Sất Trá Phong Vân

Chương 540: Cùng lên lớp




Lục hoàng tử điện hạ đi tới Chiến Tranh Chiến Tranh Chinh Phạt học viện đật nhất toàn quốc? Không tham gia Chiến Tranh học viện hoàng gia đệ nhất Thần đô?

Đồn rằng hoàng tử xuất sắc nhất trong hoàng tộc hiện nay chính là tam hoàng tử và lục hoàng tử, hai người này có khả năng leo lên ngôi báu nhất. Không ngờ... Thật sự không ngờ... Đây chính là lục hoàng tử trong lời đồn? Hèn chi có khí độ đó...

- Các ngươi ngẩn ra đó làm gì?

Ái Bích Giai ngoái đầu quát to:

- Không mau đi theo! Xem ra các ngươi đã đoán được thân phận của Mộc Nột ca ca, nếu không muốn chết thì giữ kín trong bụng đi!

Nhìn Chiến Tranh Chinh Phạt học viện từ trên cao xuống là một hình tòn có quy tắc, Chiến Sĩ hệ và ma pháp hệ mỗi bên chiếm một nửa diện tích học viện. Đệ tử ở Chiến Tranh Chinh Phạt học viện vài ngày sẽ biến một nửa là địa bàn Chiến Sĩ hệ, một nửa là địa bàn ma pháp hệ.

- Bạn học, tiếp theo chúng ta sẽ bước vào lãnh địa ma pháp hệ.

Mộc Nột Thiên Sách tiến tới một bước, cảm giác như Chiến Sĩ bước vào chiến trường nhân ma.

Càn Kình đi theo Mộc Nột Thiên Sách tiến tới vài bước, cảm giác ánh mắt xung quanh đầy địch ý, có cảm giác như bước chân vào lãnh địa ma tộc.

- Ha ha ha ha ha ha! Bạn học mới vào học viện chắc không biết tình hình.

Mộc Nột Thiên Sách thong dong tản bộ, tay phe phẩy quạt:

- Hiệu trưởng Y Sa xinh đẹp mấy tháng trước cải cách quy mô lớn, khiến phân phối tài nguyên cho đệ tử cạnh tranh càng kịch liệt hơn, ý thức đối kháng mạnh. Nay ma pháp hệ và Chiến Sĩ hệ thành hai trận doanh.

Càn Kình đã hiểu ánh mắt địch ý bốn phía. Hèn chi lần này Càn Kình bước vào Chiến Tranh Chinh Phạt học viện cảm giác khác với lúc trước, thì ra là nữ hiệu trưởng Y Sa xinh đẹp cường đại điều chỉnh nhiều, Chiến Tranh Chinh Phạt học viện có hùng tâm đây.

- Bạn học Càn Kình đến thăm bạn học Bích Lạc là vì tìm hỗ trợ đúng không?

Mộc Nột Thiên Sách cười híp mắt nhẹ phẩy quạt, tóc dài bay nhẹ như ban đầu, không vì gió mạnh lên mà thay đổi.

Thế này Càn Kình mới phát hiện lý do tóc dài của Mộc Nột Thiên Sách bay lên được là vì trên người gã có một ma đạo khí. Đai lưng trông như trang sức nếu nhìn kỹ sẽ thấy minh văn đẹp mà phức tạp, mấy loại kim loại cao cấp hỗn hợp thành, mặt trên khởi động ma pháp trận đặc biệt phát ra lực lượng ma pháp đơn giản nhất, không dễ phát hiện, Nhu Phong Thuật!

Đây là một loại ma pháp để Ma Pháp Sư luyện tập khống chế lực lượng nguyên tố ma pháp thế nhưng bị cải tạo thành chỉnh chu hình tượng?

Cái này... Càn Kình ngẩn người, thay đổi đánh giá về Mộc Nột Thiên Sách. Người này điệu đàng quá, cũng xa xỉ quá, lai lịch chắc cũng cỡ hậu nhân mười gia tộc huyết mạch.

- Hỗ trợ?

Càn Kình cảm giác Mộc Nột Thiên Sách mỉm cười, lấy lại tinh thần, cũng bật cười. Xem ra Mộc Nột Thiên Sách hiểu lầm Càn Kình là Chiến Sĩ huyết mạch, giống Bích Lạc có danh tiếng thiên tài Đại Ma Pháp Sư thì thậm chí ba gia tộc huyết mạch chung cực cũng sẽ mời chào.

Mộc Nột Thiên Sách bất ngời hỏ lại:

- Chẳng lẽ không phải?

Mấy ngày trước các gia tộc phái người đến khảo sát, chẳng qua...

Mộc Nột Thiên Sách lắc đầu cười khổ, Bích Lạc khác với tuyên truyền rất nhiều, đừng nói là không sánh bằng gia tộc huyết mạch Hoàng Kim Tinh Linh am hiểu ma pháp, thậm chí không bằng Ma Pháp Sư bình thương có thiên phú.

Không ai thấy thực lực Đại Ma Pháp Sư, thực lực Ma Pháp Sư ngũ giai thì ... ha ha. Đệ tử có tài nguyên ma pháp tốt nhất học viện thế mà ba tháng chỉ là Ma Pháp Sư ngũ giai, trừ nghị lực vượt hơn người thường ra, không tìm thấy ưu điểm nào khác từ đệ tử Ma Pháp Sư từng được toàn viện chú ý.

- Không phải.

Càn Kình hưởng thụ ánh mắt đối địch xung quanh, nở nụ cười phấn chấn:

- Nàng là bằng hữu của ta.

- À, ra là vậy.

Mộc Nột Thiên Sách dài giọng, gật đầu. Trong đầu Mộc Nột Thiên Sách lục lọi thông tin về Bích Lạc. Trường bào ma pháp màu đen cũ kỹ, mũ ma pháp cũ che gần hết mặt, xen lẫn trong đám người không có gì bắt mắt, không hiểu tại sao hiệu trưởng Y Sa bài trừ nhiều phản đối kiên quyết cho Bích Lạc đãi ngộ tốt nhất.

- Phải rồi, bạn học Càn Kình.

Mộc Nột Thiên Sách mỉm cười gật đầu với các Ma Pháp Sư xung quanh, nhiều đệ tử Ma Pháp Sư ánh mắt đối địch thấy Mộc Nột Thiên Sách thì cười thân thiện.

Mộc Nột Thiên Sách nói:

- Bằng hữu của ngươi bây giờ sống không thuận lợi.

Càn Kình thở dài thườn thượt. Ngày đầu tiên Bích Lạc vào Chiến Tranh Chinh Phạt học viện thì Càn Kình đã đoán được. Trên đời này trừ Hoàng Tuyền thì Càn Kình là người hiểu rõ Bích Lạc nhất. Sống chung hai năm, thiên phú của Bích Lạc không tốt gì, nhưng nàng cố gắng, cực kỳ cố gắng.

Nhiều người đều nói chính mình từng cố gắng nhưng khi bọn họ phát hiện con đường phía trước không thông, dù cố gắng cũng vô dụng thì bọn họ sẽ ngừng lại.

Bích Lạc khác họ, đã đặt mục tiêu thì cứ cố gắng, dù cho thất bại bao nhiêu lần vẫn tiến tới trước.

- Không sao, mọi chuyện sẽ tốt hơn.

Càn Kình cười nhìn Mộc Nột Thiên Sách, nói:

- Lúc trước ta còn kém hơn Bích Lạc, chẳng phải bây giờ đã được như thế này sao?

Mộc Nột Thiên Sách cười không nói. Không lẽ người này là bạn trai của Bích Lạc? Nếu thật sự như vậy thì có thể giải thích tại sao hiệu trưởng Y Sa bấdt chấp các ý kiến vẫn quyết cho Bích Lạc đãi ngộ cao cấp nhất, đãi ngộ khiến tất cả học viên Ma Pháp Sư ghen tỵ.

Đệ nhất ban năm thứ nhất ma pháp hệ Chiến Tranh Chinh Phạt học viện. Mộc Nột Thiên Sách ngừng bước, cây quạt chỉ hướng lớp học còn đang dạy.

Mộc Nột Thiên Sách nói:

- Đó, người hàng thứ nhất.

Càn Kình đưa mắt xuyên qua thủy tinh nhìn Bích Lạc ngồi vị trí chính giữa hàng thứ nhất. Ba tháng qua đi, nữ Ma Pháp Sư vóc dáng nhỏ xinh trông không thay đổi gì nhiều, trường bào ma pháp rộng không có mỹ cảm nào, mũ ma pháp màu đen to lớn.

Tiếc rằng nhìn từ bên mặt không thể thấy khuôn mặt Bích Lạc dưới mũ ma pháp có diện mạo gì. Mũ ma pháp này thiết kế rất thần kỳ, nhìn từ góc độ nào đều không thể thấy mặt Bích Lạc. Bích Lạc thì có thể nhìn rõ hoàn cảnh bên ngoài.

Nếu không phải Càn Kình học nhiều minh văn, hiểu tài liệu mũ của Bích Lạc chỉ là vải đen bình thường thì hắn nghi ngờ cái mũ đó chính là ma đạo khí.

Tuy không thấy biểu tình nhưng Càn Kình cảm giác được Bích Lạc nghiêm túc nghe giảng bài.

- Không phải nàng nên được lão sư dạy riêng sao?

Càn Kình nhíu mày. Lão sư dạy đồ đật thật ra là một đối một có hiệu quả hơn một với mười mấy người.

Sức lực của một người có hạn, tình cảm cũng vậy. Lão sư không thể chăm sóc hết các học sinh, rất có thể vì yêu ghét mà phân biệt đối xử.

Vì trong tình huống một đối một sẽ dễ bồi dưỡng ra cảm tình giống như thân nhân, vì vậy càng dạy tận tình.

- Có một số lớp là học chung.

Mộc Nột Thiên Sách cười nhìn đám học sinh trong lớp, nói:

- Bọn họ gần như có lão sư riêng, nhưng cần học chung lớp quân sự.

Lớp quân sự? Càn Kình cười giễu.