Chương 261: Nhà mẹ Ngọc Diệp.
Mọi người vừa nghe vậy liền đồng loạt yên lặng.
Cơ Tưởng Thừa quả thực là đang khoe khoang thẳng lợi của mình.
Trước kia là đặt bằng chứng Tô Cẩm Tú phạm tội vào hộp rồi giao cho bọn họ, hiện giờ lại cho người vào nhà giam giết người rồi đưa bức thư này đến tay bọn họ.
Rõ ràng là ông ta đang muốn tuyên bố với mọi người rằng nếu ông ta muốn gi3t chết ai đó thì sẽ có cả đống cách để giết người đó Lúc này, Thời Văn Nghĩa bỗng nhiên lại mở ‘Thần Nam, con theo ta vào thư phòng nói Phong Thần Nam theo ông ấy vào thư phòng, để Thời Ngọc Diệp và đám nhỏ ở lại phòng khách.
“Mẹ, sao ông ngoại lại không cho chúng ta nghe với ạ?”
Đừng nói là đám nhỏ, ngay đến cả bản thân Thời Ngọc Diệp cũng tò mò chết đi được ấy chứ.
“Có lẽ là… Bí mật giữa những người đàn ông”
“Vậy sao lại không dẫn bọn con vào theo?”
“Tỉnh lại đi, các con không phải là đàn ông mà là con trai”
Các bé cưng: Lại bị xúc phạm rồi.
Trong thư phòng.
Phong Thần Nam biết rõ Thời Văn Nghĩa gọi riêng mình anh qua đây là vì chuyện của Cơ Tưởng Thừa.
“Ba, mục tiêu của Cơ Tưởng Thừa rốt cuộc là bọn con hay là ba ạ?”
Thời Văn Nghĩa cười khổ, nói: “Có lẽ là tất cả chúng ta”
“Con không hiểu, tại sao lại kéo theo nhiều người đến vậy? Đến giờ con vẫn không hiểu rõ được rốt cuộc con có hiềm khích gì với ông ta nữa”
“Đây cũng là lý do ta gọi con vào đây”
Thời Văn Nghĩa thở dài.
Dường như gần đây ông đã thở dài hết cho phần đời của mình rồi.
“Con về nhà hỏi thử xem có phải là nhà con có hiềm khích gì với Cơ Tưởng Thừa hay không.
Con người này ấy à, đầu óc đã đặc biệt thông minh, ngay đến cả thù dai cũng hơn hẳn người khác”
“Trước đây ba từng làm ông ta mích lòng chuyện gì ạ?”
Thời Văn Nghĩa mím môi, ông ấy do dự một hồi rồi mới quyết định nói ra.
“Trước kia cậu ta là học trò của mẹ vợ con”
“Học trò?”
“Đúng vậy. Lúc còn sống, mẹ vợ con vừa là một bác sĩ, cũng là một giáo sư ngành y của mấy trường đại học bên châu Âu, còn Cơ Tưởng Thừa chính là học trò tâm đắc của Thiện Cầm. Bà ấy đã dạy cho cậu ta rất nhiều điều, còn truyền lại cho cậu ta cả bí tịch của gia tộc Công Tôn..”
Phong Thần Nam hơi nhướng mày.
“Gia tộc Công Tôn?”
“Gia tộc Công Tôn chính là gia tộc của mẹ vợ con, bọn họ vì để mai danh ẩn tích cho nên đã đổi †ên họ, ở ngoài mẹ vợ con có lấy tên là Lương Thiện Cầm nhưng thực ra bà ấy vốn tên là Công Tôn Cầm”
Thời Văn Nghĩa giải thích điềm nhiên như không, nhưng sau khi nói xong lại không khỏi có sửng sốt trước vẻ mặt ngạc nhiên của Phong Thần Nam.
“Không phải chứ? Con không biết chuyện này sao? Chẳng lẽ không phải là vì chuyện này mà con mới nhìn trúng Ngọc Diệp nhà chúng ta sao?”
“Ngọc Diệp chưa từng nói với con chuyện này, con là thật lòng thật dạ yêu cô ấy”
“Chậc chậc, con thế là không được rồi con à”
Đối với một người đàn ông mà nói thì bị một người đàn ông khác nói bản thân mình không được chính là sỉ nhục cực độ.
Thời Văn Nghĩa nghĩ một hồi rồi lại nói “Con bé không nói với con cũng là chuyện thường tình. Con bé cùng bé lớn đã tiếp nhận truyền thừa của gia tộc Công Tôn nên đã thề là không thể thừa nhận thân phận của mình với bên ngoài, cho dù là người thân cũng không được, bằng không sẽ xảy ra chuyện”
Phong Thần Nam cảm thấy vô cùng bất ngờ.
“Vậy chuyện cô ấy công khai phương thuốc luyện chế thuốc bí mật chẳng phải là đồng nghĩa với việc lộ rõ thân phận rồi sao?”
“Chuyện này thì có là gì, ngay cả con cũng không nhìn ra được nhà mẹ con bé là gia tộc Công Tôn không phải sao?”
Phong Thần Nam lặng im không lên tiếng.
Anh quả thực là không ngờ tới được, trước đây anh còn cho rằng Thời Ngọc Diệp chỉ là theo người của gia tộc Công Tôn bái sư học nghệ mà thôi.
Xem ra là anh cũng có lúc ngớ ngẩn đây mà.
“Vậy giữa Cơ Tưởng Thừa có hiềm khích gì với ba và mẹ vợ ạ?”
Chỉ thấy trở lại chủ đề này, giọng điệu bình thản của Thời Văn Nghĩa liền xen thêm vài phần tự hào, ông ấy nói: “Ta đã cướp được người con gái mà cậu ta thích đến tay nên cậu ta đương nhiên là hận ta rồi”
Vậy mà lại là bởi lý do này.
“Haiz, cho nên con cũng đừng có nhàn rỗi ở đó nữa, về nhà hỏi thử xem có manh mối gì không, nói không chừng ba con cũng từng là tình địch với cậu ta ấy chứ?”
Phong Thần Nam vừa nghĩ đến dáng vẻ lớn giọng của mẹ mình, khóe miệng liên hơi co giật Hồi lâu sau, anh mới khẽ “dạ” một tiếng “Để con tìm thời gian về nhà tra thử xem sao”
Phía bên kia.
Trên tầng cao nhất của tỏa nhà.
Cơ Tưởng Thừa đặc biệt thích đứng trước cửa sổ sát đất, ông ta vừa nghịch nhắn ngọc trên tay vừa ngắm nhìn cảnh đường phố bên ngoài “Ông chủ, bên kia đưa tin Tô Cẩm Tú đã bị xử lýrồi ạ”
Trợ lý nam đứng sau ông ta lên tiếp báo cáo.
Ông ta chỉ thản nhiên đáp lại một tiếng “Làm tốt lắm”
Mấy nhiệm vụ trước đó đều đã thất bại, giờ rốt cuộc cũng không thất thủ rồi.
Tâm tình ông ta rất tốt.
‘Đã gửi thư đến tận tay bọn họ rồi chứ?”
“Rồi a”
“Vậy là được.”
Trợ lý nghe ra được tâm tình ông chủ rất tốt.
“Ông chủ còn muốn đưa ra nhiệm vụ tiếp theo chứ “Không cần, đợi kết quả thực nghiệm bên phía Lệnh Hồ Hải rồi nói sau. Giờ cũng chưa vội, để bọn họ thở một hơi cái đã”
“Trước mắt, kết quả thực nghiệm bên phía Lệnh Hồ Hải dường như cũng không được lý tưởng cho lắm, nhố có thất bại thì phải làm sao am”
Lời của trợ lý cũng không ảnh hưởng đến tâm tình tốt đẹp của Cơ Tưởng Thừa.
Chỉ thấy ông ta xoay người lại, cười cười không sao cả.
“Thất bại thì thất bại, dù sao thì ngay từ đầy tôi cũng đã không hy vọng gì ở cái tên ngu ngốc.
Lệnh Hải Hồ kia rồi, kêu hẳn ta qua đó làm đối tượng thực nghiệm chẳng qua cũng chỉ là trừng phạt hắn ta mà thôi”
Lúc này trợ lý mới tỉnh ngộ.
Quả nhiên là tâm tư của ông chủ không dễ đoán mà “Ông chủ còn chuyện gì cần căn dặn không ạ”
“Có” Cơ Tưởng Thừa hơi ngừng lại: “Cậu cho người đi xem thử tình hình đến lớp gần đây của sáu đứa con trai nhà Phong Thần Nam đi, chỉ theo dõi điều tra, không cần ra tay.”
“Vâng, tôi sẽ đi sắp xếp”
Tô Cẩm Tú chết trong ngục chính là tin tức cuối cùng dấy lên sóng gió trên mạng.
Mọi người đều vô cùng vui mừng khi nghe được tin tức tử vong này, “Thực khiến người ta mừng rơn mài Cuối cùng cũng đã diệt trừ tận gốc được khối u ác tính của xã hội này rồi! Tôi vui vẻ quá đi!”
“Trước giờ chưa từng thấy ai chết lại khiến tôi vui vẻ như vậy, tuy là như vậy khiến tôi lộ vẻ vô.
cùng ác độc, nhưng có sao nói đấy, Tô Cấm Tú đáng ch “Tôi vẫn khóc đấy, trước kia đã từng là fan của Tô Cẩm Tú, tuy là sau đó đã trở thành anti-fan nhưng giờ tâm tình tôi vẫn phức tạp lắm đây…
“Thấy một bài đăng tràn ngập âm mưu nói đây là do Thời Ngọc Diệp cùng Phong Thần Nam âm thầm động tay động chân? Tui đây cười chết mất! Có cần nói mò thêm chút nữa không hả, Tô Cẩm Tú người ta rõ ràng là bị trời phạt cơ mà!
Ha ha ha.. “Không biết là mọi người cảm thấy thế nào, dù sao thì tôi đây vừa biết được tin này đã đi mua ngay một cốc trà sữa về ăn mừng một phen rồi đấy [Mặt chó]’ Lúc chị Văn thấy tin tức này ở công ty vẫn không nhịn được rơi lệ.
“Quả nhiên là lòng người bạc bẽo..’ Một ngôi sao nữ ra mắt với vị trí chủ đạo, ngôi sao từng vang danh khắp cả nước trở thành tội phạm mà cư dân mạng đều muốn giết, đến lúc này đây, mọi người còn đều đang chúc mừng vì cái chết của cô ấy.
“Chị Văn, chị cũng đừng đau lòng quá, Cẩm Tú đến bước đường ngày hôm nay cũng đều do cô ta gieo gió gặt bão mà..”
Trợ lý ở bên an ủi cô ta nhưng cũng chẳng tỏ ra thương tiếc chút nào.
Người đồng nghiệp này chính là trợ lý trước kia vẫn thường theo bên cạnh Tô Cẩm Tú, đã từng bị không ít uất ức cùng nhục mà từ Tô Cẩm Tú nên vốn cũng đã chẳng có ấn tượng gì tốt với cô 1a.
Giờ biết được Tô Cẩm Tú bồng chết bất đắc kỳ tử trong tù, tâm tỉnh cô ấy cũng vui vẻ hệ như phần lớn cư dân mạng khác.
“Cô tuyệt đối không thể nói những lời như vậy trước mặt những người khác, có nghe thấy hay không?” Chị Văn lập tức dạy bảo cô ấy một chặp: “Cẩm Tú đã đi rồi, nhưng công ty chúng ta chỉ mới vừa cất bước nên tuyệt đối không thể có bất kỳ vết nhơ nào”
Trợ lý lè lưỡi: “Dạ, em biết rồi ạ”
“Còn có, cô đăng bài lên Facebook, coi như là công ty chúng ta tỏ lòng tưởng nhớ Tô Cẩm Tú đi”