Sát Vương

Chương 485: Giết Lạc Phong




- Biết rõ điện quang này của ta có lai lịch gì không, hồn thi của ngươi dám tấn công sao?

Lạc Phong quát to một tiếng sau đó hai đạo quang ảnh màu vàng cháy mạnh, đâm thẳng vào luồng khói độc của ngũ độc hồn thi.

Hai hồn thi bị điện quang tập kích trong nháy mắt không có lực hồn thủ cứ như thế mà bị đánh chết, hiển nhiên lúc Lạc Phong phát ra điện quang màu vàng, đã có sự khắc chế mãnh liệt với hồn thi.

Đường Tiêu thấy cảnh tượng này thất sắc hắn không ngờ được điện quang màu vàng này lại lợi hại như thế.

Sắc mặt của Lại Vân trở nên sợ hãi mà nhìn Lạc phong hiển nhiên hắn không đấu lại.

- Được rồi bổn giáo chủ hôm nay không hơn thua với ngươi tiểu tử này cùng với thần đan đề cho ngươi.

Ngũ độc hồn thi của Lại Vân sau khi bị thuấn sát xong hắn trở nên mền nhũn nếu như không phải Lạc Phong ngăn ở ngoài cửa động thì hắn đã thoát ra ngoài.

- Xem ra ta nể mặt của ngũ độc thiên sư không làm khó dễ ngươi ngươi đi đi.

Lạc Phong mở một con đường cho hắn đi.

Lại Vân liếc nhìn Lạc Phong bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng lúc đi tới động khẩu bỗng nhiên Lại Vân hộc ra một cái gai nhọn màu đen đỏ như máu bắn về phía trước mặt của Lạc Phong.

Lạc Phong tựa hồ như đã sớm có phòng bị, tay quyền lập tức vung lên ngăn cản, đem cái gai nhọn đỏ như máu kia chặn lại.

- Huyết Ma thứ.

Lạc Phong vừa sợ vừa giận nhìn cái gai máu kia, một kích này ở trong dự liệu của hắn nhưng hiệu quả công kích cũng thật ngoài dự liệu, huyết ma thứ của Lại Vân đã tổn thất máu huyết trong hắn, Lạc Phong sau khi bị huyết ma thứ đánh tới thực lực cũng sẽ bị tổn thương.

- Rắc rắc.

Hai tiếng giòn tan vang lên ánh sáng màu lam lóe lên, một khối ngọc bội vỡ ra sau đó là một tiếng trầm đục tựa hồ là hộ thê cương khí đã bị khai mở, thanh âm thân thể bị đánh trúng.

- Không... không có khả năng.

Lại Vân nhìn cái ngực bị xuyên thấu của mình mà kinh hãi hiển nhiên hắn đã bị Lạc Phong dùng công pháp đánh chết.

Bờ môi của Lại Vân run rẩy vài cái nhưng sau đó cái gì cũng không nói được thân thể ngã xuống mặt đất thần hồn bay ra, lại bị một kiếm của Đường Tiêu bắn tới, sau đó linh phù thu hồn tinh của hắn vào trong linh khí.

Hồn tinh của cường giả Địa Nguyên đỉnh phong đối với thân thể của Đường Tiêu là một đồ vô cùng bổ ích, không chỉ hắn mà tiểu cửu cửu ở trong ý niệm cũng rất cần thứ này.

Lạc Phong trừng mắt nhìn Đường Tiêu nhưng cũng không mở miệng.

Lạc Phong lắc đầu không nói nhiều nữa cúi người tìm tòi trên người của Lại Vân một phen sau đó tìm một túi đồ, không thấy gì cả hắn mới nhìn Đường Tiêu mà nói.

- Lấy ra.

Lạc Phong đi tới vài bước quát nói với Đường Tiêu.

- Cái gì?

Đường Tiêu nheo mắt lại, vừa rồi lạc phong và Lại Vân đấu với nhau hắn còn kiêng kỵ hiện tại chỉ còn một mình Lạc Phong.

Đường Tiêu cảm thấy với thực lực của mình cho dù không thể chiến thắng Lạc Phong nhưng chạy trốn vẫn là điều nằm ở trong tầm tay hơn nữa công pháp chủ đạo của Lạc Phong đã bị Lan vương làm cho tổn hại rồi phải biết rằng Đường Tiêu thân là một hồn thiết dối với công pháp của hắn có phần kiêng kỵ.

Trên tay của Đường Tiêu còn có Thốn Mang mà Truy Biến cho loại Thốn Mang này là nghịch thiên cổ bảo một đòn có thể giết chết được Lạc Phong.

Tuy nhiên Thốn Mang này chỉ có thể sử dụng ba lượt, Đường Tiêu thật sự không muốn vì một gã cường giả Địa Nguyên đỉnh phong mà hao phí nó, dù sao tiến vào trong phong bạo thiên lô đa phần vẫn là cường giả Thiên Nguyên, tương lai tiến vào trong phong bạo thiên nhãn, vào trong bí cảnh truyền tống trận sẽ gặp nguy hiểm rất nhiều.

- Lấy thần đan ra.

Lạc Phong hung ác trừng mắt nhìn Đường Tiêu mà nói.

- Cho ngươi.

Đường Tiêu giơ tay lên một đạo bạch quang bắn về phía hắn, tuy nhiên đạo bạch quang này lúc tới gần Lạc Phong thì đột nhiên biến thành mười sợi dây xích bao vây quanh hắn.

Đây là do Đường Tiêu thừa dịp nói chuyện, đem mười long lân phù chỉ mà Vi Liên giao cho hắn biến thành.

- Xiềng xích thuật, hừ ngươi cho rằng có thể vây khốn lão phu sao?

Khuôn mặt của Lạc Phong lộ ra vẻ hung lệ bắt đầu khu trục xiềng xích quanh mình.

Đường Tiêu không hề do dự, lập tức niệm khẩu quyết hồ lô dừa xuất hiện một luồng gió cực lớn bắn về phía Lạc Phong, Lạc Phong đang giãy dụa nhìn hồ lô dừa này thì lộ ra vẻ ngưng trọng hiển nhiên hắn không ngờ Đường Tiêu lại có chiêu số quỷ dị như vậy.

Lạc Phong liền buông tha cho xiềng xích lập tức xuất ra một tiểu kính.

Hồ lô dừa sau khi chạm vào cự kính kia liền bị bắn ngược trở về, Đường Tiêu điều khiển hồ lô dừa va chạm mấy lần nhưng đều bị cự kính không tốn hao sức nào mà ngăn trở căn bản không làm bị thương Lạc Phong.

- Bảo kính này là do lão phu lấy từ trong phong bạo thiên lô, há có thể vỡ như vậy sao?

Lạc Phong lộ ra vẻ đắc ý mà nói.

Có thể gọi là pháp bảo thượng cổ cũng không thể tầm thường, cổ bảo cũng có hạ trung thượng phẩm tuyệt phẩm.

- Được rồi ngươi không giao thần đan lão phu thu thập ngươi.

Lạc Phong nheo mắt lại tuy Thương Nhai tử nói hắn bắt giữ Đường Tiêu nhưng hiện tại đã có thần đan hấp dẫn hắn quyết định giết Đường Tiêu lấy thần đan.

Dù sao Đường Tiêu cũng biết chuyện hắn giết Lại Vân một khi bị ngũ độc thiên sư biết được thì hắn sẽ có phiền toái lớn.

Tuy nhiên sau một lát lục quang ở trong hồ lô dừa đột nhiên bùng cháy mạnh mẽ, sau khi kịch liệt lay động, nó đã rời khỏi được trói buộc, hướng về phía Đường Tiêu mà trở về, hiển nhiên là Áo Bỉ lão ma ở bên trong đã phát lực.

- Hảo bảo bối.

Lạc phong lại dùng phong lôi kính thu về trong miệng niệm ra khẩu quyết sau đó một con chim lửa rít gào bay về phía Đường Tiêu mãnh liệt đánh tới.

Đường Tiêu trong tay đã có sẵn Thốn mang nhưng thủy chung không phát động, hắn lại một lần nữa tế ra hồ lô dừa, giơ cao lơ lửng trên người của hắn nhào về phía con chim lửa kia.

Hồ lô dừa cường đại hấp đi một bộ phận năng lượng của chim lửa nhưng đúng lúc chim lửa toàn lực lui về phía sau thì nó muốn giãy dụa ra khỏi hồ lô dừa.

- A..

Lạc Phong kinh dị nhìn màn này, trong mắt vẻ tham lam càng nhiều hiển nhiên hắn không ngờ rằng hồ lô dừa lạnh cường hãn như thế.

Lạc Phong cố gắng trấn định hắn không hề hoang mang mà niệm ra khẩu quyết, Đường Tiêu cũng không yếu thế cũng niệm ra khẩu quyết, dùng hấp lực của hồ lô dừa đánh về phía hỏa cầu kia.

Với tu vi của Lạc Phong, long lân phù chỉ của Đường Tiêu cũng không uy hiếp được gì với hắn.

Tuy nhiên chính bởi vì vậy mà con chim lửa kia xâm nhập vào hồ lô dừa cũng càng sâu một lát sau đã không cách nào bứt ra được.