Sát Thủ Tại Dị Giới (Cuốn 2): Trỗi Dậy

Chương 181: C181: Cảnh Tỉnh




"Ngươi...ngươi không thể giết chúng ta..."

Ly trà trong tay Yami kêu rắc một tiếng, tự động vỡ nát thành từng mảnh nhỏ. Hắn vung tay một cái một đoàn hắc khí bay ra đánh thẳng vào cơ thể đại trưởng lão khiến nàng va mình vào bức tường phía sau, thổ ra một ngụm máu lớn. Tới giờ nàng vẫn không thể tin được Yami hắn lại có năng lực đáng sợ đến như vậy. Không thể nhìn ra trong cơ thể hắn năng lực dao động hay huyết mạch thần linh như Scarlet, nhưng năng lực hắn đang sử dụng là từ đâu? Tuyệt đối mạnh mẽ hơn cả nàng, kể cả khi nàng xuất hiện dưới nhân dạng thực sự củ mình. Nàng suy nghĩ rằng hắn có phải hay không cũng giống như mình...đều là thần.

"Tại sao ta không thể giết ngươi?"

Hắn nói dứt câu, một nguồn áp lực lại mạnh mẽ đánh bay nàng, nàng khó khăn bò dậy, tuy nhẹ hơn ban nãy nhưng sát thương của nó vẫn quá sức chịu đựng, khiến nàng đã nhận nội thương bên trong cơ thể, chỉ sợ một số kinh mạch đã đứt, vài nơi xương đều đã dần nứt.

"Bởi...cha ngươi..."

"Cha ta? Cái gì cha ta? Tên phế vật ấy chết chưa?"

Lời này ra, không chỉ khiến hi ngươi kia khó chịu mà ngay cả Tử Nguyệt và Scarlet cũng không thể chịu nổi. Đại nghịch bất đạo lời, còn mang theo nhàn nhạt ngạo mạn. Hắn không quan tâm tới ánh mắt của hai người Tử Nguyệt, hắn sinh ra và chết đi đều sẽ và mãi mãi và đại đế đứng đầu đỉnh năng lực, hắn không phải hạ mình trước ai, hắn không quan tâm tới kẻ nào. Đó là điều hắn có, ngay cả Yami No Kami cũng không thể có. Vậy nên mẹ nàng nói rằng hắn đủ khả năng trở thành một Yami No kami đều không sai. Sự máu lạnh này chính là yếu tố lớn nhất tạo lên một đế vương tàn bạo như hắn.

Lời nói cũng đã nói, chứng minh rằng hắn chẳng coi kẻ nào là cha mình, cũng đồng nghĩa với việc nhờ vào kẻ kia để Yami tha cho các nàng là điều không bao giờ xảy ra.

Hắn quay về Tử Nguyệt đang không rõ cảm xúc của mình, lười nhác nói

"Ngươi có biết tại sao ta không thể thức tỉnh được năng lực không?"

Tử Nguyệt vẫn là im lặng

"Đó là bởi khi ngươi quan hệ và thụ thai của hắn, nếu chỉ là một con thì không sao nhưng ngươi lại là sinh ra song bào, vậy nên năng lực của hắn sẽ di truyền cho chỉ một trong hai đứa. Và Scarlet chính là đứa nhận được toàn bộ huyết mạch của hắn"

Scarlet kinh ngạc, trong lòng khó có thể một lời mà tả rõ. Hóa ra năng lực cường đại của nàng chính là do may mắn được thừa hưởng từ cha, ngược lại Yami khi đó lại không có vận khí như vạy, là nàng gián tiếp cướp đi cơ hội thức tỉnh của hắn, trong lòng có hơn một chút chính là tội lỗi.

"Nhưng đó không phải tất cả...một khi một con người bị vận khí thần linh từ bỏ, sẽ liên tục bị đau ốm dai dẳng, cuộc đời coi như họa nhiều hơn may...mặc dù không liên quan tới năng lực nhưng những thứ gì có liên quan tới thần linh đều sẽ có ràng buộc tới khí vận"

Yami nhàn nhạt nói, liếc đại trưởng lão một cái, quả nhiên tâm trạng nàng ta có biến đổi. Từ kinh ngạc chuyển thành hãi hùng, từ hãi hùng lại ẩn ẩn một chút sợ hãi con người Yami. Bởi hắn nói hoàn toàn chính xác, không sai tới một chữ.

Khí vận đen đủi như vậy, cái kết của cơ thể này đã quá rõ ràng...đã chết đi. Thế chỗ cho linh hồn đó may mắn lại là Yami khiến khí vận của cơ thể này bị phá vỡ, có lẽ giờ đây hắn là kẻ duy nhất không phó thác vận mệnh của mình cho khí vận. Có thể khi vận tiên đoán hắn sẽ việc này, nhưng hắn lại là làm ngược lại, nó tiên đoán hắn sẽ không giết người nhưng hắn lại ra tay giết người, nói tóm lại linh hồn hắn đã vượt qua khỏi sự cai quản của luân hồi.


"Và vận khí của ta là..."

"Cái chết..."

Đại trưởng lão khó khăn nói ra, hai chữ này như một hồi sét đánh lên trong não hải của Tử Nguyệt và Scarlet. Vận khí của thần ruồng bỏ, kết cục cuối cùng chỉ còn là cái chết.

"Quả nhiên ngươi biết"

"Ta rõ ràng đã thấy thời điểm ngươi chết đi...rốt cục ngươi là ai!?"

Nàng nén sợ hãi hỏi lại, hôm nay nàng tới không chỉ vì Scarlet, mà thứ hai còn là về Yami, bởi sự xuất hiện của hắn đã gây một hồi chân động toàn thể linh giới. Hơn nữa vài tháng trước đã có một kẻ sử dụng năng lực của mình đóng băng tất cả thời gian của cả nơi đây, khiến thần thời không chỉ một chút nữa bị phá vỡ năng lực, phản phệ mà chết. Kết hợp cả hai điều, nàng suy nghĩ rằng không có lẽ nào lại không có liên quan tới Yami.

"Ta? Không phải ta đã nói rồi sao?"

"Ngươi nghĩ tất cả người tại linh giới đều ngu hay sao? Thân phận của ngươi, năng lực của ngươi...không còn nằm trong thường thức kể cả nhân loại hay thần linh! Ngươi là một thế lực thứ b-"

Chưa kịp nói hết câu, cả nàng lẫn nữ nhân tự xưng chị chồng của Tử Nguyệt ban nãy đều bị một kiếm của Yami kết liễu, cả cơ thể hóa thành những hạt bũi ánh kim li ti biến mất khỏi căn phòng, hiển nhiên nhân dạng giả được tạo ra đã bị đánh nát. Yami cách không thu kiếm, tren mặt ngoài bình tĩnh và bình tĩnh không còn một chút biểu tình phức tạp nào, cứ như mọi chuyện đối với hắn chỉ là một trò đùa. Đắc tội với thần linh, hầu hết nhân loại đều phải nhận lấy cái chết, nhưng Yami thì lại khác, hắn có dù có chà đạp lên chúng, chúng cũng chỉ có thể biết im lặng, nói trắng ra chúng sợ hãi bị Yami và Hikagari của hắn đoạt mạng.

"Các ngươi không cần quá quan tâm...dù sao các ngươi chỉ là nhân loại thấp bé, đối với chuyện thần linh đều lực bất tòng tâm"

Hắn dừng lại một chút, rồi nói tiếp

"Mà...đến lúc rồi..."

Yami phi thân ra khỏi căn phòng, hóa thành một tia hắc tuyến rạch trời tiến tới cung điện phía xa xa. Scarlet cùng Tử Nguyệt từ trong mộng tỉnh lại, lúc này mới phi ra lan can nhìn rõ hướng đi của hắn.

"Cung điện...sắp xảy ra sóng gió rồi..."

Cung Thiên Hàn không biết từ lúc nào xuất hiện phía sau hai người, ánh mắt phức tạp nhìn theo vệt đen huyền bí trên trời. Đối với cách làm củ Yami, nàng không có một chút tán thành, nhưng quyền lực là do tay kẻ mạnh tạo nên, lúc này cung điện có chết cũng chỉ vì đắc tội kẻ không nên đắc tội.




Trong cung điện lúc này, nữ hoàng cùng với con gái mình có một chút không vui vẻ tiến tới chính điện.

"Mẹ, ta cảm thấy Pitt Howard càng ngày càng muốn lộng quyền, không qua người đồng ý liền phát ra lệnh truy nã"

Nữ vương Clara thở dài lắc đầu

"Xã hội nào cũng vậy, tuy nói nam nữ bình đẳng nhưng có một số chức vụ đều không thể để rơi vào tay nữ nhân chúng ta, có thể nói như ngôi vương kia. Hiện tại trong điện chúng ta cũng chỉ là cái bù nhìn thôi, mực dù muốn quyết cũng không thể quyết nổi"

Anna công chúa thở dài, thầm nghĩ rằng nếu mẹ nàng có một người con trai thì tốt biết mấy hoặc nàng là một người nam nhân cũng thực sự tốt, có thể thay người cha đã mất nắm quyền cả nơi đây.

"Pitt Howard thông đồng với Hồn Điện ta đã sớm biết, lệnh truy nã này giống như đang truy nã một năng lực gia cấp độ cao, một mình hắn coi như đã giết hết tòn bộ mấy ngàn vạn quan Hồn Điện gửi đi thậm trí còn giết chết em gái ruột của điện chủ bọn chúng"

"Ta cũng xem qua mặt hắn rồi, còn trẻ như vậy đã đạt được tới cấp độ không tưởng. Mẹ, ngươi nghĩ rằng hắn là ở cấp độ gì?"

Clara suy nghĩ một chút, chỉ có thể xác định hắn ở mức độ nào

"Có lẽ là Thần Chi Lực đi"

"Trẻ như vậy đã đạt tới cấp độ cao vậy...cả đại lục này chắc hẳn không có người nào ngoại trừ hắn"

"Tuy vậy nhưng ta nghĩ hắn cũng không phải dạng vừa, một mình đối chiến với cung điện hiện tại lại thêm cả Hồn Điện nhắm tới"

"Hay chúng ta..."

Clara ngắt lời Anna, nàng hiểu con gái mình muốn nói điều gì nhưng điều đó là vô cùng nguy hiểm. Nếu như làm theo lời con gái mình chính là bao bọc lấy kẻ bị truy nã kia, nếu không bị phát hiện, ngày các nàng dành lại được vị thế không còn xa nhưng nếu bị Hồn Điện phát hiện, cả hai chỉ có thể chết. Đây là đang đùa với lửa.

Cả hai một đường tiến tới chính điện, hai tên lính thấy các nàng liền cúi đầu hành lễ sau đó đẩy cánh cửa to đại ra. Các nàng bước vào, chỉ là thể thấy rõ cảnh tượng hai tên linh khi trước hóa thành một đống tro tàn.


Mà bước vào chính điện rồi, cảnh tượng trước mắt các nàng đều không khác địa ngục trần gian là bao nhiều. Tất cả hầu tước, tử tước có quan hệ với công việc cung điện đều nằm trên vũng máu lớn, đầu một nơi, xác một nơi, trước khi chết thần sắc ngoài kinh hãi cũng chỉ còn cực kì kinh hãi. Ngay cả Pitt Howard cũng chết rất thảm, cả cơ thể béo núc của hắn bị ghim lại trên tường bằng những lưỡi giáo hắc ám.

Anna từ nhỏ trong cung không thể chịu đựng nổi, chỉ còn biết ôm miệng nôn ra mật vàng. Còn Clara tuy sợ nhưng vì thể diện, nàng không cho phép mình giống như Anna.

Ánh mắt nàng rời bỏ hơn hai chục thi hài chết thảm, dừng lại trên ngôi vương. Ở đó, một thiếu niên trẻ tuổi tay cầm huyết kiếm ngạo nghễ ngồi trên đó, hai mắt như băng hàn nhìn các nàng.

"Ngươi..."

"Ai...hóa ra trong cung điện cũng còn có người vô tội..."

Yami nhàn nhạt cười, tiếng của hắn vô cảm, khiến Clara có cảm giác mình đang đối mặt là một con quỷ dữ, tuyệt nhiên chẳng phải con người.

"Ngươi là ai..."

Nói không căng thẳng đó là nói dối, mà nói không sợ hãi cũng chỉ là nói dối. Đối mặt với sát khí lộ ra trong từng cử chỉ của hắn, nàng biết kẻ này không thể đùa giỡn hay hòa hoãn.

"Không phải do các ngươi truy nã ta sao?"

"Yami!"

Clara lần này có một chút run rẩy rồi. Bởi nàng không ngờ Yami không những không trốn chạy, ngược lại còn quay trở lại cung điện trả thù.

"Không...không phải do chúng ta ban lệnh truy nã..."

"Ta biết, các ngươi chỉ là những kẻ bị phế truất..."

Hắn thương hại nhìn các nàng, mặc dù dưới mắt như vậy rất khó chịu nhưng nàng không dám phát tác, bởi xem ra nàng cũng có một chút sợ hãi cái chết.

"Thật là nhàm chán mà, ta cứ tưởng rằng cung điện gan to thế như nào mới dám đụng tới ta...nhưng mà...xem ra cũng chỉ là dựa vào Hồn Điện mà thôi"

Lúc này từ bên ngoài ba bóng người lao tới, đó là Lariana, Alisa và cô nàng kị sĩ Flora kia. Người phát hiện ra đầu tiên chính là Flora khi mà nàng ngửi được một mùi máu tanh nồng phát ra từ chính điện. Biết có điều gì đó xảy ra, nàng cùng hai người này lao vào. Chẳng qua tràng điện có một chút máu me và kẻ làm ra không ai khác chính là Yami.

Các nàng tới, Yami cũng chẳng buồn liếc nhìn, thân thể hóa thành một đoàn hắc khí tiêu tán mất.

Mục tiêu tiếp theo, là Hồn Điện!




Đó là ở tại nhân giới, lúc này phía trên linh giới, trước đó đã vì tồn tại của Yami mà kinh động, giờ đây nữ đế của họ bị Yami đánh bại chính là càng làm bố cục thêm đảo loạn. Biết năng lực, biết tính cách, chẳng là không biết bao giờ linh giới mới gặp đại nạn và chẳng ai có thể biết được khi nào Yami sẽ giết đến.

Nhân dạng giả của cả hai nàng bị đánh vỡ nát, đồng nghĩa với việc hắn không vui khi gặp các nàng, chỉ sợ sau này có đại họa là khó mà tránh khỏi.

"Mau!...mau đi báo với phụ thân ta...thả trượng phu ra trước thời hạn phạt! Mọi chuyện đi quá tầm kiểm soát rồi"

Tử Lăng tiên tử ôm một bụng đầy dấu vết máu, mặt xám lại nói với người hậu cần rồi nhanh chóng ngất đi.

Không ngờ con trai riêng của chồng mình lại là một bên thế lực tà ác thứ ba...nếu như chồng nàng không thoát ra khỏi lệnh phạt sớm hơn, chỉ sợ không còn ai có thể ngăn cản bước chân của Yami san phẳng cả linh giới này.

Không chỉ một mình nàng bị thương nặng, chị chồng nàng cũng bị thương nhưng nặng hơn rất nhiều. Cả hai tiên tử cùng một ngày bị đánh suýt mất mạng, liệu đây có phải tiếng tù và khai chiến đầu tiên của Yami? Chỉ biết hắn hiện tại là độc nhất vô nhị, ngay cả cha Tử Lăng là tiên hoàng hiện tại, sợ rằng cũng chỉ có thể chết dưới tay Yami.

Trong sâu thẳm hôn mê, từng tiếng nói vang vọng trong đầu nàng, khiến cả não hải nàng nặng nề sợ hãi

"Thần... Long..."

Nàng chỉ còn có thể vô thanh vô thức thốt ra cái tên này. Cả người mặc dù còn sống nhưng không hề còn một chút cảm giác nào. Chỉ có kinh hãi bao trùm lấy.

Tiên đế sau khi nhận lại lời của Tử Lăng tiên tử, bỗng chốc muốn già đi mấy vạn tuổi. Trêu phải thế lực tà ác thứ ba...hắn dù không muốn cũng phải thả tên kia ra sớm. Chỉ mong Yami có thể niệm tình cha con mà bỏ qua cho nhân giới.

Hắn khổ sở

"Khí vận...ngươi quả thực đem linh giới vào chỗ tận diệt rồi"

Khí vận ruồng bỏ, lại vô thanh vô thức tạo ra một bên thứ ba tàn ác. Hắn chỉ có thể đứng đó phó mặc cho tương lai mà thôi.

Yami giống như một hồi cảnh tỉnh với các vị thần linh muốn gieo mầm mống của mình tại hạ giới...bởi một khi hai đứa trẻ được sinh ra, đứa bị khí vận ruồng bỏ trong tương lai có khả năng sẽ trở thành một con ác quỷ. Tiên đế giờ đây đã hiểu tại sao lại có luật lệ không cho thần linh can dự vào đời sống con người...quả nhiên là tận cùng của diệt vong mà...