(*) Nguyên văn — 一触即分: Nghĩa là tình huống đã phát triển đến giai đoạn căng thẳng, sẽ bùng nổ ngay khi chạm vào.
5 phút trước, bởi vì cả buổi chiều liên tiếp tiết lộ nhiều dưa lớn, lượng người trực tuyến trong phòng phát sóng trực tiếp của 《 Cùng nhau đi du lịch 》 lại đạt đến mức cao mới.
Mặc dù trong phòng trực tiếp lúc này không có nội dung gì hấp dẫn, thậm chí ngay cả CP Tần Diệp mới ship của người hâm mộ cũng buộc phải tách ra, một nhóm người ở phòng khách đánh bài, một đám người ở phòng bếp nấu cơm, vừa nhìn liền cảm thấy nội dung nhàm chán nhưng số người trong phòng phát sóng vẫn chỉ tăng không giảm.
Nhóm người trên khu bình luận càng thảo luận sôi nổi hơn:
"A a a a a, cho nên Hoắc Yến, anh nói cho em biết, tại sao anh muốn giữ Diệp Lạc Dao lại, anh để Diệp Lạc Dao đi làm cơm với Tần Diệu không được sao?"
"Đúng vậy! Tôi muốn xem chồng chồng cùng nhau nấu cơm QwQ."
"Đáng ghét, Hoắc Yến đang ghen tị đúng không? Anh ấy chắc chắn là đang ghen tị!"
"Ha ha ha ha ha Hoắc Yến sao có thể không ghen tị, dù sao em trai nhà anh ấy vừa trưởng thành liền tìm được đối tượng xuất sắc như Tần Diệu, lại nhìn người yêu cũ của Hoắc Yến ————."
"Khụ khụ, đừng nhắc đến Tô Thụy nữa, nếu chúng ta tiếp tục nhắc đến Tô Thụy, Hoắc Yến sẽ tức giận lắm đó!"
"Em thật sự không cố ý nhắc đến Tô Thụy đâu, hi vọng Hoắc Yến không cần vì em nhắc đến Tô Thụy mà tức giận, xin lỗi Hoắc Yến em sẽ không nhắc đến Tô Thụy nữa."
Cư dân mạng xem đến đây thật sự không nhịn được phì cười:
"Được được được, đám fans các cô đang giỡn đúng không?!"
"Nào có!"
"Này, đợi đã, Lê Tư Viễn đến phòng bếp làm gì?"
Các khách mời có một biến động nhỏ, khu bình luận liền kích động, sợ lần này bỏ lỡ dưa lớn nào đó.
Nghe thấy Lê Tư Viễn vạch trần Tần Diệu, bị Tống Triết Hàm khịa, rồi lại phản bác Đoạn Đình Diễn và Tống Triết Hàm, cư dân mạng đều không nhịn được vui vẻ bật cười.
Chỉ là cười một lúc, mọi người liền nghe thấy câu "đúng" hết sức phấn khởi của Trầm Sung, tiếng cười của cư dân mạng bỗng im bặt.
Một giây sáu, tiếng gào của Lưu Nghiên vang vọng khắp phòng trực tiếp, khu bình luận tràn đầy dấu hỏi chấm lướt qua.
"???"
"A?"
"Trầm Sung, cậu vừa đúng cái gì?"
"Lê Tư Viễn nói trong số bọn họ đã có 3 đôi tình nhân, Trầm Sung nói đúng......"
"Cho nên đang trực tiếp thừa nhận mình và Lưu Nghiên là tình nhân?"
"A? Trực tiếp tự hủy à? Kích thích vậy sao?"
"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha, trời ơi, đây là chuyện mà tôi có thể nghe được sao?"
"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha tui mẹ nó chịu không nổi, Trầm Sung à, cậu có thể cẩn thận chút được không! Tại sao cậu lại nhảy thẳng vào cái bẫy trò chuyện rõ ràng như vậy?"
Tiếng cười của cư dân mạng rất lớn, tốc độ phản ứng của khách mời càng nhanh hơn.
Diệp Lạc Dao thậm chí quên luôn việc bỏ lá bài trong tay mình xuống, đứng dậy bước nhanh tới phòng bếp.
Lưu Nghiên đứng yên tại chỗ, trên mặt viết hai chữ thật lớn —— TOANG ĐỜI.
Trong tay Trầm Sung vẫn còn cầm cọng hành, toàn thân cứng ngắc đứng yên tại chỗ, khoảnh khắc bắt gặp ánh mắt của Lưu Nghiên, hắn vô cùng chột dạ hoảng sợ quay mặt đi, mở miệng như muốn giải thích gì đó nhưng lời nói đến môi lại không thể nói ra khỏi miệng.
Diệp Lạc Dao quét mắt tuần tra qua lại giữa hai người, mở miệng hỏi: "Sao vậy?"
Lúc này Hoắc Yến cùng Văn Tương Nguyệt, Văn Hoài cũng chạy tới.
Tầm mắt của Hoắc Yến quét qua những người trong phòng bếp, cũng mở miệng hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy?"
Mọi người trong bếp đều có sắc mặt khác nhau.
Trong đó sắc mặt của Lưu Nghiên và Trầm Sung là khó coi nhất, xem ra nhân vật chính là hai người này.
Diệp Lạc Dao nghĩ đến gì đó, hai mắt trực tiếp sáng lên:
【 Lưu Nghiên kích động như vậy, chẳng lẽ Trầm Sung vừa lỡ miệng nói gì đó? 】
Tần Diệu đưa mắt nhìn Diệp Lạc Dao, khóe miệng hơi cong lên.
Diệp Lạc Dao đoán đúng rồi.
Chỉ là đoán thì đoán nhưng Diệp Lạc Dao vẫn chưa nghĩ ra rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.
Tầm mắt cậu quét qua quét lại những người có mặt.
Lê Tư Viễn vẻ mặt phức tạp, nhìn Lưu Nghiên rồi nhìn Trầm Sung, ý thức được có khả năng mình đã nói sai, trên mặt hắn hiếm khi mang theo vài phần căng thẳng.
Ánh mắt của Đoạn Đình Diễn vẫn luôn rơi trên người Lê Tư Viễn, thấy vậy không khỏi mở miệng giúp hắn giải thích; "Cậu ấy không cố ý....."
Lê Tư Viễn này, sau khi tức giận thường nói chuyện không dùng đến não.
Lê Tư Viễn cắn chặt quai hàm, hung hăng trừng Đoạn Đình Diễn, giống như đang nói cần anh giúp tôi giải thích sao?
Đoạn Đình Diễn ho nhẹ một tiếng, không nói nữa.
Diệp Lạc Dao thấy vậy, đã có chút hiểu rõ.
【 Vậy nên Lê Tư Viễn đã nói gì đó, sau đó Trầm Sung lại lỡ miệng? 】
Lại nhìn Tống Triết Hàm, hắn có vẻ mặt thoải mái nhất trong số mọi người, nghe được lời này của Đoạn Đình Diễn, hắn hơi nhướng mày lộ ra nụ cười đầy ẩn ý.
【 Có lẽ giống như những gì mà đã đoán...... 】
Diệp Lạc Dao cảm thấy đúng mười phần được tám rồi, nhưng cũng không biết vì muốn xác nhận hay là ôm ý định nào khác, cậu vẫn đi về phía Tần Diệu.
"Chuyện gì vậy?"
Diệp Lạc Dao đưa tay nắm lấy tay Tần Diệu một cách tự nhiên.
Trên tay Tần Diệu vẫn còn dính nước, hắn nhẹ giọng nói: "Chờ một chút."
Tay của Diệp Lạc Dao liền dừng giữa không trung.
Tần Diệu rau sạch nước trên tay, nhanh chóng nắm lấy tay Diệp Lạc Dao.
Diệp Lạc Dao lúc này mới cong khóe môi.
Khu bình luận thấy vậy:
"!!!"
"A a a a a a a a, ship được rồi!"
"Quả thật mù mắt! Hai người bọn họ có cần quang minh chính đại như vậy không? Lưu Nghiên và Trầm Sung vẫn đang ở bên cạnh đó!"
"Đúng vậy, Hoắc Yến cũng đang đứng bên cạnh kìa!"
Tần Diệu không xem được bình luận, cho dù nhìn thấy bình luận, hắn cũng sẽ không vì vậy mà kéo giãn khoảng cách với Diệp Lạc Dao.
Lúc Diệp Lạc Dao đứng cạnh hắn, Tần Diệu liền hơi nghiêng người ghé sát vào tai DIệp Lạc Dao, hơi đè thấp âm lượng đơn giản thuật lại sự việc vừa xảy ra cho Diệp Lạc Dao nghe.
Hai người kề sát gần nhau, Diệp Lạc Dao thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở của Tần Diệu chạm vào vành tai mình khiến nó ngứa ngáy.
Nghe xong toàn bộ câu chuyện, Diệp Lạc Dao không khống chế được khóe miệng, không ngừng nhếch lên.
【 Vậy là Lê Tư Viễn vô tình đào một cái hố cho Trầm Sung, sau đó Trầm Sung còn không chút phòng bị mà nhảy vào? 】
Diệp Lạc Dao thật sự không nhịn được, nghiêng qua tựa đầu lên vai Tần Diệu, trực tiếp cười thành tiếng.
Hoắc Yến nghe được tiếng lòng của Diệp Lạc Dao cũng đoán ra được chuyện gì xảy ra, hắn đang định cười theo nhưng khóe miệng vừa cong lên liền nhìn thấy Diệp Lạc Dao và Tần Diệu đang dính vào nhau.
Mí mắt hắn giật giật, nghĩ cũng không suy nghĩ mà đi tới chỗ Diệp Lạc Dao và Tần Diệu: "Hai người đang nói cái gì?"
Diệp Lạc Dao vẫn đang cười, căn bản không chú ý đến Hoắc Yến đã đi tới.
Tần Diệu vốn dĩ chỉ nắm tay với Diệp Lạc Dao, khi hắn nhìn thấy Hoắc Yến đi tới liền buông tay Diệp Lạc Dao, vòng tay ra sau lưng ôm lấy bả vai của Diệp Lạc Dao, bất ngờ ôm người vào lòng.
Hành động đó rõ ràng là đang muốn làm trước mặt Hoắc Yến.
Quả thật chính là khiêu khích thẳng mặt!
Fans trong phòng phát sóng trực tiếp lại gào thét lần nữa:
"Tần Diệu, có phải anh gan quá rồi hay không!"
"Ha ha ha ha ha, nhưng mà tui thích xem!"
"Không phải sao, tui thích xem loại cốt truyện này, tới nhiều chút tới nhiều chút!"
"Cặp tình nhân nhỏ quang minh chính đại yêu nhau quá ngọt!"
"+1, nếu Hoắc Yến đừng thường xuyên làm phiền thì càng tốt hơn nữa."
"A? Các cô nghĩ như vậy à? Nhưng tại sao có tôi chỉ muốn xem bộ dáng nhảy nhót của Hoắc Yến?"
"??? Ha ha ha ha ha ha ha, lầu trên, cậu, hư quá!"
Lại chuyển mắt nhìn lên màn hình, Hoắc Yến tận mắt chứng kiến hành động nhỏ của Tần Diệu, lúc này gân xanh trên trán đang điên cuồng nảy lên, rất rõ ràng, hắn cực kỳ tức giận.
Cư dân mạng nhất thời cười càng lớn tiếng hơn.
Hoắc Yến cũng nhịn không được, tức giận trừng to mắt: "Tần Diệu, cậu ———."
"Mọi người còn ngốc ở đó làm gì?"
Tống Triết Hàm đột nhiên mở miệng, đánh gãy lời Hoắc Yến, hắn ánh mắt bình tĩnh nhìn Trầm Sung và Lưu Nghiên: "Chưa nghĩ ra tiếp theo phải làm thế nào?"
Diệp Lạc Dao ngưng cười, từ trong lòng Tần Diệu ngẩng đầu lên.
Hoắc Yến cũng dừng bước hân, nhìn sang những đương sự có mặt.
Trầm Sung vẫn đang ngẩn người, chưa buông cọng hành trong tay xuống, ngơ ngác nhìn nó.
Văn Tương Nguyệt đứng cạnh Lưu Nghiên, đưa tay nhẹ nhàng đỡ lấy, nghe Tống Triết Hàm nói, cô suy nghĩ: "Thật ra......"
"Tại tôi." Lê Tư Viễn đột nhiên mở miệng, trên mặt hắn có chút không tự nhiên, giải thích nói: "Tôi chỉ nói đùa thôi, nếu không để tôi giải thích giúp hai người?"
Quả thật.
Nếu như Lê Tư Viễn đứng ra lên tiếng giải thích chỉ là trò đùa vô tâm của mình vào thời điểm này, qua một hồi có khả năng sẽ kết thúc chuyện bịp này.
Đương nhiên, độ tin cậy không cao lắm. Dù sao phản ứng vừa rồi của Trầm Sung và Lưu Nghiên quá mãnh liệt, cư dân mạng thời nay lại không phải kẻ ngốc. Hơn nữa người xem và fan hâm mộ chương trình của bọn họ đều là vì ăn dưa mà tới, càng không thể qua loa được!
【 Phải xem Lưu Nghiên định làm thế nào. 】
Tầm mắt của Diệp Lạc Dao rơi trên người Lưu Nghiên.
Tâm tình của Lưu Nghiên lúc này đã bình tĩnh lại rất nhiều, cô thở một hơi thật dài, sau đó ngước mắt nhìn về phía Lê Tư Viễn, cười nói: "Không cần, cũng không liên quan đến anh."
Lê Tư Viễn hơi nhíu mày, mở miệng còn muốn nói gì đó, Đoạn Đình Diễn đột nhiên vỗ vai hắn.
Lê Tư Viễn sửng sốt.
Sau đó liền nghe thấy Trầm Sung nhỏ giọng nói: "Là do anh không che giấu được, anh......"
Hắn chỉ vui mừng quá mức mà thôi, kể từ lúc gặp được Lưu Nghiên, hắn đã có chút đắc ý mà quên đi bản thân, đến nỗi hắn quên luôn mối quan hệ giữa hắn và Lưu Nghiên ngay từ đầu vẫn chưa được công khai.
"Anh cũng đừng gánh hết trách nhiệm lên người mình." Lưu Nghiên rất bất lực khi nghe được lời này của Trầm Sung, cô đưa tay lên ấn vào huyệt thái dương của mình, nhẹ giọng nói: "Cho dù có sai, vậy cũng là lỗi của cả hai chúng ta, là chúng ta giấu giếm người hâm mộ trước, nhưng......"
Lưu Nghiên nói rồi bỗng chốc mỉm cười: "Nhân tiện hôm nay công khai luôn cũng không tệ, không phải sao?"
Nghe cô nói, tất cả khách mời đều có chút khó tin mà nhìn cô.
Trầm Sung cả người cứng đờ.
【 Vậy nên Lưu Nghiên chuẩn bị thừa nhận? 】
Diệp Lạc Dao cũng có chút kinh ngạc, nhưng cậu cẩn thận suy nghĩ, rồi lẩm bẩm trong lòng:
【 Nhưng mà mình cảm thấy thừa nhận vào thời điểm này cũng không tệ. 】
【 Dù sao hôm nay khi lên xe, Trầm Sung đã giống như một cái phễu lớn, mặc dù vẫn có có mộ số người hâm mộ cay nghiệt, nhưng mắt nhìn của mọi người đều sáng như tuyết, mọi người và cư dân mạng đều đã đoán được rồi, cộng thêm câu nói "đúng" vừa rồi của Trầm Sung, nếu như đứng ra làm rõ bọn họ không có quan hệ gì vào lúc này, ngược lại sẽ coi khán giả và người hâm mộ thành kẻ ngốc dễ lừa. 】
【 Mặc dù thừa nhận quan hệ vào thời điểm này quả thực sẽ có tác động ảnh hưởng nhất định đến sự nghiệp tương ứng của bọn họ trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng ảnh hưởng này lại không lâu dài, hơn nữa nói không chừng bọn họ vẫn có thể nhân cơ hội giành được thiện cảm của người qua đường. 】
Diệp Lạc Dao suy nghĩ vô cùng chu toàn, vì thế mở miệng cười nói: "Em cũng cảm thấy công khai ở thời điểm này là tốt."
Lưu Nghiên và Trầm Sung đồng thời nhìn về phía Diệp Lạc Dao, sau đó liền nghe Diệp Lạc Dao nói tiếp: "Dù sao hôm nay chương trình của chúng ta có rất nhiều dưa, dưa này nối tiếp dưa kia, nói không chừng cư dân mạng trong phòng trực tiếp lúc này đã ăn no rồi, cũng không còn sức lực mà ăn dưa của hai người nữa đâu."
Vừa dứt, trên mặt các khách mời đều có chút không nhịn được cười.
Khán giả trong phòng trực tiếp thiếu chút nữa cười điên.
"Được được được, Diệp Lạc Dao em nói chuyện như vậy đúng không?"
"Có phải em coi thường năng lực ăn dưa của bọn chị quá rồi không, mặc dù dưa này đối với chị mà này quả thực không có gì bất ngờ, bởi vì buổi chiều chị đã ăn được một ít rồi!"
"Đúng vậy đúng vậy, cho dù bây giờ Lưu Nghiên và Trầm Sung không thừa nhận cũng không sao, dù sao bọn chị cũng nhìn ra cả rồi!"
Cư dân mạng đều là hỏa nhãn kim tinh, cộng thêm biểu hiện lúc chiều của Trầm Sung quá rõ ràng, bọn họ hơi đoán liền biết là chuyện thế nào rồi, cho nên lúc này nghe Lưu Nghiên mở miệng nói công khai, bọn họ thật sự không có chút kinh ngạc nào.
Chính là không biết, fans của Lưu Nghiên hiện tại thế nào rồi?
Nghĩ vậy, cư dân mạng thiếu đạo đức bắt đầu @fans Lưu Nghiên trên khung bình luận.
Liên tục @ một lúc lâu cũng không nhìn thấy một fans nào trả lời, cho đến khi cư dân mạng lại thúc giục, mới có một fan lên tiếng: "Đừng @ nữa, cầu xin mấy người đấy, xác chết có chút không thoải mái, tôi hiện tại chỉ muốn nằm!"
Thấy vậy, cư dân mạng thiếu đạo đức lập tức cười càng lớn tiếng hơn:
"Lúc chiều không phải các cô đã nói các cô không tin sao?"
"Hiện tại chắc cứng miệng rồi đúng không?"
"Đã nói rồi, ăn dưa cùng Dưa King của bọn tôi, dưa nào cũng chín!"
"Nhưng mà fans các cậu cũng đừng quá đau lòng, mặc dù mất đi một người vợ nhưng các cô bây giờ còn cóc thêm một anh rể nữa!"
"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, lầu trên, cậu đừng hu nữa!"
Biết fans Lưu Nghiên tan nát trái tim, cho nên cư dân mạng cũng chỉ cười một chút rồi nhanh chóng an ủi.
"Nghiêm túc, tui trái lại cảm thấy Lưu Nghiên rất thẳng thắn, thần tượng như vậy không nhiều, fans các cô đừng đau lòng quá."
Những người khác nói theo:
"Đúng vậy, còn hơn loại bị chụp lại còn không chịu thừa nhận đúng không?"
"Đúng, hơn nữa Lưu Nghiên cũng đang nghiêm túc yêu đương, nhìn phản ứng của cô ấy là có thể nhìn ra, cô ấy rất thích Trầm Sung."
"Trầm Sung cũng rất thích Lưu Nghiên! Nếu không phải bởi vì rất thích, sao cậu ấy có thể rơi vào cái bây ngôn ngữ của Lê Tư Viễn?"
"Này, nhưng nói đi nói lại, hôm nay tui ăn dưa ăn đến no luôn rồi!"
"Đâu ai nói không đúng đâu?"
"Đợi đã! Tui đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, vậy chẳng phải chương trình du lịch của chúng ta đã có 3 CP sao?"
"Không chỉ 3 cặp, không phải còn có hai người truy thê hỏa táng tràng sao?"
Bình luận này vừa hiện, lập tức nhận được vô số tiếng cảm khái của khán giả và cư dân mạng:
"Cho nên chương trình này thật sự không phải chương trình yêu đương?"
"Trực tiếp đổi tên thành 《 Cùng nhau đi hẹn hò 》 đi!"
"Tôi xem được!"
Bầu không khí của khu bình luận rất hài hòa vui vẻ, bầu không khí tại trường quay càng dễ chịu hơn.
Tần Diệu nối tiếp theo sau Diệp Lạc Dao nói với Lưu Nghiên: "Dao Dao nói không sai, không có thời điểm nào thích hợp hơn hôm nay."
Dù sao trong tập này của chương trình bọn họ cộng các khách mời phi hành thì có tổng cộng 11 khách mời, hiện tại đã có 7 người treo trên bảng hot-search, thêm hai người nữa cũng không nhiều.
Hoắc Yến nghe được xưng hô này của Tần Diệu, biểu tình thay đổi: "Không phải? Ai cho cậu gọi em ấy là Dao Dao?"
Người làm anh trai như hắn cũng chưa từng gọi như vậy!
Tần Diệu thật sự quá đáng quá rồi!
Tần Diệu mím môi, không nói chuyện,
Diệp Lạc Dao không nhịn được nữa, quay đầu nhìn Hoắc Yến: "Em thích nghe Tần tổng gọi em như vậy đấy, có vấn đề gì à?"
【 Anh hai cả ngày đều kỳ lạ! 】
Sắc mặt Hoắc Yến lập tức tái xanh, hắn đang định tức giận tìm Diệp Lạc Dao nói chuyện, Chu Tử Kiện không biết đi tới từ khi nào, ngăn hắn lại.
"Được rồi được rồi, mọi người bây giờ còn đang nói chuyện chính!"
Chu Tử Kiện nói.
Tống Triết Hầm cười nhìn màn kịch hài này, quay đầu nhìn Lưu Nghiên, gãi đúng chỗ ngứa: "Xem đi, đây chính là lý do tại sao khán giả không còn sức để ăn dưa tình cảm của hai người."
Lưu Nghiên cũng không nhịn được trực tiếp cười thành tiếng.
Trầm Sung thấy Lưu Nghiên cười, rốt cuộc cũng thở phào, biết chuyện hôm nay đã qua rồi, vì thế nhanh chóng thò qua: "Anh......"
"Đúng rồi, anh mau bỏ lá hành trong tay anh xuống đi!"
Lưu Nghiên không nhìn nổi nữa, Trầm Sung còn muốn cầm cây lá hành này tới khi nào nữa!
Trầm Sung đỏ mặt, vội vàng đặt lá hành xuống: "Vậy chúng ta......"
"Em đi liên lạc với người đại diện của em, anh đi liên lạc với người quản lý của anh." Lưu Nghiên bất lực trừng Trầm Sung: "Chỉ đơn giản vậy thôi."
Trầm Sung nhìn chằm chầm Lưu Nghiên mấy giây, viền mắt đột nhiên ửng đỏ, trực tiếp đưa tay ôm lấy Lưu Nghiên thật chặt: "Được! Bây giờ anh..... hu hu, bây giờ anh sẽ đi liên lạc với người đại diện của anh luôn......"
Càng nói Trầm Sung càng tủi thân, nước mắt tí tách rơi xuống.
Những khách mời khác thấy vậy sửng sốt.
"Sao còn khóc nữa rồi?"
Chu Tử Kiện không nhịn được hỏi.
Trầm Sung càng nghĩ càng sợ hãi, nghe vậy nghẹn ngào nói: "Làm em sợ muốn chết...... hu hu, em còn tưởng rằng xong đời rồi, em khó lắm mới theo đuổi được người ta, nếu Lưu Nghiên bởi vì chuyện này mà chia tay với em hu hu hu......"
"Chỉ chút chuyện nhỏ này, sao Lưu Nghiên có khả năng chia tay với cậu được chứ?"
Văn Tương Nguyệt buồn cười hỏi.
Chu Tử Kiện cũng an ủi nói: "Không sao rồi, hiện tại đều qua rồi, hai người lên tiếng nói rõ là được."
Diệp Lạc Dao nhìn Trầm Sung, lại nhìn Lưu Nghiên có chút mơ hồ, thở dài nói: "Vẫn chưa có cảm giác an toàn."
Tần Diệu liếc nhìn Diệp Lạc Dao.
Lưu Nghiên cả người cứng đờ, có chút kinh ngạc nhìn Diệp Lạc Dao.
Chưa có...... cảm giác an toàn?
Nói thật, Lưu Nghiên thật sự không nghĩ tới Trầm Sung vậy mà sẽ rơi nước mắt vì chuyện này.
Đối với minh tinh mà nói, che giấu chuyện tình cảm thật ra rất bình thường.
Chu dù là ai cũng không thể đảm bảo tình cảm của bọn họ có thể tiếp tục trong khoảng thời gian rất dài hay không, cũng không sẵn sàng để cuộc sống riêng tư của bọn họ trở thành tâm điểm chú ý của cư dân mạng.
Cho nên sau khi vào giới Lưu Nghiên đương nhiên chưa từng nghĩ tới chuyện muốn công khai chuyện tình cảm của cô và Trầm Sung, thậm chí còn có ý định muốn giấu giếm lâu dài.
Lưu Nghiên chưa từng quan tâm đến cảm xúc của Trầm Sung.
Lúc này nhìn thấy Trầm Sung khóc lóc như vậy, cô mới đột nhiên ý thức được, là mình không cho Trầm Sung cảm giác an toàn.
Cho nên sau khi Trầm Sung lỡ miệng nói sai mới đứng yên sửng sốt một lúc lâu, mới quên đặt cây hành trong tay xuống, sau khi mình mở miệng nói công khai giống như trút được gánh nặng mà bật khóc.
Viền mắt của Lưu nghiên đột nhiên cũng có chút đỏ: "Em..... xin lỗi."
"Em không sai!"
Trầm Sung đột nhiên buông Lưu Nghiên ra, đôi mắt vẫn còn rất đỏ, nhưng giọng điệu vô cùng nghiêm túc: "Không liên quan đến em, được rồi, anh bây giờ đã khá hơn nhiều rồi, chúng ta đi tìm người đại diện....."
Nói rồi Trầm Sung nắm tay Lưu Nghiên, cũng không quan tâm đến các khách mời có mặt, trực tiếp cùng người ta chạy ra biệt thự.
Cho đến khi hai người chạy xa, trong biệt thự mới vang lên một trận tiếng cười thoải mái.
Không lâu sau, Lưu Nghiên và Trầm Sung cùng đăng tin làm rõ trên weibo, công khai chuyện tình của hai người.
Trầm Sung chỉ vừa mới ra mắt, fans của hắn rất ít, thấy hắn công khai chuyện tình cảm, mức độ tiếp nhận của fans vô cùng tốt.
Nhưng dù sao Lưu Nghiên ra mắt với tư cách là thần tượng, fans của cô so với Trầm Sung đông hơn rất nhiều, thấy bài đăng weibo này của cô, nhất thời vẫn có rất nhiều fans không thể chấp nhận được, thậm chí còn có rất nhiều fans kêu gọi thoát fan.
Nhưng mấy bình luận này đều không được phổ biến quá lâu, bởi vì rất nhanh cư dân mạng đã phát hiện các khách mời của 《 Cùng nhau đi du lịch 》 đã chia sẻ bài đăng weibo của Lưu Nghiên và Trầm Sung.
Diệp Lạc Dao chia sẻ bình luận: "Chúc mừng chúc mừng, tối nay có thể ăn kẹo cưới không?"
Tần Diệu trực tiếp chia sẻ lại bài đăng weibo của Diệp Lạc Dao.
Fans CP kêu hô cắn được rồi.
Tần Diệu anh đừng mưu mô quá, Diệp Lạc Dao chia sẻ weibo chính thức của Lưu Nghiên, anh lại chia sẻ weibo của Diệp Lạc Dao, tâm tư nhỏ của anh quá rõ ràng rồi!
Nhưng mà suy nghĩ kỹ lại, dù sao cặp đôi này mới xác nhận quan hệ ngày hôm nay, điều này cũng rất bình thường.
Mà Hoắc Yến trực tiếp chia sẻ weibo của Tần Diệu, đồng thời đăng một biểu tượng cảm xúc tức giận kèm theo chú thích âm dương quái khí: "Chuẩn bị ăn của ai?"
Lúc này cư dân mạng lại bật cười thành tiếng:
"Nhìn ra rồi, cậu hai không hài lòng với Tần Diệu."
"@Tần Diệu, cố lên, em ủng hộ anh và Diệp Lạc Dao!"
Tần Diệu thậm chí còn trả lời bình luận này: "Cảm ơn."
Xem đến đây, cư dân mạng lại lần nữa kêu gào.
Dưa hôm nay có phải ngon quá mức rồi hay không?! Bọn họ thậm chí cảm thấy bọn họ còn hạnh phúc vui mừng hơn cả chính chủ nữa!
Niềm hạnh phúc này đạt đến đỉnh cao khác là bởi vì nhìn thấy tin weibo của Lê Tư Viễn và Đoạn Đình Diễn ————
Lê Tư Viễn cũng chia sẻ weibo của Lưu Nghiên, kèm theo một câu nói đơn giản: "Cung hỉ, còn có xin lỗi nhé."
Không chỉ bày tỏ sự chúc phúc của hắn đối với Lưu Nghiên và Trầm Sung, mà còn bảy tò lời xin lỗi của hắn.
Đoạn Đình Diễn theo sau đó chia sẻ lại weibo của Lê Tư Viễn, cũng kèm một câu: "Chúc mừng hai người, chính là không biết khi nào mới có thể nghe thấy các cậu cung hỉ lại tôi #mèo nhỏ thở dài#."
Hai tin weibo được được cách nhau một giây, rất khó không nghi ngờ Đoạn Đình Diễn đã cố gắng chia sẻ ngay khi Lê Tư Viễn đăng lên.
Cư dân mạng vừa gào thét vừa ở khu bình luận hỏi tốc độ theo đuổi vợ hiện tại của Đoạn Đình Diễn.
Chỉ một phút sau trôi qua, Đoạn Đình Diễn lại đăng một tin weibo, số chữ trong tin weibo lần này cực kỳ ngắn:
「 @Đoạn Đình Diễn: Bị block rồi #khóc#. 」
Cư dân mạng lập tức nhịn không được.
"Được rồi, không cần hỏi nữa ha ha ha ha ha ha ———."
"Rất rõ ràng, chặng đường theo đuổi vợ dài miên man!"
"Đình Đình à Đình Đình à, anh cứ từ từ theo đuổi đi! Theo đuổi được nhớ nói cho bọn em biết nhá!"
"Trò cười hôm nay là Đình Đình đưa ra ha ha ha ha ————."
"Cố lên, Đình Đình, bọn em ủng hộ anh!"
Cư dân mạng hi hi ha ha, cười xong lại có cư dân mạng hỏi: "Này, tiến độ của Câu Sử lão sư nhà chúng ta thế nào rồi?"
Có người nói: "Đề cử một người đến weibo của Câu Sử lão sư hỏi thử?"
Rất nhanh có người đáp lại: "Hỏi rồi, tôi vừa bị Câu Sử lão sư block hê hê."
Mọi người:
"Tôi đếm 3 2 1, cùng nhau cười!"
"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ———.
"Rất rõ ràng, Câu Sử lão sư cũng chưa có tiến độ gì!"
Tập thứ tư quay liên tiếp ba ngày, ba ngày này mặc kệ là phòng trực tiếp hay là weibo, hoặc là các nền tảng khác, độ nổi tiếng của mười một vị khách mời đều chỉ tăng không giảm.
Chớp mắt liền kết thúc việc ghi hình tập 4.
Tối ngày hôm đó, Diệp Lạc Dao bị Hoắc Yến kéo đi chuẩn bị về nhà.
Đối với điều này, Diệp Lạc Dao rất bất mãn: "Em không thể đợi ngày mai cùng Tần tổng trở về sao?"
Hoắc Yến lạnh mặt: "Không thể!"
Diệp Lạc Dao cau mày: "Anh hai, tại sao anh không thích Tần Diệu?"
Hoắc Yến: "Anh không phải không thích cậu ta, anh chỉ không thích em ở bên cậu ta."
Diệp Lạc Dao: "......"
【 Anh còn rất thành thật. 】
Diệp Lạc Dao thu dọn hành lý xong, Tần Diệu tự mình đưa cậu đến bến tàu, bọn họ lúc về không ngồi thuyền nhỏ nữa mà là một chiếc ca-nô tham quan loại nhỏ.
Sau khi cất hành lý đi, tay hai người vẫn nắm chặt với nhau không buông.
Đêm đã khuya, đèn đường chiếu bóng hai người rất dài.
Diệp Lạc Dao đột nhiên không muốn đi, không nhịn được thở dài.
【 Cũng không biết anh hai phát điên cái gì. 】
Tần Diệu nghe thấy câu này liền muốn cười, hắn nắm tay Diệp Lạc Dao: "Đợi anh xong việc sẽ quay về tìm em?"
Diệp Lạc Dao gật đầu liên tục: "Dạ."
Tần Diệu lại hỏi: "Đại học của em sắp khai giảng rồi đúng không?"
Diệp Lạc Dao nói: "Ừm, còn thời gian hơn một tuần nữa gì đó?"
"Vậy đến lúc em khai giảng thì anh đưa em đi báo?"
Tần Diệu nói.
Diệp Lạc Dao đôi mắt khẽ cong, nghĩ cũng không nghĩ liền gật đầu: "Vâng."
Một cơn gió chợt thổi qua mặt hồ, làm mặt hồ yên tĩnh gợn lên một cơn sóng lặng lẽ.
Diệp Lạc Dao hơi nghiêng đầu, đột nhiên cảm thấy nhiệt độ trong lòng bàn tay của Tần Diệu có chút cao.
Cậu cúi đầu nhìn tay Tần Diệu, lại ngẩng đầu cười với Tần Diệu.
Hầu kết của Tần Diệu hơi chuyển động, ánh mắt rực lửa.
Chính là vào lúc này, giọng nói của Hoắc Yến từ ca-nô truyền đến: "Diệp Lạc Dao, mau lên!"
Diệp Lạc Dao hừ một tiếng, ngẩng đầu đang định nói với Tần Diệu mình phải đi rồi, một đôi tay đột nhiên vươn ra che đi đôi mắt của Diệp Lạc Dao.
Diệp Lạc Dao chớp chớp mắt, một giây sau, cậu cảm nhận được một loại xúc cảm ấm áp mềm mại chạm nhẹ trên trán mình, vừa chạm vào liền tách ra.
"Đi đi, đến nhà gửi tin nhắn cho anh."
Tần Diệu buông bàn tay che mắt Diệp Lạc Dao xuống, không chớp mắt mà nhìn Diệp Lạc Dao.
Diệp Lạc Dao không nhịn được đưa tay lên sờ trán.
Giọng nói của Hoắc Yến lại vang lên lần nữa.
Diệp Lạc Dao lúc này mới vẫy tay với Tần Diệu: "Em đi trước đây."
Tần Diệu gật đầu: "Ừm."
Ngồi trên ca-nô tham gian, gió trên mặt hồ lơn hơn một chút, thổi lên mặt Diệp Lạc Dao cảm giác thoải mái mát lạnh.
Nhưng dù vậy cũng không thổi bay được nhiệt độ trên mặt Diệp Lạc Dao.
Ca-nô nhanh chóng khởi động, Hoắc Yến ngồi xuống đối diện Diệp Lạc Dao, khi đang nghĩ mình phải mở miệng nói chuyện vui vẻ với Diệp Lạc Dao thế nào, đột nhiên nghe thấy tiếng lòng của Diệp Lạc Dao vang lên, giọng điệu tràn đầy tiếc nuối ———
【 Tại sao Tần tổng chỉ hôn trán mình? 】
Hoắc Yến: "......?"
Cái gì?
Cậu ta còn dám hôn trán em?!
Hôn lúc nào? Sao hắn không nhìn thấy?!
Cái tên hồ ly già Tần Diệu này thật quá phận rồi!!!
——————
Từ hôm nay mỗi ngày một chương, cứ đến giờ này hoặc muộn nhất trước 22 giờ sẽ update, mọi người chú ý thông báo nhé