Sát Thủ Cô Đơn

Chương 4: Laura




Ngày tiếp theo ...

Sáng sớm, 4h 30, nó đã bị dánh thức bởi cuộc điện thoại từ “em gái thân yêu” Laura. Nó uể oải nhấc máy bằng giọng ngái ngủ.

- Alo ?

- Good morning chị hai yêu dấu mặt chị hai như con cá sấu! Em gái dễ thưng đáng iu dịu dàng hiền hậu tốt bụng xinh đẹp thùy mị đoan trang thông minh tháo vát xinh xắn của chị đây ! - Từ đầu dây bên kia vang lên 1 giọng nói nhí nhố tinh nghịch.

- Laura ?

- Chứ còn ai vô đây nữa. Em nè!

- Gọi làm gì ?

- Báo cho chị 1 tin mừng là em đang chuẩn bị lên máy bay sang thăm chị đó ! Chuẩn bị ra sân bay đón em đi! He he!

- Còn bên Anh ai lo?

- Em sắp xếp ổn thỏa rồi. Đã có Maria lo, an tâm đi!

- Tiếng Việt của em tốt lên đó. Được rồi chị sẽ ra đón! Bye.

- Bye bye chị hai! Chụt!

“ Píp píp “

- Haizz...

- - - - - - -

- CÁI GÌ ????- Mind và Blux đồng thanh hét lớn. Chim chóc giật mình thảng thốt bay mất, lá cây trong vườn rơi rụng lả tả. Có cảm tưởng căn nhà vô cùng vững chắc do chính tay nó thiết kế đang nứt ra từng mảnh và hầu như mọi con tàu ngoài Thái Bình Dương đều nghe thấy. Nó lên tiếng nhắc nhở.

- Nhỏ tiếng thôi, hàng xóm bị đau tim đó.- Rồi liếc 2 nhỏ 1 cái sắt lẻm. Cả hai tự động vặn nhỏ volume.

- Có thật là Laura sẽ ở chung nhà với tụi mình không ?- Blux

- Nó vừa gọi lúc sáng.

- Ôi ! Ngày tháng yên bình của tui...- Mind ôm đầu khóc ra vẻ tội nghiệp.

- Tụi bây phải dọn về sớm hơn dự kiến rồi.

- Ừ ! - đồng thanh tập hai.

Chuyện là hai nhỏ dịnh 1 tháng nữa sẽ dọn về nhà ở nhưng chuyện này có lẽ sẽ xảy ra vào ngày mai. ( nói vậy mấy chế đủ hiểu sức công phá của Laura rồi chưa ?)

- Hôm nay phải nghỉ học rồi. Haizz...

- 8 giờ nó xuống máy bay đó, chuẩn bị tinh thần đi.

-Ừ ! - đồng thanh tập ba. Rồi lủi thủi đi thay đồ.

- - - - - - - -

Sân bay Quốc tế Tân Sơn Nhất hôm nay nhộn nhịp đến lạ kì. Chả là do sự xuất hiện của 3 chị hot hot girl nhà ta ý mà! Nó mặc một cái áo crop top xám và quần bò đen bó sát, mặc áo khoác đen dính gai nhọn,tóc cột đuôi ngựa, đeo sợi dây chuyền hình cây thánh giá, giày bata cổ cao và đồng hồ màu đen đứng dựa vào 1 cây cột gần đó. Cô thì 1 cái váy liền màu xanh dương dài tới dầu gối, cổ váy tay bèo,mang giày cao gót trắng dính viên saphia ở giữa nổi bật. áo khoác trắng và vòng cổ trắng. mái tóc xõa dài đeo ruy-băng ở giữa, đứng đối diện nó. Nhỏ Mind thì nổi bật hẳn với váy xếp ly luc và mang giày cao gót 5phân, tóc nhỏ búi cao cài 1 cái nơ màu đỏ. Cả ba đứng đó thu hút biết bao nhiêu ánh nhìn và lời xì xầm bàn tán. Tỏ vẻ bất cần đời cả ba chỉ im lặng chờ đợi...

- - - - - - - - - -

/ MÁY BAY CHUẨN BỊ HẠ CÁNH, XIN HÀNH KHÁCH CHÚ Ý THẮT DÂY AN TOÀN VÀ KIỂM TRA LẠI TƯ TRANG. XIN NHẮC LẠI..../

Laura mơ màng tỉnh dậy . đeo cái kính râm to bảng vào, nhỏ dựa lưng vào thành ghế mắt nhắm hờ, nở nụ cười nửa miệng khó hiểu.

“ Chị hai, em về rồi đây “

....

Lôi cái vali to oạch xuống, Laura lại trở thành ( một trong những ) tâm điểm chú ý của cả sân bay. Mái tóc màu nâu dài ngang lưng, làn da trắng mịn màng, đôi mắt hổ phách tinh anh bị che khuất dưới cái kính râm to bảng. dáng chuẩn như siêu mẫu, đúng là đẹp đến khuynh nước khuynh thành. Ở nó có một chút tinh nghịch và đáng yêu của tuổi mười bảy, hoàn toàn trái ngược với bà chị sinh đôi lạnh lùng khó tính của nhỏ- Florah.Hai chị em nhà này giống nhau hệt như hai giọt nước, chỉ khác tính cách và màu mắt ( Laura màu khói còn nó màu huyết, chậc, mà cũng méo phân biệt được vì 2 chị em nhà này chuyên gia đeo kính áp tròng mà ! :v) .Đi dược mấy bước đã nhìn thấy chị hai đại nhân và 2 phó bang Killer đáng kính đang đứng dựa vào cột đợi cô. Cô xúc động kêu lên.

- Chị hai đại nhân, em đã về!

- LAURA !!! - hai bang phó đáng kính của chúng ta la lên rồi chạy đến ôm chầm lấy đồng nghiệp. Vâng, vì Laura cũng là thành viên của Killer: bang phó.

-Ui ui, nhớ chết đi được à!- Mind ôm chầm lấy Laura.

- I miss you very much, Laura. - nhỏ Blux chỉ rưng rưng.

- Ài , tui cũng nhớ mấy bà mà.

Nó lên tiếng, một lần nữa phá hoại câu chuyện hội ngộ dầy lãng mạng.

_ Dóc!

- Mày nói gì á? nói lại lần nữa coi!- Mind

- Tao nói tụ bây dóc đó. mới về VN có 2-3 ngày mà làm như cả chục năm không bằng.

- Chị hai!!!- Laura phóng ánh mắt baby lên người nó rồi lao tới ôm nó nhanh như chớp. nó né qua một bên, thế là cô em quý hóa của nó ôm hôn cây cột thắm thiết trước mặt bàn dân thiên hạ. Hai cô gái đàng sau chỉ ôm bụng cười khúc khích. Nó vẫn trưng ra cái mặt lạnh như tiền dù thực chất là cố nén cười vì chơi cô em một vố sảnh khoái. Laura hai tay ôm má, môi chu chu lên nũng nịu.

- Chị hai thiệt là phũ quá.

- Thôi, về! nói rồi nó đi ra chỗ để xe, lái 1 chiếc BMW rồi chở lũ nhóc loi choi về nhà. Một buổi sáng bận rộn a !

==============================

Với cái khả năng viết văn có hạn này thì có lẽ truyện của mình sẽ không hay và hấp dẫn như những truyện của tác giả khác. Dù vậy, vẫn rất mong dược các bạn ủng hộ.

Lượn đây !