Vì vậy ngày này, từ sau giữa trưa đến gần tối, từ gần tối đến trời tối, từ phía trên tối đến nửa đêm. . . . . .
Như Ý cảm thấy đây là ngược đãi bi thảm nhất trên thế gian này!
Tất cả bắt đầu lại từ đầu, nhưng cũng không giống lúc nàng vừa tới Phổ Phổ đảo.
Thời điểm đó Như Ý là từ một tay am hiểu súng ở kiếp trước chuyển sang tập võ của giang hồ nhân sĩ.
Mà bây giờ, tất cả lý luận kiến thức nàng đã biết rõ ràng, vả lại từng
chiêu thức đều nhớ rõ ràng hoàn mỹ vô khuyết, cố gắng tăng cường nội lực mình đã phế đi hoàn toàn.
Lại nói, nếu không phải là ban đầu
Ngọc Hoa đến kịp thời, một chưởng kia của Mạnh Tử Ca tuyệt đối có thể
phế một thân nội lực của nàng đồng thời đánh gãy tất cả kinh mạch.
Một chưởng là quyết tuyệt , muốn, một cái mạng của n.ười bị chưởng.
Dùng lời nói của Ngọc Hoa mà nói, lúc ấy nếu người chịu chưởng ngoại trừ hắn ra bất luận là ai, tuyệt đối sẽ không có mệnh ở đây.
Cho nên, hiện tại Như Ý cần bù lại, là một thân nội lực, còn có tu vi nội lực.
Nhưng đó là việc khó khăn nhất!
Hơn nữa hôm nay thân thể nàng hư ngượccon hơn cả lúc từ trong rừng rậm Mê Tung đi ra ngoài.
Tuy nói Tiêu gia có lưu lại sách thuốc thượng cổ, thế gian cũng có thể chữa khỏi kỳ nan tạp chứng. ( bệnh hiếm thấy hay bệnh hỗ tạp)
Nhưng
có rất nhiều bảo vật thế gian này đã khó tìm hoặc là dứt khoát tuyệt
tích, tuy là Tiêu Thước giao cho Ngọc Hoa bản y thư tự mình nghiên cứu
chừng mấy ngày, cuối cùng kết quả tất cả đều là lắc đầu bất đắc dĩ.
Cho nên, Như Ý muốn khôi phục nội lực, cũng chỉ dựa vào mình.
Dĩ nhiên, còn có Ngọc Hoa đặc biệt kia, muốn để cho nàng dùng phương pháp huấn luyện tự sát. . . . . .
Được rồi! Ta nói một chút phương pháp kia.
Ngọc Hoa nói, muốn tăng cường sức lực, trước phải trấn định tinh thần.
Nói đúng là, muốn cho kinh mạch và thần kinh thân thể Như Ý lần nữa trở về
vị trí cũ, còn phải an định lại, như vậy mới có thể yên tâm mà rót một
chút nội lực đi vào.
Nếu không, hai người chống đỡ lẫn nhau, rất dễ dàng tẩu hỏa nhập ma.