Sất Trá Phong Vân

Chương 599: Chiến thuật bầy sói (hạ)




Nghi ngờ cũng bình thường, một ngàn vạn kim tệ tiền mặt dù là Lôi gia cũng không thể gom đủ trong thời gian ngắn. Huống chi Càn Kình là Chiến Sĩ trẻ tuổi mới ra đời không lâu? Xem ra Càn Kình phải lấy bằng chứng mới đủ tạo lòng tin cho Mộc Quy Vô Tâm đại thúc.

Đấu giới. Càn Kình lật tay mở ra đấu giới rộng rãi của mình, từng thỏi vàng rào rào trút xuống như nước.

Đây là?

Mộc Quy Vô Tâm từng thấy tiền.

Mộc Quy Vô Tâm là hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo, một trong các thế lực lớn nhất Vĩnh Lưu thành nên đương nhiên thấy nhiều kim tệ. Dù những kim tệ này không thuộc về gã thì Mộc Quy Vô Tâm đích thực từng thấy giao dịch tài vật kim tệ hàng đống lớn.

Nhưng Mộc Quy Vô Tâm chưa từng kinh ngạc như hôm nay.

Vàng thỏi... Chảy rào rào từ đấu giới xuống đất như nước sông chảy xiết, chớp mắt phu mặt đất lót gạch đá, làm mặt đất tối tỏa sáng rực rỡ. Ánh sáng vàng chớp lóe như chân đạp đất lót vàng.

Cả căn phòng biến rực rỡ hẳn ra, tựa như cung điện hoàng gia Ngâm Du Thi Nhân nói, kim khí khiếp người.

Lạc Cơ Lôi nhìn kim tệ quanh thân, nuốt nước miếng. Nếu dùng số kim tệ này chiêu mộ Chiến Sĩ, mau vũ khí trang bị, xây dựng quân đội sẽ giúp ích rất lớn cho hoàng quyền tộc Lạc Cơ. Người này... Cái này... Lần sau không giết hắn, phải bắt sống, buộc hắn giao kim tệ ra!

Vàng thỏi tiếp tục va chạm nhau phát ra tiếng sắt thép êm tai, từng tiếng tựa trống trận gõ vào trái tim Mộc Quy Vô Tâm vốn vững chắc này biến yếu ớt.

- Tiểu... Tiểu tử...

Mộc Quy Vô Tâm thở hổn hển, lắp bắp hỏi:

- Tiểu tử, rốt cuộc ngươi có bao nhiêu tiền?

- Ta...

Càn Kình trầm ngâm, quyết định nói thiệt. Bây giờ giết chết Lôi gia hoặc tiêu diệt Lôi gia hoàn toàn được hay không là chuyện quan trọng nhất. Chỉ khi an toàn mới cho La Thanh Thanh và chính Càn Kình cơ hội phát triển.

Một con sói đói tùy thời nhìn chằm chằm sau lưng mình thì sao có thể tập trung tinh thần phát triển công việc mình mua?

- Ta có thể lấy ra một ngàn vạn kim tệ.

Càn Kình thở dài thườn thượt nói:

- Lôi gia quá nguy hiểm với ta, ta phải trừ bỏ Lôi gia!

- Một ngàn vạn kim tệ...

Mộc Quy Vô Tâm hút ngụm khí lạnh, ngơ ngác nhìn đấu giới của Càn Kình vẫn đang không ngừng đổ kim tệ ra. Càn Kình đào đâu ra nhiều kim tệ dữ vậy? Không lẽ hắn xông vào hoàng cung Ma tộc cướp kho vàng?

Càn Kình nhìn Mộc Quy Vô Tâm, hỏi:

- Đủ không?

- Không đủ.

Mộc Quy Vô Tâm thở dài. Thế lực lớn không biết phát triển bao nhiêu năm như Lôi gia căn cơ vững chắc khó mà tưởng tượng, bọn họ không chỉ có thế lực mạnh tại Vĩnh Lưu thành mà cũng có thế lực trong Thần Đô. Mỗi thế lực đều ẩn giấu thế lực người ngoài khó biết.

Một ngàn vạn kim tệ thì dù Lôi gia cũng khó thể lấy ra trong phút chốc, nhưng điều đó không đại biểu một ngàn vạn kim tệ có thể tiêu diệt Lôi gia.

- Đương nhiên...

Mộc Quy Vô Tâm nhìn vẻ mặt Càn Kình hơi thất vọng, gã hít sâu nói:

- Nếu lấy ra năm trăm vạn Càn Kình và một ngàn vạn kim tệ có phân biệt không lớn, đều có thể làm Lôi gia bị thương nặng.

- Tuy rằng không thể một lần tiêu diệt bọn họ nhưng...

Mộc Quy Vô Tâm lạnh lùng cười:

- Khiến bọn họ sau khi bị thương nặng rồi... Ngươi cho rằng đám sói xung quanh sẽ ngồi xem mãnh thú bị thương, không còn sức lực từ từ lấy lại sức sao?

Bầy sói xung quanh? Càn Kình ngẩn người nhìn thẳng vào mắt Mộc Quy Vô Tâm, hiểu ngay đó là chỉ các thế lực lớn khác trong Vĩnh Lưu thành.

Tuy lần trước Lôi gia bởi vì quyết đấu nên kết thù oán với Lôi Địch, bị thương đôi chút nhưng dù gì không tổn thương đến gân cốt, chỉ tổn tao tiền tài.

Nếu lực lượng gân cốt của Lôi gia bỗng bị hao hụt thì thế lực sẽ như sói hoang đánh hơi được mùi máu bổ nhào tới.

Một đối một thì Lôi gia có can đảm liều mạng mình đổi lấy đối phương tổn hại nặng suy sụp, nhưng đối diện bầy sói...

Lôi gia không có năng lực tổn hại nặng được! Vậy thì... Mắt Càn Kình sáng lên. Nếu người chấp chưởng Lôi gia không ngu sẽ lựa chọn không đấu đến cùng với thế lực xung quanh mà lựa chọn né tránh thậm chí rời đi.

- Ta ra năm trăm vạn!

Càn Kình dứt khoát siết nắm tay, nhìn Mộc Quy Vô Tâm, nói:

- Đại thúc hãy đi mời sát thủ, không cần nhiều người nhưng phải làm Lôi gia tạm thời không có năng lực tiếp tục gây chuyện.

- Năm trăm vạn kim tệ...

Mộc Quy Vô Tâm khen ngợi nhìn Càn Kình. Nhiều kim tệ như vậy nếu đổi làm người khác có lẽ sẽ chọn một nơi sống an nhàn cả đời, Càn Kình thì lấy ra chỉ vì tiêu diệt Lôi gia, khí phách này chỉ hoàng gia mới có.

Lạc Cơ Lôi nhìn bóng lưng Càn Kình không quan tâm tiền tài, nhịp tim bỗng đập nhanh. Ném ra năm trăm vạn kim tệ mà không chớp mắt cái nào, có lẽ Lạc Cơ Lôi đã chọc vào người không nên dây vào. Nhưng trong tay Càn Kình còn có năm trăm vạn kim tệ, gã quyết vắt óc nghĩ cách chiếm được, phải chiếm được!

- Tiểu tử, ngươi yên tâm đi.

Mộc Quy Vô Tâm vỗ ngực ôm đồm, lạnh lùng cười:

- Có lúc mạng người không đáng tiền, năm trăm vạn kim tệ đủ cho ta mua Hung!

Hung?

Mi mắt Càn Kình giật giật. Lúc trước Càn Kình từng thấy ghi chép về Hung trong bút ký các đời tiền bối, không ngờ hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo cũng có thể tiếp xúc Hung. Quả nhiên cần có thế lực cường đại hơn mới có thể tiếp xúc tồn tại nhiều người không biết.

Đôi mắt đen như hạt đậu của Lạc Cơ Lôi co rút cỡ đầu kim. Hung, giới sát thủ có ai không biết đến Hung? Hung và Tử là hai tổ chức sát thủ ngang nhau.

Hung của Chân Sách hoàng triều, Tử của Ma tộc. Hai tổ chức sát thủ mạnh nhất trên đời, nơi chỉ nhận tiền không nhận người. Chỉ cần ngươi đưa đủ kim tệ, cho dù ngươi thuê Tử của Ma tộc đi chặt đầu hoàng đế Ma tộc thì bọn họ cũng sẽ nhận việc.

Đương nhiên đầu hoàng đế Ma tộc quá mắc, mắc đến nỗi có thể khiến quốc khố Chân Sách hoàng triều chỉ còn lại con chuột chứ không sót vật phẩm nào.

Dù là giá này thì Tử chỉ nhận nhiệm vụ, còn có hoàn thành hay không lại là chuyện khác. Nhưng Tử thật sự sẽ chấp hành đến cuối cùng.

Tương tự, Hung cũng là tổ chức sát thủ như vậy, chỉ cần cho đủ tiền thì có thể chém đầu của hoàng đế Chân Sách hoàng triều.

Tuy nhiên hoàng đế của Chân Sách hoàng triều không phải lực lượng huyết mạch, giết xong rồi người ta đổi vua khác, hơn nữa bên cạnh hoàng đế thường có ít nhất một Chiến Sĩ thức tỉnh thiên cực thuộc ba gia tộc huyết mạch chung cực bảo vệ.

Một cái đầu đắt giá bị chặt uống người ta dễ dàng đổi vua khác, hơn nữa có chém xuống cũng khó khăn, việc bổ vốn và sản xuất này... Bởi thế Ma tộc chưa từng sai người giết hoàng đế Chân Sách hoàng triều.

- Tốt, nếu kim tệ không đủ thì ta sẽ đưa thêm!

Càn Kình nặng nề thở ra. Nếu có thể mời tổ chức sát thủ Hung ra tay thì dù không thể san bằng Lôi gia nhưng ít nhất Lôi gia sẽ bị tổn hại cực nặng.

Mộc Quy Vô Tâm vỗ vai Càn Kình, nói:

- Chuyện này đơn giản hơn ngươi tưởng tượng. Có lúc mạng người không đáng tiền. Đi ngủ đi, giao tiểu tử này cho ta tổng chừng, khi nào ngươi nghĩ ra cách thì đến tìm ta.