Chương 391
“Con đừng nghĩ kêu Thần Nam đi điều tra tung tích của nhà họ Hạ, nhà họ Hạ không dễ tìm như vậy đâu.”
Thời Ngọc Diệp có chút buồn phiền trong lòng, có chút tức giận, nhưng lại không thể bộc phát ra ngoài, cuối cùng vẫn buồn bực quay về.
… Phòng ngủ chính trong biệt thự trên hòn đảo nhỏ.
Công Tôn Thanh ngồi thiền trên Bồ đoàn, bên cạnh đốt hương, thỉnh thoảng tỏa ra mùi hương của hoa Dành Dành.
Nếu như Thời Ngọc Diệp có cơ hội tự mình gặp Lão tổ tông một lần, chắc chắn sẽ phát hiện bề ngoài của bà ấy có xuất hiện một chút thay đổi. Mái tóc đen bóng từ trước đến nay vậy mà xuất hiện vài sợi tóc bạc.
“Cốc cốc cốc.”
“Vào đi.”
Thời Văn Nghĩa mở cửa, đi vào, lễ độ cung kính với bà ấy.
“Vé máy bay đã mua xong rồi.”
“Ừ.”
“Bây giờ tình hình của ngài không thích hợp với những chuyến đi dài, ngài chắc chắn rằng mình sẽ đi sao?”
“Nếu không xuất phát, qua một khoảng thời gian, đến sức rời đi tôi còn không có nữa.”
“Có nghiêm trọng như vậy không? Không bằng để Ngọc Diệp và Bé Lớn điều dưỡng thân thể giúp ngài trước rồi nói tiếp…”
“Không cần nói nhiều, tình hình của tôi tự tôi hiểu rõ nhất. Đưa vé máy bay cho tôi đi, tôi tự mình đi. Cậu đi theo tôi sẽ thu hút sự chú ý, tôi vẫn thích khiêm tốn một chút.”
Thời Văn Nghĩa biết lời khuyên của mình vô ích, đành phải lấy vé máy bay ra, đưa vào trong tay Công Tôn Thanh.
Bà ấy liếc nhìn vé máy bay, sau khi nhận lấy, đột nhiên lại dặn dò nói.
“Đứa trẻ Ngọc Diệp đó, khẳng định không yên tâm tôi, để nó cho rằng tôi đang đóng cửa trong này đi, đừng nói cho con bé biết chuyện tôi rời khỏi.
“Vâng.”
“Có thể tôi vẫn còn quay lại, đến lúc đó lại mang một vài đồ cổ tốt tới cho con bé.”
“Vậy thì xin cảm ơn Lão tổ tông trước.”
“À, bây giờ tôi muốn quở trách cậu cũng không còn sức nữa rồi.”
Công Tôn Thanh không có bận tâm đ ến cách xưng hô của Thời Văn Uyển nữa, lấy vé máy bay và hộ chiếu, hình như rời đi mà không mang theo bất kỳ hành lý nào.
… Gần đây, Phong Thần Nam đang bận rộn chuẩn bị cho tiệc đính hôn với Thời Ngọc Diệp.
Tất cả các phương tiện truyền thông lớn đều đang nói về chủ đề này, sau khi Mẫn Tuyết Nguyệt nghe nói, thì đã đến thăm hỏi đầu tiên.
“Tớ nói các cậu đã thành vợ chồng lâu rồi, còn làm tiệc đính hôn gì nữa? Trực tiếp làm đám cưới được rồi.”
Thời Ngọc Diệp đành chịu mỉm cười.
“Thần Nam nói, tất cả nghi lễ đều phải có, không được thiếu dù chỉ một cái.”