Trong lòng Lạc Ninh đã có một số suy đoán và manh mối về kẻ phát tán vi-rút thây ma. Chỉ chờ đến nhiệm vụ lần này để xác định thôi, cho nên các cô hoàn toàn không cần phải hợp tác với đội tuyển khác. Vả lại, rất nhiều lần cô đã nhìn thấy ánh mắt cảnh giác và hạ quyết tâm của các đội trưởng của đội xếp hạng cao. Cô có cảm giác hình như họ đang muốn "mượn gà đẻ trứng"*. Cô suy đoán những người này có lẽ đã đạt được thỏa thuận hợp tác, sau khi tìm được nhân vật mục tiêu, họ sẽ lập tức ra tay với đội cô để cướp đoạt điểm tổng và chia chác. Để đội cô bận rộn vô ích trong một tháng ròng, cuối cùng điểm tổng đều phục vụ cho họ. Tính toán thật sự rất chu toàn, nhưng còn phải xem đội cô có muốn mắc lừa hay không nữa.
(*Mượn gà đẻ trứng: đề cập đến hành động sử dụng tài nguyên hữu hình hoặc vô hình của người khác để thu được lợi ích mà không phải trả hoặc trả ít tiền.)
Quả nhiên, Lạc Ninh mới vừa nói xong câu sau, mấy gã đội trưởng hiện diện ở đây đều biến sắc. Đội trưởng đội hạng nhất lập tức khống chế nét mặt, cười nói: "Cô Lạc nghĩ nhiều rồi! Nếu đã muốn hợp tác, thì chúng tôi nhất định sẽ dùng thành ý mà tới, sao lại có thể đâm lén sau lưng được chứ!".
Lạc Ninh còn chưa lên tiếng, Phàn Dã đã hừ lạnh một tiếng, "Thôi đi, lời nói của mấy kẻ mặt người dạ thú như anh là không đáng tin nhất đó". Cậu ấy tiếp tục bĩu môi, "Ngoài mặt thì nói thật dễ nghe, sau lưng lại đâm một dao thì ai biết được?".
Giai đoạn thi đấu bán kết, thằng cha còn ít xuống tay với đối tượng hợp tác của anh ta sao, cho rằng họ không biết chắc.
Sắc mặt của đội trưởng đội hạng nhất sa sầm, hiển nhiên là đang khá lúng túng. Anh ta lạnh giọng: "Các bạn chắc chắn là không muốn hợp tác đúng không? Nhiều lúc đi một mình cũng không có kết cục hay ho gì đâu".
Lạc Ninh nở một nụ cười sâu xa: "Nhiều lúc dẫn theo quá nhiều đồng đội heo càng không có kết cục tốt đẹp".
Một gã đội trưởng có tính tình nóng nảy không nhịn được mà trừng mắt với Lạc Ninh, hỏi: "Cô nói ai là đồng đội heo đó?".
Họ chính là một trong năm đội xếp hạng cao nhất trên thế giới, đến đây tìm đội Hoa Hạ, sẵn lòng dẫn dắt đội Hoa Hạ chơi bời đã không tệ rồi, thế mà đội Hoa Hạ lại còn không biết điều.
Lạc Ninh nhìn anh ta, thẳng thừng: "Tất nhiên là các anh rồi, nếu không thì còn ai vào đây nữa?".
Gã đội trưởng này nghẹn họng, tức giận xanh mặt, "Cô!". Anh ta phẫn nộ nói: "Được, để xem các cô còn có thể tự tin để cuối cùng hay không".
Lạc Ninh gật đầu chắc nịch, nói: "Yên tâm! Chúng tôi đảm bảo có thể cười ha ha và tự tin đến cuối cùng".
Mấy gã đội trưởng: "...", chẳng biết cô gái này lấy đâu ra tự tin nữa, đúng là không phải kiêu căng và điên cuồng dạng vừa đâu.
Đội trưởng đội hạng nhất cũng đã nhận ra, bây giờ đội Hoa Hạ hoàn toàn phụ thuộc vào quyết định của cô gái Lạc Ninh này. Cô ta vốn dĩ không có ý định hợp tác với bất kỳ ai, cho nên họ cũng không cần thiết ở lại đây làm chuyện vô vị nữa. Anh ta buông lời cay độc: "Không hợp tác thì thôi. Đến nơi thì chúng ta chính là đối thủ, lúc đó đừng trách chúng tôi không nể tình".
Lạc Ninh cười nhạo, "Làm như hợp tác xong thì chúng ra sẽ không còn là đối thủ, hay các anh sẽ nể tình chúng tôi vậy". Cô khoanh tay lại, nói: "Muốn chơi trên đầu trên cổ chúng tôi à, cuối cùng đoạt điểm tổng của chúng tôi à. Kế hoạch như thế, tôi khuyên các anh vẫn nên tỉnh táo một chút đi!".
Đội trưởng đội hạng nhất híp mắt, "Nói nhiều vô ích, chúng ta cứ chờ xem!".
"Được thôi, cứ chờ xem!", Lạc Ninh gật đầu, lại nhìn những gã đội trưởng khác và giả vờ như có lòng tốt nhắc nhở: "Mặt người dạ thú thì rất giỏi bắn lén sau lưng chiến sĩ đó, các anh đừng để đến cuối cùng đều bị đâm chết nha".
Xem như cô đã ngộ ra, thủ đoạn và mưu kế của đội trưởng đội hạng nhất đều rất cao tay ấn, đầu óc có tổ chức và chặt chẽ, thảo nào có thể xếp hạng nhất trên bảng xếp hạng thế giới. Tiếc là anh ta nhìn bề ngoài có vẻ không tệ, nhưng thực ra rất nham hiểm. Hợp tác với người như anh ta, giống như có một con rắn độc bên người, có thể bị cắn một phát bất cứ lúc nào.
Sắc mặt của những người khác lại thay đổi. Mặc dù trên mặt bày ra vẻ không quan tâm, nhưng tâm lý cảnh giác đối với đội hạng nhất lại đề cao thêm mấy phần.
"Cô đừng hòng ly gián, chúng tôi sẽ không tin cô đâu", họ nói.
Lạc Ninh lãnh đạm mỉm cười, "Các anh kích động như vậy làm gì. Dù sao nếu như bị đâm lén, người bị lọai trừ cũng không phải là chúng tôi".
Chẳng phải muốn hợp tác sao? Vậy thì cô sẽ tiếp thêm lửa cho họ, gieo mầm hạt giống nghi ngờ. Chỉ cần nó bén rễ và nảy mầm, liên minh này tự nhiên sẽ tan rã.
Đội trưởng đội hạng nhất thấy những người khác bắt đầu tin tưởng Lạc Ninh, sắc mặt càng khó coi hơn, cô gái này thật khó giải quyết. Nếu biết trước đã không gọi những người khác đến đây để tìm cô ta hợp tác rồi.
"Chúng ta đi thôi!", anh ta cũng không giải thích.
Những người khác cũng không muốn ở lại, cô gái này nói chuyện thật sự làm người ta tức giận mà, "Đi!".
- Editor: Autumnnolove / Wattpad: Autumnnolove-
Đám người rời khỏi biệt thự, đám Phàn Dã đồng loạt ném cho Lạc Ninh ánh mắt "đỉnh của chóp", thật sự là mắng chửi và kênh kiệu quá sảng khoái.
Phàn Dã hỏi: "Anh Ninh, cuối cùng họ thật sự muốn đâm sau lưng chúng ta, đoạt điểm tổng của chúng ta sao?".
Lạc Ninh gật đầu: "Không rõ ràng lắm, nhưng nếu không thì họ cũng sẽ không tìm tới nơi bàn chuyện hợp tác". Cô hỏi lại: "Nếu không cướp điểm tổng của chúng ta, hoặc loại chúng ta khỏi cuộc chơi, hạng nhất chẳng phải sẽ là của chúng ta sao? Họ cam tâm xếp sau người khác à?".
Đám Phàn Dã cảm thấy cũng đúng, "Ừ nhỉ! Đám người này ở vòng loại và vòng bán kết đã kiêu căng ngạo mạn rồi, làm ra vẻ như bản thân tài giỏi lắm vậy, chắc chắn là không muốn xếp sau chúng ta".
"Nhưng họ cũng quá nham hiểm, lại lợi dụng hình thức hợp tác để gạt chúng ta", đám người bĩu môi khinh thường. Ninh ca của họ chính là chuyên gia lừa đảo, đám người kia làm gì có cửa mà tới đây khoe khoang chỉ số thông minh? Trong số năm người, bao gồm cả Bặc Hiên, đều tin tưởng vô điều kiện những gì Lạc Ninh nói.
Lạc Ninh dặn dò, "Nói gì chăng nữa, nhiệm vụ lần này đã sắp có thể phân thắng bại rồi, cũng có nghĩa là giải đấu đã sắp đi đến hồi kết, các cậu cần phải cẩn thận đề phòng hơn".
Mọi người đều nghiêm túc gật đầu," Chúng tôi biết rồi!".
[ Anh Ninh mắng hay, nghe đã tai. ]
[ Quả nhiên là anh Ninh của em, liếc mắt một cái là nhìn thấy mưu ma chước quỷ của đám người kia, được! ]
[ Hồi nãy tôi cứ sợ anh Ninh sẽ đồng ý hợp tác với họ không đó, may mà anh Ninh đã nói huỵch toẹt ra tâm tư của họ. ]
[ Anh Ninh có làm chúng ta thất vọng bao giờ chưa? ]
Lí do khán giả biết được mưu đồ bất chính của nhóm người này là vì trong lúc những đội này lén lúc bàn bạc phải đoạt điểm tổng của đội Hoa Hạ bằng cách nào thì đã bị ghi lại trên phát sóng trực tiếp. Ban đầu khán giả đều rất lo lắng đội Hoa Hạ sẽ mắc lừa, dù sao thì lời đề nghị hợp tác của những đội này có vẻ như tất cả cùng có lợi. Sau khi Lạc Ninh từ chối, vả lại còn nói toạc ra kế hoạch của đám người kia, trái tim của khán giả cuối cùng cũng thả lỏng. Nhất là khi nghe thấy Lạc Ninh mắng đám người kia là "đồng đội heo", còn trắng trợn châm ngòi mối quan hệ giữa họ, cảm thấy vô cùng sung sướng. Những đội này chủ động đưa tới cửa để bị mắng má, bị chọc tức cũng xứng đáng.
-Fanpage: Bản dịch 0 đồng-
Bên kia, mấy gã đội trưởng rời khỏi, vẻ mặt ai cũng khó coi.
"Không ngờ Lạc Ninh này lại là người khôn khéo, thế mà lại nhìn thấu tính toán của chúng ta", gã đội trưởng tức giận với Lạc Ninh lúc nãy nói.
Trước đó họ đúng là đã thương lượng xong, mượn sức của đội Hoa Hạ hoàn thành nhiệm vụ trong manh mối thứ hai trước. Sau khi lần ra nhân vật quan trọng phát tán vi-rút, họ sẽ liên thủ cướp hết điểm tổng của đội Hoa Hạ. Nếu cướp đoạt điểm tổng thất bại, họ lại liên hợp với những đội tuyển khác nữa, cùng đối phó đội Hoa Hạ và loại bỏ đối phương đầu tiên. Vị trí đầu tiên bị bỏ trống, họ lại tiếp tục cạnh tranh nữa. Nào ngờ đội Hoa Hạ không bị lừa, Lạc Ninh kia vừa liếc mắt đã nhìn thấu kế hoạch của họ, còn nói trắng ra. Thậm chí mắng mỏ và châm chọc họ, làm cho họ cảm thấy xấu hổ vô cùng, cũng càng đề cao cảnh giác.