Sất Trá Phong Vân

Chương 711: Không ngại nhiều (hạ)




Quan trọng nhất là nếu cướp giật thì Dị không có gan và can đảm cướp dược tề Dược sư điều chế, trời biết Càn Kình có bỏ độc dược bên trong dược tề không. Bây giờ Dị còn có thể kiềm chế độc quái dị trong người, nếu Dược sư điều chế ra độc dược khiến quái độc đó bộc phát thì hậu quả cực kỳ rắc rối.

- Cái này . . .

Dị rơi vào nan đề. Tuy rằng ở chung mấy ngày vẫn không đủ cho Dị hiểu rõ Càn Kình, không biết sở thích và điểm yếu của hắn là gì, vậy thì gã sẽ phải trả giá rất lớn.

Càn Kình nhìn Dị, chợt hỏi:

- Ngươi có đấu giới đúng không?

- Có.

Dị gật đầu, lòng dâng lên cảm giác bất an như con ếch bị rắn độc nhìn chằm chằm.

- Vậy . . . Hay là mở đấu giới ra cho ta xem?

Càn Kình tò mò nhìn Dị, nói:

- Thứ đoàn mã tặc các ngươi cướp được chắc đa số đều ở trong đấu giới của ngươi?

Dị không ngờ Càn Kình mở miệng thì tham lam như cự long trong truyền thuyết trực tiếp yêu cầu gã mở đấu giới cho hắn tự tìm.

Đấu giới! Trước giờ Dị rất tự hào vì có được một đấu giới, thứ cướp được có thể bí mật lưu trữ. Nếu có ai muốn tập kích giết Dị sẽ phải đắn đo các loại báu vật, tài liệu sẽ vĩnh viễn biến mất trong đấu giới.

Hôm nay, lần đầu tiên Dị hận chính mình có được đấu giới! Kho báu di động từng bí mật bây giờ ở trước mặt Càn Kình như thiếu nữ không chút đề phòng lưu manh.

- Còn nữa . . .

Càn Kình gãi đầu nói:

- Ngươi mạnh như vậy, chắc có chút đấu kỹ, bí pháp đấu khí đúng không?

Dị hoảng hốt nhìn Càn Kình, sợ sệt hỏi:

- Ngươi . . . Ngươi muốn làm gì?

- Làm Chiến Sĩ . . .

Càn Kình nhún vai nói:

- Đấu kỹ cũng tốt, bí pháp đấu khí cũng thế, vĩnh viễn không có Chiến Sĩ ghét có quá nhiều, ngươi nói đúng không?

Dị cứng họng nhìn Càn Kình. Chiến Sĩ trẻ tuổi này bình thường trông ngay thẳng vì sao bây giờ có đầu óc làm ăn như vậy?

Càn Kình bình tĩnh nhìn Dị. Trước giờ Càn Kình không có ấn tượng tốt với mã tặc tái ngoại, hàng hóa của La gia hai lần bị đoàn mã tặc cướp. Người có thể trở thành thủ lĩnh đoàn mã tặc, còn là đoàn mã tặc thứ hai, trong tay không biết dính bao nhiêu máu và mạng người.

Hiện tại trông Dị rất ngoan là bởi vì gã có điều cầu người.

Càn Kình sẽ không quên bảy ngày trước lúc trong bản doanh đoàn mã tặc Hắc Phong, thủ lĩnh đoàn mã tặc thứ hai tái ngoại rõ ràng có điều cầu hắn nhưng vẫn nêu các loại yêu cầu, rất kiêu ngạo.

Hiện giờ? Chẳng qua là Dị không thể giết người hoặc uy hiếp chứ không phải gã hiền lành thật sự. Dị là rắn độc bị tuyết đóng băng, nếu Càn Kình tốt bụng bỏ vào ngực sưởi ấm thì kết quả chỉ có thể là bị rắn độc cắn chết.

- Ta muốn toàn bộ bí pháp tu luyện đấu kỹ và đấu khí của ngươi.

- Ngươi . . . Ngươi đừng quá đáng . . .

Dị nặng nề thở dốc. Nếu nói kêu Dị mở đấu giới ra cho Càn Kình tự chọn đồ vật là hút máu gã, thì giao ra bí pháp tu luyện đấu kỹ và đấu khí không khác gì giết gã.

- Vậy thì thôi.

Càn Kình nhún vai nói:

- Nếu ngươi không chịu đưa thì mời rời đi.

- Ta cầm một quyển đấu kỹ đẳng cấp tất sát . . .

Dị nhìn chằm chằm Càn Kình, ánh mắt mặc cả:

- Như thế nào?

- Còn có đấu kỹ đẳng cấp tất sát?

Càn Kình cười nói:

- Lấy ra hết trao đổi đi, nếu không thì ta không nói điều kiện tiếp theo.

Dị thấy choáng váng, lắp bắp:

- Còn . . . Còn điều kiện nữa? Rốt . . . Rốt cuộc ngươi là thương nhân . . . Hay Chiến Sĩ?

Càn Kình ngửa đầu nhìn trần nhà năm mươi thước, ánh mắt như xuyên thấu mặt đất nhìn Tinh Thần.

- Ta có một bằng hữu tốt nhất, hắn là thương nhân giỏi nhất trong toàn bộ thương nhân Ma tộc, Chân Sách hoàng triều, Man tộc. Mấy năm ở chung với hắn ít nhiều gì học được một chút, nếu không sẽ bị hắn xem thường, ngươi nói có đúng không? Mập.

Mập? Dị nhìn mình, không thấy có chỗ nào dư mỡ.

- Không phải nói ngươi.

Càn Kình khẽ thở dài:

- Bằng hữu của ta bận việc tạm thời không thể ở bên cạnh nên mọi chuyện chỉ có thể dựa vào chính mình.

Dị gần như cầu xin nhìn Càn Kình:

- Không thể bàn lại sao?

Đường đường là thủ lĩnh đoàn mã tặc thứ hai lúc này Dị thật sự bất đắc dĩ.

Nếu là bị uy hiếp chuyện khác Dị sẽ không chút do dự giết người ngay, dù người này có thuộc đoàn mã tặc Vô Sinh thì gã cũng dám giết.

Tôn nghiêm của thủ lĩnh đoàn mã tặc tuyệt đối không thể xâm phạm.

Còn bây giờ? Dị đối diện Càn Kình có cảm giác bất lực. Chuyện khác Dị có thể không sợ uy hiếp nhưng việc này . . . Dị thở dài, gã đúng là mã tặc nhưng trước hết gã là một Chiến Sĩ.

Không có Chiến Sĩ nào không hy vọng chính mình biến càng ngày càng lớn mạnh!

Trong tái ngoại thế giới tràn ngập giết chóc này, làm mã tặc càng cần thực lực cường đại mới sống thấy mặt trời ngày mai.

Dị sốt ruột muốn tăng cao thực lực của mình, đáy lòng có đoàn lửa giận. Thực lực hiện tại của gã vĩnh không có cơ hội báo thù! Báo mối thù bị người đánh thương, hạ độc.

Càn Kình bình tĩnh nhìn Dị, nói:

- Nếu ngươi ở vị trí của ta thì sẽ cho ta lối thoát sao?

Mắt Dị lộ tuyệt vọng. Đúng vậy, nếu hai bên đổi vị trí thì Dị sẽ không cho đối thủ một cơ hội.

- Được!

Mắt Dị tóe lửa nhìn Càn Kình chằm chằm, nói:

- Ta đồng ý!

- Vậy được!

Càn Kình đá mở cửa phòng, đặt Hoa Viêm Bất Kiến vãn đang hôn mê lên giường.

Càn Kình nói:

- Còn điều kiện cuối cùng có thể lựa chọn, ngươi chọn làm hỗ trợ cho ta hay làm cái bóng cho ta suốt đời?

Khóe mắt Dị chảy máu, con ngươi như bị đinh ghim vào, ngơ ngác nhìn Càn Kình:

- Hỗ trợ? Hoặc làm cái bóng?

Hỗ trợ! Cái bóng?

Ngực Dị phập phồng. Dù Dị chọn cái nào trong hai điều kiện thì trong vòng năm năm không thể giết Càn Kình, hơn nữa nếu hắn gặp nguy hiểm gã phải cứu.

Dị vốn định nếu giải độc, trị lành vết thương cũ rồi sẽ giết Càn Kình.

Bây giờ . . . Hỗ trợ, cái bóng?

Hỗ trợ, chỉ cần là Chiến Sĩ Chân Sách hoàng triều đều biết đó là cái gì.

Nhưng cái bóng là sao? Khắp Chân Sách hoàng triều không bao nhiêu người biết, chỉ mã tặc tái ngoại biết cái gì gọi là bóng, nó là mật ngữ trong tái ngoại.

Cái bóng của mã tặc về bản chất giống với hỗ trợ trong Chân Sách hoàng triều, khác biệt là nếu làm bóng của ai thì phải tuyên bố với toàn bộ mã tặc trong tái ngoại. Từ nay về sau kẻ đó chỉ có thể đi theo chủ nhân, nếu phản bội . . .

Vua mã tặc sẽ ra tay, không cần kim tệ, không cần một ngân tệ hay thậm chí là một đồng tiền, Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh sẽ ra tay giết.

Cái bóng là quy tắc Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh sáng tạo ngay từ đầu.

Ban đầu là vì một vài mã tặc từng gây nhiều kẻ thù không sống nổi, dù làm hỗ trợ của người khác vẫn tùy thời sẽ chết. Hỗ trợ sẽ không được chủ nhân bảo vệ.

Cái bóng, nếu trở thành bóng của người khác thì mọi chuyện quá khứ đều liên quan đến chủ nhân, từ nay cái bóng phải hoàn toàn nghe theo chủ.