Sát Vương

Chương 478: Thương Nhai tử




Sau khi giết mấy tên thiết sa thú hai người tiếp tục đi về phía trước một phen, ở đó bọn họ phát hiện có mấy cái thây khô, xem ra đây là những võ giả trước kia đã tiến vào trong lạc thần cốc phải bỏ mạng tại đây.

- Những người này tu vi không hề thấp ở gần có khả năng có thiết sa thú vương.

Ngân Từ Phong nữ quan sát mấy cái xác sau đó khẽ ngưng trọng sắc mặt truyền âm cho Đường Tiêu nghe.

- Thiết sa thú vương, rất lợi hại sao?

Đường Tiêu cũng đề cao vài phần cảnh giác.

- Nó không giống như thiết sa thú bình thường, trong cơ thể của nó đã có sẵn sa tinh, có rất nhiều thủ đoạn công kích ta hiện tại mới hoàn thành lột xác lần thứ hai, chưa đủ để giao phong với nó.

Ngân Từ Phong nữ cẩn thận mà quan sát bốn phía.

- Chúng ta liên thủ đủ để đối phó với nó rồi.

Đường Tiêu tự tin với long thể của mình có thể dựng lên thế bất bại.

Cùng lắm thì đánh không thắng có thể chạy với tốc độ của Đường Tiêu cũng phải nhanh hơn võ giả bình thường ba phần.

- Nếu như đám Ngân Từ Phong của ta ăn được thiết sa thú vương thì nhất định có thể lột xác lần thứ ba.

Ngân Từ Phong nữ lầm bầm nói.

- Đám ong mỗi lần lột xác lại mạnh hơn một phần phải không/

Đường Tiêu rất hứng thú hỏi.

- Đúng thế sau khi lột xác mười lần không có bất kỳ thứ gì có thể xúc phạm tới chung ta, thật đáng giận lần trước lột xác tới lần thứ tám lại bị nhân loại vây đánh may mà ta trốn thoát.

Trong mắt của Ngân Từ Phong nữ hiện ra vẻ căm hận vô cùng mà nói.

Hai người đang nói chuyện bỗng nhiên thiết sa thú vương cao hơn ba trượng xuất hiện ở trên bão cát, hóa ra cơn bão cát này chính là nó gây ra.

- Thiết sa thú vương.

Ngân Từ Phong nữ kinh hô lên một tiếng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào trong tâm của bão cát.

- Ta đi thử thực lực của nó, ngươi ở phía sau phối hợp tác chiến với ta.

Đường Tiêu truyền âm nói với Ngân Từ Phong nữ.

- Ra.

Ngân Từ Phong nữ hét to một tiếng đúng lúc này ở phía sau nàng ngưng tụ một cự quyền hướng về phía vòi rồng mà đánh tới.

- Ngân Từ Phong Nữ mau đứng lại.

Đúng lúc này đột nhiên từ đằng sau có tiếng thốt lên, chắn trước Đường Tiêu và Ngân Từ Phong nữ, uy áp của cường giả Thiên Nguyên cấp khiến cho cả hai phải ngưng trệ.

- Thương Nhai tử.

Ngân Từ Phong nữ liếc mắt đã nhận ra lão già này, trong mắt hiện ra vẻ căm hờn vô cùng, hiển nhiên là kẻ thù cũ của nhau.


- Ha ha không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở đây còn vị tiểu hữu này nữa có phải là đệ tử của Tinh Thần tông không? Không biết là môn hạ của vij cao nhân nào, chuyện của lão phu cùng với Ngân Từ Phong nữ không quan hệ tới tiểu hữu, xin tiểu hữu rời đi, tránh cho tai bay vạ gió.

Thương Nhai tử dường như có vài phần cố kỵ với Đường Tiêu hắn cũng không muốn kết thù oán với Tinh Thần Tông.

- Ta không quản lúc trước các ngươi đã kết thù oán gì với nhau tuy nhiên Tử đạo hữu đã cùng ta vượt qua Thiết sa Chi hơn nữa còn muốn cùng ta tiến vào trong Phong Bạo thiên lô, sau khi rời khỏi Lạc Thần cốc này các ngươi làm gì nhau không quan hệ tới ta nhưng ở bên trong các ngươi mà làm khó Tử đạo hữu, ta sẽ không thể bỏ qua.

Đường Tiêu đánh giá ba người đối diện, hắn cảm giác được lão nhân này đã tiến vào Thiên Nguyên mà hai trung niên kia ít nhất cũng đạt tới tu vi Địa Nguyên đỉnh phong.

- Hừ ngươi cho rằng Huyền Minh tông chúng ta không dám đắc tội với Tinh Thần tông sao? Giết người xong hủy thi ai biết chúng ta hạ thủ? Cho ngươi cơ hội cuối cùng, đừng xen vào việc này nếu không đừng trách ta hạ thủ vô tình.

Một trung niên nam nhân ở bên cạnh Thương Nhai Tử cất tiếng ní, hắn chính là đệ tử của Thương Nhai Tử, Lạc Phong.

- Chỉ bằng ngươi muốn cùng với ta đấu một trận không.

Đường Tiêu khinh thường mà nói.

Lạc Phong lộ ra vẻ kinh ngạc, Đường Tiêu là một cường giả Địa Nguyên tứ cấp mà dám khiêu chiến với hắn thật là khó tin.

- Không dám sao vậy mau mở đường ra.

Đường Tiêu khoanh hai tay khinh thường mà nhìn.

Ngân Từ Phong nữ trầm mặc nàng không ngờ lại có hai gã Thiên Nguyên võ giả ở trước mặt Đường Tiêu có thể vì nàng xuất đầu nếu như lúc này Đường Tiêu rời khỏi nàng cũng không biết làm sao, đối phương có thực lực rất mạnh mẽ.

- Tránh đường sao?

Lạc Phong bị sự cuồng vọng của Đường Tiêu làm cho cuồng tiếu, sau đó hắn cười ha hả nói:

- Được được vậy để ta lãnh giáo sự lợi hại của cao nhân Tinh Thần Tông.

Sau khi nói xong Lạc Phong tung về phía trước mấy trượng, đứng ở vị trí chính giữa.

Thương Nhai tử nhíu mày nhưng cũng không nói thêm gì, khoanh hai tay bất động.

- Một khi động thủ đao kiếm không có mắt, ngươi có chết hay bị thương cũng không liên quan tới ta.

Đường Tiêu hướng về phía Lạc Phong mà hô lên vài tiếng.

- Đánh ta chết hoặc bị thương?

Lạc Phong một lần nữa điên cuồng nở ra nụ cười.

- Mau vào đi.

Đường Tiêu lặng lẽ dùng thế giới ý niệm tiến tới sau lưng Ngân Từ Phong nữ hơn nữa còn truyền âm cho nàng.

Ngân Từ Phong nữ thất thần, nàng không ngờ rằng Đường Tiêu có thể tế ra thế giới ý niệm.

Ngân Từ Phong nữ do dự một lát rồi tiến vào trong nháy mắt này Đường Tiêu đã phất ra một long lân phù chỉ làm biến thành tro, thân ảnh sau đó thân ảnh trong nháy mắt biên mất khỏi ngàn trượng.

Trước khi thoát thai hoán cốt đường tiêu dùng thuấn di phù của Vi Liên nhiều nhất cũng chỉ có thể vọt ra ngoài vài trăm trượng hiện tại hắn đã có thể vọt ra tới nghìn trượng.

Đường Tiêu biết Lạc Phong có thực lực bốn đạo linh phù dĩ nhiên không dám liều mạng huống chi sau lưng của hắn còn có một vị võ giả Thiên Nguyên cấp, cho dù may mắn đánh thắng thì đối phương chưa chắc đã theo ước định cho hắn rời khỏi.

Tam thục lục kế, tẩu vi là thượng sách. Ngay sau khi thu Ngân Từ Phong nữ vào trong thế giới ý niệm Đường Tiêu lập tức vọt ra ngoài nghìn trượng.

Thương Nhai tử ở bên cạnh đang nghìn xem cuộc chiến đột nhiên phản ứng, vươn một cánh tay dài chừng nghìn trượng xuyên thấu hư không hướng về phía của Đường Tiêu mà đánh tới, Đường Tiêu tựa hồ như đã có phòng bị thân thể nhanh chóng trầm xuống nặng nề mà nhập vào trong một đạo thâm cốc.

Bàn tay của Thương Nhai Tử chộp dính vách núi đá khiến cho cả sơn cốc phải nghiêng nghiêng chợt sụp đổ xuống, tuy nhiên bàn tay này lúc đối phó với Đường Tiêu giống như là đánh muỗi vậy đại bộ phận lực lượng đều bị ngọn núi triệt tiêu, Đường Tiêu trốn ở trong hang bình yên vô sự.