Sát Thủ Vú Em

Chương 73: Sống yên




Edit: Ring.

Chỉ thiếu có chút xíu!

Mọi người Lâm Uyên Các đều hy vọng có thể đánh chết Boss trước khi nó bị kéo khỏi phạm vi, như vậy sát thương Boss thuộc về họ, trang bị rơi ra cũng là của bọn họ!

Nhưng mà trời không toại lòng người, điều Ôn Tiễu muốn chính là hiệu quả này! Kéo Boss đi vào những giây phút cuối cùng. Cảm giác đồ ăn đã nuốt vào họng rồi lại bị người ta lôi ra đúng là ghê tởm đến cực điểm!

Bọn họ đã giằng co ở đây gần một giờ, nhưng bây giờ tất cả lại trở về điểm xuất phát.

“Đúng là……” Chỉ Gian Lưu Sa thiếu chút nữa thổ huyết: “Quá đê tiện, sao tôi không nghĩ ra sớm hơn chứ!”

“Bố cũng không muốn động nữa!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị cũng uể oải: “Chúng ta đi giết hai ả kia đi, bỏ Boss!”

“Người biết chân tướng là anh rơi nước mắt.” Trên YY Lâm Uyên Các có người nhỏ giọng hát: “Em khóc nói với anh, truyện cổ tích đều là gạt người……”

Mà lúc này ở Quân Lâm Thiên Hạ, tình huống lại hoàn toàn trái ngược.

Tuy Quân Lâm cũng không đánh được Boss nhưng trong khoảng thời gian vừa rồi, bọn họ không mệt bằng Lâm Uyên Các. Mọi người đều dừng bên bờ biển nghỉ ngơi một lúc, tinh thần vẫn hưng phấn như ban đầu.

“Bây giờ chúng ta có lên không?” Trên YY có người hỏi.

“Đã tới đây rồi thì phải đánh cho xong chứ!”

“Lỡ như rớt đồ Kim 70+ thì sao? Phải đánh a!”

“Có khi nào Lâm Uyên Các cũng đến quấy rối hay không?”

“Cứ như vậy tới lúc đi ngủ cũng chưa đánh được!”

“Sợ gì chứ. Địa chiến suốt tám tiếng đồng hồ tôi cũng đánh rồi, giờ lại sợ một con Boss hay sao?”

“Đánh đánh! Bạo cúc phe địch xong rồi đến cúc Boss!”

……

“Đánh không được.” Chinh Chiến Công Tước gửi tin nhắn riêng cho Ôn Tiễu: “Theo tính Chỉ Gian Lưu Sa thì nhất định sẽ sống chết tới cùng. Bọn họ bây giờ cử Võ Tôn trâu một chút bước ra thì chúng ta cũng không giành điểm thù hận lại.”

“Vậy phải làm sao đây?” Ôn Tiễu hỏi.

“Hỗn chiến.” Chinh Chiến Công Tước trả lời: “Kiểu đánh có chiến thuật thì ngay ngắn trật tự, không thích hợp để giành loại Boss không có ưu thế tấn công như vầy, chi bằng cứ đánh loạn xạ với Lâm Uyên Các.”

“Nhưng như vậy em không thể cam đoan chúng ta sẽ cướp được Boss a.” Ôn Tiễu cũng đã nghĩ đến phương án đánh đại. Tiết mục vừa rồi chỉ là giải trí thôi, Boss mới là mối quan tâm lớn nhất của mọi người. Bây giờ tất cả đều đang chú ý Boss nhưng lại không ra tay, trường hợp này đã xảy ra bao giờ đâu?

“Để anh giành!” Chinh Chiến Công Tước trả lời rất nhanh: “Lâm Uyên Các lúc này sĩ khí đang thấp. Bọn họ đánh lâu vậy cũng mệt rồi. Không cần đánh Boss, cứ giết người trước!”

Ôn Tiễu nghe vậy liền bừng tỉnh, lập tức gửi một cái emo kiss qua: “Công Tước, anh mới đúng là nhất!”

“Mọi người nghe đây! Có muốn đánh cho bọn chúng tuột quần cộc luôn không?”

“Có!”

“Có muốn mang dầu ăn xông vào trại địch không?”

“Có!”

“Có muốn xem Tỏi và Mộ Địa tay cầm tay sexy dance không?”

“Có!”

“Đệch, cho xin tỳ!” Thông Hoa Đại Toán lập tức nhảy lên: “Liên quan gì tới tui?!?”

“Tăng sĩ khí không liên quan đến bang chủ anh sao?” Ôn Tiễu khinh bỉ nói: “Vậy chuẩn bị đi! Vung đao chém ngang đầu chúng! Không đánh Boss, toàn bộ giết người!”

“Xông lên!”

*R: giải thích một chút tại sao kéo Boss rồi mà không đánh được. Tui đoán thôi. Chap trước có nói là Boss rớt đồ dựa vào thương tổn chứ không phải dựa vào điểm thù hận. Mà bên Tiểu Sa đánh từ đầu, phe má Tiễu giữa chừng mới xông dô, không gây sát thương nhiều bằng nên chắc cũng hông có đồ. Giờ kéo Boss đi khỏi phạm vi thì Boss đầy máu lại ròi, nhưng đánh thì bên Tiểu Sa thế nào cũng chạy qua phá. Nên là cứ sáp lá cà đánh loạn xạ thì may ra còn giành được.

……

Lâm Uyên Các bên đây còn đang đứng nhìn, đột nhiên lại thấy người liên minh Quân Lâm quay đầu xông về phía mình như dùng thuốc kích thích, hoàn toàn không để ý đến Boss đang đứng hóng gió bên cạnh mà mở hình thức PK bem người.

Trên YY Lâm Uyên Các lúc này:

“Bọn họ điên rồi!”

“Má ơi dây thun quần tui sắp tuột!”

“Tất cả đều là nick tím a! Đánh xa mau tung skill!”

“Bọn họ là ăn trúng thuốc lắc hay gì vậy trời! Mẹ nó! Hoa nào tới cứu tôi cái coi!”

“Đờ mờ bọn họ là muốn càn quét sao? Tất cả cắn Hình Nhân đứng dậy!”

“Đừng tới gần. Bà mẹ nó bị kéo tới chỗ Boss rồi!”

“Ai cmn đánh trúng Boss vậy! Tôi không muốn chết aaaaa!”

“Cầu chôn cùng! Cầu tự tử!”

……

Chẳng biết từ lúc nào, chiến trường dần di chuyển về phía Boss đứng gần đó. Trong vô số skill quần công của những người chơi đánh xa, Thủy Linh Tinh Quái cũng bắt đầu phóng chiêu tấn công người chơi.

Chỉ Gian Lưu Sa nhất thời không kịp phản ứng, vì sao đám Quân Lâm mới rồi còn im lặng ngắm biển lại đột nhiên bỏ việc giết Boss mà chuyển qua giết người?!?

Muốn khử sạch sẽ Lâm Uyên Các rồi độc chiếm Boss sao? Chỉ Gian Lưu Sa cảm thấy Ôn Tiễu còn chưa ngốc đến mức đó. Bang lớn chính là nhiều người nhiều tiền, mỗi ngày dùng Hình Nhân cũng nhiều như đi WC, chắc chắn kế hoạch không phải vậy.

Nhưng chẳng bao lâu sau, hắn đã hiểu ngay. Vì trong khi hai bang hỗn chiến, Thủy Linh Tinh Quái cũng bị kéo qua. Boss tung một chiêu, trực tiếp đập bẹp phân nửa số người của cả hai bang.

Cắn Hình Nhân đứng dậy đánh tiếp!

Hỗn chiến thế này, hai liên minh lớn đều không ai được lợi hơn ai. Mi chết ta cũng vong, mọi người đều chết mới đúng là chết.

*R: nói theo câu “Ngươi hảo, ta hảo, mọi người hảo. Mọi người hảo mới thật là hảo”.

“Bị chết rất có nhịp điệu!”

“Đúng là *** mà!”

“Lại bị Boss táng chết!”

“Ai mẹ nó kéo Boss đi dùm cái coi!”

“Đờ mờ bị bạo!”

“Vú em đâu? Đến cứu người a!”

“Đệch Boss ngay kế bên. Tôi té đây!”

……

Tình huống cả hai liên minh lúc này đều như nhau. Trên màn hình đông nghịt toàn người là người, bản đồ nhỏ cũng bị bao phủ bởi vô vàn các điểm trắng, căn bản không thể phân biệt được ai là ai.

Người chơi chỉ có thể dựa vào các loại tab và quần công hình thức bang hội, song hiệu quả lại thấp vô cùng.

Chủ động mở hình thức PK giết người, giết một nick trắng tăng 60 điểm PK, cứ giết mười nick thì bản thân mình chết sẽ bị rớt trang bị.

Tất cả mọi người đều đánh rất cẩn thận, cứ cách một chút là lại mở thông tin nhân vật của mình lên xem điểm PK.

Phòng người, phòng quái lại phải phòng Boss. Hiện tại thứ gây sát thương lớn nhất chính là Thủy Linh Tinh Quái chứ không phải phe địch.

Chỉ Gian Lưu Sa vẫn luôn tìm kiếm Chinh Chiến Công Tước trong đám đông. Hắn biết bọn họ nhất định sẽ có động tác. Cùng lúc đó, hắn cũng dặn Giả Trang Bất Khả Tư Nghị tránh trong đám đông mà giành Boss.

Nhưng Chỉ Gian Lưu Sa lại không tìm được Chinh Chiến Công Tước, thay vào đó, hắn lại thấy Hoa Sinh Mê, còn cả Mùa Đông Khóc bên cạnh.

Hôm nay hai cô nàng này hiền lành đến bất thường, một giọt máu cũng không rớt, hiển nhiên là không có mở PK giết người.

Vậy thì họ đang làm gì?

Xin đừng quên chức nghiệp vốn có của hai người: vú em.

Bọn họ đang buff máu, nhưng mà buff ai? Tất nhiên là Chinh Chiến Công Tước. Nói cách khác, ngay từ đầu, khi Quân Lâm đồng loạt xông lên giết người thì Chinh Chiến Công Tước vẫn không hề mở PK mà lại lẫn trong đám người, chờ mọi người kéo chiến trường sang chỗ Boss rồi liền tung skill giành sát thương Boss!

Chinh Chiến Công Tước không bị tấn công thì có ai sát thương lớn hơn được? Ngày thường anh vẫn luôn là đối tượng được tập trung chăm sóc khi giành Boss.

Nhưng bây giờ thì khác, người của Quân Lâm mở hình thức PK giết người đến nghiện, Lâm Uyên Các bọn họ vẫn luôn trong trạng thái phòng vệ, giết người căn bản không cần khóa đối phương. Trong tình huống có nick tím xung quanh thì tab sẽ ưu tiên lựa chọn nick tím. Do vậy, Chinh Chiến Công Tước không mở PK, còn được một đống người vây quanh bảo vệ nên liền thoát khỏi phạm vi lửa đạn của Lâm Uyên Các.

Nhưng vẫn còn một vấn đề. Chinh Chiến Công Tước đánh như vậy nhất định sẽ cướp được Boss, nhưng Boss vẫn chạy lòng vòng giữa đám đông, căn bản không đứng cố định ở chỗ nào, cho nên rõ ràng là thù hận của Boss cũng không phải thuộc về Chinh Chiến Công Tước.

“Tốt lắm!” Ôn Tiễu nói trên YY: “Thêm vài người che giấu nữa đi! Dame đừng ngừng tay, cố gắng duy trì thêm lát nữa!”

“Boss còn bao nhiêu máu?” Thông Hoa Đại Toán đang chạy tới chạy lui oanh tạc trong đám đông, căn bản không có thời gian click chuột vào Boss xem máu: “PK chịu không nổi!”

“Sắp rồi! Cứ theo tốc độ này thì năm phút nữa thôi!” Ôn Tiễu trả lời.

“Coi chừng Chỉ Gian Lưu Sa tìm Công Tước.” Mùa Đông Không Lạnh nhắc nhở: “Có ai không, khóa Chỉ Gian Lưu Sa đi! Không cần giết vú em của đối phương, cứ để họ sống! Thấy thì đánh choáng thôi. Vú em đều là nick trắng, giết sẽ tăng điểm PK, đừng để bọn họ thoát khỏi trạng thái chiến đấu mà đi cứu người là được! Còn nữa, đừng để họ động đến vú của chúng ta!”

Đừng để họ động đến vú của chúng ta…… lập tức có người hiểu sai. (=))))

Boss vẫn cứ di động. Bất luận là dame của Quân Lâm hay Lâm Uyên Các thì lúc phóng quần công đều có thể đánh trúng. Hai liên minh công kích tất nhiên là mạnh hơn một liên minh nhiều, lại thêm thể tích Boss lớn, gần như cứ tung chiêu là sẽ trúng. Các người chơi công cao của cả hai liên mình đều đang dốc hết sức lực mà quần công.

“Không cần đánh Boss!” Chỉ Gian Lưu Sa lên tiếng: “Tìm Chinh Chiến Công Tước!”

“Tìm không thấy a!” Im Lặng Như Tờ đã ý thức được chuyện này từ lâu rồi, nhưng vì quá nhiều người che chắn nên hắn mãi vẫn chưa tìm được.

“Võ Tôn, Võ Tôn! Một Võ Tôn đi kéo Boss chạy đi!” Chỉ Gian Lưu Sa bất đắc dĩ phải dùng đến chiến lược vừa rồi của Ôn Tiễu. Nếu mình đã không có thì cũng quyết không thể để đối phương chiếm được.

“Xả thân, không đủ!” Trên YY, một Võ Tôn trả lời: “Quái cứ chạy loạn hoài, không biết tại sao nữa!”

“Thù hận đang ở chỗ ai?” Chỉ Gian Lưu Sa nghi hoặc.

“Không biết, tôi không có.”

Một loạt người đều nói mình không kéo, hiển nhiên, Boss đang thuộc về người của Quân Lâm.

“Cưỡi Heo, Cưỡi Heo sao rồi?” Ôn Tiễu hỏi trên YY.

“Anh chết rồi, giờ đang ở chỗ Đại Thấp!” Cưỡi Heo lập tức trả lời.

“Mau đứng lên, lát nữa đổi người!” Ôn Tiễu nói: “Đại Thấp đâu, Đại Thấp thế nào?”

“Tôi sắp hết máu! Lão Ngốc thì sao?” Khô Đăng Đại Sư trả lời.

“Tôi chuẩn bị xong rồi!” Thông Minh Tuyệt Đỉnh lập tức xông lên: “Giờ tôi đến Xả Thân kéo thù hận, ông đứng yên đó đi! Hải Phi Ti mau đến tiếp sau tôi!”

*R: Mấy đứa này thần kinh tụi nó hông có bình thường. Tên có chữ Khô thì kêu Ướt (Thấp). Tên Thông Minh thì kêu Ngốc. Túm lại Đại Thấp là gọi Khô Đăng Đại Sư, còn Lão Ngốc là Thông Minh Tuyệt Đỉnh á.

……

Đây là chiến lược mà Ôn Tiễu chọn.

Để các Võ Tôn trang bị tốt trong liên minh thay nhau Xả Thân giành thù hận, sau đó kéo Boss chạy loạn trong đám đông để gây sát thương, đồng thời không cho Chỉ Gian Lưu Sa phát hiện rốt cuộc thù hận đang thuộc về ai. Dù sao thời gian phục hồi của kỹ năng Xả Thân khá dài, một người thật sự không thể kéo nổi.

Mà các Võ Tôn phụ trách kéo thù hận này luôn tụ lại một chỗ, bất luận thế nào cũng phải đảm bảo không để đối phương phái người kéo Boss đi như Ôn Tiễu làm vừa rồi. Chinh Chiến Công Tước thì lại lẫn trong đám đông phụ trách gây sát thương. Vì chỉ số sát thương nên bầu ngực em bạo lực là Hoa Sinh Mê và Mùa Đông Khóc cũng thay Diệp Bối Linh Phù, bắt đầu thêm máu.

Nếu để Chinh Chiến Công Tước chết thì tất cả sẽ thành công dã tràng.

Hiện tại người của Lâm Uyên Các đang tìm kiếm Chinh Chiến Công Tước khắp nơi, nhưng Chinh Chiến Công Tước lại được bảo hộ rất kỹ.

“Thế nào?” Trong nháy mắt Thủy Linh Tinh Quái ngã xuống, Công Tước liền gửi tin nhắn cho Ôn Tiễu.

“Lợi hại!” Ôn Tiễu nhìn mớ trang bị mà Boss rớt ra rồi cảm thán tận đáy lòng: “Công Tước, sao anh không chịu nói nhiều một chút? Em siêu muốn nhìn xem anh chỉ huy thì sẽ như thế nào a.”

“Nếu vậy thì em không còn chỗ dung thân nữa đâu.” Chinh Chiến Công Tước gõ phím, thiếu chút nữa khiến Ôn Tiễu hộc máu.

“Củ Lạc, hay! Đúng là quá hay*!” Khi Chinh Chiến Công Tước đưa những trang bị Boss rớt ra lên liên minh, Hào Hoa Mộ Địa lập tức nịnh hót.

*R: ở đây bạn Mộ Địa nói ‘cao’ chứ không phải ‘hay’, nhưng nghĩa là hay nên tui edit vậy. Xuống dưới cũng chữ đó nhưng lại có nghĩa là chiều cao. Kiểu từ nhiều nghĩa á.

“Quá lợi hại! Thắng lợi trong chiến loạn a!” Khiêu Hải Tự Sát Ngư cũng nói chuyện.

“Củ Lạc, nói anh biết rốt cuộc em cao bao nhiêu?” Cưỡi Heo Cướp Ngân Hàng thân là người có cống hiến to lớn nhất trên chiến trường lần này tất nhiên phải ngoi lên gây chú ý một chút.

“Ngự tỷ sao? Cỡ mét bảy đi!” Thông Hoa Đại Toán nói giỡn.

Mạt Nhã Huyên khinh bỉ: “Khoảng một mét sáu là được rồi, con gái cao cỡ đó là vừa đẹp.”

*R: ê, đụng chạm tui nha ==”.

Có ai trả lời giúp cô vì sao đề tài từ hay (cao) biến thành chiều cao hay không?

“Mét rưỡi cũng đáng yêu mà. Tuy hơi lùn một chút nhưng loli thôi!” AK47 là cựu chỉ huy, cảm thấy rất vui mừng với chuyện ‘Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sóng trước chết trên bờ cát’ này.

“Anh thấy nó giống loli sao?” Mùa Đông Không Lạnh cười nhạt: “Đừng bị hai chữ Củ Lạc che mắt được không? Đảm bảo nó là con đàn ông chân voi vừa bự vừa thô đó!”

“Đậu!” Ôn Tiễu cả giận mắng: “Lãnh Nữu, sao bà lại nói vậy, sao lại bôi nhọ tôi! Chúng ta có còn là bạn nữa không?”

“Nói mau, rốt cuộc em cao bao nhiêu!” Thông Hoa Đại Toán ép hỏi.

“Một mét sáu.” Trên YY đột nhiên xuất hiện một giọng từ phía thính giả, đây chính là Chinh Chiến Công Tước.

“Công Tước, sao ông lại biết chiều cao của Củ Lạc?!?” Mọi người nhất thời cảm thấy gian tình phủ sóng khắp nơi: “Cầu hình, hình!”

Ôn Tiễu dồn khí tụ đan điền, đả thông hai mạch Nhâm, Đốc: “Đừng để ý chiều cao, để ý kỹ thuật kìa!”

~

1 chương edit hết 1 tuần. Xin lỗi nhân dân, tui mới mua màu nên mê thử màu (_ _”).