Sất Trá Phong Vân

Chương 676: Tái Ngoại! Tái Ngoại! Tái Ngoại!




- Đúng rồi . . .

Tư Lạc Ngân đi tới cửa quay đầu lại, cẩn thận nhìn Càn Kình, hít sâu vài hơi.

Tư Lạc Ngân nói:

- Càn hội trưởng, không biết người có hứng thú đảm nhiệm hội trưởng Công Hội Dược Tề chúng ta không?

Hồng Sắt Ước Khắc đứng ngoài cửa ngoáy lỗ tai, nghi ngờ đã nghe lầm. Hội trưởng Công Hội Dược Tề dùng giọng điệu thương lượng gửi lời mời Càn Kình?

Hội trưởng Công Hội Dược Tề! Đó không phải vị trí dùng kim tệ mua được, bao nhiêu người tranh bể đầu, dâng lên món tiền lớn cũng không chiếm được.

Bây giờ hội trưởng Công Hội Dược Tề thương lượng với Càn Kình, hoặc nên nói là giọng điệu cầu xin, hy vọng hắn chịu nhận Công Hội Dược Tề.

Hồng Sắt Ước Khắc rất muốn tiến lên hỏi Tư Lạc Ngân có phải đầu lão bị cửa kẹp hay ngựa đá? Đây là ngôi hội trưởng Công Hội Dược Tề!

Lý Lực Thác Đặc há hốc mồm to đến nỗi có thể nhét một quả trứng vào. Đây là ý gì? Công nhiên đào góc tường? Trong một ngày Lý Lực Thác Đặc nhiều ít biết tình huống hội trưởng mới, bây giờ là hội trưởng của Công Hội Thiết Tượng, hội trưởng tương lai của Hồng Lưu Chiến Bảo, thân thích của Vô Đạo hội Quân Vô Đạo, Công Hội Dược Tề cũng muốn vô giúp vui?

Khoan đã! Trán Hồng Sắt Ước Khắc toát mồ hôi lạnh. Nếu Càn Kình nhận Công Hội Dược Tề thì trong tay hắn có bốn đại thế lực, cho dù thế lực thành chủ liên hợp với thế lực khác cũng chỉ miễn cưỡng đối kháng với Càn Kình.

Sau này hơn một nửa thành thị Vĩnh Lưu thành là họ Càn!

- Công Hội Dược Tề . . .

Càn Kình suy nghĩ vài giây làm Tư Lạc Ngân sốt ruột muốn xỉu, cuối cùng nghe hắn nói.

- Không phải không thể nhận, nhưng ta nghe nói thái độ Công Hội Dược Tề đối với Chiến Sĩ rất tệ, kém hơn cả Công Hội Thiết Tượng. Nếu ta nhận nó thì phải bỏ thói quen này.

Càn Kình gật đầu lia như gà mổ thóc:

- Đó là tất nhiên!

Chỉ có người tiếp xúc với Càn Kình mới biết trình độ dược tề của hắn cao bao nhiêu. Tâm huyết suốt đời của Tư Lạc Ngân là Công Hội Dược Tề Vĩnh Lưu thành, nhưng nó ở trong tay lão và sư phụ của lão không có khả năng phát triển.

Cả đời Tư Lạc Ngân có ước mơ lớn nhất không phải là thành tựu cao bao nhiêu trong dược tề mà hy vọng Công Hội Dược Tề phát triển lớn mạnh, thực hiện nguyện vọng không thể hoàn thành trước khi sư phụ chết.

Tư Lạc Ngân vốn tưởng rằng suốt đời đều không thấy được nhưng Càn Kình xuất hiện! Tư Lạc Ngân bất chấp chuyện khác, chỉ cần Càn Kình chịu làm hội trưởng Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ thì điều kiện gì lão cũng đồng ý.

- Càn hội trưởng cứ yên tâm, nếu ai không sửa bệnh xấu đó thì lão tử . . . Không! Ta diệt hắn!

Hồng Sắt Ước Khắc cảm giác đang nằm mơ, cơn ác mộng gã chưa từng tưởng tượng. Này sao có thể? Làm sao có thể! Trước giờ Tư Lạc Ngân thấy thành chủ đại nhân còn hĩnh mũi nhìn trời, nếu trước kia nghe ai nói thái độ Công Hội Dược Tề không tốt với Chiến Sĩ thì lão sẽ phun nước miếng, vậy mà hôm nay . . .

Thế nhưng . . . Hoàn toàn đồng ý! Thế này . . . Hồng Sắt Ước Khắc cảm giác quá nhảm nhí. Có người cầu người khác nhận thế lực, bên nhận còn nêu điều kiện nếu không thì sẽ không làm. Bên đưa thế lực rất vui vẻ đồng ý như chính mình là bên nhận thế lực.

- Vậy được rồi, hôm nào ta đi Công Hội Dược Tề.

- Được, thế ta đi tìm người đây!

Hồng Sắt Ước Khắc nhìn Tư Lạc Ngân nhảy chân sáo rời khỏi Công Hội Thiết Tượng, lại xuyên qua cửa phòng quan sát Càn Kình nằm trên giường. Rõ ràng Càn Kình bị thương nặng nằm trên giường nhưng phát ra một cảm giác, cảm giác chưa có lúc Càn Kình quyết đấu với Tà Nguyệt Thiên Sứ Lôi Nguyệt Nguyệt.

Đại nhân vật! Hồng

Hồng Sắt Ước Khắc cảm giác khí chất trên người Càn Kình không biết từ khi nào đã trưởng thành, đó không phải khí chất nhân vật thượng lưu bình thường mà hỗn hợp chiến và máu.

Vĩnh Lưu thành chưa từng yên lặng như hôm nay, con đường rộng rãi gần như không thấy người đi đường. Cả tòa thành thị to lớn thực hành giới nghiêm nghiêm khắc. Quân thủ thành, Chiến Sĩ Hồng Lưu Chiến Bảo, thành viên Vô Đạo hội, một vài Chiến Sĩ, Ma Pháp Sư Công Hội Dược Tề biểu tình nghiêm túc di chuyển trong thành thị.

Càn Kình ngồi trong thùng xe nhìn ra ngoài. Mấy đại thế lực liên hợp công kích Lôi gia, Càn Kình đã có thể thở phào nhẹ nhõm. Nhưng không biết tình huống bên tái ngoại như thế nào? Vừa lúc thương đội La gia hai lần xảy ra vấn đề ngoài tái ngoại, Càn Kình có thể hỏi người truyền tin.

- Chuyện hôm nay ta sẽ không bỏ qua!

- Bản hội trưởng mặc kệ các ngươi tìm cớ gì liên hợp hành động, mặc kệ chuyện các ngươi và Lôi gia. Nhưng bản hội trưởng làm khách trong Lôi gia, các ngươi dám ra tay tập kích, ngộ thương bản hội trưởng . . .

Càn Kình vãnh tai nghe đường cái trống trơn vang vọng tiếng gầm quen thuộc.

Tư Đạt Khắc, phó hội trưởng Thủy Tinh Ma Pháp Tháp!

Càn Kình nhíu mày, xuyên qua cửa sổ nhìn xe ngựa từ đối diện chạy tới. Tại sao Tư Đạt Khắc xuất hiện trong Lôi gia? Tư Đạt Khắc là phó hội trưởng Thủy Tinh Ma Pháp Tháp, cho dù cùng Lôi gia có gì thì mặt lý luận phái một chấp sự là quá đủ, tại sao phó hội trưởng đích thân đi?

Tư Đạt Khắc ngồi trên xe ngựa cầm ma pháp trượng gào thét nhưng không làm gì được Chiến Sĩ hộ tống gã đi Thủy Tinh Ma Pháp Tháp. Muốn giết Chiến Sĩ này rất đơn giản, ném một ma pháp là quá đủ, nhưng tiếp theo phải làm sao?

Sợ là hôm nay Lôi gia thật sự sẽ trở thành ký ức lịch sử Vĩnh Lưu thành.

Tư Đạt Khắc nhắm mắt lại, cảnh tượng Lôi gia bị vây công lướt qua trong đầu. Tư Đạt Khắc khó khăn lắm mới tìm được một minh hữu nhưng không ngờ đại gia tộc như Lôi gia gặp bốn đại thế lực liên hợp công kích.

Tại sao? Tại sao!?

Tư Đạt Khắc không nghĩ ra bình thường đại thế lực trong Vĩnh Lưu thành tương đối cân bằng, nếu không giữ cân bằng đó thì có lẽ Hồng Lưu Chiến Bảo là đại thế lực thứ nhất biến mất rồi.

Hôm nay rốt cuộc làm sao vậy? Lôi gia có thực lực tổng hợp cực kỳ mạnh vậy mà . . . Tư Đạt Khắc lắc đầu nguầy nguậy. Lôi gia làm gì đắc tội bốn đại thế lực? Vì sao lần này Lôi gia gặp công kích nhưng không thấy lão gia chủ của Lôi gia, Lôi Chấn đâu? Không lẽ Lôi Chấn thông qua đường hầm bí mật hôm nay đã rút khỏi Vĩnh Lưu thành?

Rút khỏi Vĩnh Lưu thành? Lôi gia sẽ đi đâu? Tư Đạt Khắc nhíu mày suy đoán nhưng vẫn không nghĩ ra Lôi gia có thể đi đâu.

Càn Kình đóng cửa sổ lại, xe ngựa yên tĩnh đi trên đường, bánh xe gỗ cùng mặt đất phát ra thanh âm giòn vang. Mấy Chiến Sĩ quay quanh xe ngựa căng thẳng nhìn chăm chú bốn phía.

Sau ống khói một gian nhà bên đường bỗng vang lên tiếng quát đầy sát khí:

- Càn Kình, chết đi!

Một Chiến Sĩ mặc y phục Chiến Sĩ thêu chữ 'lôi' cầm cơ nỗ mạnh mẽ nhảy lên cao, kình tiễn tỏa định Càn Kình.

Bùm!

Mảnh gỗ bên vách thùng xe bỗng nổ tung, vô số mảnh vụn bắn tung tóe. Mũi tên xoáy nhanh phát ra tiếng rít vù vù cuốn vụn gỗ hình thành con rồng gỗ mắt thường trông thấy bay cực nhanh kéo theo một lằn không khí cực dài.