Sát Thủ Vú Em

Chương 80: Mười hai người




Edit: Ring.

Danh sách các thành viên tham gia giải đấu liên server lần đầu tiên được xác định.

Võ Tôn: Hùng Phong Vĩ Nghiệp.

Thích Khách: Bão Nhiệt Đới, Huyết Sắc Tịch Dương.

Vạn Hoa: Hoa Sinh Mê, Mùa Đông Khóc, Lãnh Tuyết Nhi.

Pháp Sư: Chỉ Gian Lưu Sa, Thông Hoa Đại Toán, Im Lặng Như Tờ.

Cung Thủ: Chinh Chiến Công Tước, Giả Trang Bất Khả Tư Nghị, Tây Điểm Binh Nhận.

Ôn Tiễu thật sự cảm thấy mình kéo trình độ chung của cả đội xuống.

Nhiệm vụ hàng đầu của Chỉ Gian Lưu Sa chính là thuyết phục Giả Trang Bất Khả Tư Nghị. Vì thế, ba đầu sỏ Lâm Uyên Các liền mở một cuộc hội nghị nhắm vào Giả Trang.

“Trận đấu liên server tuần này, chúng ta đánh cùng với Quân Lâm.” Chỉ Gian Lưu Sa nói thẳng: “Tiểu Giả, em cũng là thành viên!”

“Cái gì? Đánh cùng Quân Lâm?” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị nháy mắt nổi trận lôi đình: “Anh mẹ nó bị ấm đầu rồi hả? Tại sao phải cùng Quân Lâm? Lâm Uyên Các chúng ta thiếu người trang bị tốt sao? Anh mẹ nó đừng có nói với tôi là đánh với hai con nhỏ Hoa Sinh Mê và Mùa Đông Khóc đó nha? Sa Tử, đầu anh là bị lừa đá hay bị cửa kẹp vậy?”

“Tiểu Giả, cậu đừng kích động, Lưu Sa có suy tính riêng của mình mà.” Im Lặng Như Tờ lập tức đứng lên đỡ đạn cho Chỉ Gian Lưu Sa: “Tụi này đã điều tra rồi, bên Ám Nguyệt Phục, mười hai người có trang bị đứng đầu phối hợp với nhau vô cùng ăn ý, muốn thắng không phải chuyện dễ. Game thôi mà, cũng không có thù giết cha đoạt vợ, cớ gì phải sống mái đến cùng chứ?”

“Mẹ nó bố chính là nhìn hai đứa nó thấy xốn mắt đó!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị vẫn giữ nguyên lập trường: “Tôi là một người có nguyên tắc! Tôi tuyệt đối sẽ không cùng một hội với đám Quân Lâm đâu!”

“Vậy a.” Lãnh Tuyết Nhi thản nhiên mở miệng: “Giờ tôi mới biết cậu là người có nguyên tắc đó, trước giờ nhìn không ra. Lưu Sa, Tiểu Giả không muốn thì anh cũng đừng ép, để nó mang con bitch thảo mai Thủy Lăng Yên kia đi với đội lạ đi, dù sao cùng lắm là bị người ta ngược một trận rồi cười vào mặt nói đại thần Lâm Uyên Các cũng chỉ có vậy thôi.”

“Chị đừng có khích tướng!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị giận dữ: “Chuyện Yên nhi tôi còn chưa tính sổ với chị nữa nha!”

“Giờ muốn lôi chuyện cũ ra tính sổ phải không?” Lãnh Tuyết Nhi hiển nhiên không phải người dễ chọc: “Sao đây? Củ Lạc bên kia có nói oan cho cậu câu nào sao? Cậu là thấy bộ dạng con kia dòm như hoa sen nên lòng thương hại lan tràn hay là cái kiểu bitch thảo mai đó đặc biệt hợp khẩu vị cậu? Vậy sao không đi gọi gái đi? Mang bao còn an toàn hơn nó!”

“Chị cmn nói chuyện văn minh một chút được không? Im Lặng, coi vợ ông nói chuyện bẩn kìa!” Ở trước mặt ba đầu sỏ, Giả Trang Bất Khả Tư Nghị cũng không táo bạo như bình thường, tính tình hắn thu liễm hơn nhiều.

Im Lặng Như Tờ mỉm cười: “Tuyết Nhi chưa nói tục a.”

“Tôi mắng như vậy có là gì? Sao ghê tởm bằng cậu với Thủy Lăng Yên mỗi khi lên [Truyền âm] phun nước miếng được? Bộ là bố đời, mẹ thiên hạ sao? Chỉ mình mới được mở miệng ra mắng người ta b này b nọ mà không cho tôi mắng nó? Cậu thích chơi thì tôi gọi cho hai đứa, không cần phải đu theo con đó vậy đâu. Tôi nói vậy đó, muốn đi hay không là do cậu. Lâm Uyên Các chỉ có một Cung Thủ thôi sao? Tưởng bang này hết sạch người rồi hả? Hay nghĩ mình là ông nội người ta, ai gặp cũng phải cúi đầu khom lưng, chỉ thiếu mỗi việc thắp cho ba nén nhang?” Dường như bị ba chữ Thủy Lăng Yên chọc tức, Lãnh Tuyết Nhi xổ một tràng: “Lưu Sa, đừng vô nghĩa với cậu ta nữa, không chừng anh tốt bụng mang nó nó còn muốn anh mang luôn con Thủy tiểu tao kia, anh không nuốt nổi mỹ nhân đó đâu.”

Bị Lãnh Tuyết Nhi công kích như nã pháo, Giả Trang Bất Khả Tư Nghị nhất thời không biết nói gì.

Bằng không, Mạt Nhã Huyên cũng đã chẳng nói Lãnh Tuyết Nhi là một người cực kỳ lợi hại!

“Đi thôi, Tiểu Giả không chịu vào thì chúng ta tìm người khác. Dù sao Chinh Chiến Công Tước bên kia cũng muốn mang Khiêu Hải Tự Sát Ngư, là anh chê trang bị không êm thôi, để ổng đi cũng được.” Chỉ Gian Lưu Sa nói: “Anh lui trước đây.”

“Trở lại cho em!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị sốt ruột.

Lãnh Tuyết Nhi và Im Lặng Như Tờ nhìn nhau cười, biết ngay là hắn không thể chịu được việc mình bị bỏ rơi mà.

“Dựa vào cái gì lại mang Khiêu Hải Tự Sát Ngư mà không cần em? Trang bị của bố đây xịn hơn tên kia không biết bao nhiêu lần! Kỹ thuật cũng tốt hơn hẳn. Anh dựa vào đâu mà chừa chỗ cho đám Quân Lâm? Không được! Em không đồng ý!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị vội nói: “Em đi! Em muốn cho đám ngu ngốc Quân Lâm kia nhìn thấy kỹ thuật của Lâm Uyên Các chúng ta!”

“Chỉ bằng cậu thôi sao?” Lãnh Tuyết Nhi nhịn không được mà liếc mắt khinh thường: “Miệng lưỡi của cậu cũng chỉ được một hai phần thôi, mắng thô tục thì được chứ mắng tay đôi với Bạo Lực Nữu có thắng người ta bao giờ đâu? Kỹ thuật thì lại càng không cần phải nói. Lâm Uyên Các có Lưu Sa, Quân Lâm có Chinh Chiến Công Tước, cộng thêm hai cô nàng lợi hại kia nữa. Cậu đi ra miễn đừng làm mất mặt là mừng gần chết rồi. Vừa mở miệng chính là mẹ này mẹ nọ, có thua thì cũng đừng có nói là quen biết tôi à. Ở server nhà làm xấu mặt đã đành, đằng này còn định nổi tai tiếng qua tới server bạn nữa. Cho dù có đẹp đến mấy cũng bị cậu phá hỏng hết.”

“Chị bớt đâm chọt tôi vài câu là sẽ chết sao?” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị tức giận phản bác: “Ông đây không nói được chưa? Coi đám Quân Lâm kia như mẹ vậy, sao chưa bao giờ tôi thấy chị tốt với bang mình như thế?”

“Tuyết Nhi tốt với tôi lắm…” Im Lặng Như Tờ tát vào mặt Tiểu Giả một cái thật vang: “Không nói chuyện này nữa. Tóm lại, tới lúc đó cậu bớt nói vài câu đi, nếu thật sự nhịn không nổi thì cứ dứt khoát chặn đám người Quân Lâm lại. Mắt không thấy tâm không phiền.”

“Ừ, đánh một trận trước.” Chỉ Gian Lưu Sa nói: “Tôi đi nói với bọn họ chúng ta phối hợp thử xem.”

“Bây giờ luôn á hả? Lát nữa để người ta thấy đám quản sự hai bang đối địch chúng ta tụ lại một chỗ có phải sẽ có chuyện không?” Lãnh Tuyết Nhi lúc này cũng bình tĩnh lại: “Trong game đông như vậy, có chỗ nào vắng người đây?”

Vừa nói dứt lời, trong đầu bốn người lập tức lóe lên: Vũ Hoa Đảo!

Chưa đạt đến cấp 75, ai lại rảnh rỗi nhàm chán tới mức đến bản đồ 75 đi dạo chứ? Dù sao quái chỗ đó cũng không phải dễ xơi.

Mấy người Chinh Chiến Công Tước đã sớm tụ tập lại rồi, chỉ chờ năm người Lâm Uyên Các nữa thôi.

Mười hai người có thể làm gì? Mạt chược được ba bàn, đấu địa chủ thì bốn. Nếu ăn cơm thì cũng có thể chen chúc ép vào một bàn lớn.

Tất cả đều tỏ vẻ hữu hảo chào nhau, bắt chuyện từ mọi chủ đề như có khỏe không, thời tiết thế nào, ăn cơm chưa, có vui không, blah blah.

Người im lặng không lên tiếng chỉ có một mình Giả Trang Bất Khả Tư Nghị.

Một chỉ huy khác của Lâm Uyên Các là Bão Nhiệt Đới thật ra cũng là người rất gần gũi. Đầu tiên là đưa lên một cái emo vẫy tay, sau đó là chào bạn chào tui chào mọi người.

Ba cô gái chiếm một phần bốn tổng nhân số, tất nhiên là gom lại một chỗ.

[Trước mặt] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Hôm nay ngày xx tháng yy năm zz, các nhân vật siêu lợi hại thuộc hai liên minh lớn là Lâm Uyên Các và Quân Lâm Thiên Hạ mở một cuộc gặp gỡ quy mô lớn ở Vũ Hoa Đảo. Hội nghị diễn ra trong bầu không khí hữu hảo, mọi người thảo luận, trao đổi về kỹ thuật PK, chiến lược, chiến thuật và tình hình ở Ám Nguyệt Phục, đồng thời phân tích, nghiên cứu kỹ lưỡng giải đấu liên server. Đây là một sự kiện quan trọng trong lĩnh vực ngoại giao của hai liên minh, cần được ghi chép vào lịch sử Tuyệt Thế Chi Đỉnh.

[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Thiếu phóng viên tuần san lá cải Hào Hoa Mộ Địa, lại có phóng viên tường thuật trực tiếp Hùng Phong Vĩ Nghiệp.

[Trước mặt] Thông Hoa Đại Toán: Đại Hùng, đây là cơ hội tốt để ông thu thập tư liệu đó. Nói không chừng có thể viết được một tác phẩm đình đám, nổi tiếng cả trong và ngoài nước, được đăng lên tạp chí Times nữa!

[Trước mặt] Lãnh Tuyết Nhi: Để tôi đếm xem trong số 12 người này có bao nhiêu cơ tình, kích tình? Thấy được thẳng ba cặp, cong ba cặp.

[Trước mặt] Im Lặng Như Tờ: Ba cặp cong đâu?

[Trước mặt] Lãnh Tuyết Nhi: Anh xem kìa, Bạo Lực Nữu và Mùa Đông một cặp, Lưu Sa và Công Tước một cặp, A Phong và Huyết Sắc một cặp nữa.

Mọi người đồng loạt nhìn về phía hai Thích Khách bạo lực là Bão Nhiệt Đới và Huyết Sắc Tịch Dương, đột nhiên nhớ đến Huyết Sắc Tịch Dương chỉ huy bang chiến Quân Lâm chỉ có tác dụng khi Bão Nhiệt Đới chỉ huy Lâm Uyên Các. Đây tuyệt đối chính là thương cho roi cho vọt a!

[Trước mặt] Bão Nhiệt Đới: Người anh em, mình yêu nhau đi! Chúng ta không thể phá hỏng sự hài hòa này được.

[Trước mặt] Huyết Sắc Tịch Dương: Không, tôi là tiểu đệ của Hoa đại thần, tôi chỉ nghe lời một mình Hoa đại thần thôi! Nàng bảo tôi yêu tôi liền yêu, nàng không cho, tôi cũng sẽ không cãi lời!

[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Tôi nhận tiểu đệ trâu bò như thế hồi nào vậy?

[Trước mặt] Huyết Sắc Tịch Dương: Chính là ngày ấy em ngắt lời anh, sau đó giải thích với anh, anh chấp nhận. Từ giây phút đó, em đã nhận anh là đại ca rồi!

[Trước mặt] Mùa Đông Khóc: Tại sao không phải là đại tẩu? Ông quăng Công Tước đi đâu rồi?

[Trước mặt] Huyết Sắc Tịch Dương: Không, Hoa đại thần là đại ca, Lãnh đại thần là nhị ca, Công Tước là đại tẩu, Lưu Sa là nhị tẩu.

[Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: Liên quan gì tới tôi nữa……

[Trước mặt] Huyết Sắc Tịch Dương: Nhị ca của tôi thề phải bắt được ông, cho nên ông là nhị tẩu của tôi chắc rồi.

……

Mọi người đồng loạt ‘À’ một tiếng, đưa ánh mắt ái muội nhìn vào nhân vật Mùa Đông Khóc và Chỉ Gian Lưu Sa trên màn hình. Chỉ có một Giả Trang Bất Khả Tư Nghị cô đơn đứng một bên, bị cả thế giới bỏ rơi.

Thật ưu thương biết bao, mọi người ai cũng náo nhiệt, chỉ mình tôi chẳng có gì.

“Cô trắng trợn tới vậy sao?” Chỉ Gian Lưu Sa gửi tin nhắn riêng cho Mùa Đông Không Lạnh: “Sao tôi lại thấy cô giống ác bá cường thưởng dân nữ vậy?”

Mùa Đông Không Lạnh cũng buồn bực, cô nói muốn bắt Chỉ Gian Lưu Sa hồi nào đâu? Vừa mới định suy nghĩ thì Chỉ Gian Lưu Sa đã tự đưa lên cửa đòi ăn mắng: “Tiểu đệ đệ, chị thấy cưng cốt cách không tồi, tuyệt không phải phàm nhân, tương lai tất thành nghiệp lớn! Không bằng thế này, gỡ hết trang bị của cưng gởi qua chỗ chị đi, rồi chị thay cưng đi cứu thế giới được không?”

“……” Chỉ Gian Lưu Sa buồn bực: “Này thì liên quan gì?”

“Có a! Tin tôi đè ông vào tường, lột hết rồi chộp hình lại phát tán không?”

Chỉ Gian Lưu Sa suy nghĩ một lúc rồi trả lời: “Nằm yên mặc người đùa bỡn.”

Mùa Đông Không Lạnh thật sự rất muốn túm hắn từ màn hình ra, quăng lên giường rồi trùm chăn lại hành hung một chút, hỏi xem hắn có khó chịu không.

Vui đùa nói nhảm xong, mọi người ai cũng có chủ kiến, cho nên tất nhiên là biết mục đích chính khi đến đây là gì.

Phía sau Vũ Hoa Đảo có một bản đồ là Tam Tinh Trận, trong đó có một NPC duy nhất là nữ tử thủ Tam Tinh Trận tên Bồ Lạc Lạc. Đây là một nhiệm vụ hộ tống, khi không có ai nhận nhiệm vụ thì chung quanh là trống rỗng.

[Trước mặt] Thông Hoa Đại Toán: Đến đánh một trận không?

[Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: Hai Thích Khách phối hợp thử, nhìn xem làm sao giết được Vạn Hoa dưới sự bảo vệ của mọi người.

[Trước mặt] Mùa Đông Khóc: Tôi và A Tiễu thì không cần nói đến phối hợp nữa rồi. MT Đại Hùng thì sao?

[Trước mặt] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Không thành vấn đề a, tôi gần như từng đi phó bản với tất cả mọi người ở đây rồi.

[Trước mặt] Bão Nhiệt Đới: Còn Công Tước?

[Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: Không cần để ý đến ổng.

[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Tại sao?

[Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: Đức hạnh của ông thế nào tôi còn không biết sao?!?

[Trước mặt] Lãnh Tuyết Nhi: Ù, gian-tình a!

[Trước mặt] Tây Điểm Binh Nhận: Đây gọi là tình địch gặp nhau liền đỏ mắt sao?

[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Rõ ràng là tình nhân gặp nhau ăn ý bạo mà!

[Trước mặt] Huyết Sắc Tịch Dương: Hoa đại thần, nếu Công Tước cong rồi thì ngài thấy em thế nào?

[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Không muốn sống nữa!

[Trước mặt] Huyết Sắc Tịch Dương: Tôi chưa có nói gì hết. Đại ca, em đi chơi với A Phong đây, mọi người ở lại vui vẻ!

……

Một đám người nhanh chóng bày trận bắt đầu luyện tập. Đúng lúc này, ở bản đồ nhỏ trên góc màn hình Ôn Tiễu đột nhiên xuất hiện một điểm trắng. Có người đang đến gần!

~

Chương tiếp theo là 80.2 chứ hông phải 81 đâu nhe.

Hông biết unikey bị gì nữa mà bỏ dấu cái dấu nó hông có nằm đúng chỗ gì trơn. Nhìn ngứa mắt gần chết ==”.

Bữa nay siêng đột xuất, mần cover.

Bà con thông cảm, cỡ này tui đọc trinh thám kinh dị hơi bị nhiều, thành ra bị nhiễm, mần cái bìa hông liên quan gì ráo =)))).