Sát Vương

Chương 481: Cấm chế




Ngân Từ Phong nữ mở miệng giải thích cho Đường Tiêu nghe, chỗ này phải cố kỵ một chút.

- Yêu thú cường đại mạnh như thế nào? Thực lực so với ta và ngươi thì sao?

Đường Tiêu hỏi Ngân Từ Phong nữ một tiếng. 

- Ít nhất cũng không kém thực lực của ta và huynh, cũng có một số yêu thú mạnh tới độ có thể chống lại võ giả Thiên Nguyên, loại yêu thú này nếu như trước kia ta không để vào mắt nhưng hiện tại thì khác, aizzz.

Ánh mắt của Ngân Từ Phong nữ nhìn chằm chằm về phía Vạn Niêm Kim quả kia mà nói. 

Đường Tiêu suy đoán, yêu thú thủ hộ kim quả này nhất định không bình thường cho nên mới khiến cho Ngân Từ Phong nữ phải kiêng kỵ như vậy.

- Nếu như có yêu thú ở gần đây hơn phân nửa dùng thuật độn thổ trốn ở bên trong, Đường Tiêu sau khiết đánh giá một phen, nói với Ngân Từ Phong nữ:

- Không bằng ta đi trước do thám, nếu như có yêu thú đột nhiên tập kích cần phải phối hợp tác chiến.

- Vậy thì ngươi phải cẩn thận rồi.

Khuôn mặt của Ngân Từ Phong nữ đỏ lên lui về phía sau hai bước, nàng đương nhiên phát hiện bất kể thực lực hay năng lực kháng đòn Đường Tiêu đều ở phía trên của nàng trong lòng vẫn có cảm giác áy náy.

Tuy nhiên là nàng đa tâm Đường Tiêu không hề có suy nghĩ này, nếu như đã thu Ngân Từ Phong nữ làm nữ nhân của mình hắn dĩ nhiên không thể để nàng đi mạo hiểm.

- Đợi một chút.

Đúng lúc Đường Tiêu chuẩn bị dòi xét, Ngân Từ Phong nữ nói với hắn:

- Sau khi đánh bại yêu thú này đừng vội hái kim quả, loại vạn niên kim quả này rất đặc biệt nhất định phải dùng công cụ chuyên dụng mới được.

- Ừ ta biết rồi.

Đường Tiêu gật nhẹ đầu rồi nói.

Một con quái thú thân thể cứng rắn xông ra, đánh về phía Đường Tiêu, Đường Tiêu bất động thah sắc vận dụng khẩu quyết một lần nữa Huyền Vũ kiếm trận xuất hiện, chém lên trên người quái thú bằng đá, từ trên người của quái thú chảy ra một chất lỏng, xem ra chính là huyết dịch của nó.

- Đây chẳng lẽ là vạn niên tinh dầu?

Đường Tiêu ngửi thấy mùi của quái thú đột nhiên nhớ ra điều gì đó. 

Lúc trước thứ này chính là thứ mà đại hoàng tử chu Kình mang đi để bắt Bách Thảo vương Bạc Hà.

- Ừ đây chính là hương vị của Vạn niên tinh dầu là tài liệu quan trọng để chế tạo con rối. 

Đường Tiêu cũng không để ý nữa thu hồi vạn niên tinh dầu sau đó cùng với Ngân Từ Phong nữ đi tới gần vạn niên kim quả.

- Vạn Niên kim quả này phải dùng công cụ pháp khí bằng bạc mà hái, nếu không sẽ bị hư thối trong chốc lát.

Ngân Từ Phong nữ nói xong tay rung lên, một thanh đao bằng bạc và một cái hộp nhỏ bằng bạc xuất hiện ở trong tay của nàng. 

Thanh đao của Ngân Từ Phong nữ lại lóe lên ngân quang, ngay lập tức lại rơi vào trong cái hộp sắt của nàng nàng liền đem giao cho Đường Tiêu. 

Đường Tiêu cũng không khách khí sau khi tiếp nhận cái hộp sắt xong hắn trực tiếp bỏ vào trong hồ lô dừa, mấy loại dược tài này vẫn nên để cho Áo Bỉ lão ma nghiên cứu thì tốt hơn.

Hai người bọn họ sau khi lấy được Vạn Niên Kim Hoa quả phi hành một lúc thì tới trước một ngọn tháp to lớn.

Đây là thần cấm chi tháp, nó tọa lạc tại một chỗ trên bình nguyên bốn phía không có công trình kiến trúc nào cả, cứ như vậy mà lẻ loi trơ trọi đứng ở nơi này trông có vẻ rất quỷ dị.

- Ngươi có biện pháp lên đỉnh tháp không?

Đường Tiêu hỏi Ngân Từ Phong nữ một câu. 

- Không có.

Ngân Từ Phong nữ dứt khoát lắc đầu.

- Vậy chúng ta nên làm sao?

- Chờ xem có thể có những người tới đây trong số bọn họ nhất định có cấm chế sư có thể giải trừ cấm chế của thần cấm chi tháp này.

Tuy Ngân Từ Phong nữ nói vậy nhưng Đường Tiêu vẫn đi vào trong thần cấm chi tháp dù sao cũng nhàn rỗi hắn nghiên cứu một hồi vẫn là chuyện nên làm.

- Tầng cấm chế thứ nhất cũng bình thường không khó khăn, tuy nhiên càng lên cao thì càng khó.

Ngân Từ Phong nữ thấy Đường Tiêu muốn nếm thử thì nói với hắn một tiếng. 

Đường Tiêu cẩn thận từng li từng tí tiến vào bỗng nhiên hơn hai mươi đạo kiếm cương dùng thế sét đánh không kịp bưng tai bắn tới phá hủy hộ thể cương khí của hắn để lại vài vết rách trên long lân.

Đường Tiêu vội vàng lui ra ngoài đại điện, chật vật mà lắc đầu may mà long lân của hắn đủ dày nếu không chỉ sợ đã bỏ mạng rồi.

- Cấm chê tầng thứ nhất này đã khó khăn.

Ngân Từ Phong nữ nghi hoặc dò xét Đường Tiêu nói với hắn một tiếng. 

Đúng lúc Đường Tiêu và Ngân Từ Phong nữ đang nói chuyện ở trước màn sáng cấm chế tới nơi này đột nhiên có mấy người xuất hiện xem tu vi thì đều là Địa Nguyên đỉnh phong hoặc là Thiên Nguyên lúc tới bên ngoài thần cấm chi tháp thấy Đường Tiêu đã tới từ trước ánh mắt bọn họ kỳ quái nhìn hắn.

Những người này lúc sắp đến đây Đường Tiêu đã thu Ngân Từ Phong nữ vào bên trong hai người cho dù đã thay đổi dung diện nhưng một số võ giả cao thâm vẫn có thể nhận ra. 

Ở trong đám người có một lão giả mặc áo bào thân thể run lên, phóng ra một thiếu niên nam tử từ trong thế giới ý niệm lão giả này rõ ràng là một võ giả Thiên Nguyên cấp.

Thiếu niên kia được hắn thả ra là một cấm chế sư, từ trên người lão giả đi ra đã thành lập nên một trận kỳ.

Một hồi lâu sau cấm chế sư đánh một đạo khẩu quyết vào trong đó. 

Thiếu niên sau khi đán liên tục cấm chế vào sáu trận kỳ thì đột nhiên nói:

- Lão tổ cấm chế đã thanh lý sạch sẽ rồi.

Lão giả kia vô thanh vô tức mà đi tới, sáu cái trận kỳ đứng vững những võ giả khác cũng nối đuôi nhau đi vòa bên trong, sáu cái trận kỳ không lớn, võ giả tiến vào có vẻ hơi chật, Đường Tiêu cũng theo bọn họ mà đi vào khu vực an toàn. 

- Tiểu hữu, các cấm chế phía sau liệu ngươi có giải khai được không, xem trình độ thì ngươi tối đa cũng chỉ là cấm chế sư cấp mười, liệu có thể mang chúng ta tới đỉnh tháp không?

Một trung niên phụ nhân có vài phần thùy mị nhìn thiếu niên kia bất mãn hỏi một câu, trung niên phụ nhân này cũng có tu vi Thiên Nguyên võ giả.

- Ngươi nếu như không muốn cùng đi với chúng ta thì cứ quay trở về ngoài điện mà chờ.

Lão giả mặc áo đạo bào năm màu lạnh lùng nói với trung niên phụ nhân một câu. 

Trung niên phụ nhân không lên tiếng trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc, trong ngữ khí nói chuyện của nàng có vẻ hơi dựa dẫm vào đối phương, lão giả mặc áo bào ngũ sắc này hẳn là nhân vật trong truyền thuyết.