Chu Vệ cũng là một người có chỉ số thông minh cao, còn từng học tâm lý học. Thật ra anh đã nhận ra trước đó Lạc Ninh thử anh, cho nên vẫn luôn cố gắng tránh né vấn đề. Anh còn nhận ra lần này có rất nhiều người theo tới, trước đó và hôm nay đều đang âm thầm quan sát và theo dõi anh. Chứng tỏ những người này có lẽ đã nghi ngờ anh là người phát tán vi-rút thây ma và tạo ra tận thế. Lúc đó, anh cho rằng Lạc Ninh cũng có cùng nghi hoặc. Nhưng đối với anh không quan trọng, nếu Lạc Ninh đã nghi ngờ, anh sẽ an vị, sẵn tiện báo ơn cứu mạng lúc trước. Cho nên mới cố ý mang bột quả của thực vật xác sống cho cô, không ngờ về cơ bản Lạc Ninh đã chắp nối được sự thật rồi.
Anh tò mò hỏi: "Vậy cô có thể đoán ra vì sao tôi sẽ giúp anh ấy không?".
Lạc Ninh trả lời: "Tôi cảm thấy mối quan hệ giữa hai người thoạt nhìn rất giống anh em như thể tay chân, nhưng thực tế cũng không phải".
"Trên người ông ấy có một sự cao ngạo lãnh đạm mờ nhạt, như là anh mắc nợ ông ấy vậy".
"Hôm đó anh nói là tôi đã cứu anh, sau khi ông ấy nghe được lại lập tức làm ra vẻ anh trai tốt mà liên lục cảm ơn tôi. Nhưng tôi cảm thấy ông ấy cũng không chân thành đến thế".
"Từ tướng mạo của ông ấy, tôi có thể nhìn ra được hồi còn trẻ ông ấy đã gặp nhiều chuyện trắc trở gian truân, thậm chí còn mất đi những thứ vô cùng quý giá, cho nên nội tâm của ông ấy đang che giấu thù hận rất lớn".
"Mà anh...lại vô cùng nhẫn nại với ông ấy. Mặc dù không đến mức khom lưng uốn gối, nhưng lại có cảm giác như nhường nhịn và bù đắp".
"Nguyên nhân khiến anh giúp ông ấy...chắc chắn là món nợ gia đình". Lạc Ninh nhìn Chu Vệ đầy ẩn ý: "Mẹ của anh làm khá nhiều chuyện không tốt với ông ấy phải không?".
Chu Vệ tỏ vẻ khâm phục: "Thật giỏi, cô lại nói đúng rồi".
"Thì ra cô còn biết xem tướng nữa". Chu Vệ tiếp tục: "Mẹ tôi mang theo tôi gả cho ba của anh ấy, sau đó làm bà chủ gia đình và chăm sóc chúng tôi lúc còn nhỏ".
"Bà ấy chưa từng đánh mắng gì anh tôi cả, nhưng luôn xem như anh ấy chẳng tồn tại".
"Lúc có mặt ba dượng, bà ấy giả vờ làm mẹ hiền".
"Nhưng khi không có mặt ba dượng, bà ấy sẽ phớt lờ và không hỏi han gì đến".
"Thậm chí anh tôi có nói gì, bà ấy cũng giả vờ như không nghe thấy".
"Hồi còn nhỏ thì tôi không hiểu, sau này lớn lên tôi mới biết được đó gọi là bạo hành lạnh*".
(*Bạo hành lạnh: là một hình thức bạo hành về mặt tinh thần. Lúc này, một thành viên trong mối quan hệ thân thiết (bố mẹ, người yêu, bạn bè) sẽ giảm thiểu hoặc ngừng mọi giao tiếp bằng lời nói và thể chất đối với người kia.)
"Bắt đầu từ khi còn nhỏ, tâm lý của anh tôi dần dần trở nên không bình thường".
"Có một lần tôi và anh ấy cùng bị bắt cóc, anh ấy lại dẫn dụ kẻ bắt cóc rời khỏi để tôi có thể chạy trốn".
"Nào ngờ đến khi người nhà tìm ra anh ấy, hạ bộ* chảy máu không ngừng. Mặc dù đưa đến bệnh viện và giữ được mạng sống, nhưng anh ấy đã không còn khả năng duy trì nòi giống".
(*Hạ bộ: bộ phận sinh dục của nam giới)
"Sau này tôi mới biết được, mẹ tôi còn cố ý nhạo báng sau lưng anh ấy và tìm người đến kích thích anh ấy".
"Chỉ vì muốn anh ấy hoàn toàn trở thành đồ bỏ đi, để tôi có thể thừa kế La gia".
"Bắt đầu từ khi đó, ngoài mặt càng lúc anh ấy càng giống một chính nhân quân tử, sau lưng lại làm ra những chuyện không bình thường, thậm chí là điên khùng".
"Chẳng hạn như hành hạ động vật đến chết, sau đó giải phẫu bọn nó".
"Khi anh ấy nhìn thấy những cảnh giết người hoặc đẫm máu trên đài hoặc phim ảnh, trong mắt anh ấy sẽ toát ra sự hưng phấn".
"Sau đó tôi cũng biết thêm, lần bị bắt cóc đó anh ấy đã trốn thoát rồi, nhưng lại bị bắt trở về. Thời điểm đó, anh ấy đã gặp được vài người, anh ấy nỗ lực ám chỉ cầu xin họ giúp anh ấy, đáng tiếc họ đều phớt lờ".
"Cho nên anh ấy mới bắt đầu thù hận người nhà, chán ghét xã hội và con người".
"Hồi thi đại học, anh ấy chủ động chọn học dược phẩm sinh học. Tôi vẫn luôn cảm thấy là tôi thiếu nợ anh ấy, tôi vô cùng lo lắng cho trạng thái của anh ấy, cho nên cũng chọn cùng một chuyên ngành".
Chu Vệ bật cười chua chát, "Cô có biết không? Người đầu tiên mà anh ta lây nhiễm vắc-xin thây ma lại là ba mẹ chúng tôi".
"Khởi đầu cho ngày tận thế này, nguồn lây nhiễm ban đầu chính là từ cha mẹ chúng tôi".
Editor: Autumnnolove / Wattpad: Autumnnolove
Rõ ràng anh trai Chu Vệ không chỉ hận mẹ của anh, ngay cả cha ruột cũng bị hận lây. Thật ra thì Chu Vệ không có quá nhiều tình cảm đối với hai người này. Năm đó, mẹ Chu Vệ bạo lực lạnh với anh trai Chu Vệ, cũng chẳng yêu thương anh được bao nhiêu, trái lại còn ép buộc anh phải học cái này học cái kia. Tài sản sau khi ba ruột của anh qua đời để lại không đủ làm cho bà ấy thỏa mãn, muốn anh thâu tóm cả tài sản La gia. Ba dượng của anh ngoài mặt là một người đàn ông đạo mạo thành đạt, nhưng thực ra lại là gã cuồng bạo lực. Khi tâm trạng không tốt sẽ lôi anh và anh trai ra đánh, đánh anh càng dữ dội hơn. Cho nên anh và anh trai chính là anh em cùng cảnh ngộ từ nhỏ đến lớn, thuở bé anh trai vô cùng quan tâm anh.
Chu Vệ thật sự không thương tiếc hai người kia nhiễm vi-rút và trở thành thây ma, nhưng anh lại đau lòng bởi vì anh trai trở thành dáng vẻ "chống lại xã hội" như hiện tại. Nhìn thấy những người quen lần lượt biến thành thây ma, toàn bộ nhân loại lâm vào nguy cơ tận thế, thế mà lòng Chu Vệ lại không vượt qua được rào cản đó. Cuối cùng, giữa lương tâm và tâm lý tội lỗi, anh không biết phải làm sao, cũng chỉ có thể nhốt anh trai ở phòng thí nghiệm. Dù sao thì anh trai của anh sẽ không bị thây ma cắn, cách một khoảng thời gian anh sẽ mang thức ăn đến. Nào ngờ căn cứ quân sự lại mời Lạc Ninh đến mở khóa, cô thật sự phá giải được hệ thống khóa thông minh, làm hỏng kế hoạch ban đầu của anh. Sau khi anh trai của anh được thả ra, không ngừng nhắc lại những chuyện quá khứ, anh lại không khỏi mềm lòng và áy náy. Sau cùng anh cũng bị thuyết phục ngược lại, giúp anh trai che giấu.
Chu Vệ gãi đầu, nói: "Anh ấy đã hứa với tôi rồi, sau vụ này anh ấy sẽ dừng tay".
Lạc Ninh nhướng mày, "Nói vậy mà anh cũng tin sao? Tôi thì không tin rồi đó!".
"Cho dù nỗi đau từ gia đình và sự thờ ơ lạnh nhạt của vài người đã kích thích ông ấy trở thành người chống lại loại người và xã hội, nhưng không có nghĩa là ông ấy vô tội".
"Nói đi cũng phải nói lại, thế giới này còn có rất nhiều người tốt và lương thiện. Bởi vì ham muốn ích kỷ của ông ấy, làm hại bao nhiêu người trở thành thây ma, làm hại bao nhiêu gia đình tan nhà nát cửa, ông ấy đã làm sai rồi". Lạc Ninh hỏi: "Anh thật sự còn muốn bao che và giúp đỡ ông ấy sao?".
Chu Vệ vò đầu bứt tóc, "Tôi không biết."
Lạc Ninh quan sát thái độ của anh ta, biết ngay có lẽ anh ta vẫn còn đang do dự, "Anh trai của anh sẽ không có kết cục tốt. Nếu anh còn giúp đỡ ông ấy làm chuyện ác, cũng chung cảnh ngộ thôi".
Chu Vệ bật cười, có vẻ mất mát, "Vậy thì càng tốt, đỡ cho tôi khó khăn khi lựa chọn".
Lạc Ninh nhìn anh ta một cái thật sâu, "Anh tự giải quyết cho tốt đi!".
Tên này đã hết thuốc chữa rồi!
Nói xong, cô nhấc chân chuẩn bị rời khỏi.
"Cô thật sự không chuẩn bị đi trước cùng đồng đội sao?", Chu Vệ hỏi.
Lạc Ninh lắc đầu, "Không đi."
Trở lại chỗ ban đầu, Lạc Ninh gửi tin nhắn ngắn cho đám Bặc Hiên. Nói thẳng với họ rằng tiến sĩ La chính là nhân vật mấu chốt mà họ đang tìm kiếm. Trước đó Bặc Hiên đã bắt đầu nghi ngờ, cho nên không quá bất ngờ. Nhưng đám Phàn Dã thì kinh ngạc vô cùng, hoàn toàn không nghĩ tới, người được cả thành phố xem là hy vọng lại hung thủ sau màn tạo ra tất cả những chuyện này. Sự thật quá trớ trêu!
[ Không ngờ tiến sĩ La mới là trùm cuối phía sau. ]
[ Tôi đã lầm to. Trước đó tôi luôn cho rằng tiến sĩ La là người tốt, thật sự muốn nghiên cứu vắc-xin cho nhân loại. ]
[ Anh Ninh đỉnh quá, ngay từ lần đầu tiên đến phòng thí nghiệm đã nhìn ra nhiều sơ hở như vậy, sau đó phỏng đoán ra chân tướng từng chút một. ]
[ Anh Ninh lại mở khóa nghề nghiệp mới rồi, có thể đi làm thám tử hoặc phá án, tương lai xán lạn. ]
[ Rốt cuộc bây giờ tôi mới hiểu những lời như "tiểu tiết quyết định thành bại". Tiến sĩ La đã lộ sơ hở từ những chi tiết vụn vặt, anh Ninh phát hiện ra chân tướng cùng từ những chi tiết vụn vặt. ]
[ Cho nên anh Ninh của tôi mới ghê gớm hơn. ]
[ Nhưng mà lo lắng quá đi, lát nữa lên đỉnh núi và chạm trán vua thực vật đột biến thây ma thì phải làm sao đây? ]
[ Đừng sợ, có anh Ninh ở đây! ]
Mặc dù nói như vậy, nhưng khán giả khắp nơi trên thế giới cũng đang hồi hộp.