Lúc chương trình “Ngày đầu tiên sau khi kết hôn” livestream thì độ hot lên rất cao, gần như sắp trở thành chương trình quốc dân.
Tập đầu tiên chiếu trước hàng chục nghìn khán giả, các khách mời cũng biết độ hot của chương trình, thế là, mười phút sau khi chương trình được phát sóng đã ào ào mua hot search trên Weibo, không cần nhìn cũng biết lại là mấy bài đó.
Đạo diễn Vương, với tư cách là tổng đạo diễn, lúc chương trình được phát sóng, anh ta vẫn luôn nhìn chăm chăm vào hiệu suất người xem.
Mắt thấy sắp đến hồi kết rồi, rating tăng vù vù, thầm nghĩ, cuối cùng thì cũng không có vấn đề gì xảy ra rồi, bây giờ, với độ hot này của chương trình, bấy nhiêu thôi cũng đã đủ để đảm bảo rằng, sẽ vô cùng nổi danh trong lịch sử của giới giải trí trong nước.
Chứ đừng nói là mình đã thấy được thành phẩm sau khi biên tập.
Giọt nước mắt của hôn nhân phác họa thật rõ nét.
Có lẽ NO.1 hot search bây giờ sẽ là # Ông chủ cầu hôn bà chủ #
Nếu như không phải thì ekip chương trình cũng phải mua hot search này mới được! Đạo diễn Vương không cho phép, một CP dễ gặm như vậy mà sao lại không có ai gặm!!
Vào phòng tắm, chỉ có bỏ lỡ có vài phút cuối không xem mà thôi.
Đạo diễn Vương vui vẻ mở hot search ra kiểm tra xem xem độ hot hôm nay thu được thế nào.
Kết quả là, vị trí NO.1 hot search đã khiến anh ta sững sờ ngay tại chỗ.
# Tôi muốn làm bố rồi # [HOT]
Hot search này là sao vậy???
Quan trọng là hot search này không phải cái gì khác, còn liên quan đến chương trình Ngày đầu tiên sau khi kết hôn nữa chứ, những từ liên quan đều ở cùng một chỗ hết chưa?
Đợi chút đã, đạo diễn Vương cảm thấy chuyện này không đúng lắm, anh ta quay chương trình hôn nhân và tình yêu chứ có quay Bố ơi mình đi đâu thế đâu???
Nhấn vào xem có phải là Weibo đã bị lỗi không.
Kết quả là, trên thanh tìm kiếm của hot search đã hoàn toàn bùng nổ, trong mấy phút anh ta rời đi đó, phòng livestream của bà chủ bùng nổ một tin tức gây sốc này!
Má ơi.
Mang thai á???
Trong chốc lát, đạo diễn Vương cũng phải sững sờ!
Tiếp theo đó, lúc tỉnh táo lại thì vừa khóc vừa cười không thôi, cuối cùng thì anh ta cũng hiểu tại sao cụm từ của hot search này không phải là mua nên mới có, mà là do fan dựa vào số lượng người mà đẩy lên!
Đúng là độ nổi tiếng toàn quốc, độ nổi tiếng cao đến đáng sợ!
Chuyện được đắm mình nhập vai dưới góc nhìn của ông chủ Hằng Gia là chuyện chưa một ai có được vinh dự này!
Đạo diễn Vương nhìn thấy thì không nhịn được mà muốn trả lời lại kết quả tìm kiếm nào đó trên chỗ tìm kiếm của hot search, không kìm được mà đăng một câu: Nói chứ cảm giác làm bố tốt thật á!
…
Tạm thời Từ Thanh Đào vẫn chưa biết bản thân mình có liên quan đến hot search kỳ lạ này.
Nhưng nhớ đến vừa nãy đám fan còn đẩy hot search # Cảm ơn bố ạ # đó lên, cô cảm thấy, cái anh chàng Trần Thời Dữ này, chắc là, dù có bị đẩy lên hot search hay không thì cũng không còn lạ gì nữa rồi!
Bấy giờ, bình luận live trước mắt mới khiến người ta hoa mắt chóng mặt.
Cái cốc nước Trần Thời Dữ vẫn chưa uống đó lại được đặt về lại, bình luận live cũng quay trở lại dáng vẻ sôi nổi sau khoảng thời gian “tạm nghỉ để sốc” đó.
Với sức ảnh hưởng của hot search Weibo, chưa hết mười phút trôi qua, người vào phòng livestream đã vượt quá cột mốc một triệu lượt xem.
Chữ trên màn hình chạy như bay luôn rồi.
Hình như bây giờ Trần Thời Dữ mới tỉnh táo lại được, giống như là tự nói một mình vậy, cũng giống như không thể nào tin nổi, giọng nói hơi run rẩy: “Anh sắp làm bố rồi à?”
Từ Thanh Đào cảm thấy, thật ra cũng đã có kế hoạch mang thai rồi mà, có con cũng là một điều hiển nhiên thôi mà! Làm gì có chuyện giống như trên phim truyền hình đâu, kiểu như sau khi chồng nghe thấy vợ mang thai thì sẽ vui đến thế, kết quả là, không ngờ rằng, phản ứng của Trần Thời Dữ lại khác xa tưởng tượng của cô.
Bản thân mình đang định nói một câu chân thành, nhưng chợt thấy căng thẳng theo dáng vẻ này của anh, cô lắp ba lắp bắp gật đầu: “Đúng vậy nhỉ, chắc là vậy.”
Vì để làm dịu bầu không khí tế nhị này, Từ Thanh Đào vội vã nhìn vào bình luận live, kết quả là, đến cả bình luận live cũng:
“Tôi cũng sắp làm bố rồi! Tôi cũng sắp làm bố rồi!!”
Từ Thanh Đào: …?
Chắc là Trần Thời Dữ và cô cùng lúc nhìn thấy bình luận khiến người ta dở khóc dở cười này, trong nháy mắt, bầu không khí ấy đã bị phá vỡ.
Sự vui vẻ cuồng loạn trong phòng livestream cũng không khác mấy so với biểu hiện của Trần Thời Dữ:
“A a a a a a a a!!!! Mẹ ơi!!! Bây giờ!!! Chính là lúc!! Chuẩn bị đi đầu thai!!!”
“Hu hu hu hu vợ ơi hu hu hu vợ ơi vợ của tôi ơi hu hu hu hu hu”
“Trời ạ tôi không ngờ trong những năm tháng sống trên cõi đời này, thế mà tôi cũng có thể đợi được đến khi CP của tôi có em bé hu hu hu hu”
“Tốt, tốt… (Tay run rẩy nên chỉ có thể gõ ra được một chữ tốt)”
“Vừa nãy suýt chút nữa là tôi gọi 120 rồi, vợ à, em còn bao nhiêu điều bất ngờ chưa nói với chúng tôi vậy!!”
“Tinh thần tôi không ổn định, tôi phát điên, đột nhiên tôi gào lên, tôi điên cuồng luôn rồi, hoàn toàn điên cuồng, đã hoàn toàn điên cuồng!!”
“Đố kỵ, ghen tuông, giằng xé, lăn lộn, gào thét, vì sao bé con trong bụng vợ tôi lại không phải là bé con của tôi…”
“Tôi sắp làm… con gái mẹ… vợ ơi… cho tôi một cơ hội… đầu thai…”
“Tốt, tối nay đầu thai thất bại rồi, đứa thứ hai, tôi có thể tiếp tục đầu thai!!”
“Đau khổ quá… Vì sao tôi không thể gia nhập vào gia đình này… Vì sao tôi không thể gia nhập vào gia đình này…”
“Vì sao chương trình xấu xa này không chịu quay tiếp, không chịu quay cả đời cho tôi xem thế, tôi cứ nhớ đến việc, sau này tôi không thể nhìn thấy vợ nữa thì tôi lại đau khổ… Để cho tôi được dự phần vào lúc sinh, để cho tôi được dự phần vào lúc sinh!!”
Còn có một nhóm tag chương trình:
“@ Ngày đầu tiên sau khi kết hôn @ Ngày đầu tiên sau khi kết hôn @ Ngày đầu tiên sau khi kết hôn @ Ngày đầu tiên sau khi kết hôn, ngat bây giờ, ngay lập tức chuẩn bị quay Bố ơi mình đi đâu thế đi, có biết không hả, một năm sau, nhất định là tôi phải được xem chương trình chính thức, nếu không thì mọi thứ về tôi, ngoại hình tôi, tất cả của tôi đều sẽ bị hủy hoại hết đó biết chưa!!!”
Trước thân phận được định vị một cách kỳ quái “một nhà bốn người này” của fan, Từ Thanh Đào cũng lười để ý đến luôn rồi!
Cái gì mà “tôi là chồng của vợ tôi” này, rồi lại “tôi là con gái của vợ tôi”, “chồng của vợ tôi có mối quan hệ gia đình bất bình thường với bố tôi”!
Nhìn thấy độ hot và số lượng người trong bình luận live ngày càng tăng lên.
Không cần nghĩ cũng biết, bên giờ, nhất định là trên Weibo và các diễn đàn lớn, mọi người đều đang thảo luận về chuyện này.
Từ chuyện điện thoại của Từ Thanh Đào bắt đầu điên cuồng rung lên là có thể biết được.
Chuyện cô mang thai này.
Không thể nói đây là tin nóng của giới giải trí nữa, chắc phải gọi là tin nóng của giới tư bản Vân Kinh.
Suy cho cùng, bé con ở trong bụng Từ Thanh Đào mới đúng thật là người kế thừa Hằng Gia.
Dù có không nỡ, có tiếc nuối, có buồn bã thế nào.
Thì kỳ phát sóng livestream đầu tiên của chương trình “Sau khi kết hôn” đến đây là đã kết thúc.
Có lẽ vì thấy bình luận live khóc lóc quá thảm thiết, Từ Thanh Đào cũng hơi xúc động theo.
Suy cho cùng, cô cũng không phải là người trong giới giải trí, sau khi tham gia chương trình này, chắc là cô cũng không có cơ hội giao lưu cùng fan nữa.
Thế là lặng lẽ an ủi một câu: “Tôi sẽ đăng Weibo nhiều hơn.”
Tuy đã được vợ an ủi.
Nhưng vẫn rất muốn khóc!! Không nỡ chút nào luôn!!!
Đến lúc này, cuối cùng thì link vào livestream cũng đã đóng lại.
Thật lòng mà nói, trước kia thì thấy không quen với việc trong nhà đặt nhiều máy quay như vậy.
Lúc tắt, Từ Thanh Đào ngẩng đầu nhìn máy livestream ở trong phòng khách của Bách Nguyên Nhất Hào, bỗng nhiên lại thấy hơi luyến tiếc.
Cô vẫn còn đang ngây ngẩn thì bất ngờ bị Trần Thời Dữ ôm lấy.
Thật ra, ở một khía cạnh nào đó, Từ Thanh Đào luôn thầm thấy Trần Thời Dữ hơi giống kiểu chó sói rất bám người nào đó.
Đến động tác ôm cô cũng rất giống.
Dựa trên sự khác biệt về hình thể, gần như là anh đã bao bọc và ôm lấy cả thân mình cô vào lòng anh.
Đỉnh đầu chậm rãi nảy ra:???
Một giây sau, Từ Thanh Đào cảm nhận được rằng, có một bàn tay lớn bỗng nhiên đặt lên trên bụng cô.
Dường như vô cùng trân quý, nhẹ nhàng xoa xoa.
Cô còn nghe thấy anh tự lẩm bẩm một mình: “Có con thật ư?”
Khiến cho Từ Thanh Đào vừa cảm thấy anh đáng yêu, vừa cảm thấy lòng mình rất đỗi chua xót.
Quay đầu xoa xoa mặt anh, đổi khách thành chủ: “Là thật, là thật là thật! Sao thế, đang nghĩ là em lừa anh à.”
Trần Thời Dữ như vừa mới tỉnh táo lại, cuối cùng thì lúc nói chuyện cũng không còn cảm giác trì trệ đó nữa: “Sao bây giờ em mới nói với anh?”
Từ Thanh Đào ngồi trong lòng anh, tay cũng không rảnh rỗi, khảy khảy đầu ngón tay anh, trả lời từng câu hỏi: “Vốn dĩ em định nói với anh lúc anh đi công tác về. Thực ra lúc quay chương trình thực tế em đã lờ mờ có cảm giác rồi, là lúc bụng không thoải mái muốn nôn đó.”
Từ đầu đến cuối, cô vẫn cảm thấy chuyện mang thai không phải là chuyện của một người, bé con không phải là của một mình cô, bố của bé con cũng có quyền tham gia vào quá trình trưởng thành của bé con.
Thế nên cô đã nói hết tất cả mọi chuyện cho anh nghe, nói cơ thể mình cảm thấy không khỏe như thế nào, cô đã đi kiểm tra toàn diện ra sao, cô đều nói hết một lượt với Trần Thời Dữ.
Vừa nói xong, trong phòng khách tạm thời chìm trong trầm mặc.
Lúc Từ Thanh Đào nhìn anh, cảm thấy hình như Trần Thời Dữ vẫn còn đang ngẩn người.
Không nhịn được mà nhớ đến giấc mơ anh đã nói bên bờ biển tối hôm ấy.
Một câu chuyện bình thường và ấm áp như vậy, duy chỉ một điều khiến cô đau lòng khôn cùng, đó chính là, trong câu chuyện thuộc về cô ấy, không có bóng dáng anh.
Từ Thanh Đào cảm thấy sống mũi mình hơi cay cay, thầm co rụt người lại để mình thật nhỏ bé, có ý đồ muốn chui vào trong lòng anh.
Giọng nói buồn buồn, dùng sức túm lấy cánh tay anh: “Trần Thời Dữ, sau này anh sẽ không mơ thấy giấc mơ như thế nữa.”
Cô cuộn mình ở trong lòng anh, giọng nói khẽ run rẩy: “Sau này chúng ta sẽ có ngôi nhà thuộc về riêng mình, thật đấy anh.”
Đáp lại cô là chiếc ôm mạnh mẽ đang dần siết chặt lấy cô từ Trần Thời Dữ.
…
Chuyện Từ Thanh Đào mang thai lên hot search, cô cũng chưa từng nghĩ là mình sẽ giấu giếm Tạ Sênh.
Thậm chí, còn chưa đến ngày hôm sau mà cô đã nhận được cuộc gọi đòi mạng.
Chuyện lớn như thế này, không chỉ là Weibo của giới giải trí đang theo dõi.
Các tạp chí tài chính lớn bé ở Vân Kinh cũng đăng tải về sự kiện trọng đại này.
Ồn ào một thời gian, lúc Từ Thanh Đào đi làm còn bị Nghiêm Linh túm lấy như điên, sau đó tiếp tục hỏi như điên: “Có phải bây giờ em muốn nghỉ thai sản rồi không?”
Suy cho cùng, cô đang mang thai người thừa kế của Hằng Gia trong bụng mình, nếu như động phải cái gì đó thì bọn họ có bán cả công ty đi cũng không đủ tiền bồi thường.
Từ Thanh Đào: “…”
Sếp à!
Cô mang thai còn chưa đến ba tháng thì nghỉ thai sản kiểu gì!!
Buổi chiều gặp Tạ Sênh, người phụ nữ này còn không chịu ngừng lấy một giây nào.
So với Trần Thời Dữ tối qua – lúc trên giường, anh muốn chạm vào cô một chút, thì cô ấy còn dính người hơn, không nhịn lòng được mà xoa xoa chiếc bụng nhỏ bằng phải chưa nhìn ra dấu vết gì của Từ Thanh Đào mấy lần, Tạ Sênh lẩm bẩm: “Tớ được làm mẹ nuôi thật à?”
Từ Thanh Đào: “.”
Bé con còn chưa sinh ra mà mẹ nuôi đã được chốt xong xuôi hết rồi.
Định nói là không cần phải gấp như vậy đâu.
Nhưng nhớ đến bé con trong bụng mình có gần một triệu chị em cùng cha khác mẹ trên mạng thì: …
Thì cũng hơi hơi gấp thật!
Tạ Sênh sờ sờ thoả thuê rồi, bấy giờ cô ấy mới mở miệng hỏi: “Thế hôn lễ của hai cậu định sẽ tổ chức khi nào?”
Vốn dĩ đã bàn bạc với Trần Thời Dữ xong rồi, định tổ chức vào tháng sáu.
Nhưng bây giờ, với tình hình này, có lẽ đến tháng sáu là bụng cũng lộ ra rõ rồi.
Đậu.
Có chết thì cô giáo Tiểu Đào cũng không mặc váy cưới với một chiếc bụng bầu đâu!
Chứ đừng nói đến việc, đây còn là một hôn lễ ghi lại khoảnh khắc đẹp nhất trong cuộc đời mình, tuy không có ý chê bai bảo bụng bầu không đẹp.
Nhưng cô giáo Tiểu Đào vẫn kịch liệt chối từ, sẽ không kết hôn lúc mang bầu:)
Cuối cùng, dưới sự kiên quyết của cô, thì vẫn chọn sinh con ra trước đã, sau đó thì kết hôn sau.
Đến tám giờ thì cuộc hẹn với Tạ Sênh cũng kết thúc.
Không phải Từ Thanh Đào không muốn tiếp tục, mà là, từ xau khi biết cô mang thai, thì tự dưng cái anh chàng Trần Thời Dữ này có chút vấn đề về “thần kinh”.
Chỉ cần đến tám giờ mà cô vẫn chưa quay về nhà, thì chắc chắn là, dù có phải giết hết cả người cả xe thì cũng phải dắt cô về, đặt cô ngay trước mặt anh.
Lúc Tạ Sênh thấy Trần Thời Dữ đến đón Từ Thanh Đào, cô ấy bị dọa đến nỗi suýt chút nữa thì đã đứng bật dậy, kinh ngạc ghé sát vào tai cô mà hỏi: “Chồng cậu sao vậy? Từ khi nào đã có giờ giới nghiêm, tám giờ phải quay về nhà thế?”
Từ Thanh Đào: “Nói hay lắm. Tớ cũng muốn hỏi chuyện này cho ra lẽ đây này.”
Khi lên xe, Trần Thời Dữ giải thích một cách hoàn mỹ: “Tối qua mới quy định xong.”
Từ Thanh Đào: “.”
Không chỉ có vậy, Từ Thanh Đào còn bị buộc phải nghỉ thai sản dài ngày.
Thường thì từ tháng thứ bảy người ta mới bắt đầu xin nghỉ thai sản, còn cô thì hay rồi, chưa đến ba tháng mà đã xin nghỉ!
Mà cũng vì tình huống của cô khá đặc thù, vậy nên công ty vẫn cảm thông cho cô.
Suy cho cùng, cũng nhờ vào độ nổi tiếng của Từ Thanh Đào mà số lượng đặt mua trực tuyến của tờ báo “Đệ nhất kinh tế và tài chính” tăng vọt trước nay chưa từng có, bây giờ, ánh mắt của các lãnh đạo trong công ty nhìn cô đều giống y như đang nhìn cây rung tiền vậy, cứ theo cái đà này thì chắc qua vài năm nữa thôi, Từ Thanh Đào sẽ được ngồi vào vị trí phó chủ biên.
Chỉ là, bây giờ cô đã đạt được một sự tự do nhất định về tài chính rồi.
Hy vọng bản thân có thể tiếp tục gánh vác công việc này, đương nhiên cũng là vì để cô thấy được giá trị của cuộc đời mình.
Cô giáo Tiểu Đào kịch liệt phản đối việc phải ở nhà làm cá mặn:)
Hôm chính thức công bố mang thai đó cũng là ngày rời khỏi nhà cũ nhà họ Trần.
Weibo chính thức của Hằng Gia là tâm điểm của sự chú ý trên mạng, cũng muộn màng thừa nhận bà chủ thực sự đã mang thai.
Lúc đó, tập đầu tiên của “Sau khi kết hôn ngày đầu tiên” vừa được quay không bao lâu.
Các fan đang gào khóc đòi ăn, khó khăn lắm mới có chút tin tức, không phụ sự mong đợi của mọi người, lại đẩy tên của Từ Thanh Đào lên hot search.
Nói nôm na là: Vợ của tôi mang thai rồi! Bố ruột lại không phải là tôi! Thân làm một người chồng trên mạng như tôi đây, chẳng lẽ tôi không thể tạo ra chút cảm giác tồn tại trong cái nhà này à?!
…
Đương nhiên, cho dù không nói gì thì nhà họ Trần cũng vô cùng yêu chiều đứa bé trong bụng cô này.
Có vết xe đổ của Trần Kiều trước đó, gần như Trần Thời Dữ không để cho Từ Thanh Đào đến bệnh viện kiểm tra.
Cuối cùng thì Từ Thanh Đào cũng đã biết được Hằng Gia có nhiều tiền đến mức độ nào.
Lúc mang thai hơn bốn tháng, Từ Thanh Đào chuyển từ Bách Nguyên Nhất Hào đến biệt thự hồ Thanh Sơn.
Nói là chuyển nhà, nhưng thực chất chỉ là vác tấm thân ngồi trên chiếc xe Bentley rồi đi qua đó, quả nhiên gia đình giàu có chuyển nhà hoàn toàn không giống với lúc cô vừa mới tốt nghiệp – tay xách nách mang vali hành lý, bay giờ thì đã có quản gia lo liệu xong xuôi mọi việc.
Hơn nữa, việc trang trí biệt thự hồ Thanh Sơn đều được tiến hành làm ngay tại chỗ, dựa theo sở thích của Từ Thanh Đào trang trí lại một lượt.
Lúc vào trong mới phát hiện ra rằng, tất cả các góc nhọn trong biệt thực đều đã được xử lý tỉ mỉ, nghĩ thôi cũng biết, đây là bút tích của Trần Thời Dữ.
Không chỉ có cô chuyển vào hồ Thanh Sơn.
Theo vào đây còn có các chuyên gia dinh dưỡng cùng đội ngũ bác sĩ tư nhân đợi lệnh 24 giờ kiểm tra.
Từ Thanh Đào không biết đãi ngộ của hoàng đế cổ đại là thế nào.
Nhưng cô cảm thấy đãi ngộ mình nhận được hiện nay cũng không khác hoàng đế là bao:)
Đúng tám giờ tối, Trần Thời Dữ về nhà “điểm danh”.
Những công việc chưa xử lý xong đều được anh mang về Hồ Thanh Sơn tiếp tục tăng ca.
Sau khi Từ Thanh Đào mang thai, trọng tâm công việc của anh dần chuyển hướng về gia đình.
Chỉ là, ngồi trong phòng sách chưa được bao lâu, Trần Thời Dữ ngồi không nổi nữa.
Thế là anh đứng dậy đi tìm Từ Thanh Đào.
Bây giờ Từ Thanh Đào đang ngồi trong vườn hoa trên sân thượng ngoài trời trong biệt thự hồ Thanh Sơn.
Không thể không thừa nhận rằng, quả không hổ danh là căn biệt thự trăm triệu đô – nơi có vị trí đắc địa, khi ở trong vườn hoa thì người ta có thể nhìn thấy cảnh đêm của Vân Kinh dưới kia.
Khiến cho cô nhớ đến chuyện lúc nhỏ, khi cô vẫn chưa có ký ức, Từ Thi Âm dẫn cô đến cảng Victoria.
Nhìn khắp cả cảng Victoria.
Cô chợt có một nỗi hoài niệm.
Chuyển đến đây không bao lâu đã thấy yêu quý cái vườn hoa này.
Cô ngồi đó mà chẳng đề phòng gì, cho đến khi nửa quả lê đang ăn dở bị ai đó lấy đi.
Từ Thanh Đào ngẩng đầu lên nhìn, đôi chân dài sải bước, Trần Thời Dữ bỗng ôm lấy cô, để cô ngồi lên trên đùi anh.
Từ Thanh Đào mang vẻ mặt bối rối: “Chẳng phải anh đang ở trong phòng sách à?”
“Đúng vậy.” Trần Thời Dữ vừa đến đã không có ý định nói chuyện đàng hoàng, giọng điệu xa xăm như đang chứa chan hàm ý: “Nhỏ không có lương tâm, nếu anh không đi ra đây, em không định nhìn anh lấy một cái nào thật à?”
Nói tới nỗi mà Thanh Đào cũng phải:???
Thời Tiểu Dữ, anh đủ rồi đó nhé, có ai vừa mới đến mà đã trả đũa như vậy đâu?
Cô lẩm bẩm: “Chẳng phải anh đang làm việc à, em sợ đi qua đó rồi lại làm phiền đến anh.”
“À.” Trần Thời Dữ gật đầu: “Sợ làm phiền anh thật à?”
Dừng lại một chút, anh nói một cách đầy quái gở: “Chẳng lẽ không phải là vì bây giờ em có cục cưng khác rồi à?”
Từ Thanh Đào: … Nói chuyện có lý đi nhé!
Cô dở khóc dở cười: “Sao anh lại ăn giấm linh tinh thế hả, Thời nhỏ mọn à, anh trả lê cho em đi.”
Từ Thanh Đào vẫn đang nhung nhớ quả lê mà cô chưa ăn xong.
“Không trả.” Trần Thời Dữ cắn một miếng: “Người mang thai không được ăn lê, nếu không thì sau này sẽ chia xa.”
Từ Thanh Đào:? Đây là cái kiểu mê tín dị đoan gì thế???
Theo như lời anh nói, há chẳng phải vợ chồng không thể cùng nhau ăn à? Nếu không thì, chẳng phải khả năng chia xa sẽ càng cao hơn à?
Dường như anh cũng đã nghĩ đến lý do này, miếng lê Trần Thời Dữ vừa cắn mà nay lại bị anh đút vào miệng của cô một cách mạnh mẽ.
Tuy đã hôn môi trực tiếp rất nhiều lần, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên được đút đồ ăn theo cái kiểu này.
Không hiểu sao lại khiến cho Từ Thanh Đào, thấy rất xấu hổ!!
Lại nhớ đến những tập quán nguyên thủy nhất của thế giới động vật, cái nhớ này chẳng đúng lúc gì cả.
Trong lúc mang thai, con cái sẽ mất đi khả năng săn mồi, thường chỉ ở trong chiếc tổ tình yêu do con đực xây dựng, chờ để được cho ăn, sự hoang dã nguyên thủy đầy trầ.n trụi ấy làm cho đôi tai Từ Thanh Đào đỏ ửng lên.
Được rồi Từ Thanh Đào, có thể mà Từ Thanh Đào:)
Đã biết là năng lực tưởng tượng của cô phong phú rồi, nhưng đừng liên tưởng đến mấy thứ linh tinh kỳ cục như vậy nữa mà!!
Không nghĩ đến còn đỡ, vừa nghĩ đến thì tự nhiên cơ thể thấy hơi là lạ.
Cô không biết phụ nữ khác mang thai sẽ ra sao, nhưng thật sự thì cô rất dễ… có phản ứng.
Cảm giác bị ôm xuống khá “nguy hiểm”.
Từ Thanh Đào vội giãy giụa muốn tách nhau ra, đồng thời, cô còn nghiêm túc nói: “Em cảm thấy thế này này, Thời Tiểu Dữ, cô giáo Tiểu Đào đã là một cục cưng trưởng thành rồi, thế nên bây giờ em có thể tự ngồi một mình được rồi.”
Hành vi khác thường.
Gần như Trần Thời Dữ đã phát hiện ra chỗ nào đó không đúng ngay.
Từ sau khi mang thai, Từ Thanh Đào đã bắt đầu chọn những bộ đồ rộng rãi để mặc.
Ở nhà thì ăn mặc tùy tiện hơn nhiều, chiếc váy hai dây liền thân màu be, chỉ khoác bên ngoài một chiếc áo len ngắn mỏng mỏng.
Váy mỏng gần như không che chắn được gì, Từ Thanh Đào nghĩ, nếu cứ ngồi thế này nữa thì quần tây của Trần Thời Dữ sẽ có dấu vết gì gì đó mất thôi!!
Cố tình không muốn Trần Thời Dữ ôm eo mình về, so với lúc nãy thì tư thế ngồi này thô lỗ hơn một chút, gần như là Từ Thanh Đào không khống chế được nữa, thanh âm biến điệu “ưm ưm” bật ra khỏi miệng, cũng có thể nghe ra được hàm ý ngọt ngào.
Kết hôn đã lâu, nếu không hiểu được chút chuyện cỏn con này thì cái danh đàn ông của Trần Thời Dữ cũng nên “được” vứt đi rồi.
Lại thêm việc, sau khi mang thai, hai người vẫn luôn noi theo lời khuyên của bác sĩ, rõ ràng đều là người trẻ tuổi hai mươi mấy tuổi, còn là vợ chồng hợp pháp của nhau, nhưng đêm nào cũng chỉ đắp chăn bông mà ngủ thật trong sáng.
Khó khăn lắm mới qua bốn tháng đầu.
Từ Thanh Đào ngước mắt nhìn vào con ngươi tối đen của anh, bỗng nhiên hiểu ra!
Thế là bèn nắm lấy tay áo anh, tay còn lại thì xoa xoa tai mình, sắc màu đo đỏ hãy còn đó mà chưa tan đi, dáng vẻ vô cùng nghiêm túc mà đề nghị: “Bác sĩ nói sau bốn tháng là có thể rồi.”
Trần Thời Dữ ung dung nhìn cô, ý xấu trong mắt vô cùng trầ.n trụi: “Có thể cái gì?”
Đừng có mà đã biết tuốt rồi mà còn cố hỏi:)
Từ Thanh Đào cười lạnh một tiếng, lúc đang định nói không biết.
Trần Thời Dữ đột nhiên nắm lấy tay cô, trưng biểu cảm vô tội ra: “Lâu rồi không làm, hơi quên một chút.”
Từ Thanh Đào: “.”
Bây giờ anh có nói dối thì mặt cũng không thèm đó phải không?
Trần Thời Dữ mổ mổ lên môi cô, nói lời hư hỏng mà nghe thấy vô lý vô cùng: “Thế nên, cục cưng à, em có thể dạy anh không?”
Từ Thanh Đào: “…”
Đồ há.o sắc!
Sao lại nghĩ ra nhiều kiểu kỳ quái đến vậy chứ?!
Nhưng, cô cũng đã từng âm thầm đi tra cứu.
Trong thời gian mang thai mà ngủ cùng phòng, có lẽ để cô chủ động là tốt nhất.
Những chuyện nảy sinh ngay sau đó cũng khá mượt mà trôi chảy.
Từ Thanh Đào cảm thấy, dưới những tác động và ảnh hưởng từ Trần Thời Dữ, da mặt của mình đã dày thêm một tầng nữa, đến cả chuyện quỷ quái play khi mang thai mà cũng có thể làm loạn cùng anh, sau này cô không còn mặt mũi mà nói Trần Thời Dữ không biết xấu hổ nữa rồi. jpg
Trước khi ngủ, Từ Thanh Đào đã tắm rửa xong xuôi, cả người thoải mái nằm trên giường.
Không biết Trần Thời Dữ tìm được quyển sách dạy con từ khi con còn trong bụng từ chỗ nào nữa, thế là anh lại có thêm việc bắt buộc phải làm mỗi tối.
Từ Thanh Đào thực sự không biết anh đang nghĩ gì nữa, từ lúc ba tháng đã bắt đầu dạy con từ khi con còn trong bụng.
Hơn nữa, còn cảm thấy mình phải cho bé con của mình vạch xuất phát vượt trội hơn người khác, quả thực là đã kí.ch thích phát triển toàn diện các mặt đạo đức, trí tuệ, thể lực và ý thức thẩm mỹ cho con ngay từ khi con còn trong bụng.
Như thường lệ, anh lấy một quyển sách cổ tích ra hòng bồi dưỡng tình cảm với bé con – trước mắt anh còn không biết là con trai hay con gái.
Bình thường thì giọng nói của Trần Thời Dữ khá dễ nghe, sau cả một buổi chiều náo loạn với nhau, thể lực của Từ Thanh Đào đã cạn kiệt, giờ này thì cô chỉ muốn chìm vào giấc ngủ mà thôi.
Câu chuyện kể cho bé con nghe là câu chuyện cổ tích nghe vô cùng thân thuộc – “Nàng tiên cá”.
Nghe đến đoạn cuối, Từ Thanh Đào đã mơ màng sắp ngủ rồi, chợt nghe thấy Trần Thời Dữ nghiêm túc dạy dỗ con ở trong bụng: “Đầu tiên, con phải hiểu rõ là mẹ của con yêu bố nhất, sau đó mới đến con, có hiểu không?”
… Cái thứ gì vậy!
…
Chẩn đoán ngày dự sinh bé con là vào tháng chín.
Không biết liệu có phải là sự trùng hợp của vận mệnh hay không, hôm đó, vừa hay là ngày thu phân.
Từ Thanh Đào vất vả mang thai, có thể nói, không có người phụ nữ nào mang thai mà không vất vả.
Cũng chính vì điều này nên Trần Thời Dữ – một ông bố mới nhậm chức giống cô nhưng trông anh có vẻ còn lo lắng hơn cả cô, chỉ cần cô không thoải mái một chút thôi là anh đã huy động lực lượng các bác sĩ đến kiểm tra.
Khiến cho Từ Thanh Đào thấy vô cùng xấu hổ, thi thoảng cô cũng nhắc nhở anh đôi ba lần: “Thật ra thì em vẫn rất ổn, em cảm thấy không cần phải huy động lực lượng đông đảo như vậy đâu.”
Trần Thời Dữ bình tĩnh liếc nhìn cô một cái, vì anh đã chăm lo cho cô suốt cả đêm, dưới mắt là quầng thâm hằn rõ, nghiêm túc nói: “Một tháng lương của bác sĩ Vương là hai trăm nghìn, chưa bao gồm tiền thưởng.”
Được rồi, xin lỗi anh, là do em tự chuốc lấy nhục. jpg
Cô giáo Tiểu Đào – người có tiền lương hành là một vạn tám [*], không nói lên lời. jpg
[*] 1 vạn = 10.000, 1 vạn 8 = 10.800
Lúc gần đến ngày dự sinh, sau khi Trần Thời Dữ lục lọi từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, lục hết cả năm nghìn năm văn học cổ đại, hiện đại, xem hết từ đầu đến đuôi của quyển từ điển, cuối cùng thì cũng đã chốt được tên của bé con.
Chỉ là, còn chưa kịp nói với Từ Thanh Đào, mà bé con đã không chờ nổi nữa, đòi ra ngoài.
Điều dưỡng cơ thể lúc mang thai là ở nhà.
Nhưng hôm mà cô sinh con ấy, cô vẫn phải đến bệnh viện đa khoa tư nhân nổi tiếng dưới danh nghĩa của Hằng Gia.
Vì để cho bé con có thể bình an ra đời, hôm đó, khoa sản của bệnh viện đã được chuẩn bị sẵn sàng xong xuôi từ trước.
Từng vòng rồi lại từng vòng bảo vệ vây kín cổng bệnh viện, người không biết còn tưởng rằng có ai đang quay phim ở trong.
Một cô gái nhot đi qua đường thấy thế mà lại không hiểu gì, chụp ảnh bệnh viện rồi đăng lên Weibo:
@ Ngày thứ ba mươi năm nhớ vợ: Trên đường qua bệnh viện, người đến hôm nay là nhân vật lớn nào vậy, tòa nhà khoa sản bị bảo vệ vây lại hết luôn ấy, không biết cô vợ nhỏ của tổng tài bá đạo nào sắp sinh đây???
Người theo dõi của cô gái đó không nhiều, nhưng vì mưu sinh ở trong siêu thoại với nhau nên lượt bình luận và tương tác vẫn vô cùng nhiều.
Không sai, cô gái nhỏ với danh xưng người qua đường này cũng là “con gái bất hiếu” rơi vãi trên mạng của Trần Thời Dữ.
“Cười chết mất, có vẻ thu hút sự chú ý lắm, chẳng lẽ đây là nguyên bản ngoài đời của truyện tổng tài bá đạo ư?”
“Nói đến tổng tài bá đạo, tự nhiên tôi lại nhớ đến ông bố mất dạy mất tích trên mạng gần sáu tháng nay của tôi (châm thuốc. jpg)”
“Đậu, đừng nhắc đến chuyện đau lòng này nữa!”
“Quốc gia của tôi ơi, có thể quản ông bố bất hiếu bất công này của tôi nhiều thêm một chút được không? Vợ tôi mang thai con thứ hai thôi mà, đừng vì thế mà không đoái hoài gì đến sống chết của đám con gái lớn chúng tôi chứ!”
“Nhớ vợ của tôi quá… Tôi thật sự rất nhớ cô ấy… Tôi đã xem đi xem lại chương trình Sau khi kết hôn đó đã đến nỗi thuộc lòng luôn rồi…”
“Nói ra thì, hình như ngày dự sinh của vợ tôi cũng nằm trong mấy ngày này nhỉ, tôi đã tính giúp cô ấy rồi.”
“Lầu trên làm tôi cười chết luôn á, năm nay bạn chưa xem người chồng hai mươi chữ hiếu à!!”
Thảo luận khoảng chừng chục bài, mới có người đưa ra nghi vấn, đăng bình luận hỏi chủ bài đăng:
“Người chị em này à, ảnh bệnh viện bạn chụp có phải là bệnh viện dưới danh nghĩa của Hằng Gia không?”
Chủ bài đăng trả lời: “Đúng vậy.”
Người đưa ra câu nghi vấn đó lại im lặng chừng hai giây, sau đó lại hỏi: “Thế bạn có từng nghĩ đến chuyện này chưa, với cái thể chất huyền học không bao giờ kết thúc đó của bố tôi, có khi nào đang xảy ra khả năng này không, tôi nói là có thể thôi nhé, có khi nào cô vợ nhỏ sắp sinh ở khoa sản đó là vợ của tôi không?”
Bình luận không nhiều lắm, nhưng fan nhìn thấy thì đều im lặng trong giây lát.
Ngay sau đó, tất cả đều run rẩy nảy ra một suy nghĩ: … Không phải chứ.
Đáp án thì, đương nhiên là đúng rồi.
Vốn dĩ chỉ là chuyện mà fan thảo luận với nhau, không biết vì sao lại bị các blogger chụp ảnh màn hình, nhảy mắt đã leo lên kết quả tìm kiếm của hot search.
Cũng cách mấy tháng rồi, thế mà độ hot của CP tiêu biểu trong giới giải trí vẫn còn khá cao.
Đương nhiên, quan trọng hơn là việc bé con ra đời, chuyện lớn cỡ này không chỉ còn có mỗi giới giải trí quan tâm, mà giới tư bản cũng để tâm đến.
Mãi cho đến khi xác nhận đi, xác nhận lại với tài khoản chính thức của Hằng Gia, cuối cùng thì fan cũng đã có được câu trả lời chắc chắn.
Má ơi, thế mà vợ của tôi dự sinh đúng ngay ngày hôm nay thật kìa!! Trời ơi!! Trời ơi!!
Trong nháy mắt, siêu thoại tưởng đã chết mà nay đột nhiên sống lại.
“Má ơi, mọi người à, cảm giác quen thuộc lại quay trở về nữa rồi đây này, trời ạ, căng thẳng quá!”
“Tôi cũng vậy, bây giờ tôi căng thẳng như ông bố đang đi qua đi lại ngoài khoa sản của tôi…”
“Trời ạ, tôi nhập vai tôi là chồng rồi hu hu, vợ à, nhất định phải mẹ con bình an đó!!”
“Xảy ra chuyện gì vậy, tôi căng thẳng thực sự, cứ lướt tới lướt lui hot search, xem có tin tức mới gì không hu hu hu…”
…
Đương nhiên là mấy lời thảo luận trên mạng không thể truyền đến tai Từ Thanh Đào được.
Trần Thời Dữ đồng hành cùng cô trong suốt quá trình sinh.
Ban đầu Từ Thanh Đào cự tuyệt việc Trần Thời Dữ vào cùng cô bằng cả sinh mệnh mình, cũng không phải vì điều gì đặc biệt, chủ yếu là cô biết dáng vẻ cả người nhễ nhại mồ hôi của mình sẽ không đẹp đẽ gì!
Muốn duy trình hình ảnh tiên nữ nhỏ trong lòng Thời Tiểu Dữ mà, được chưa!
Nhưng ngoài ý muốn là Trần Thời Dữ vô cùng kiên trì với chuyện này.
Cộng thêm việc cô đau muốn chết, không có sức lực để phản bác anh, hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua mà tựa như là hai năm gian khổ muôn trùng vậy.
Từ Thanh Đào lại khâm phục tất cả mọi phụ nữ trên thế giới này thêm một lần nữa, đúng thật là quá sức vĩ đại.
Đau đến nỗi đầu óc chỉ muốn choáng váng, bấy giờ cô mới nghe thấy tiếng khóc vang dội của bé con.
Sức lực nội tại mạnh mẽ, có vẻ là một bé con khỏe mạnh.
Nhưng hàng nước mắt giàn giụa khiến cô không thể nhìn thấy cái gì cả, quay đầu lại mà chỉ có thể nhìn thấy ánh mắt Trần Thời Dữ.
Chẳng biết liệu khoảnh khắc ấy có phải ảo giác của cô hay không, mà đèn trong phòng sinh không chói mắt đến thế nữa.
Dưới ánh đèn dây tóc, hình như cô đã trông thấy nước mắt của Trần Thời Dữ.
Chói loá đến thế, chói loá đến nỗi khiến trái tim cô nhói đau, vừa xót xa vừa đau đớn.
Từ Thanh Đào cảm thấy tay của mình vẫn luôn được anh nắm lấy.
Trong cơn mê man, cô nghe thấy giọng nói của Trần Thời Dữ: “Đào Đào, là con gái, là con gái của chúng ta.”
Vậy à.
Từ Thanh Đào thở ra một hơi nhẹ nhõm, nghĩ trong lòng, tốt quá đi mất.
Nhớ đến giấc mơ về nỗi cô đơn vô cùng vô tận đó của anh.
Chẳng hề nhận được bất kỳ một lời dự báo nào, cứ thế, nước mắt cô tuôn rơi khỏi khoé mắt.
Trần Thời Dữ à, tốt quá rồi.
Giấc mộng của anh trở thành sự thật rồi.