Sát Vương

Chương 243: Lôi Hồng




Một người muốn thay đổi cách ăn mặc dung mạo rất dễ dàng, nhưng muốn thay đổi khí chất lại rất khó. Đệ tử thế gia và loại thợ săn sơn dã trong, thật sự rất khó có khí chất đồng dạng. Người này che giấu tung tích, đương nhiên có mưu đồ, Đường Tiêu cũng đề cao vài phần cảnh giác với hắn.

- Một người đơn độc ở chỗ này rất khó sinh tồn, xem võ công tu vi của công tử cũng không thấp, chi bằng kết thành một tổ với chúng ta, chúng ta có hơn mười người đều là tu vi trên cấp Địa Nguyên, nếu kết thành một tổ có thể chiếu ứng lẫn nhau. Ta là một gã tán tu, họ Lôi tên Hồng, tiểu huynh đệ họ gì? Là người ở đâu?

Người này tựa hồ cảm thấy rất hứng thú để Đường Tiêu nhập bọn.

- Ngươi nói cho ta biết trước, nơi này là nơi nào?

Đường Tiêu cũng không bóc trần thân phận của Lôi Hồng, hắn mới đến, ngược lại cũng nên dò xét một ít tin tức trước.

- Xem ra tiểu huynh đệ cũng đến lầm chỗ rồi.

Lôi Hồng cười cười: 

- Đây là một không gian bí cảnh , hơn nữa là một không gian bí cảnh chỉ rộng hơn mười km. 

- Không gian bí cảnh ?

Đường Tiêu không khỏi thất thần, ở kiếp trước hắn thật ra chỉ từng nghe nói đến các loại như không gian đạo mộng….hơn nữa cũng chỉ tồn tại trong tiểu thuyết, trong phim điện ảnh, còn đây là lần đầu nghe nói đến không gian bí cảnh .

- Ngay cả không gian bí cảnh , tiểu huynh đệ ngươi cũng không biết sao?

Lôi Hồng có chút buồn bực nhìn Đường Tiêu, hắn thân là đệ tử thế gia, có thể cảm nhận được khí chất của Đường Tiêu đồng dạng giống như hắn, cũng là đệ tử nhà đại hộ, nhưng ngay cả không gian bí cảnh mà hắn cũng không biết thì có chút kỳ quái rồi.

Đường Tiêu không lên tiếng, chờ Lôi Hồng nói tiếp.

- Thế giới mà chúng ta sống chính là một không gian bí cảnh cực lớn, ví dụ như Cửu Châu đại lục là một không gian bí cảnh vô cùng lớn, còn ở đây chỉ là một không gian bí cảnh rất nhỏ. Giữa những không gian bí cảnh này, phải thông qua một số Truyền Tống Trận đặc biệt mới có thể xuyên hành. Giống như ta vì ở trong núi săn bắn, trong lúc vô tình chạm phải một Truyền Tống Trận nào đó, bị truyền tống và giam cầm ở đây.

Lôi Hồng giải thích thoáng qua cho Đường Tiêu, nhưng câu nói ở trong núi săn bắn cuối cùng lại hiện rõ là lời nói gạt người.

- Giam cầm ở đây? Ngươi ở đây bao lâu rồi?

Đường Tiêu có chút kỳ quái hỏi Lôi Hồng.

- Ta ở chỗ này đã hơn nửa năm rồi, nhưng ta như vậy cũng chưa được tính là lâu, ở đây có một số người đã bị giam cầm mấy chục năm rồi, thậm chí còn có một số người ở đây vài thế hệ. Ài. . . . . . Cũng không biết người nhà của ta hiện tại như thế nào, bọn họ nhất định tưởng rằng ta đã bị dã thú ăn thịt.

Lôi Hồng thở dài.

- Giam cầm ở đây mấy thế hệ rồi? Tại sao bọn họ không trở về?

Đường Tiêu ngược lại cảm thấy kinh hãi trước lời nói này.

- Ngươi xem ở đây nhiều người như vậy, ai không muốn trở về? Nhưng nếu không phá giải được phong ấn của không gian bí cảnh thì không ai có thể trở về. Theo tin tức chúng ta thăm dò, nhất định phải đánh bại Đại ma vương tầng thứ mười dưới lòng đất, đồng thời cởi bỏ bí cảnh phong ấn, không gian bí cảnh này mới có thể sụp xuống, những người bị giam cầm như chúng ta mới có thể quay về nơi trước khi truyền tống đến.

Lôi Hồng tiếp tục giải thích cho Đường Tiêu.

Đường Tiêu nghe Lôi Hồng nói, liền nhớ tới một việc khác, nếu như mỗi thế giới đều là một không gian bí cảnh độc lập, như vậy. . . Thế giới kiếp trước của hắn có phải cũng chỉ là một không gian bí cảnh tồn tại độc lập hay không? Sau khi hắn bị chấp hành tử hình, thần hồn bất diệt, trong lúc vô tình bay trên không trung, tiến nhập Truyền Tống Trận nào đó, cho nên bị truyền tống đến trong bí cảnh của Áo Bỉ Đảo và Cửu Châu đại lục?

Đúng là rối loạn, tốt nhất không nên nghĩ nhiều làm gì.

- Theo như ngươi nói, nơi này chỉ có diện tích hơn mười km, đã có đến mấy trăm người, vậy bọn họ ăn cái gì, uống cái gì, làm thế nào để sinh tồn?

Đường Tiêu ngược lại rất nhanh nghĩ tới một vấn đề rất thực tế.

- Lòng đất không phải có mười tầng địa lao sao? Bên trong có một số vết nứt không gian, không ngừng ném một số lượng lớn yêu thúc từ không gian bí cảnh khác vào trong địa lao, những yêu thú này bị phong ấn ở tất cả tầng trong địa lao, không cách nào lên tới mặt đất, nhưng chúng ta lại có thể xuống địa lao săn chúng. Mặt khác trong bí cảnh còn có rất nhiều võ giả tu vi rất thấp, thậm chí một số người không có võ công tu vi. Sau khi bọn hắn tiến vào, liền đào rãnh khơi mương tạo kênh, trồng trọt, dệt vải, sản xuất lương thực rau quả, tiến hành trao đổi với người đi săn, cho nên mặc dù người ở đây có hơn mấy trăm người, nhưng đã tạo thành một xã hội nhỏ, sinh tồn cũng không phải vấn đề lớn.

- Ta chỉ có tu vi Địa Nguyên nhị giai, nếu đơn độc một mình chỉ có thể tiến vào tầng địa lao thứ ba, thứ tư tiến hành đi săn, muốn đi săn yêu thú cao cấp hơn, thâm nhập vào tầng địa lao sâu hơn, nhất định phải kết bạn với người khác mới được. Trước mắt chúng ta đã tạo thành tiểu đội mười người, xem như là tiểu đội mạnh nhất trong bí cảnh này, đã có thể xâm nhập đến tầng địa lao thứ sáu, thứ bảy; nếu như có thể mời được nhiều cao thủ giống như ngươi gia nhập liên minh, chúng ta còn có thể thăm dò tầng địa lao sâu hơn.

Lôi Hồng cuối cùng cũng nói ra mục đích hắn tới tìm Đường Tiêu.

- Ta còn có vài đồng bạn, đợi ta tìm đủ bọn họ rồi hãy nói đến chuyện tổ đội.

Đường Tiêu cũng không trả lời Lôi Hồng rõ ràng, đối với người mình không biết rõ, tùy tiện lập tổ đội, nhất định phải đề phòng bị những người này đâm dao sau lưng, nếu như vậy, chi bằng một mình đơn độc chiến đấu còn hơn.

- Hành tẩu trong này vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn, ngươi không có đồng bạn, rất có thể sẽ bởi bị những người khác để ý, rước họa vào thân.

Lôi Hồng tựa hồ có chút thất vọng với thái độ của Đường Tiêu.

- Đa tạ.

Đường Tiêu bình thản mỉm cười, lập tức dán xuống mặt đất lướt đi.

- Nghĩ xong rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể tới tìm ta, thời gian tiểu đội chúng ta xuống địa lao đến rồi, sau này gặp lại.

Lôi Hồng hô lớn sau lưng Đường Tiêu.

- Ta biết rồi.

Đường Tiêu đáp lại lời Lôi Hồng, sau khi bay cao hơn một chút lại giảm thấp thân hình, nếu bay cao tầm mắt nhất định sẽ khoáng đạt hơn, nhưng Đường Tiêu không muốn gây sự chú ý quá mức, nơi xa lạ, cao thủ như mây, nếu tận lực ít xuất hiện một chút cũng không có gì không tốt.