từng đề cập cô còn có một người cô út. Thoạt nhìn thái độ và giọng điệu của ba khi ấy, có lẽ quan hệ với cô út thực sự tốt đẹp. Chuyện ba mất tích và chuyện Lạc Hân Nhi xuất hiện, có thể không liên quan đến cô út kia. Dù sao ba cô cũng là người thông minh và sáng suốt, không thể nào yêu thương cô em gái vong ơn phụ nghĩa và lòng dạ đen tối được. Bây giờ Lạc Ninh đã không còn nghi ngờ Lạc Dực Thừa Lạc gia có phải chính là ba ruột của cô hay không, liên kết nhiều manh mối lại với nhau, thân phận của ba cũng đã được tiết lộ rồi.

Lạc Ninh hỏi: "Vậy còn vợ con của Lạc Dực Kỳ thì sao?".

Lạc Hân Nhi xuất hiện, cô luôn cảm thấy phải có mối quan hệ rất lớn với người Lạc gia.

Lục Tuân trả lời: "Chuyện này anh cũng đã tỉ mỉ kiểm tra rồi, Lạc Dực Kỳ có một người vợ sắp cưới, ban đầu chuẩn bị kết hôn khi ông ấy ba mươi tuổi, nhưng ông ấy đã xảy ra chuyện rồi".

"Người vợ sắp cưới kia cho đến bây giờ cũng không có tái giá, ngược lại vẫn luôn sống tại nhà chính Lạc gia. Thân phận cụ thể của bà ta là gì, bên này cũng không có tư liệu chi tiết".

Lục Tuân sực nhớ ra một chuyện, "Phải rồi, trong tư liệu còn có một thông tin, nói ngoại hình Lạc Dực Kỳ và Lạc Dực Thừa vô cùng giống nhau, người không biết còn cho rằng họ mới là anh em song sinh đó".

"Còn Lạc Dực Thừa và Lạc Dực Hàm lại không giống nhau".

Trường hợp như thế cũng không phải là không có, mấu chốt vẫn do gen di truyền tạo thành. Lạc Ninh ghi nhớ toàn bộ những gì Lục Tuân nói, "Ừm, nghe anh nói qua về tin tức của Lạc gia, tôi có thể xác định Lạc Dực Thừa kia chính là ba của tôi".

"Bên đó có biết được vị trí cụ thể hòn đảo của dòng chính Lạc gia không?".

Cô rất muốn đến đó xem thử, không biết có thể tìm được ba hay không.

Lục Tuân lắc đầu, "Không biết, đây là bí mật của Lạc gia".

"Hơn nữa bản thân họ là gia tộc phong thủy, cũng có thủ đoạn che giấu vị trí cụ thể. Phía trên đã từng vận dụng vệ tinh dò xét, nhưng đều không tìm được vị trí của Lạc gia".

Đối với những gia tộc như vậy, lãnh đạo vô cùng chú ý. Dù sao những gia tộc phong thủy cổ xưa có rất nhiều khả năng phi phàm, vừa muốn mượn sức lại vừa kiêng kị. Cho nên Lạc gia và ba gia tộc phong thủy cổ xưa khác khá kín tiếng, còn ở trong tình trạng lánh đời một nửa. Các gia tộc phong thủy sư chủ yếu hoạt động ở Nam Dương và Hương Cảng.

Lạc Ninh thở dài, "Cũng không biết chừng nào mới có thể gặp lại!".

Cô không lo lắng sẽ không gặp được ba, rốt cuộc cô đã biết được ba sẽ tự mình xuất hiện từ trong giấc mơ của Kỷ Tinh Hành. Nhưng mà đột nhiên nghe được tin tức về ba, cô mới muốn đi tìm ông ấy trước.

Cô trầm mặc một lúc, "Có vẻ như điểm đột phá để tìm được ba tôi đang nằm trên người Lạc Hân Nhi kia".

"Cô bé bỗng nhiên rời khỏi nhà chính và chuyển trường đến thủ đô, chính là nhằm vào em trai của tôi", Lạc Ninh nói với vẻ chắc nịch.

Lục Tuân nói: "Đúng vậy, cô bé đúng là nhằm vào Hi Hi".

"Anh đã tra ra được Lạc Hân Nhi đột ngột chuyển từ thành phố Nam Hải đến đây ngay sau khi Hi Hi hoàn tất thủ tục nhập học".

"Ban đầu cô bé đã hoàn tất thủ tục nhập học cấp ba ở một học viện quý tộc ở đó". Trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp đến vậy, chắc chắn là có người cố ý sắp xếp.

Lạc Ninh hỏi: "Lạc Hân Nhi có quan hệ huyết thống gần với dòng chính không?".

Bất chợt nhớ lại Lạc Hân Nhi muốn dụ dỗ và thả thính em trai, sắc mặt của cô hơi khó coi.

Lục Tuân liếc mắt một cái đã nhìn ra vì sao cô lại không vui, "Không có, Lạc Hân Nhi là con gái nuôi của Lạc gia".

"Người mẹ hiện tại của cô bé và mẹ ruột của cô bé là chị em thân thiết, nhưng ba mẹ cô bé đã qua đời, trong nhà cô bé lại chẳng còn ai khác. Dì út của cô bé mới mang cô bé về nhà và chăm sóc như con ruột, ngoài ra còn sửa lại họ Lạc".

Nếu dòng thứ Lạc gia không phải không có điểm dừng, cũng sẽ không có khả năng đưa một cô bé có quan hệ huyết thống đều dụ dỗ Lạc Hi. Nghe vậy, sắc mặt Lạc Ninh mới trở lại bình thường, nếu không cũng quá buồn nôn.

"Lạc Hân Nhi kia có hiểu biết về huyền thuật phong thủy không?", Lạc Ninh lại hỏi. Ban ngày trông có vẻ như Lạc Hân Nhi cũng không phải là thầy phong thủy.

Lục Tuân trả lời: "Không hiểu, nhưng dù sao nghề gia truyền của dòng chính Lạc gia cũng là thầy phong thủy huyền thuật. Chắc chắn Lạc Hân Nhi cũng sẽ hiểu chút ít cơ bản".

"Những thành viên nhỏ hơn mười hai tuổi của Lạc gia đều sẽ được đưa đến hòn đảo nhỏ dòng chính, sau mười hai tuổi mới có thể rời đảo".

"Mặc dù Lạc Hân Nhi được nhận nuôi, nhưng sau khi chính thức ghi tên vào gia phả, cũng đã được đưa đến hòn đảo trong mấy năm qua".

"Cô bé cảm thấy hứng thú đối với vòng tay chuỗi hạt san hô trên tay Hi Hi, có nghĩa là cô bé vẫn có ánh mắt trong lĩnh vực này".

Lạc Ninh gật đầu: "Ra là vậy!". Cô thở dài, "Cũng không biết rốt cuộc là ai ở Lạc gia có thù có oán với ba mẹ con chúng tôi nữa".