Sát Vương

Chương 93: Binh sĩ ngự lâm quân




Đường Tiêu xác thực rất hoang mang với vấn đề này, ở kiếp trước, tất cả binh sĩ sau khi trải qua huấn luyện, năng lực không cách biệt nhiều. Còn ở kiếp này, là thế giới cường giả, nếu tu vi võ học cách biệt mấy bậc, một người có thể chống lại mười mấy người. Giống như Phương Kích, trên chiến trường đoán chừng lấy một địch ngàn người cũng không thành vấn đề, nhưng hiện tại lại phải huấn luyện nhiều binh sĩ như vậy để đóng giữ các nơi.

Phương Kích cảm thấy có chút kỳ quái với vấn đề này của Đường Tiêu, từ một số phương diện nào đó mà nói, phương diện tri thức của Đường Tiêu tương đối uyên bác, nhưng ở một số phương diện khác lại có vẻ hoàn toàn không biết gì cả. Đương nhiên, nếu như Phương Kích biết rõ Đường Tiêu là người xuyên việt, hắn sẽ không có những nghi hoặc như vậy.

- Vấn đề này của ngươi, qua vài ngày khi ta cho các ngươi tiến hành diễn luyện trận hình, ngươi ắt sẽ minh bạch, nhưng …hiện tại nói với ngươi cũng không sao….

Phương Kích đứng dậy, chỉ về hướng những binh sĩ ngự lâm quân:

- Một binh sĩ chiến đấu đơn độc, tu vi võ học rất thấp, hộ thể cương khí rất yếu, khi đối mặt với một gã cường giả Địa Nguyên, một ngón tay của cường giả Địa Nguyên cũng có thể giết chết hắn, nhưng một đội binh sĩ, mấy trăm binh sĩ, ngàn vạn binh sĩ, sau khi trải qua diễn luyện trận hình, chân khí trong cơ thể bọn hắn sẽ ngưng tụ lại một chỗ, hình thành chiến cương ngoài trận hình.

- Dưới phòng hộ của chiến cương, một gã cường giả Địa Nguyên phát ra Đại Thủ Ấn mang tính hủy diệt, muốn phát ra công kích với binh sĩ lập trận hình, đầu tiên phải phá hư chiến cương bên ngoài trận hình mới được. Chiến cương do binh sĩ được huấn luyện nghiêm chỉnh tạo thành, cho dù các binh sĩ trong đó có tu vi võ học rất thấp, nhưng cường độ phòng hộ của chiến cương cũng sẽ vượt xa binh sĩ chưa được huấn luyện.

- Một gã cường giả Địa Nguyên, muốn giết chết mười tên võ giả Nhân Nguyên rất dễ dàng, nhưng nếu như mười tên võ giả Nhân Nguyên này thông qua huấn luyện trường kỳ kết thành trận hình, chiêu số võ học cường đại của võ giả Địa Nguyên này rất có thể không phá được chiến cương của bọn hắn, chứ đừng nói đến giết chết bọn hắn. Lúc này, binh lính bình thường từ trên mặt đất tiến hành công kích với binh sĩ kết thành trận hình, ngược lại còn hữu hiệu hơn công kích mang tính hủy diệt của võ đạo cường giả.

- Nhìn từ ý nghĩa thực chiến của quân đội, võ đạo cường giả và binh sĩ được huấn luyện nghiêm chỉnh tạo thành trận hình ai cũng có sở trường riêng, chiến cương của trận hình binh sĩ tuy phòng hộ rất cường hãn, thậm chí cao hơn một võ đạo cường giả, nhưng tính di động và tính công kích lại cách xa võ đạo cường giả.

- Thì ra là thế......

Đường Tiêu khẽ gật đầu:

- Bởi vì sự tồn tại của chiến cương, cho nên một gã cường giả có võ học tu vi rất cao, khi đối mặt vói số lượng lớn binh sĩ được huấn luyện nghiêm túc trên chiến trường, cưỡng ép công kích cũng không thể chiếm được tiện nghi gì cả.

- Không chỉ như vậy….

Phương Kích nói tiếp:

- Binh lính bình thường còn có thể điều khiển Thần Minh nỗ xa, Thần Minh chiến xa trong trận hình. Ngươi nghĩ xem, mấy trăm mấy ngàn chiếc Thần Minh nỗ xa đồng loạt bắn ra, dù có bao nhiêu võ đạo cường giả cũng đừng mơ tưởng tới gần!

- Mặt khác, một gã võ đạo cường giả, cho dù võ học tu vi cá nhân rất cao, nhưng không có kinh nghiệm chỉ huy chiến trường, chiến đấu đồng dạng sẽ tan tác. Chiến tranh không chỉ so về năng lực cá nhân của võ tướng, mà nhiều hơn là tài năng chỉ huy và mưu lược của võ tướng, võ học tu vi của cá nhân võ tướng trên chiến trường đương nhiên có thể phát ra tác dụng thêu hoa dệt gấm, nhưng lại không cách nào nắm giữ thắng bại của một cuộc chiến tranh!

Phương Kích cuối cùng tổng kết lại:

- Căn cứ vào các địch nhân khác nhau, địa hình thời tiết khác nhau, mà định ra phương án giao đấu khác nhau, để cho võ đạo cường giả và trận hình binh sĩ đều có thể phát huy sở trưởng, khắc chế địch nhân khắp nơi, mới là chuyện một gã thống soái nên suy nghĩ.

- Đúng, xác thực là đạo lý này.

Đường Tiêu thoáng chốc như mở mang đầu óc.

- Đường công tử có nghi vấn gì xin cứ tự nhiên hỏi ta, vài ngày nữa khi diễn luyện trận hình chiến cương, ta sẽ giao cho ngươi một đội binh sĩ, cho ngươi tự mình chỉ huy cảm thụ một chút.

Phương Kích càng cảm thấy thích thú, đem những kinh nghiêm tâm đắc hắn thu thập được trong lúc luyện binh, hành quân những năm qua nói cho Đường Tiêu biết, hai người càng trò chuyện càng cảm thấy tâm đầu ý hợp.

......

Trong mấy ngày này, Nhật Nguyệt Luân Hồi kiếm của Đường Tiêu cũng có chút thành tựu, hắn hiện tại đã có thể huyễn hóa ra một đạo kiếm cương màu xanh rất nhỏ trước ngón tay, trong nháy mắt có thể đục thủng một hòn đá. Lực xuyên thấu của một kích này, rõ ràng mạnh hơn rất nhiều uy lực của Đạn Chỉ thần công sử dụng lúc trước.

Khi Đường Tiêu tập luyện, thường thường sau khi huyễn hóa ra kiếm cương, lập tức bắn ra một hòn đá nhỏ đi theo, giả tưởng nó thành một viên lôi chấn tử, trong lòng niệm đọc khiến nó nổ tung khi thời cơ thích hợp. Nguồn tại http://Truyện FULL

Đường Tiêu tin tưởng, tuyệt kỹ này của hắn một khi có thành tựu, khẳng định có thể một kích giết địch, làm thay đổi cục diện chiến đấu trong thực chiến với người khác.

......

Chiều nay, sau khi ngư dân phụ trách đưa đồ ăn tối đến cho doanh địa huấn luyện quân sự trong cảng cá mang đồ đến, theo thường lệ cũng đem tới một số thư tín từ Đài Kinh thành.

Trong bốn gã binh sĩ ngự lâm quân phụ trách huấn luyện Đường Tiêu, binh sĩ tên là Trương Bảo bất ngờ nhận được một bọc hàng, sau khi mở bọc hàng ra, phát hiện bên trong có một phong thơ, sau khi đọc xong nội dung bên trong, Trương Bảo liền giật mình kinh hãi.

Bọc hàng này là Lý Ngạn tìm người kêu ngư dân mang hàng đưa đến, trong thư viết rõ, hơn mười người nhà của Trương Bảo đều đã bị bắt cóc, nếu như Trương Bảo muốn người nhà còn sống, nhất định phải giết chết Đường Tiêu. Sau đó còn đưa ra một số đề nghị làm thế nào giết chết Đường Tiêu.

Nếu Trương Bảo không phục tùng mệnh lệnh, người nhà của hắn sẽ bị giết chết, nữ nhân trong nhà còn có thể bị cưỡng hiếp, thậm chí là luân phiên cưỡng hiếp, nếu hắn giết chết Đường Tiêu theo yêu cầu trong phong thư, người nhà của hắn không chỉ không có việc gì, mà hắn còn có thể nhận được một phần thưởng rất hậu hĩnh.

Trên thực tế, trong bao thư ngoại trừ mười mấy món tín vật của người nhà Trương Bảo, còn có một trung đĩnh kim nguyên bảo. Ở Đại Minh triều mỗi tiểu đĩnh kim nguyên bảo, chính là một trăm lượng bạc, còn trung đĩnh kim nguyên bảo, giá trị đạt đến năm trăm lượng bạc!