Chương 254: Ép cô ta nhận tội
Tô Cẩm Tú thở d ốc.
Gô ta không hiểu nổi vì sao mỗi lần muốn đối phó với Thời Ngọc Diệp lại khó như lên trời vậy?
Lễ nào là vì chỗ dựa của cô ta đã lớn tới mức không thể chống lại được?
Tô Cấm Tú không tin vào thứ gọi là may mắn.
Cô ta chỉ biết một khi cô ta muốn làm gì thì ngay cả ông trời cũng không thể thay đổi được, ngay cả việc lấy mạng Thời Ngọc Diệp.
“Con gái, con nghiêm túc đấy à?”
“Đúng vậy. Nếu đã không có ai tình nguyện làm thay con chuyện này thì con sẽ đích thân ra tay”
“Nhưng mà..”
“Nếu như ba không dám, vậy thì để con tự mình đi.”
Tô Cẩm Tú quay đầu nhìn về phía bình lưu huỳnh ở trên bàn đã bảo ba chuẩn bị trước, lại một lần nữa lộ ra ánh mắt dữ tợn hung ác.
Đã không thể nào phanh lại trước bờ vực nữa rồi.
“Hay là để ba làm đi”
Ông ta thấy chết mà không sợ nói Con gái thành ra dáng vẻ như bây giờ, chính là do ông ta nuông chiều quá mức, với tư cách là một người cha, ông ta phải có trách nhiệm gánh vác hậu quả thay cho con gái Tô Cẩm Tú không hề cảm động vì ba mình đồng ý làm chuyện này mà ngược lại còn lộ ra ánh mắt không tin tưởng.
“Không, để con làm”
Ba cô ta đã để cô ta thất vọng rất nhiều lần rồi.
Bây giờ cô ta cảm thấy nếu ba nhúng tay vào chỉ kéo chân cô ta lại phía sau. Chỉ khi cô ta tự mình ra tay thì mọi chuyện mới có kết quả như cô †a mong muốn.
Thế nhưng ba cô ta vẫn không đồng ý.
“Loại chuyện khiến hai tay nhuốm đầy máu tươi này vẫn là để ba làm thì hơn”
Ông Tô kiên quyết không thôi Hoặc là không làm, hoặc là làm đến cùng.
Nếu đã quyết định đối phó với Thời Ngọc Diệp thì phải làm chuyện này tới cùng.
“Trong lòng ba, con mãi mãi trong sạch, là một cô gái ai gặp cũng yêu thích. Ba không cho phép bất kỳ ai nằm được điểm yếu của con, dồn con vào chỗ chết.”
Không khí trở nên căng thẳng.
Ông ta đưa ra một quyết định vô cùng quan trọng.
Vốn dĩ Tô Cẩm Tú muốn từ chối, nhưng đột nhiên điện trong phòng vụt tắt, cả phòng tối đen như mực.
“Ba!”
‘Tô Cẩm Tú giật mình gọi một tiếng.
Ông Tô cũng kinh ngạc, vội vàng kéo Tô Cẩm Tú tới gần mình, ôm cô ta vào lòng.
“Cúp điện thôi, không sao đâu: Còn tưởng rằng chỉ là mất điện, nhưng lúc này tỉ vi đột nhiên vụt sáng.
“Ba, đây… đây là chuyện gì chứ? Sao tỉ vi đột nhiên lại bật lên?”
Sắc mặt Tô Cẩm Tú lúc trắng lúc xanh Ánh mắt vừa rồi tràn đầy hung ác, lúc này đã hoàn toàn biến mất, trở nên sợ hãi, run bần bật trong lòng ba mình Lúc này, trông cô ta như một con thỏ hoàn Toàn vô hại.
“Không có chuyện gì đầu, đừng lo lắng, chắc.
chẩn là điện có vấn đề rồi, không thể nào là ma quỷ làm loạn được”
Ngoài miệng thì ông Tô an ủi con gái, nhưng thật ra đôi chân ông ta cũng không ngừng run rẩy, bàn tay lạnh băng ôm lấy tấm lưng Tô Cẩm Tú, Không biết là trùng hợp hay cố tình, khi ông ta vừa nói xong câu đó thì ánh đèn trong phòng bỗng nhiên ánh đèn trong phòng trở nên lập lòe!
Ngay cả máy lạnh cũng phát ra tiếng mở tanh tách!
“Là ai! Ai đang giả thần giả quỷ đó!”
Ông Tô hét lên một tiếng.
Không hề có ai đáp lại.
Cùng lúc đó, màn hình tỉ vi hiện lên hình ảnh.
Hai người đồng thời quay đầu lại Bên trong màn hình là hình ảnh một chàng trai năm trên mặt đất với vẻ mặt tuyệt vọng, Đồng tử Tô Cẩm Tú chợt run lên, huyệt thái dương như bị hàng ngàn cây kim đâm vào, đau đón tột cùng Sao thế? Cẩm Tú? Lại đau đầu sao?”
“Ba, đầu con đau quá!” Cô ta giơ tay ôm lấy đầu, lỗ tai vang lên những tiếng ù ù không thôi.
“Đừng nhìn vào màn hình tỉ vi, mau nhắm mắt lại”
Ông Tô vừa nói xong thì tu vi lại bắt đầu truyền tin, giọng nói tuyệt vọng của chàng trai trong tỉ vi vang lên.
“Cẩm Tú, cô…”
“Xin lỗi Vinh Sở Triết, bây giờ tôi không còn lựa chọn nào nữa! Nếu anh chết ở dưới hoàng tuyền, trong lòng có uất có hận thì trách anh ta, đừng trách tôi! Là anh ta ép tôi làm như vậy!”
Ông Tô khiếp sợ quay đầu nhìn về phía Giọng nói quen thuộc này, ông ta không thể nào không nhận ra.
Chính là giọng nói của con gái bảo bối của ông ta! Tô Cẩm Tú ngẩng đầu lên, nhìn vào màn hình †ỉ vị, vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ, sắc mặt lại càng thêm trắng bệch.
“Chuyện này, chuyện này không thể nào… sao có thể như vậy chứ!”
Bên trong tỉ vi, tuy răng không thể nhìn thấy dáng vẻ Tô Cẩm Tú, nhưng giọng nói tuyệt đối không thể nào nhầm được.
Lúc này ông Tô đã nghe được Tô Cẩm Tú gọi tên đối phương bên trong màn hình ti vi.
Vinh Sở Triết.
Là con trai của nhà họ Vinh?
Trong lúc Tô Cẩm Tú còn đang sửng sốt lại, nhìn màn hình tỉ vi lại nhớ tới hình ảnh xung đột ngày hôm đó “Tại sao lại như vậy? Không thể nào là con, rõ ràng người lúc đó con nhìn thấy là..”
Rõ ràng là Thời Ngọc Diệp!
Nhớ lại lần đó, rõ ràng cô ta nhìn thấy Thời Ngọc Diệp ra tay hạ độc Vinh Sở Triết!
Cô ta cúi đầu, che lại huyệt thái dương, đầu óc như muốn nổ tung.
Hàng loạt các tin tức phức tạp không ngừng chồng chéo lên nhau!
Ông Tô nhìn chăm chăm vào hình ảnh trên tỉ Ví, Tuy rằng thoạt nhìn video có vẻ rất kỳ quái nhưng lại hoàn toàn không giống như là Tô Cẩm Tú cầm máy quay, dù vậy nhưng tất cả hình ảnh lại rất chân thật.
Hình ảnh cuối cùng ông ta nhìn thấy là chàng trai kia bị người ta tàn nhẫn đẩy xuống vách đá, máu me đầy người.
“Cẩm Tú con..”
Ông Tô nhìn Tô Cẩm Tú với vẻ không thể tin nổi Ông từng cho rằng con gái bảo bối của mình rất hiền lành vô hại, thế nhưng lại tự mình đẩy người khác xuống vách đá, mãi cho tới khi video.
kết thúc, ông ta vẫn không thể nào chấp nhận nổi chuyện này là sự thật.
“Sao con lại có thể làm ra chuyện như vậy chứ?”
‘Vốn dĩ ông ta còn tưởng rằng Tô Cẩm Tú chỉ vì chấp niệm và thù hận nên mới muốn ra tay gi3t chết Thời Ngọc Diệp, ông ta cũng cho rằng chỉ cần mình ra tay giúp con gái giệt trừ người phụ nữ kia thì con gái có thể trở lại cuộc sống bình thường, sống những ngày vui vẻ, thoải mái.
Nhưng hiện giờ xem ra không phải như vậy.
Hóa ra loại chuyện giết người này, cô ta đã làm tồi Mà còn không phải là Vẻ mặt Tô Cẩm Tú kinh hoàng, sợ hãi.
Lớn đến từng này, đây là lần đầu tiên cô ta thấy ba nhìn mình bằng ánh mắt thất vọng như vậy, Đột nhiên trong đầu lại hiện lên vô số người cũng nhìn cô ta bằng ánh mắt lạnh lùng như vậy khiến cô ta rùng mình.
Fan hâm mộ.
Phong Thần Nam.
Thời Ngọc Diệp.
Còn có Vinh Sở Triết.
“Không, chuyện không phải như vậy đâu.
Chuyện tới nước này, con vẫn còn muốn gạt ba sao?”
Tâm trạng phức tạp hiện giờ của ông ta đã không thể dùng từ bi thương và thất vọng để hình dung nữa rồi Nói cho cùng cũng đều do ông ta dung túng nên mới có kết quả thế này!
“Cẩm Tú ơi là Cẩm Tú, con thành thật nói cho.
ba biết, rốt cuộc là ai dạy con làm loại chuyện này?”
“Ba, con không biết chuyện này, từ trước đến giờ con đều không nhớ… nhất định là có người vu khống cho con!”
Tô Cẩm Tú bất lực ch ảy nước mắt, không biết là bởi vì cơn đau đầu hay là vì nhất thời không thể tiếp nhận nổi chuyện mình chính là người giết Vinh Sở Triết.
“Con cũng không biết tại sao, ngày hôm đó anh ta hẹn con ra ngày nhưng lại gặp được một người đàn ông rất đáng sợ, Anh ta nói bọn con biết được bí mật không nên biết, ép con lựa chọn, hoặc là giết anh ta hoặc là cùng chết. Con bị ép, sau khi con tỉnh lại thì con không nhớ gì nữ: Cho nên anh ta thật sự bị con giết sao?”
Ông Tô vô cùng đau lòng nhìn con gái.
Tô Cẩm Tú vẫn không ngừng rơi nước mắt.
“Ba, ba phải tin con, con thật sự không cố ý, là người đàn ông đó ép con giết, con không còn lựa chọn nào khácf “Vậy Thời Ngọc Diệp thì sao? Không có ai ép con, sao con cứ nhất quyết muốn lấy mạng cô ta?”
“Đó là cô ta ép con thành ra như bây giờ!
Người phụ nữ đó, đáng lẽ ra co ta phải chết trong vụ hỏa hoạn nhưng lại vẫn sống đến giờ. Nếu không phải do cô ta thì con cũng sẽ không hợp tác lần nữa với Lệnh Hồ Hải, càng không bị bắt đi… cổ trùng, bọn họ bắt sâu bỏ vào trong bụng con, bắt con mỗi ngày phải ngủ cùng một người đàn ông khác nhau, tra tấn con.”
Tô Cẩm Tú vừa nói vừa thở d ốc, hàng loạt ký ức không ngừng hiện ra trong đầu.
Phụt!
Cô ta kêu lên một tiếng thảm thiết sau đó phun ra một ngụm máu tươi rồi hôn mê bất tỉnh.