Sất Trá Phong Vân

Chương 996: Biển cát tàn sát (3)




Chỉ có điều, loại nâng cao đẳng cấp này, dưới tình huống không giao thủ với người ngoài, không cách nào thật sự nhìn thấy mà thôi.

- Đây là uy năng thánh khí.

Đoạn Phong Bất Nhị không ngừng chắt lưỡi nhìn Càn Kình:

- Ta nói này chiến hữu, nếu như ngươi lại cầm thánh khí tấm lá chắn kia trong tay sẽ đạt tới mức nào đây?

Càn Kình mở đấu giới lấy ra thánh khí trong đó. Đây là một tấm lá chắn kim loại cao chừng nửa người. Tuy rằng tấm lá chắn này cũng là cấp bậc thánh khí, nhưng vẫn kém hơn một chút so với uy năng của nửa tấm lá chắn ở dưới trạng thái hoàn chỉnh trước kia. Chỉ tiếc rằng tấm lá chắn kia đã biến thành hai nửa, uy lực yếu hơn rất nhiều.

Đấu Khí Phong Vân Đấu Hồn tiến vào trong tấm lá chắn. Càn Kình cảm giác được tấm lá chắn trong cơ thể và Phong Vân Kim Thân sắp dung hợp. Giờ phút này hắn lại có một cảm giác muốn dung hợp với tấm lá chắn này.

- Đây là...?

Càn Kình cảm giác được trong giây lát Phong Vân Kim Thân của mình lại có thứ tự sắp xếp mới... Lại tiến triển đến mức độ đột phá mới: Phong Vân Kim Thân Kim Thân cảnh!

Kim Thân cảnh đại thành!

Càn Kình cúi đầu xuống nhìn thân thể mình. Hắn vốn tưởng rằng dưới tình huống mình không nhập thánh, Kim Thân cảnh vĩnh viễn không có khả năng thành công. Nhưng không nghĩ tới dưới sự trợ giúp của hai tấm lá chắn, hắn không ngờ lại sớm thành công tiến vào Kim Thân cảnh.

Lực phòng ngự của Kim Thân cảnh cường đại tới mức nào?

Bản thân Càn Kình cũng không thể nói rõ được. Hắn chỉ biết mặc dù đại thúc Mộc Quy Vô Tâm đã nhập thánh, tay không toàn lực xuất kích trong ba nghìn kích cũng không cách nào phá vỡ được Phong Vân Kim Thân của mình!

Quyền cước của cường giả nhập thánh không cách nào đả thương chiến sĩ Phong Vân Kim Thân cảnh trong thời gian ngắn!

Càn Kình mỉm cười ngẩng đầu lên. Mặc dù mình không nhập thánh, gặp phải cường giả nhập thánh thật sự, cũng có đủ khả năng chống đỡ.

Lực công kích của cường giả nhập thánh có lực phá hoại rất mạnh, nhưng không có nghĩa là lực phòng ngự thân thể cũng mạnh mẽ đến mức chỉ có thể tồn tại ở trong truyền thuyết. Chí ít loại thân thể cấp bậc cường giả nhập thánh như Mộc Quy Vô Tâm, Càn Kình tự tin với một đòn toàn lực, trực tiếp phát huy hồn vực bạo lực đến mức tận cùng, có thể đả thương ngay cả Mộc Quy Vô Tâm.

Nếu như vận dụng thánh khí thích hợp thì sao?

Càn Kình tin tưởng cầm cây búa, nếu Mộc Quy Vô Tâm không nhúc nhích tùy ý để cho mình đánh, chỉ cần một chút là có thể đánh đối phương thành bánh thịt.

- Có ý tứ, thực sự rất có ý tứ!

Đoạn Phong Bất Nhị nhảy trở lại trong hồn vực ẩn nấp:

- Đi một chút nữa đi. Chúng ta tiếp tục đi về phía trước, giết thêm một vài ma thú nữa.

Càn Kình thu lại những ma hạch rơi trên mặt đất, hai con mắt đồng thời còn quan sát tình huống hoàn cảnh địa lý xung quanh, tìm kiếm khả năng tồn tại của khoáng mạch.

Trong biển cát cổ hoang chưa bao giờ chỉ nắm giữ số lượng ma thú đáng sợ vô tận, đồng thời còn có khoáng sản rất phong phú. Chỉ có điều những khoáng sản đều bị cát vàng vùi lấp trong thời gian rất dài. Cho dù là người đặc biệt có nghiên cứu đối với khoáng sản đến đây, cũng tìm không được vị trí của khoáng sản.

Trừ các loại quặng kim loại hiếm thấy ra, còn có khoáng mạch đấu tinh! Ở trong lãnh địa của mình, các đại gia tộc đều nắm giữ không chỉ một khoáng mạch đấu tinh đấu thạch, cung cấp tài nguyên cho đời sau của mình nâng cao thực lực.

Những đấu tinh đấu thạch ở trong mắt chiến sĩ là tài nguyên nâng cao thực lực, đồng thời tạo ra trang bị thật sự cao cấp. Những đấu tinh đấu thạch vẫn là tồn tại có giá trị rất quan trọng.

Càn Kình hận không thể tự mình lật ngược toàn bộ biển cát cổ hoang, xem thử phía dưới này rốt cuộc chôn giấu bao nhiêu thứ tốt.

Hai mươi ngày, đối với rất nhiều người mà nói cũng chỉ là thời gian một cái nháy mắt, đối với biển cát cổ hoang mà nói thậm chí ngay cả chớp mắt một cái cũng không tính.

Càn Kình thở hổn hển đầu đầy mồ hôi, trên mặt đầy vẻ chật vật nhưng vẫn tươi cười nhìn đám người Đoạn Phong Bất Nhị bên cạnh. Năm ngày trước mọi người ở biển cát cổ hoang giằng co tròn mười lăm ngày, gặp phải ma thú trung cấp, mọi người chơi đoán số đi ra làm thịt đối phương lấy ma hạch.

Gặp phải ma thú cao cấp, mọi người dứt khoát ở trong hồn vực ẩn nấp của Thiết Khắc tiếp tục đi tới phía trước, sau đó đột nhiên phát động đánh lén giết chết ma thú cao cấp như vậy. Tuy nhiên mọi người vẫn cảm thấy có chút khó khăn phiền phức.

Nhưng có lúc bọn họ thậm chí còn mạo hiểm giết chết một con ma thú siêu giai! Khi mọi người còn chưa kịp cảm thấy may mắn, con ma thú siêu cấp thứ hai lại xuất hiện. Hơn nữa vào thời điểm đó hình như mọi người đã sử dụng hết vận may của mình.

Thú không có mắt! Một con ma thú không có mắt, toàn thân tròn vo giống như một quả cầu thịt, thoạt nhìn mềm mại rất dễ khi dễ.

Nhưng nếu như ai thật sự cho rằng nó dễ dàng bị khi dễ, kết quả chỉ có thể trở thành thức ăn của nó. Bởi vì loại thú không có mắt này là một loại ma thú siêu cấp. Mặc dù nó không có mắt, nhưng năng lực nhận biết siêu cường. Cho dù hồn vực ẩn nấp của Thiết Khắc đã đạt tới thực lực cường giả giữa Hư Thánh và Chân Thánh, cũng không thể hoàn toàn không bị đối phương phát hiện.

Liên tục năm ngày, mọi người chỉ có thể trốn. Trong lúc trốn tránh, bọn họ sống chật vật, chạy từ vị trí tương đối sâu trong biển cát cổ hoang ra ngoài.

Năm ngày bị đuổi giết, tinh thần phấn chấn bồng bột của mọi người lại một lần nữa nhận được thử thách mới.

Đoạn Phong Bất Nhị nằm dang tay dang chân ở vị trí biên giới của biển cát cổ hoang sát, ngửa mặt lên trời liên tiếp phát ra tiếng cười dài. Cảm giác từ trong tử vong trốn ra được, bao giờ cũng khiến người ta cảm thấy khoái trá.

- Quay về Vĩnh Lưu ổn định một chút, sau đó chúng ta nên đi Thần Đô.

Càn Kình lắc cái cổ:

- Cuộc tranh tài Tân Nhân Vương cũng sắp bắt đầu. Sau khi ta rèn trang phục xong, các ngươi cũng nên tĩnh dưỡng một chút, đến lúc đó trùng kích nhập thánh, đi tham gia cuộc cuộc tranh tài Tân Nhân Vương.

Phần Đồ Cuồng Ca trầm mặc gật đầu.

Mấy ngày nay mọi người đã trải rèn luyện tàn khốc nhất, có thể nói là tích góp đạt tới mức bản thân chưa bao giờ tưởng tượng ra được. Trong tình huống như vậy quả thực cũng cần tĩnh dưỡng một hai ngày, sau đó lại dùng tinh thần cường đại nhất để trùng kích nhập thánh.

Về phần Càn Kình thì sao?

Chuyện rèn Hồn Binh này đối với một người như hắn mà nói là một sự tĩnh dưỡng.

Mấy ngày nay, Càn Kình đi ở trong biển cát cổ hoang, có chiến đấu thì đi ra ngoài chiến đấu, không chiến đấu thì trốn ở bên trong hồn vực ẩn nấp, cẩn thận quan sát lĩnh hội cảm ngộ mỗi phương thức do thánh khí tạo ra.

Mười lăm ngày ngắn ngủi, những điều Càn Kình học được, thậm chí còn nhiều hơn so với những gì học được trong mấy năm cộng lại! Chỉ có điều, nếu như không có sự học tập trước đó, mười lăm ngày này cho dù cầm thánh khí, cũng hoàn toàn không hiểu được là rèn như thế nào, lại càng không cần nói tới sự tiến triển về phương diện rèn.