Sát Thủ Vú Em

Chương 23: Bị lừa




Edit: Ring.

Nửa đêm canh ba, chuông di động đột nhiên vang lên.

Ôn Tiễu xoay người buồn bực ấn nghe, bên kia truyền đến tiếng Trần Vũ: “Tiễu tỷ, một tin tốt và một tin xấu. Bà muốn nghe tin nào trước?”

“Bà có bị… bệnh hay không?” Ôn Tiễu chửi ầm lên: “Không bị mất acc… thì chưa phải tin xấu. Không trúng 5 triệu… thì chưa phải tin tốt… Tôi đây muốn liệt bà… vào sổ đen.”

Ôn Tiễu vừa nói xong liền trực tiếp cúp máy, kéo gối che đầu.

Hai giờ sáng……

Quấy rầy mộng đẹp của người ta, không thể nhịn nổi!

Kết quả cô vừa ngáp một cái, đang chuẩn bị tiếp tục đi hẹn hò với Chu Công thì điện thoại lại vang lên.

Ôn Tiễu vứt gối, chuẩn bị mắng cho thối đầu thì bên kia đã vang lên giọng nói đầy sức sống của Trần Vũ: “Tôi biết giờ bà đang rất muốn mắng tôi nhưng làm ơn thông cảm tôi không nói ra thì đêm nay sẽ ngủ không được tôi vừa thấy một người bán Yêu Đái Thể Tránh +8 nên đang chuẩn bị hỏi giá thì đối phương lại nói đã có người mua rồi người mua là một đại thần tên Chinh Chiến Công Tước tôi nghĩ mấy ngày nay Chinh Chiến Công Tước vẫn luôn chung đội với bà bà chắc cũng biết vì sao ổng muốn mua Thiên Hướng Yêu Đái mà đúng không báo cáo xong!”

Trần Vũ nói một lèo rồi cúp máy ngay trước cả khi Ôn Tiễu kịp mở miệng. Đầu dây bên kia “Tút tút!” mấy tiếng, Ôn Tiễu lại ngã xuống.

Trên thực tế, cô chỉ nghe được Chinh Chiến Công Tước mua Yêu Đái, còn lại một chữ cũng không lọt vào tai. Anh ta mua Yêu Đái thì liên quan cái rắm gì đến cô, Trần Vũ có cần phải quấy rầy giấc ngủ của cô như vậy không? Có cần phải mạo hiểm sinh mệnh đánh thức cô như vậy không?

Vì bị Trần Vũ quấy rối, Ôn Tiễu vốn vẫn luôn đúng 12 giờ rời giường, hôm nay lại kéo đến 14 giờ mới dậy.

Đến khi cô rửa mặt chải đầu, ăn bữa điểm tâm không biết nên gọi là cơm trưa hay cơm chiều xong thì Boss U Tư Viêm Ma xuất hiện lúc 13 giờ mỗi ngày đã bị hai liên minh tranh nhau đánh chết.

Khi Ôn Tiễu đăng nhập, trong liên minh còn đang thảo luận chuyện hôm nay không cướp được U Tư Viêm Ma. Các bang chủ thì đang ở trong phòng riêng họp chuẩn bị việc mai cướp Boss.

Trên màn hình, dấu Bưu kiện vẫn luôn nhấp nháy không ngừng. Ôn Tiễu mở lên, là Thiên Hương Yêu Đái +8 Chinh Chiến Công Tước gửi đến.

Đột nhiên cô nhớ đến cuộc gọi của Trần Vũ hôm qua. Thì ra cái Yêu Đái này là mua cho mình sao?

Ôn Tiễu còn đang do dự, Chinh Chiến Công Tước đã phát đến lời mời vào đội.

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Trễ vậy.

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Tối qua bị lão Trần phá nên hôm nay thức dậy trễ. Viêm Ma mới đánh xong, anh không cần đi họp sao?

Chinh Chiến Công Tước dù gì cũng là trưởng lão trong Quân Lâm Thiên Hạ. Ôn Tiễu mở YY lên xem, thấy Thông Hoa Đại Toán và các bang chủ, trưởng lão đều ở trong phòng nhỏ liền biết nhất định là họ đang bàn chiến lược ngày mai rồi. Ngay cả Khiêu Hải Tự Sát Ngư cũng có, vậy sao Chinh Chiến Công Tước không cần đi?

[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Bây giờ anh toàn quyền đại diện Công Tước. Ổng làm biếng nên chỉ có thể để anh đi.

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Làm biếng?

[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Em không biết đâu, Tỏi quả thật là một tên bán hàng đa cấp chính hiệu! Mỗi lần họp chính là nghe một mình ổng nói lao thao từ đầu tới cuối. Lần lâu kỷ lục chính là một mình ổng nói 3 tiếng đồng hồ không ngưng nghỉ, cuối cùng nói đến mấy trăm acc trong YY chạy hết chỉ còn mấy người bọn anh ngại không dám đi! Từ đó về sau, chỉ cần là họp do Tỏi chủ trì, mọi người hoàn toàn không dám đi nghe!

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Nhân viên bán hàng đa cấp thì phóng khoáng lạc quan mà!

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Đúng!

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Đúng rồi, Yêu Đái bao nhiêu tiền, tôi gửi cho anh.

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Không cần.

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: …… Bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm. Vì để cho tôi có thể yên tâm ngủ mà không phải cả ngày lo lắng không biết mấy người có âm mưu gì, mau để tôi trả tiền đi! Nếu không, tôi đi ra ngoài sẽ sợ bị người theo dõi!

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: …… Theo dõi……

[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Nửa đêm hôm qua có người bán, Công Tước thấy bạn em đứng im ru, không biết có đó hay không nên mua lại trước. Em không cần trả tiền ổng đâu, ổng đều là đưa tiền bảo anh mua đồ này nọ dùm thôi. Ổng không biết em đang ở đâu nên cũng sẽ không phái người theo dõi. Muốn đi thì cũng là đích thân đi. Đúng không, Công Tước?

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Không kỹ thuật.

Ôn Tiễu cảm thấy Chinh Chiến Công Tước tám phần là cho rằng loại chuyện theo dõi này căn bản không có kỹ thuật. Nếu là anh ta, không chừng sẽ trực tiếp dùng phương pháp gì đó kỹ thuật cao hơn.

Còn phần là phương pháp gì, trước mắt vẫn chưa biết!

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Vậy gửi cho Ngư đi, dù sao đồ của Công Tước cũng đều là anh mua.

[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Anh không dám làm chủ.

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tức: Cũng được.

Ôn Tiễu nhanh chóng hỏi số tài khoản và tên đối phương rồi gửi tiền qua. Đến khi Ngư nói nhận được tiền rồi thì cô mới yên tâm.

Vừa thấy acc Thần Nữ Dụ Hoặc vẫn còn loăn quăn trong phó bản Bạch Cốt Mai Sa, Ôn Tiễu lập tức gửi tin nhắn.

“Bây giờ tôi đang muốn làm một chuyện rất có ý nghĩa, bà có nguyện ý theo giúp tôi không?”

Một lúc sau, Trần Vũ mới hồi âm: “Bây giờ tôi đang làm chuyện tôi cảm thấy rất ý nghĩa, hoàn toàn không thể dừng lại được.”

“Làm bạn cùng phòng với nhau, tôi cảm thấy bà hoàn toàn có thể dừng lại giúp tôi làm chuyện rất ý nghĩa mà tôi vô cùng muốn làm kia, cam đoan sẽ khiến bà được lợi không ít.”

“Ngoại trừ kiếm tiền, tôi cảm thấy không có chuyện gì có thể khiến tôi được lợi không ít nữa, trừ phi bà chịu cho tiền tôi.” Trần Vũ không nhanh không chậm trả lời.

“Không, cuộc đời vẫn còn rất nhiều thứ tiền không thể mua được. Bà hẳn là nên mở mang tầm mắt bản thân chứ không phải mỗi ngày chỉ lo kiếm tiền. Đến đây đi, để tôi mang bà đi làm một ít chuyện có ý nghĩa.”

Trần Vũ lập tức trả lời: “Ý nghĩa hay không còn tùy thuộc vào sự đánh giá chủ quan bản thân mỗi người nữa. Tiễu tỷ, tôi cảm thấy tôi với bà là người thuộc hai thế giới khác nhau, quan niệm của chúng ta về ‘ý nghĩa’ hoàn toàn không giống nhau. Thứ cho tôi xin được tiếp tục làm chuyện tôi cảm thấy có ý nghĩa. Bà có thể đi tìm người khác cùng làm chuyện bà cho là có ý nghĩa.”

“Nhưng mà chuyện này nếu không phải cùng làm với bà thì với tôi mà nói, nó căn bản không có ý nghĩa.” Ôn Tiễu thở dài.

“Thật ra bà có thể tìm chuyện khác cũng có ý nghĩa mà làm. Thí dụ như Chinh Chiến Công Tước mua Yêu Đái cho bà, bà bây giờ máu dày phòng cao, có thể đi tìm kẻ địch chém giết. Tiễu tỷ, bà thấy sao?”

“Tôi trả tiền cho anh ta rồi.” Ôn Tiễu trả lời.

“Thật không menly!” Trần Vũ khinh bỉ: “Ổng vậy mà lại đi nhận tiền của bà! Tôi tưởng đâu ổng trực tiếp xem đó là tín vật đính ước chứ!”

“……” Ôn Tiễu bất đắc dĩ: “Bà không thể suy nghĩ theo cách bình thường sao? Trên thế giới này vẫn có tình bạn thuần khiết mà! Nhìn bộ dạng tôi giống như cần trai lắm hả?”

“Giống!” Trần Vũ trả lời dứt khoát.

“Chúng ta chia tay đi.” Ôn Tiễu đánh một hàng chữ rồi yên lặng rơi lệ.

~

Trong kênh [Hảo hữu], Hùng Phong Vĩ Nghiệp đã gửi tin nhắn đến.

Đội tối qua định đi phó bản 70. Đối với người không đánh nhau, không giành Boss như Hùng Phong Vĩ Nghiệp mà nói thì nhiệm vụ và lượm đồ xem như là thú vui duy nhất.

Chơi game đơn giản chỉ có bốn mục tiêu: luyện cấp, trang bị, đánh nhau, tán gái. Mãn cấp, cho nên không còn thú vui luyện cấp. Đủ trang bị, cho nên không còn thú vui đi lượm đồ. Có vợ, nên không còn thú vui tán gái. Nếu còn trong bang trung lập nữa thì chẳng phải lạc thú gì cũng không còn hay sao?

Vì không để Hùng Phong Vĩ Nghiệp cảm thấy cuộc đời không còn niềm vui nữa, Ôn Tiễu dứt khoát mời hắn vào đội.

[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Hé lô!

[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Đại Hùng đến rồi! Tôi nhớ ông quá!

[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Tôi cũng nhớ ông nữa! Hôm qua tôi viết truyện Củ Lạc có đưa cho mọi người đọc không? Mau đánh giá một chút xem!

[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: [Đám bạn tôi ai cũng béo]?

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Hay!

[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Ông cũng thấy nó hay sao? Thật tốt quá! Tôi sẽ dùng một tháng để viết hoàn chỉnh, đến lúc đó mọi người nhất định phải đến ủng hộ!

[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Đại Hùng, tôi nghĩ ông hiểu nhầm ý Công Tước rồi…

[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Hả?

[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Tôi cảm thấy ý của ổng có thể là: tên rất hay!

[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Tên là Củ Lạc đặt. Đám khốn nạn mấy người! Mấy người xem đả kích tôi là thú vui sao? Củ Lạc, chỉ có cô là tốt nhất, tôi quyết định lần sau có gì đều sẽ chia cho cô xem, không nói cho đám xấu xa này nữa!

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Này thật sự là vô cùng tốt. Nếu ông có thể viết mấy tình tiết máu chó thiên lôi, nam nữ siêu nhân thì lại càng tốt. Như vậy cuộc đời nhàm chán của tôi có thể lấy lảm nhảm làm thú vui.

[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Không có hương thơm như hoa, không được cao lớn như cây cối, tôi chỉ là một cọng cỏ nhỏ không ai biết đến~

[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: 1 giây biến thành cỏ của Đại Hùng bắt đầu…

Đội có bốn người, Chinh Chiến Công Tước bèn quăng một lời mời cho Mạt Nhã Huyên. Mạt Nhã Huyên vừa vào đội, năm người lập tức chạy đến phó bản Mộng Cảnh Chi Thương ở Quỷ Trấn.

Tối qua Ôn Tiễu thoát game ở chỗ truyền tống Nam Tinh Thôn cho nên khoảng cách của cô là gần nhất. Cô thúc ngựa chạy đến phó bản 70.

Trước cửa phó bản, không một bóng người.

Ôn Tiễu thuận tay điều khiển Hoa Sinh Mê vào Mộng Cảnh Chi Thương, lại quên mất quái trong phó bản này có thể so được với Boss, vừa vào đã đụng ngay bốn quái tuần tra!

Cõ lẽ là do hôm nay xui xẻo nên Hoa Sinh Mê vừa vào phó bản đã bị tấn công. Quái tuần tra vừa đúng lúc đang ở ngay cửa truyền tống.

Càng tức hơn là quái tuần tra có kỹ năng đánh choáng, người chơi đang trong trạng thái bị choáng căn bản không thể truyền tống.

Ôn Tiễu lập tức chọn NPC, đợi cho thời gian bị choáng vừa hết thì 28000 máu chỉ còn lại 3000…

Truyền tống!

Hoa Sinh Mê trở ra ngoài cửa phó bản.

Nhưng mà…

“Lạch cạch!” Ngoài cửa, một cái Bát Quái bất ngờ ập xuống.

[Bạn đang bị Chỉ Gian Lưu Sa công kích!]

Chỉ Gian Lưu Sa vừa đúng lúc đứng ngay cửa phó bản, bên cạnh Hoa Sinh Mê.

Liệt Hỏa Liêu Nguyên!

“Ầm” một cái, xung quanh Chỉ Gian Lưu Sa tỏa ra lửa đỏ, thiêu đốt tất cả mọi thứ gần đó.

Một kỹ năng vừa phóng ra, Hoa Sinh Mê đã nằm bẹp dưới chân Chỉ Gian Lưu Sa.

“Cô xem, thật ra giết cô rất đơn giản.” Chỉ Gian Lưu Sa gửi tin nhắn riêng cho Hoa Sinh Mê.

*R: vì lần trước bạn Tiễu có nói với Tiểu Sa một câu đại loại là ‘với điều kiện ông giết được tôi trước đã’.

“……” Sh*t! Bị quái cắn chỉ còn có 3000 máu, để một Pháp Sư cả người trang bị lấp lánh đến giết còn có thể không đơn giản được sao?

“Trang bị lên nhanh lắm. Bảo thạch cũng vậy. Còn vũ khí cũng mau mau lên luôn đi.” Chỉ Gian Lưu Sa khuyên bảo có vẻ vô cùng chân thành.

“……” Ôn Tiễu đã không biết phải đáp lại hắn cái gì ngoài một chuỗi chấm lửng im lặng nữa rồi.

“Nghe nói thao tác của cô không tệ, tôi chờ, cô mau kiếm vũ khí cấp 8 đi!” Chỉ Gian Lưu Sa căn bản không thèm quan tâm Ôn Tiễu có trả lời hay không, tiếp tục gửi tin nhắn: “Có điều cô phải cảm ơn Giả Trang Bất Khả Tư Nghị. Cô xem, hôm cô vừa đến, cậu ta đã cống hiến 1000 đồng. Còn cả người bạn thương nhân Thần Nữ Dụ Hoặc kia của cô nữa, cũng rất thông minh.”

“……” Ôn Tiễu bây giờ chỉ biết câm nín. Sao Chỉ Gian Lưu Sa lại biết Thần Nữ Dụ Hoặc là bạn cô?

“Kỳ quái lắm sao? Cô biết Lưu Sắc Minh Mị là acc nhỏ của tôi thế nào thì tôi cũng biết Thần Nữ Dụ Hoặc là bạn cô như vậy.” Chỉ Gian Lưu Sa nhất thời hóa thân thành Boss phúc hắc: “Không ai nói cô hay tối qua sau khi cô xuống mạng, tôi đã thức cả đêm cường hóa một cái Thiên Hương Yêu Đái sao?”

~

Lời tác giả: Lúc trước Đại Hùng viết cái truyện siêu ngắn ‘Đám bạn tôi ai cũng béo kia, tôi thấy có độc giả nhắn lại rằng còn có thể viết thêm truyện ‘Đám bạn tôi ai cũng gầy’ nữa.

Hôm nay rảnh rỗi không có chuyện gì làm nên đột nhiên muốn mượn phong cách đó viết một truyện. Hơi sửa tên lại một chút, hai tay dâng lên!

#Tuyển tập truyện ngắn của Đại Hùng

[Ngoại trừ tôi, mọi người ai cũng ốm nhách]

Tôi tên là Đại Hùng. Thân cao 178cm, nặng 200 cân, trung bình mỗi cm chứa 1.12359 cân thịt.

*R: 1 cân của TQ bằng 0.5kg. 1m78 mà 100kg là mập dữ ròi nhe.

Đây là ngày thứ ba tôi đến thành Thực Nhân ngày. Mọi người ở đây ai cũng gầy, thành chủ là một cô gái xinh đẹp, nhưng mà, nàng ăn thịt người.

Lúc tôi đang vội vã chuẩn bị rời khỏi nơi này thì hai binh lính đột nhiên bắt được tôi, nói là thành chủ muốn gặp.

Khi bị binh lính kè đến chỗ thành chủ, tôi cảm nhận được ác ý nồng đậm từ đám người gầy teo kia: “Nhìn tên mập đó kìa. Ai bảo hắn béo đến mức không giống người thường chứ, giờ thì bị ăn luôn rồi. Hahaha, ngóng a.”

Đột nhiên tôi cảm thấy rất thất vọng. Tôi nghĩ đến những gì mình từng trải qua, đó là khoảng thời gian rất tươi đẹp. Tôi vui vẻ chạy nhảy dưới ánh mặt trời, hưởng thụ cuộc sống phồn hoa như gấm.

Vạn vạn không ngờ, tôi lại còn sống. Chẳng những không chết mà còn cưới được thành chủ xinh đẹp.

Nàng nói tôi biết, toàn thành của nàng đều là người hành tinh Ăn hoài không béo. Cho nên, nàng yêu người đặc biệt béo là tôi.

~

Làm ơn nhận của tui một lạy.

Tự nhiên chiều nay được nghỉ học, nằm gác chân lên trán suy nghĩ coi thí dụ mà có xuyên không vìa cổ đại thì tui mần gì sống. Mần gì mà không cần chuyên môn, không cần kinh nghiệm, không cần vốn nhiều, sinh lời nhanh, dễ giàu, ít cạnh tranh mà lại hông cần móc nối quan hệ chứ cái ngành tui học mà xuyên không là cạp đất chắc ròi. Cuối cùng kết luận: mở công ty TNHH một nhân viên xổ số kiến thiết. Khả thi!! *búng tay*