Sau Khi Biến Thành Husky Của Tình Địch Lạnh Lùng

Chương 47: Ngày thứ hai trở thành người




Không khí rơi vào 0.01 giây an tĩnh.

Miệng chó Úc Đinh khẽ nhếch, đang muốn nói gì.

Nhưng hiện tại hắn còn chưa nói được tiếng người.

Cố Kinh Giới liền theo sát sau đó đi theo hỏi câu: "Vậy em thích anh không?"

Úc Đinh dùng sức gật đầu.

Hắn sao có thể không thích Cố Kinh Giới.

Đó là tia sáng duy nhất trong những năm tháng tuổi trẻ và ảm đạm của hắn.

Đó mối tình đầu của hắn.

Có lẽ trước đây Úc Đinh quá chậm để nhận ra, nhưng trên thực tế, khi Cố Kinh Giới bước về phía hắn, tim hắn không ngừng đập mạnh.

Họ đã từng là đối thủ của nhau. Nhưng rất lâu sau, Úc Đinh nhận ra rằng việc mình không thích Cố Kinh Giới thực chất là một loại khao khát.

Khát khao điều tốt đẹp.

Cố Kinh Giới im lặng.

Mặc dù đã nghe trước từ hai con sói nhưng cảm giác hoàn toàn khác với việc thực sự nghe Úc Đinh nói lại.

Cố Kinh Giới bế chú chó Husky đến ghế sô pha, đặt điện thoại vào chân nó rồi nói: "Em có thể gõ ra cho anh xem được không?"

Úc Đinh chưa kịp phản ứng thì cơ thể đã rơi vào vòng tay ấm áp quen thuộc.

Hắn ngồi lên đùi Cố Kinh Giới.

Trước khi tờ giấy dán cửa sổ bị chọc thủng, Úc Đinh vẫn có thể tự lừa dối mình rằng đây là hành động thân mật bình thường giữa chủ nhân và thú cưng.

Nhưng vào lúc này, suy nghĩ trong đầu hắn bắt đầu lan tràn không thể khống chế.

Úc Đinh ho nhẹ.

Hắn cầm điện thoại bấm vào vào trang ghi nhớ.

Vốn dĩ là định viết: Em muốn nói, em cũng yêu anh. [我想,我也爱你。]

Nhưng bằng cách nào đó, bàn chân chó đã nhấn nhầm chữ cái, dòng chữ trở thành: Em muốn đụ/ anh. [我想操/你。]

Úc Đinh: "......"

Cứu mạng.

Hiện trường tự tử.

Hắn đã quen với việc gõ bính âm giản thể trên bàn phím đầy đủ.

Chưa bao giờ nghĩ rằng nó sẽ trở thành một sai lầm lớn!!

Úc Đinh nhanh chóng xóa dòng chữ này.

Nhưng mà Cố Kinh Giới có lẽ đã thấy được.

Hắn ủ rũ cụp đuôi gục đầu xuống, thậm chí không dám nhìn mặt đối phương. Rất sợ hãi nhìn thấy ánh nhìn ghét bỏ.

Nào có ai lần đầu tiên tỏ tình đã nói muốn, muốn đụ/ em......

Đây chẳng phải là chơi trò biến thái sao!

Úc Đinh cảm giác mình bây giờ đã trở thành đồ biến thái.

Nếu bây giờ đang ở vài thập niên trước, chắc chắn sẽ bị tống vào ngục lao.

Hắn còn đang miên man suy nghĩ.

Những ngón tay thon dài mềm nhẹ bao trùm lên bộ lông của hắn, vẽ một vòng giống như vuốt ve.

Giống như đang an ủi hắn.

Sau đó Úc Đinh nghe thấy giọng nói lạnh lùng khàn khàn của Cố Kinh Giới xen lẫn chút ngượng ngùng, "Ừ, đợi tới khi em trở về làm người thì có thể làm."

Bùm ——

Úc Đinh cảm giác bên tai bị chấn đến tê rần, một dòng máu dữ dội từ bụng dưới trào lên, cuốn trôi đi chút tỉnh táo cuối cùng của hắn.

Hắn muốn ngay bây giờ, ngay lập tức trở thành người.

Nhưng thân thể dường như không thèm nghe theo lời hắn.

Rõ ràng lần này lượng rác thải khiêu dâm trong đầu hắn gần như đã vượt quá giới hạn, nhưng vẫn không có động tĩnh gì.

Ở đó đợi mấy phút, thấy không có gì ngoài ý muốn xảy ra, Úc Đinh chán nản gục đầu vào lòng Cố Kinh Giới.

Liệu có khả năng kiếp này hắn sẽ không bao giờ trở thành người được không?

Cố Kinh Giới sờ đầu hắn nói: "Em có thể tâm sự với anh được không? Dùng điện thoại di động nói."

Niềm hạnh phúc chờ đợi hơn mười năm đột nhiên đơm hoa kết trái, Cố Kinh Giới cảm thấy mình như đang mơ một giấc mơ viển vông.

Anh rất trân trọng những khoảnh khắc như thế này.

Úc Đinh lăn tròn, bụng hướng lên trần nhà.

Lỗi đánh máy vừa rồi đã để lại bóng tối tâm lý nặng nề cho hắn.

Nhưng vì Cố Kinh Giới muốn tâm sự với hắn nên Úc Đinh ngoan ngoãn mở bản ghi nhớ ra lần nữa.

Nên tâm sự chuyện gì đây?

Hắn suy nghĩ.

Cố Kinh Giới hỏi trước: "Mấy năm nay em vẫn độc thân hả?"

Đề cập đến chuyện trong sạch của bản thân.

Úc Đinh gật đầu nhanh chóng, gõ nhanh: Ừm, những thứ đăng trên mạng đều là scandal, bình thường làm việc bận quá, em cũng không có tâm tư kia.

Công việc của một idol vất vả hơn nhiều người tưởng tượng.

Những năm bận rộn nhất, Úc Đinh và nhóm đã bay khắp thế giới để thực hiện các chuyến lưu diễn. Họ còn phải chạy nhiều chương trình và thu âm các bài hát của nhóm cùng một lúc. Hắn đã lập kỷ lục chỉ được ngủ từ 4 đến 5 tiếng mỗi ngày trong 8 tháng liên tục.

Một vài thành viên trong cùng một nhóm không thể chịu đựng được sự cô đơn nên đã bí mật qua lại với người hâm mộ hoặc những phụ nữ giàu có trên mạng.

Úc Đinh nguyện xưng mình là bậc thầy về quản lý thời gian.

Cố Kinh Giới: "Ồ."

Úc Đinh: Vậy anh thì sao?

Thật ra, Úc Đinh gần như đã biết câu trả lời, nhưng hắn vẫn muốn hỏi lại.

Hắn vốn tưởng rằng Cố Kinh Giới là người rất ít khi xã giao, ngoài đời có chút lãnh đạm, nhưng không ngờ Cố Kinh Giới lại sử dụng ứng dụng hẹn hò cho gay.

Dù sao cũng đã mấy năm rồi.

Trong xã hội đồ ăn nhanh hiện đại, không ai phải chờ đợi ai cả.

Úc Đinh lo lắng nuốt khan, thỉnh thoảng liếc nhìn Cố Kinh Giới mấy cái.

Vừa mong chờ vừa lo lắng về câu trả lời tiếp theo.

Cố Kinh Giới gật đầu: "Ừ."

Úc Đinh thở phào nhẹ nhõm.

Cố Kinh Giới nhàn nhã bổ sung: "Nhưng không phải vì công việc của anh quá bận đâu."

Úc Đinh có chút ngơ ngác:? Vậy thì vì sao.

Cố Kinh Giới nhìn hắn, bình tĩnh nói: "Bởi vì, anh không cách nào quên được một người."

Tim của Úc Đinh đập quá nhanh.

Hắn phải duỗi móng vuốt ra xoa xoa, giống như vừa say rượu, đầu óc choáng váng.

Tại sao trước đây hắn không nhận ra rằng Cố Kinh Giới là gợi người như vậy nhỉ.

...

Hôm đó bọn họ đã trò chuyện với nhau rất nhiều.

Chỉ riêng việc gõ chữ trên bản ghi nhớ của của Úc Đinh đã kéo dài hơn mười trang.

Bọn họ trò chuyện cho đến khi màn đêm buông xuống, ánh đèn rực rỡ bật lên rồi lại đến đêm dài.

Trong khoảng thời gian này, Cố Kinh Giới đã gọi rất nhiều đồ ăn, trong đó có món gà rán, cá hầm cải chua mà Úc Đinh rất thích.

Úc Đinh ăn rất kiềm chế.

Hắn sợ rằng mình ăn quá nhiều sẽ tăng cân dẫn đến khi trở thành con người cũng sẽ tăng cân.

Đó sẽ là một đòn giáng mạnh vào sự nghiệp của một nam thần tượng.

Cố Kinh Giới dường như không có cảm giác thèm ăn, anh mở TV ấn vào một kênh ngẫu nhiên, uống một lon bia ăn kèm với gà rán.

Cố Kinh Giới không phải là người uống rượu giỏi.

Chỉ sau vài ngụm bia lúa mì nguyên chất có độ cồn thấp, mặt anh đã đỏ bừng.

Úc Đinh liếc nhìn anh chằm chằm, nghĩ rằng nếu bây giờ hắn là con người, bầu không khí sẽ rất mơ hồ.

Đêm khuya uống bia và ăn gà rán. Có lẽ họ thậm chí sẽ hôn nhau trước TV.

Nhưng sự thật thật tàn khốc.

Đừng nói đến ái muội, bây giờ họ trông giống như.... Người ba và đứa con trai.

Cố Kinh Giới còn cầm trong tay một chiếc lược chải lông cho hắn.

Sau cuộc trò chuyện ngày hôm nay, Úc Đinh cũng nhận ra Cố Kinh Giới không hề lạnh lùng.

Anh có thể chỉ là người xa cách, vụng về và không giỏi ăn nói. Bất kỳ người trưởng thành bình thường nào cũng sẽ có ham muốn. Có lẽ đây là lý do tại sao Cố Kinh Giới tải xuống ứng dụng dành cho gay.

Nghĩ tới đây, Úc Đinh bỗng nhiên cảm thấy u ám.

Cho nên bây giờ dẫu họ đã rõ tâm ý của nhau thì cũng không có cách nào để xác nhận mối quan hệ của họ.

Có quá nhiều điều chưa biết.

Không chỉ Cố Kinh Giới không có cảm giác an toàn, hắn cũng thế.

Úc Đinh mở điện thoại nhập câu hỏi:

Nếu em không bao giờ trở thành con người, liệu anh có còn yêu em không?

Cố Kinh Giới cười đến lồng ngực rung lên, khóe miệng cong lên: "Đương nhiên là có."

Úc Đinh nhớ đến một meme phổ biến trên Internet, lại hỏi:

Vậy nếu em biến thành con chó bánh mì, anh có yêu em không?

Cố Kinh Giới lại cười lớn, cảm giác được chú chó trong ngực đột nhiên cọ vào mình một cách dính dính, tựa như đang làm nũng.

Làm sao lại bỗng nhiên trở nên dính người như vậy.

"Cho dù em biến thành bất cứ cái gì, anh cũng đều yêu em." Anh nói.

Úc Đinh: "Oa."

Hắn vùi người vào trong lòng Cố Kinh Giới, tự động tìm tư thế thoải mái nằm xuống.

Có lẽ không cần miên man suy nghĩ quá nhiều.

Chờ ngày mai đến, tất cả vấn đề tự nhiên sẽ giải quyết dễ dàng.

-

Tiểu Vương ở kế bên rụt rụt cổ, "Hắt —— xì!"

Cậu ta không hiểu được vì sao trong phòng mình lại lạnh như vậy, bên ngoài phòng khách lại nóng như lửa.

Vừa lúc chiếc chăn dày ban nãy nhân viên khách sạn mang lên không có ai dùng.

Husky của Cố Kinh Giới không cần, Tiểu Vương liền khiêng nó lên trên giường, bọc mình kín mít.

......

Khi sự cố bất ngờ này xảy ra, tổ chương trình đã nhanh chóng xin lỗi Cố Kinh Giới vào ngày hôm sau.

Bên phía Nam Thành không thể quay được nữa, có lẽ con chó đã sợ hãi nên đạo diễn để Cố Kinh Giới đưa con chó về nghỉ ngơi trước.

Những vị khách mời khác tiếp tục quay.

Cố Kinh Giới chấm dứt hợp đồng, bay về thành phố H.

Mặc dù việc quay chương trình tạp kỹ đã kết thúc sớm nhưng Cố Kinh Giới vẫn còn một lịch trình dày đặc phía trước.

Tiểu Vương đã lớn tuổi, dạo gần đây bày tỏ mong muốn được hẹn hò và kết hôn.

Quan Thiệu suy nghĩ một chút, quyết định thuê trợ lý mới cho Cố Kinh Giới.

Không chỉ với công việc bận rộn của anh, trong nhà còn có một con chó cần chăm sóc.

Phòng làm việc rất hiệu quả.

Chưa đầy nửa ngày, trợ lý mới đã được tuyển dụng thành công.

Người mới đến là Kế Xuân Lam, 22 tuổi, cô đã giành được công việc được trả lương cao này từ tay nhiều cô gái khác và chính thức trở thành trợ lý cuộc sống cá nhân của Cố Kinh Giới.

Thành thật mà nói, Kế Xuân Lam ban đầu khá sợ hãi. Cô không phải là người theo đuổi ngôi sao và do thỏa thuận bảo mật trong ngành nên cô không biết ông chủ nổi tiếng mà mình sắp làm việc là ai trước khi phỏng vấn. Danh tiếng của Cố Kinh Giới ở trên mạng được phân chia cực kỳ ghê gớm.

Tính tình của anh lạnh nhạt, ít nói. Anh lọt vào top diễn viên hàng đầu của làng điện ảnh Trung Quốc khi còn trẻ nhưng đời sống riêng tư của anh lại hoàn toàn trống rỗng.

Chỉ có một chút tin đồn rằng Cố Kinh Giới xuất thân từ một gia đình danh giá, tính khí thất thường và nhiều lần hành động như bệnh ngôi sao trên phim trường.

Kế Xuân Lam đã dành cả đêm để xem hết tác phẩm của Cố Kinh Giới và phát hiện ra rằng ngay cả trong các chương trình tạp kỹ, anh vẫn treo gương mặt lạnh lùng với mọi người và hiếm khi mỉm cười.

Vì vậy, tin đồn này được đánh giá là có phần đáng tin cậy.

Trước khi làm việc, Kế Xuân Lam kinh hồn táng đảm, vâng vâng dạ dạ.

Sau khi làm việc, Kế Xuân Lan phát hiện ra... Thầy Cố hoàn toàn khác với những gì cô tưởng tượng.

Như bây giờ.

Cô xách hai túi đồ ăn sáng kiểu Trung Quốc và bấm chuông cửa căn hộ cao cấp.

Chưa đầy nửa phút, cánh cửa mở ra.

Một chú chó Husky thè lưỡi thở hổn hển phe phẩy cái đuôi nhìn về phía Kế Xuân Lam, nhìn chằm chằm vào bữa sáng trong tay cô.

Khi con chó mở cửa để cho cô vào lần đầu tiên, Kế Xuân Lam đã giật mình.

Nhưng bây giờ cô đã quen với việc đó. Cô thay đôi dép dùng một lần khi vào nhà, dọn bữa sáng ra hai đĩa.

Phong cách căn hộ rất ấm áp.

Có lẽ người ngoài không bao giờ có thể tưởng tượng Cố Kinh Giới lại có thể có một bộ mặt hiền lành như vậy.

"Thầy Cố ơi, ăn sáng thôi!" Cô kêu lên.

Một lúc sau, Cố Kinh Giới đã mặc đầy đủ quần áo bước ra khỏi phòng ngủ.

Hôm nay có buổi chụp ảnh cho tạp chí. Anh đã mặc sẵn một bộ đồ vest do thương hiệu tài trợ, trạng thái cực kỳ tốt.

Dù đã làm trợ lý cho Cố Kinh Giới được vài ngày nhưng Kế Xuân Lam vẫn không khỏi bị vẻ đẹp của anh làm chấn động đến mức không biết đông tay nam bắc.

Cố Kinh Giới ngồi vào bàn ăn bữa sáng đơn giản.

Quan Thiệu không ngừng thúc giục Kế Xuân Lan nhanh lên trên WeChat, cô đành phải nhỏ giọng nói: "Thầy Cố, hôm nay lịch trình có hơi bận."

"Ừm, tôi biết rồi."

Cố Kinh Giới ăn xong liền lấy khăn giấy lau miệng.

Lúc này, Husky cũng đã ăn xong bữa sáng trên đĩa.

Kế Xuân Lam dùng tốc độ nhanh như chớp bước tới, đem bát đĩa một người một chó dùng vào máy rửa chén trong bếp rửa, sau đó đứng ở cửa giúp Cố Kinh Giới cầm túi xách.

Cố Kinh Giới thay giày rồi đi ra ngoài.

Kế Xuân Lam nhận thấy con Husky phía sau có vẻ hơi bất mãn, khịt mũi mấy lần rồi tức giận nằm xuống.

Nhưng tiếng kêu của nó quá yếu ớt, Cố Kinh Giới đang nóng lòng muốn đi làm hình như không nghe thấy.

Anh cất bước nhanh, bước vào thang máy và đi theo Kế Xuân lam đến gara dưới lòng đất.

Đến khi nhìn thấy chiếc xe bảo mẫu đậu ở lối ra, Cố Kinh Giới dường như chợt nhớ ra điều gì đó, bước chân chuyển, quay người lại.

Kế Xuân Lan thở hổn hển chạy theo sau lưng anh: "Anh, anh quên cái gì à?"

"Ừm."

Cố Kinh Giới bước đi nhanh hơn.

Kế Xuân Lam đành phải đi theo Cố Kinh Giới lên ​​lầu, kết quả mới phát hiện ra chỉ là anh quên hôn con chó nhà mình.

Chú chó Husky rất vui mừng khi thấy Cố KInh Giới quay lại, nhảy dựng lên và nhào vào vòng tay anh.

Cố Kinh Giới ôm nó không ngừng hôn, nói: "Ngoan, đợi anh tan làm về sẽ đưa em đi chơi."

Con Husky khịt mũi.

Cố Kinh Giới lại nhanh chóng vuốt lông dỗ dành: "Anh sẽ bảo tài xế lái xe nhanh nhất có thể, sau khi về nhất định sẽ gặp em ngay. Tối nay anh dẫn em đi ăn bít tết được không?"

Kế Xuân Lam: "..."

Có Chúa mới biết cô đã vỡ mộng đến mức nào khi nhìn thấy điều này.

Con nhà giàu lạnh lùng có tính khí thất thường trong tưởng tượng thực chất là một con sen chó khiêm tốn.

-

Trên đường đến công ty, Cố Kinh Giới nói với Kế Xuân Lam: "Em đi đặt một cái bánh kem, không chứa lactose, buổi tối giao đến căn hộ của anh."

Kế Xuân Lam lập tức đoán ra đây là thức ăn cho chó Husky nên hỏi nhiều một câu: "Hôm nay là sinh nhật chó nhà anh sao?"

"Không." Cố Tĩnh Kiệt bình tĩnh nói: "Hôm nay là ngày quốc tế chó con."

Kế Xuân Lam: "..."

Quan Thiệu, người lái xe ngồi ở hàng ghế đầu: "..."

-

Úc Đinh ở nhà chán quá.

Một hồi thì hắn nhảy đi chơi hoa tulip trong vườn, hồi thì hắn đi chiêm ngưỡng những bức tranh của Cố Kinh Giới trong căn phòng nhỏ.

Sau khi lang thang một lúc lâu, hắn tìm thấy một chiếc hộp lớn bụi bặm ở một góc không xác định và đang bị khóa.

Úc Đinh trước đây không dám kiêu ngạo như vậy.

Nhưng lúc này hắn dùng răng cắn mở ổ khóa, tò mò xem bên trong có thứ gì.

Dù sao Cố Kinh Giới cũng đã nói, đồ trong nhà hắn muốn chơi thế nào thì chơi.

Chiếc hộp mở ra, đống tro bụi dơ bẩn bay loạn trong không trung,

Một xấp thư dày cộp đập vào mắt.

Úc Đinh giật mình.

Hắn giơ chân chó lên lật qua lật lại, mới phát hiện đó đều là những bức thư hắn gửi Cố Kinh Giới hồi còn ở cô nhi viện.

Lật mọt hồi, còn có một lọ đựng những ngôi sao giấy.

Đó là do hắn đã tốn rất nhiều thời gian để gấp tặng quà sinh nhật cho Cố Kinh Giới.

Những đồ vật ố vàng này tựa như bị dòng thời gian cuốn đi, chợt cuốn hắn vào những ký ức tuổi trẻ mà hắn không muốn nhớ lại.

Tuổi thanh xuân mà người khác khao khát và hồi tưởng.

Úc Đinh lại rất chán ghét.

Bởi vì trong tuổi thanh xuân của hắn, ngoài trừ chỉ có người kia là gam màu sáng rực rỡ, những thứ khác đều là một màu u ám.

Úc Đinh vươn tay, muốn nắm lấy những ngôi sao kia.

Mới vừa nắm lấy, giây tiếp theo, âm thanh xương cốt kêu răng rắc quen thuộc lại vang lên.

Úc Đinh cúi người ngã xuống sàn gỗ lạnh lẽo. Rầm một tiếng, chiếc lọ cũng rơi xuống đất. Hắn cảm thấy các cơ bắp khắp cơ thể đang biến dạng, cựa quậy và sắp xếp lại... Cơn đau dữ dội giống như vô số con kiến ​​đang gặm nhấm hắn.

Nhưng rõ ràng đau như vậy, Úc Đinh nhìn lọ đựng ngôi sao cách đó không xa mà cực kỳ vui vẻ.

Hắn biết cuối cùng mình cũng trở lại làm người rồi.

Tác giả có lời muốn nói:

Ngày chó con thế giới có thể lạnh run

Kally: Xin phép đu trend một chút

Husky không nói: "Em yêu anh."

Husky nói: "Em muốn ** anh."

Cố ảnh đế không chỉ nói: "Anh yêu em."

Cố ảnh đề còn nói: "Cho dù em biến thành bất cứ thứ gì, anh cũng đều yêu em."