- Mơ đi.
- Tại sao?
- ...
- Không hứng thú.
- Không thể suy nghĩ lại ?
- Uh
Nó gật nhẹ đầu. Chuẩn bị đứng dậy thì nó bỗng khựng lại vì có một lực nào đó giật mạnh tóc nó. Tóc nó bị vướng vào vỏ cây, không sao gỡ ra được. Hắn thấy nó chật vật thì cũng bước tới giúp.
- Ngồi im đi, tôi gỡ giúp cho.
Hắn ngồi xổm xuống, mặt ghé sát mặt nó. Từng hơi thở nóng ấm quyện cùng hương bạc hà nam tính xộc vào mũi làm nó bất giác đỏ mặt. Chỉ một chút thôi! Hắn thì không để ý không mặt của nó, cẩn thận gỡ lớp vỏ cây và mớ tóc bạch kim ra. Xong việc, hắn ngồi thẳng lưng lên . Hắn ngồi trên, nó ngồi dưới, hai khuông mặt gần sát nhau, tựa như từng hơi thở của nhau đều được nghe rõ mồn một .
- A.
Mũi chân hắn bỗng dưng trẹo qua một bên . Mất đà, hắn ngã xuống , và chuyện sau đó ra sao thì rõ rồi đấy. Hai đôi môi chạm nhau. Cả hai đồng thời chết lâm sàn tận ba phút. Đáng lẽ không tỉnh sớm vậy đâu, chỉ là phía xa bên kia tường có tiếng la, cắt đứt mạch cảm xúc của nó và hắn. Cả hai giật mình, dứt khỏi môi nhau, đỏ mặt , nhưng dù vậy vẫn nhanh bước đến chỗ có tiếng la.
- Áaaa ... - Một cô gái hét lên vì bị dao rọc vào cánh tay. Cả bộ quần áo của cô tơi tả và lem luốc
- Cô sao vậy? Huh ?
- M .. mấy người... đồ hèn hạ !
*Chát
- Cái đồ nghèo mạc kiếp như mày có tư cách chửi tao sao? Đánh nó ! - Một cô ả có vẻ là đại tỷ ra lệnh cho tụi đàn em khoảng 5 tên con trai bằng giọng chua ngoa. Ả ta cũng không có gì là đẹp .Nhan sắc tầm thường. Điểm đáng sợ nhất là cái váy, ngắn đến nỗi không còn gì để ngắn ( Trong khi váy của trường cách đầu gối 5 cm thì cái này cách gối 30 cm :v )
“ Mình có cho phép cắt ngắn váy lên à ? “ - nó thầm nhủ.
- Dạ chị hai! - đám côn đồ mặt hầm hầm bước tới, bao vây năm phía.
Khuông mặt cô gái này trông cũng khá đẹp. Da trắng hồng , đôi mắt đen lay láy trông rất thông thái và kiên định, mái tóc đen mượt dài ngang hông cột đuôi ngựa. Cao khoảng chừng 1m 68. Trên ngực có huy hiệu học sinh xuất sắc và bông hoa bằng đá thạch anh tím là cách nhận biết học sinh học bổng. ( Học sinh là các thiếu gia tiểu thư thì có huy hiệu bằng đá Saphire ; nó thì là một viên kim cương đen )
Cô gái đó đứng lên đánh với bọn côn đồ . Từng đòn đánh dứt khoát và đầy sức mạnh được cô gái ấy thi triển. Cô né đòn của tên A và gạt chân hắn ngã, rồi quay ra sau đỡ cú đánh của B sau đó đấm một đấm vào bụng hắn. C thì bị cô hạ trong 1 đòn đá vào giữa 2 chân, rồi D thì ăn một đấm vào sau gáy ngất tại chỗ. Chưa kịp trở mình thì cô đã bị E đánh lén 1 đá. Cô loạn choạng sắp ngã nhưng cố giữ thăng bằng, tống một cú đạp thật mạnh vào bụng E. Tiếp đó A và B cùng đá vào chân cô làm cô khuỵu xuống. Ngay lúc chúng định dứt điểm thì nó và hắn xông vào, một tay dẹp gọn cả 5 tên.
Người con gái ngước mắt nhìn những đòn đánh đẹp đẽ trước mắt mà không khỏi nhíu mày. Kelvin và Sliver sao ?
Nó bước gần và đỡ cô dậy, khó hiểu nhìn ánh mắt kì lạ của cô như đã nhận ra gì đó. Con ả kia thấy Hoàng tử lạnh lùng ở trước mắt dẹp loạn thì sợ run cả người. Tất nhiên rồi, hắn nổi tiếng giỏi võ khắp trường mà. Không khéo ả cũng bị đập luôn rồi sao? Vậy thì kế sách nào hay nhất bây giờ? 36 kế , chạy là thượng sách chứ sao!
Cô gái đó vừa đứng dậy đã tránh xa cả hai đúng 2 mét. Cô chỉnh lại dáng đứng và quần áo, Đôi mắt dè chừng nhìn nó và hắn.
- Cảm ơn hai vị bang chủ ra tay tương trợ.
Nó và hắn ngạc nhiên nhưng cố làm ra vẻ bình tĩnh.
- Sao cô lại biết. - Hắn nhíu mày
- Phong thái đó, sát khí đó, ngón võ đó, còn gì có thể sai thưa Kelvin và Sliver- sama ?- Cô gái tỉnh bơ trả lời
- Cô cũng đang che dấu... - Nó nói lửng làm cô gái đó giật mình. - Dia à ...
...
* Bốp bốp ( tiếng vỗ tay )
- Không hổ danh nhỉ ?
- Cô cũng không vừa.
Hắn ngơ ngác nghe cuộc đối thoại giữa hai người con gái này. Dia ? Là sát thủ số một thế giới Dia ( Diamond )
- Sao có thể ...- Hắn chưa nói hết câu thì...
- Tôi đã che giấu ngón võ của mình. Cô thực sự rất cừ, đã nhận ra tôi dồn nén động tác.
=============
*Trương Mỹ Liên : Con gái của người đàn ông đã hại chết cha mẹ nó ( cùng một người khác ). Nhan sắc không có nhiều mà hay tự tin / ta đêp nhất đêm nay / . Là tiểu thư của LA đứng thứ 1 VN. Chị cả của trường.
* Vương Nhật Khánh Nguyên ( nữ ) : Tên giống con trai nhưng không phải nhé ! Là học sinh học bổng vô cùng xuất sắc với thành tích nhất trường ( trước khi nó đến ) . 17t, là một côi nhi , đã tự mình nghiên cứu ra một môn võ đặc trưng. Là sát thủ đứng đầu thế giới đồng thời là 1 hacker siêu giỏi chỉ sau nó. Hành động bí ẩn và đơn độc. Ngoại hình rất đẹp, với đặc trưng là mái tóc và đôi mắt đen không có cảm xúc. Tính cách sáng nắng chiều mưa, trưa giông tố tối ngập lụt. Hay trêu đùa trên sự đau khổ của con mồi. Hiện đang giấu thân phận nên chỉ đánh vài đòn phòng thân. Học sinh lớp 11A2 . Ước mơ được làm ca sĩ nên chất giọng rất hay.
Châm ngôn sống : Cuộc đời chỉ có một nên hãy sống làm sao cho cả thế giới nhớ tới ta.
Nhân vật này chính là điệp viên con tác giả cài vào đấy !! ( Trùng tên với ta nhưng ta là họ Lê )
=============
- Tôi có nên hân hạnh vì có nhân tài như cô học ở đây không huh ? - Đây là câu nói dài nhất của nó từ hồi đầu truyện tới giờ.
- Tùy cô thôi.
Cả hai cùng nhau đấu mắt dữ dội. Và rồi ...
REENG !! REENG !!
Chuông vào lớp vang lên . Hắn nãy giờ đứng xem trò vui cũng đủ rồi nên kéo tay nó vào lớp. Dia cũng vào lớp của mình và chuẩn bị cho dự án mới.
Hắn kéo tay nó đến giữa đường thì cả hai chợt nhớ tới cái việc làm mờ mờ ám ám sau vườn trường. Mặt cả hai dần đỏ lên. Cũng đúng thôi, đây là Fist Kiss của hai anh chị mà.
( *t/g: đừng lo, ta sẽ cho cả hai một cái kết thật viên mãn
KF : Ai... Ai cần chứ [ đồng thanh tập 1 ]
KF : SAo nói theo tôi [ đồng thanh tập 2]
KF ; im đi [ Đồng thanh tập 3 ]
...
*t/g : hai người có thần giao cách cảm à?
KF : Cảm ... cảm cái đầu mi ấy [ đồng thanh tập n ]
*t/g ; Chậc chậc
Xa xa kia có một đám 5 người chạy tới.
5: Sao chưa tới cảnh của tụi này nữa?
*t/g : Rồi rồi, có liền đây.)