Sát Thần

Chương 836: Tranh chấp




Xác của xác chết không có gì dị thường, lạnh như băng nằm ở trong thạch quan, linh hồn tế đài tiêu tán, sinh mệnh khí tức không còn lại chút nào.

Lý Nhạc Phong đứng đầu Lý gia của Cửu Tinh thương hội thì quát lớn một tiếng, sắc mặt tái nhợt, đột nhiên lui về phía sau một bước, như là bị cự lực vô hình đánh trúng, thần sắc lộ ra vẻ thảm hại.

Bàn tay sờ cổ thi thể của Phạm Dạ của hắn không ngừng run rẩy, năm ngón tay không còn màu máu, móng tay dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy tan rã, lập tức lan tới bụng ngón tay, tựa hồ cả đầu ngón tay hắn cũng sắp tan rã.

Lý Nhạc Phong hít sâu một hơi, dưới cái nhìn chăm chú của các võ giả của Cửu Tinh thương hội, đột nhiên ngồi xuống đất, nhắm mắt lại, nhanh chóng ngưng luyện lực lượng trong cơ thể.

Những mũi nhọn màu vàng kim bỗng tỏa ra trên đầu ngón tay hắn, quấn quanh bụng nóng tay, chống lại một dòng lực lượng tà ác đó, qua một hồi lâu mới tiêu hao lực lượng vừa xâm nhập vào năm ngón tay.

Sắc mặt của hắn tái nhợt, cũng không biết là vì đã tiêu hao quá nhiều năng lượng hay là tâm thần bị thương và kinh hãi quá độ.

Võ giả của Cửu Tinh thương hội ai nấy đều hoảng sợ, ngơ ngác nhìn hắn, không dám nói gì.

Năng lượng tà ác thẩm thấu trong cơ thể Phạm Dạ khiến Phạm Dạ thần trí tỉnh táo quay về, trong một đêm lại mất đi tính mạng, linh hồn tế đài bị phá hủy. Triệt để vẫn diệt.

Qua vài ngày rôi mà không ngờ một dòng năng lượng đó vân chưa triệt để tiêu tán, Lý Nhạc Phong dùng cảnh giới Nguyên Thần nhị trọng thiên dò xét, vẫn bị phản phệ mãnh liệt, lực lượng như vậy thật sự được xưng là quỷ thần khó lường.

Mọi người bỗng nhiên thầm kêu may mắn, may mắn cảnh giới của mình quá thấp nên không dám học theo Lý Nhạc Phong dùng thần thức và lực lượng để thăm dò nguyên nhân cái chết của Phạm Dạ.

Nếu không, bọn họ không thể còn bình yên đứng đây, không có tu vi cảnh giới như Lý Nhạc Phong mà mạo muội dò xét thì e là sẽ rơi vào kết cục thần hồn câu diệt.

"Mạnh quá!" Một hồi lâu, Lý Nhạc Phong bình tĩnh lại, sắc mặt khôi phục màu máu rồi hít sâu một hơi, vẻ mặt ngưng trọng hỏi: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có tin tức gì không, rốt cuộc là ai đã hạ thủ?"

Mọi người đều trầm mặc, cười khổ lắc đầu.

" Lý đại nhân, người xuống tay rốt cuộc có cảnh giới gì? Tu luyện lực lượng áo nghĩa nào?" Một người cẩn thận hỏi.

" Khẳng định cao thâm hơn ta, về phần tu luyện lực lượng áo nghĩ nào thì chưa thấy bao giờ. Có tính ăn mòn rất đáng sợ, các ngươi không nghiêm túc tra xét hay là không biết tình trạng trong cơ thể Phạm Dạ." Lý Nhạc Phong lắc lắc đầu ngón tay, một dòng kim duệ chi khí như kiếm quang hiện ra, hắn giơ tay lên vẽ, chỉ nghe phốc một tiếng, lồng ngực Phạm Dạ nứt ra.

Võ giả của Cửu tinh thương hội đều đi lên, trợn tròn mắt nhìn nghe hở ở lồng ngực Phạm Dạ.

Bên trong Thần thể, lồng ngực của Phạm Dạ biến thành một mảng máu thịt lẫn lộn, ngũ tạng lục phủ toàn bộ bị ăn mòn, một khúc xương cũng không còn, cẩn thận xem xét thì trong thần thể của Phạm Dạ như bị lực lượng ăn mòn triệt để hòa tan, chỉ còn một tầng da bao bọc lấy đống bầy nhầy bên trong.

Phạm Dạ lúc này giống như là một đống máu thịt bầy nhầy được đút trong một quả bóng cao su, gârýmạch, xương cốt, ngũ tạng lục phủ đều tan rã hết.

Sắc mặt Mọi người lấp tức tái nhợt, run sợ trước lực lượng tà ác của người âm thầm xuống tay, ai ấy đều không yên, cảm thấy lần này tới Thần Phạt chi địa quá liều lĩnh.

"Trừ võ giả của Lý gia thì người còn lại tạm thời rời khôi, chúng ta có chuyện muốn thương thảo." Lý Nhạc Phong trầm ngâm trong chốc lát rồi đột nhiên vẻ mặt nghiêm túc quát khẽ.

Hơn phân nửa võ giả của Cửu Tinh thương hội đều khom người cáo lui, sắc mặt khó coi.

Mấy người ở lại đều là của Lý gia, trầm mặc không nói gì, nhìn về phía thi thể của Phạm Dạ.

Một lão nhân râu tóc bạc trắng, cảnh giới Nguyên Thần nhất trọng thiên, da mặt run run, hai mắt hiện ra vẻ sợ hãi thật sâu, thất hồn lạc phách lẩm bẩm nói: "Giống y như đúc."

" Tam thúc, ngươi cũng nhìn ra à?" Lý Nhạc Phong thở dài một hơi rồi cười khổ.

Lý Vu gật đầu: "Giống hệt cái chết của gia chủ năm đó, năm đó thần thể của gia chủ được chuyển về trong tộc, mấy vị tộc lão đã cẩn thận kiểm tra, thần thể chỉ còn lại một lớp da, bên trong tất cả là một đống bầy nhầy, cũng bị lực ăn mòn khủng bố ăn mòn huyết nhục bên trong, linh hồn tế đài cũng dần dần tiêu tán. Ài, không ngờ cường giả thần bí của Thần Phạt chi địa vẫn sống đến bây giờ, lần này không ngờ lại xuất thủ, chúng ta e là sẽ gặp tao ương rồi."

"Là cùng một người xuống tay, điểm này có thể khẳng định." Lý Nhạc Phong cau mày: "Chỉ bằng vào lực lượng của chúng ta, muốn mưu đồ tinh đồ thì e là không dễ dàng, ta lát nữa sẽ truyền tin cho Phạm Hạc, nói cho hắn Phạm Dạ đã tử vong, để hắn tính toán."

" Phạm Hạc cũng tự tới Thần Phạt chi địa ư?" Lý Vu kinh ngạc.

" hắn nhât định sẽ đên. Tinh đô rất quan trọng, hắn thân là người đứng đầu Phạm gia, hội trưởng của thương hội, tự nhiên sẽ minh bạch tinh đồ quan hệ tới tương lai của Liệt Diễm tinh vực. Cảnh giới của Phạm Hạc so với ta thì cao hơn, nhi tử Phạm Thiên Phá của hắn cũng rất mạnh, Phạm gia trải qua nhiều năm tích lũy như vậy, cao thủ nhiều như mây, bọn họ tới đây thì chúng ta mới có thể chống lại được cường giả thần bí của Thần Phạt chi địa." Trong mắt Lý Nhạc Phong hiện ra vẻ âm ngoan: "Nếu có thể ép cường giả thần bí ra để tiêu diệt, báo thù rửa hận cho tổ tiên, để Phạm gia chiếm chút liền nghi cũng được!"

"ừ, cừu hận của gia tộc tất nhiên là phải báo, người xuống tay quá độc ác, một chút đường sống cũng không lưu lại, ngay cả linh hồn tế đài cũng triệt để tan rã, không giết người này thì Lý gia thật khó mà ngẩng đầu lên được trong thương hội." Lý Vu nói đồng ý nói.

"Ta giờ đi chuẩn bị." Lý Nhạc Phong vẻ mặt bình tình, thần thức hiện ra kinh người kinh người, lòng bàn tay có thêm một khối âm thạch, tựa hồ đang đang tiến hành linh hồn tấn niệm.

Cửa hàng của Tạp Phu.

Thạch Nham im lặng ngồi trong đình viện, tinh quang đầy trời như mưa rải xuống người hắn.

Tinh quang thần bí mênh mông, rải xuống thần thể hắn thì biến mất, tựa hồ dung nhập vào hồ nước, từng viên phồn tinh và thần thể của hắn như là có sự hô ứng kỳ diệu.

Cùng lúc đó, thiên địa năng lượng hóa thành những dòng khí vô hình cũng hội tụ về phía thần thể của hắn, hóa thành những dòng suối ùa vào gân mạch hắn, trải qua hơn mười lần thối luyện tinh lọc, biến thành tinh nguyên tinh túy, dung nhập vào luồng khí xoáy trong luồng khí xoáy.

Linh hồn an tường trong vắt, không nhiễm bụi trần, không có suy nghĩ gì cả, giữ vững bản tâm, theo sự tinh diệu của tinh thần thể ngộ tinh thần áo nghĩa.

Tinh thần áo nghĩa của hắn trải qua sự dung hợp của tinh hạch và Tinh thần vũ hồn, đã có tăng cường, hắn có dự cảm, có lẽ không lâu nữa hắn sẽ đạt được đột phá trên tinh thần áo nghĩa, bước vào Thần Vương tam trọng thiên.

Tinh thần bao la bát ngát, năng lượng tinh thần nếu dùng tốt thì sẽ mang tới cho hắn lực lượng cực kỳ cường hãn.

Để có thể nắm giữ được sự ảo diệu của tinh thần nhanh hơn, hắn một khắc cũng không thả lỏng, vừa nhàn hạ là đi thể ngộ quy luật kỳ lạ của tinh thần trong tinh hải, muốn dùng linh hồn để nắm chắc, khiến cho tinh vân trong luồng khí xoáy ở đan điền trong cơ thể có được năng lượng mạnh hơn, có được nhiều chỗ kỳ diệu hơn.

Khí tứccủa Tạp Phu bỗng nhiên ùa vào thức hải, lông mày hắn giật giật rồi tỉnh lại.

Sau mấy cái hô hấp, Tạp Thác và Tạp Phu cùng nhau đi tới hậu viện, Thạch Nham cũng đứng lên: "Thế nào rồi?"

"Nhận rồi." Tạp Phu vẻ mặt đau xót: "Nhận rất dứt khoát, một vạn khối thần tinh thượng phẩm, tặng không thì ai có thể cự tuyệt? Mười năm tích góp của Đại ca cũng không thể kiếm lại được nhiều như vậy, giờ thì mất rồi, ài, đúng là tiện nghi cho lão thái bà đó."

"Câm miệng!" Thạch Nham sắc mặt phát lạnh, lạnh giọng nói: "Lần sau nếu còn dám vô lễ thì đừng trách ta không khách khí!"

Tạp Phu sắc mặt cũng trầm xuống, trong mắt lộ ra huyết quang, lạnh lùng nhìn về phía hắn.

"Tạp Thác, ngươi nếu cảm thấy ta làm không đúng thì từ hôm nay trở đi chúng ta đường ai nấy đi." Thạch Nham nhếch miệng, đạm mạc nói: "Nếu khôngthì quản giáo tên đệ đệ tham tài này của ngươi cho tốt, chỉ một vạn khối thần tinh đã không nỡ vứt bỏ thì có thể thành đại sự gì?"

Thần sắc Tạp Thác biến đổi, mặt lạnh lùng: "Hỗn đản, còn không mau xin lỗi sư huynh, với kiến thức của ngươi thì sao có thể minh bạch được cao kiến của sư huynh?"

"Đại ca!" Tạp Phu đỏ mặt quát: "Hắn là một tên tiểu tử không rõ lai lịch, thật sự đáng để ngươi ném đi nhiều tiền như vậy có? Sao phải thể? Huynh đệ ta ở Thần Phạt chi địa đang sốt tốt, cho dù là không dựa vào bất kỳ ai thì tương lai cũng có một mảng thiên địa riêng, việc gì phải đi với hắn?"

"Ngươi biết cái gì!" Tạp Thác hừ lạnh một tiếng: "Xin lỗi sư huynh đi! Ngươi dám ngay cẵ-íời nói'của ta cũng không nghe ư?"

BỊ hắn mặng một trận, sắc mặt Tạp Phu hết xanh lại đỏ, thần thái không ngừng biến ảo, qua một hồi lâu mới thở dài, cúi đầu khom người với Thạch Nham: "Xin lỗi." Nói xong, Tạp Phu xoay người đi ra ngoài. Rõ ràng vẫn không phục. Text được lấy tại http://truyenfull.vn

"Tiểu tử này ở Thần Phạt chi địa lâu rồi, có chút không coi ai ra gì, không có boa nhiêu kiến thức, sư huynh chớ trách." Tạp Thác cười cười: "Sư huynh yên tâm, ta sẽ quản giáo hắn, xin sư huynh cùng hắn so đo với hắn."

"Không sao cả, chỉ cần ngươi một lòng hướng về ta là được, về phần hắn... Không chịu xuất lực thì tương lai tất nhiên cũng không có được sự giúp đỡ của ta."

Thạch Nham phất tay, nói.

"Ta sẽ bắt hắn phải phục tùng." Tạp Thác liên tục tỏ thái độ, cười gượng một tiếng rồi khom người lui đi.

Ánh mắt Thạch Nham đạm mạc, hừ lạnh một tiếng, cũng không nhiều lời, lại ngồi xuống.

Qua sự bất mãn trong lời nói của Tạp Phu, hắn ý thức được mình chưa thực sự khống chế được hai huynh đệ này, bằng không Tạp Phu cho dù là có muôn vàn không muốn thì cũng tuyệt không dám nhiều lời.

Hắn bắt đầu cân nhắc, có nên dùng một dòng căn nguyên của Tạp Thác trong thần hồn để dàn mặt hai huynh đệ này một chút hay không.

Nhưng thực sự làm như vậy, mặc dù có thể khiển Tạp Thác cố kỵ, khiến cho huynh đệ Tạp Thác không dám nói gì nữa, nhưng sẽ gieo một mầm móng cừu hận trong đáy lòng Tạp Thác, khẳng định sẽ không cam tâm tình nguyện để hắn bài bố, tương lai tìm được biện pháp thì tất sẽ phản kháng kịch liệt.

Biện pháp vốn có của hắn là dùng lực lượng và năng lực của mình khiến Tạp Thác cam tâm tình nguyện phục vụ cho hắn, như vậy ngay từ đầu sẽ có tệ đoan, sẽ không bền chắc.

Chỉ khi nào thực hiện được rồi, Tạp Thác về sau sẽ không có dị tâm, sẽ toàn tâm toàn ý làm việc cho hắn.

Hắn bỗng nhiên có chút do dự.