Sất Trá Phong Vân

Chương 923: Thiếu chút nữa…




Mọi người đứng xem xung quanh, nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị như vậy, khiếp sợ tới mức liên tiếp lui về phía sau!

Ngay cả Bàn Hoành Cơ có kiến thức vô cùng rộng lớn, nhưng đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy tình trạng kỳ lạ như vậy.

- Càn Kình!

Trong số mọi người đứng ngoài xem, chỉ có một mình Đoạn Phong Bất Nhị hoàn toàn không khiếp sợ ngây người.

Ngay thời điểm chớp mắt khi thân thể Càn Kính phun ra một luồng điện quang, chiến thân huyết mạch rắn chín đầu của hắn đã hoàn toàn được mở ra. Tay phải của hắn có năng lực cắn nuốt trực tiếp đánh về phía nắm đấm đang trào máu của Càn Kình:

- Ép điện năng ra! Ta giúp ngươi chia sẻ một phần!

Điện lưu cường đại, chỉ cần mấy giây cũng đủ khiến thân thể Càn Kính hoàn toàn nổ nát! Cho dù là ba Đấu Hồn cũng không cách nào chống lại được năng lượng đáng sợ này. Đây là một hồn vực Lôi Đình gần như đã hoàn toàn thành hình. Đây gần như là một trong những nơi phát ra một lực lượng cường đại nhất tương đương với một cường giả nhập thánh.

Tuy rằng lực lượng này vẫn chưa chân chính nhập thánh hoàn chỉnh, nhưng cũng đã vượt qua được giới hạn cực đại của một bán thánh nên có. Hồn vực này thật sự đã tiếp cận rất gần với lực lượng nhập thánh. Thiên Luyện Linh Quan tích góp nhiều ngày vì muốn một lần hành động vượt qua ải, bởi vậy hung hậu hơn rất nhiều so với rất nhiều chiến sĩ bình thường và chiến sĩ huyết mạch khác.

Lực lượng lôi điện! Phun ra cho ta!

Càn Kình nghe được lời Đoạn Phong Bất Nhị kêu lên, theo bản năng giơ tay lên đỡ lây một chưởng đang bay tới, khiến một phần điện năng phun trào ra ngoài.

- A!

Trong chớp mắt khi hai nắm tay của Đoạn Phong Bất Nhị và Càn Kình vừa tiếp xúc, vảy rắn trên toàn thân Đoạn Phong Bất Nhị lập tức nổ tung. Vô số điện quang màu lam quấn lấy phía trên vảy rắn, hình thành từng điện xà mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Chỉ trong nháy mắt vừa rồi, Đoạn Phong Bất Nhị cũng cảm giác mình giống như mình bị điện giật biến thành một con rắn chết.

Nhanh quá!

Bất kỳ ai cũng thật sự không ngờ được Đoạn Phong Bất Nhị lại phản ứng nhanh như vậy. Trong lòng Bàn Hoành Cơ không khỏi thầm than, xem ra tiểu tử Đoạn Phong Bất Nhị này cùng Càn Kình lăn lộn một chỗ trong thời gian dài, đây hẳn không phải là lần đầu tiên nhìn thấy tình cảnh như vậy đột nhiên phát sinh. Bởi vậy hắn hoàn toàn không có bất kỳ suy tính nào đã nhào tới.

Tốc độ của Phần Đồ Cuồng Ca chậm hơn so với Đoạn Phong Bất Nhị, nhưng cũng không chậm hơn quá nhiều. Tuy rằng đấu khí Đại Chân Kim của hắn không cách nào hấp thu được điện lưu này, nhưng lại có thể điều động được đặc tính kim loại của đấu khí Đại Chân Kim trong cơ thể, truyền một phần điện lưu ra ngoài.

- Ta thật sự không muốn tiến tới gần điện...

Mộc Nột Chân Sách thu chiếc quạt giấy trong tay lại, tốc độ thân thể xông ra không hề chậm hơn so Phần Đồ Cuồng Ca, một chưởng vỗ ở trên người Càn Kính. Chiếc quạt trong tay hắn liền chạm xuống mặt đất. Hắn sử dụng thân thể làm vật dẫn điện truyền điện lưu xuống đất.

Trong nháy mắt ngắn ngủi, mấy chỗ trên thân thể Càn Kính được những người bạn đồng hành đánh trúng. Điện lưu cường đại được phân tán đi khắp nơi. Phần lớn điên lưu bị Đoạn Phong Bất Nhị cắn nuốt. Hai phần khác tuy rằng chia sẻ không nhiều nhưng cũng có thể đủ khiến thân thể Càn Kính chậm nổ vài giây.

Hồn vực gần như hoàn chỉnh, hơn nữa còn là hồn vực Lôi Đình loại hồn vực vừa có tính công kích lại vừa có tính phụ trợ, uy lực thậm chí lớn hơn nhiều so với rất nhiều hồn vực khác. Cho dù bốn người liên thủ cũng không có khả năng tiếp nhận được.

- Thiết đẹp trai... Tại sao ngươi còn chưa trở lại...

Tóc Mộc Nột Chân Sách dựng đứng, hoàn toàn không có một chút phong độ đáng nói. Hắn liên tục thở dài. Lần này hình tượng của mình thật sự đã bị hủy toàn bộ!

- Nàng đứng yên cho ta, bớt nhúc nhích đi!

Mắt Đoạn Phong Bất Nhị đột nhiên trợn tròn, ngăn cản Bác Khắc Tư Lệ muốn xông lên:

- Nàng muốn chết sao?

Tất cả mọi người không để ý tới Đoạn Phong Bất Nhị. Hắn làm vậy là ý gì? Có thêm chia sẻ có thể tăng thêm cơ hội chứ?

Chỉ có đoàn người từ trong Ma tộc trở về mới biết được, một khi Bác Khắc Tư Lệ tiến vào trong đó, nhất định sẽ mở ra chiến thân huyết mạch. Tới lúc đó thân phận Ma tộc của nàng sẽ bị lộ ra. Vậy nàng chỉ có một kết cục chết không thể chết lại.

- Ta không quan tâm...

Trong con ngươi Bác Khắc Tư Lệ chớp động vẻ kiên quyết. Thân thể nàng cùng với Cổ Nguyệt Gia Anh đã tiến tới rất gần với thân thể Càn Kính. Đúng lúc này hai bàn tay xuất hiện ở phía sau lưng các nàng:

- Tránh qua một bên đi.

Xà Hoàng! Cuối cùng Bàn Hoành Cơ đã ra tay!

Hai nữ nhân, nữ ma mạnh mẽ lại giống như hai con gà con bị nắm ném vào trong đám người đang đứng ngoài. Bàn Hoành Cơ nhảy đến trước mặt Càn Kính tay trái giơ lên. Năng lực cắn nuốt cũng xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn.

So với năng lực cắn nuốt của Đoạn Phong Bất Nhị còn chưa đạt được thức tỉnh thiên cực, năng lực của hắn thật sự cường đại hơn không biết bao nhiêu lần.

- Ta cũng là lần đầu tiên làm chuyện như thế này...

Bàn tay lớn của Bàn Hoành Cơ trực tiếp vỗ vào sau lưng Càn Kình, ánh mắt ân cần nhìn Càn Kình.

Tiểu tử ngươi ngàn vạn lần không thể chết được! Toàn bộ chiến sĩ huyết mạch Bàn gia còn phải dựa vào ngươi. Khiếm khuyết trên tế đàn thứ hai vẫn phải trông cậy vào ngươi sửa lại.

Đoạn Phong Bất Nhị có thể trở lại Bàn gia hay không, cũng phải trông cậy vào tiểu tử ngươi!

Giờ phút này hồn vực Lôi Đình gần như vô địch ở trong cơ thể Càn Kính, cuối cùng gặp phải thực lực của một cường giả có thể chân chính hoàn toàn nghiền ép nó.

Trong nháy mắt, Bàn Hoành Cơ lấy ra bảy phần năng lượng lôi điện trong cơ thể Càn Kình ra. Xung quanh thân thể hắn cũng bắt đầu xuất hiện điện quang màu xanh nhạt. Tuy rằng không phải năng lượng lôi điện hoàn chỉnh, nhưng vẫn ẩn chứa không ít lực lượng. Về điểm này, Xà Hoàng cũng không thể hoàn toàn không để ý tới sự tồn tại của nó.

Trong nháy mắt, chưa tới ba phần lực lượng của hồn vực Lôi Đình còn chưa được hoàn chỉnh đã bị từng người Càn Kình và Đoạn Phong Bất Nhị lấy đi một phần ba. Một phần ba cuối cùng bị hai người khác hoàn toàn cho rơi.

- Thiếu chút nữa thì chết...

Trên trán Đoạn Phong Bất Nhị chảy mồ hôi lạnh ròng ròng. Hắn nhìn điện quang trong bàn tay có phần giảm bớt, trong lòng thầm nghĩ nếu không phải mấy ngày nay, Càn Kình không ngừng cung cấp thuốc Hỏa Sơn, mình thật sự không cách nào nuốt trọn được nhiều điện lưu tuôn ra như vậy.

Thiếu chút nữa... Thiếu chút nữa...

Những tia điện quang màu xanh nhạt liên tục nảy lên trên đầu ngón tay Đoạn Phong Bất Nhị. Theo bản năng, thân thể hắn cũng rùng mình mấy cái. Mỗi lần hắn rùng mình, đều sẽ phát ra một chút điện quang mà mắt thường có thể thấy được.

Một phần hồn vực Lôi Đình ở trong Đấu Khí Phong Vân liên tục cuộn trào, xoay tròn cuối cùng đột nhiên tách ra, sau đó toàn bộ tiến vào trong Đấu Khí Phong Vân...

- Điều này có phải xem như đã chiếm chút tiện nghi hay không? Hay là có hại?