Sát Thần

Chương 456: Bát hỗ tong




Sắc mặt Dương Trác trầm xuống, vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng, thở ra một ngụm hàn khí, lắc đầu: "Hải tộc luôn có dã tâm với Vô Tẫn hải, chỉ bởi vì võ giả phía trên Vô Tẫn hải trước nay rất cảnh giác với hải tộc, hơn nữa Tào Thu Đạo, Dương Dực Thiên và cả thái gia gia của ngươi tồn tại, hải tộc mới chịu an phận, hiện giờ Vô Tẫn hải đại loạn, Nộ Lãng nhìn thấy thời cơ ngàn năm khó gặp thì tất nhiên sẽ gây sóng gió."

" Đại bá, ngươi cũng đoán ra hải tộc sẽ không an phận ư?"

" Bọn họ đương nhiên sẽ không an phận." Dương Trác vẻ mặt nghiêm lại, nói: "Mấy ngàn năm trước, hải tộc không phải chưa hề không hề động, nhưng chấm dứt với thất bại. Đó một lần giáo huấn rất đau, khiến hải tộc biết bọn họ muốn lên mặt biển thì phải trả cái giá đắt cỡ nào. Trận chiến ấy, tinh nhuệ của hải tộc tổn thất hơn phân nửa, một số chủng tộc nhỏ thì trực tiếp bị diệt tộc, lúc này mới đánh trống lui quân, nghìn năm qua cũng không dám lăn tăn nữa?"

"Hiện tại thì khác."

" Đúng vậy, hiện tại đích xác đã khác. Minh nhân, Ma nhân đã tới Vô Tẫn hải, thái gia gia của ngươi lại bị giam cầm ở Ma Vực. Vào thời khắc này, chỉ cần hải tộc có dã tâm, thì sẽ hoàn thành mục tiêu mà mấy ngàn năm trước tổ tiên của bọn họ không thực hiện được." Dương Trác bất đắc dĩ thở dài: "Sự phát triển của triều hướng thôi, xem ra không có lực lượng nào có thể ngăn cản được hải tộc. Như vậy, chúng ta tiếp tục ở lại thành hoang quả thật là không ổn."

"Hả."

" Ta an bài một chút, trong thời gian gần đây sẽ để mọi người của Dương gia bắt đầu thu nạp, lưu lại một bộ phận dưới đáy biển, còn lại thì từng nhóm lên mặt biển. Hạ Khinh Hậu đã sớm phái người nói, chỉ cần Dương gia chúng ta lên thì có thể tạm thời tới Hạ gia tìm bọn họ. Hiện giờ Hạ Khinh Hậu cho dù là ở Vô Tẫn hải cũng coi như hào hùng một phương rồi, đi lại với họ, cho dù là phải ứng phó với Võ Hồn điện, Bồng Lai thánh địa thì chúng ta cũng có thể có thời gian giảm xóc."

Dương Trác trầm ngâm một chút rồi nói với hắn: "Ngươi đừng quản quá nhiều, mấy ngày nay ngươi nghỉ ngơi một chút đi, ta sẽ an bài tốt chuyện này, đến lúc đó chúng ta về Vô Tẫn hải."

"Được!"

...

Thạch Nham quay về hầm.

Nhìn đống vật tư khổng lồ rực rỡ muôn màu, vẻ mặt hắn bất đắc dĩ, có một loại cảm giác vô lực.

Tuy rằng tốc độ tiến triển tu vi của hắn đã cực kỳ nhanh rồi, nhưng mà so sánh với những cường giả như Tào Thu Đạo, Dương Dực Thiên thì vẫn kém rất nhiều. Xích Diêm, Ba Tuần, Minh vương, mỗi một người đều là cường giả kinh thế, tạm thời hắn không thể ứng phó được, mà Nộ Lãng cũng dã tâm bừng bừng, thực lực cực kì mạnh mẽ.

ở trước mặt những cường giả này, hắn thật sự cảm thấy thực lực còn kém rất nhiều.

Phải mau chóng đề thăng cảnh giới lực lượng.

Hít sâu một hơi, hắn ngồi ngay ngắn trong hầm, bắt đầu nhíu mày khổ tư, tìm phương pháp để mau chóng đề thăng lực lượng.

Nhưng mà, bất kỳ một võ giả nào ở cửa ngõ thiên vị cảnh này muốn tiến bộ đều rất khó khăn, mỗi một lần tăng trưởng tu vi trừ phải có tinh nguyên hùng hậu chống đỡ ra thì còn cần cảnh giới ngộ đạo.

Về phương diện Tinh nguyên thì hắn không cần lo lắng, có thần bí vũ hồn, hắn chỉ cần muốn có tinh nguyên thì phương pháp rất đơn giản.

Giết người thật nhiều, ở trên chiến trường kích liệt nhất hấp thu năng lượng tiêu cực, rất dễ dàng đạt được đủ tinh nguyên.

Nhưng cảnh giới ngộ đạo thì không có con đường nào để tìm, phải trải qua lĩnh ngộ từ từ, nghiêm túc quan sát lực lượng thiên địa mới có thể theo cơ duyên đi tới, nắm chắc, có thể nhìn trộm được ảo diệu của thiên địa chí lý.

Phương diện này không ai có thể giúp hắn được.

Cảnh giới chưa tới, cho dù là tích tụ tinh nguyên nhiều tới mấy cũng không dùng được, không thể để hắn tiến thêm một bước. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.

Cau mày, nhìn vật tư đầy đất, nhìn hai giới chỉ trên tay, hai mắt hắn lấp lóe không ngừng, đầu óc chuyển động rất nhanh.

Hắn nhìn về phía Huyết Văn Giới.

Mắt bỗng nhiên sáng ngời.

Đã rất lâu rồi không trùng kích vách tường lực lượng tồn tại trong Huyết Văn Giới, phép vận dụng hai loại lực lượng tà dị nhất là bạo tẩu và sinh tử ấn này đều là khi hắn đột phá cảnh giới, từ trong Huyết Văn Giới đạt được, chờ lực lượng của hắn đạt tới giai đoạn nhất định, toàn lực trùng kích vách tường trong Huyết Văn Giới thì có thể có thu hoạch.

Hắn Hiện giờ đã thực sự bước vào thiên vị cảnh, cũng coi như là tu vi không tồi, đã tới lúc nên tiếp tục trùng kích Huyết Văn Giới rồi.

Quyết tâm một chút, hắn không tiếp tục do dự nữa, tĩnh tâm rồi bắt đầu ngưng luyện lực lượng toàn thân.

Một thân tinh nguyên từ trong tinh nguyên cổ thụ được thúc dục ra, lưu động rất nhanh trong gân mạch, không ngừng tụ tập lại. Tinh nguyên đi qua mỗi một khối cơ nhục, dưới sự thôi phát của hắn đều thuyên chuyển dị lực của một bộ phận nhục thân, hỗn hợp với dị lực này để hắn tiếp tục đề thăng cường độ của lực lượng.

Dần dần, từng dòng tinh nguyên như nước sông cuồn cuộn trong cơ thể hắn, gân mạch của hắn không khỏi đau nhức, cảm thấy trình độ hùng hậu của tinh nguyên rất nhanh sẽ tăng lên tới một độ cao cực kỳ đáng sợ.

Toàn thân tập trung.

Tinh khí thần ngưng luyện làm một dòng năng lượng ánh sáng, dẫn dắt năng lượng khổng lồ trong cơ thể hóa thành một đạo năng lượng quang tiễn cuồng bạo, bỗng nhiên đâm về phía vách tường lực lượng trong Huyết Văn Giới.

"Bốp!"

Một tiếng vang kỳ dị đột nhiên từ vách tường năng lượng trong Huyết Văn Giới truyền đến, tựa hồ có một tầng màng bị đâm phá.

Một đạo ký ức điện lưu kỳ dị phút chốc tràn ra, đột nhiên ùa vào trong óc hắn.

Hồng quang của Huyết Văn Giới như quầng sáng, bao phủ toàn bộ hầm, bên trong hồng quang lờ mờ hiện ra cảnh tượng kỳ dị.

Đó là một khu vực đáy biển được phủ kín bằng thi cốt của yêu thú, nước biển năm màu chảy róc rách, những khối thi cốt của yêu thú đều cao tới mấy chục thước, quả thực là còn to hơn cả kiến trúc chủ của Dương gia, thi cốt của yêu thú khổng lồ như vậy hắn là lần đầu tiên nhìn thấy.

Ngay cả Hắc Giao xuất hiện ở Hắc Giao tộc so sánh với thi cốt của yêu thú trong cảnh tượng này thì cũng nhỏ hơn một bậc.

Một khối khung xương yêu thú hình rồng Trong đó dài ba trăm thước, bạch cốt dày đặc, giống như một tòa núi nhỏ, cực kỳ làm cho người ta sợ hãi.

Phía dưới khung xương yêu thú dày đặc bạch cốt đó lóe ra hào quang kỳ dị, trong hào quang mơ hồ có thể thấy được một chiếc quan tài.

Hắc ám chi thân Lạc La của Bát Hỗ Tòng Thi Huyết.

Một đạo phút chốc từ trong đầu bắn ra, tràn ngập trong óc hắn.

Từ trong Huyết Văn Giới một dòng ký ức điện lưu kỳ dị, đang tiềm phục, theo cảnh tượng dần hiện ra trong Huyết Văn Giới mà không ngừng truyền đến từng dòng tin tức niệm đầu.

Một dòng ký ức điện lưu kỳ dị đó tựa hồ có liên hệ cực kỳ chặt chẽ với cảnh tượng hồng quang hiện ra trong Huyết Văn Giới, Huyết Văn Giới không ngừng lấp lánh, ký ức điện lưu đó dần dần phóng xuất ra từng tia niệm đầu miêu tả, thuyết minh sự ảo diệu của cảnh tượng này.

Hắc ám chi thân của lạc La.

Thạch Nham biến sắc, ngơ ngác nhìn cảnh tượng đó, nhìn khung xương hình rồng dài ba trăm thước, nhìn quan tài ở giữa khung xương, trong nhất thời lòng tràn đầy kinh ngạc, không biết là sao.

" Mộ địa của hoang long viễn cổ dưới Đáy biển, một trong Bát hỗ tòng Thi Huyết, hắc ám chi thân của Lạc La!"

Niệm đầu Trong đầu lại miêu tả một phen, Huyết Văn Giới phóng xuất ra ánh sáng mênh mông, từng chút thu liễm lại, cảnh tượng hiển hiện ra trong hồng quang cũng dần dần biến mất.

Tất cả khôi phục bình tĩnh.

Dị quang của Huyết Văn Giới lấp lánh trong chốc lát rồi cũng không sáng nữa, Huyết Văn Giới khôi phục bình tĩnh.

"Chấn động năng lượng mạnh quá." Khí tức của Huyền Băng Hàn Diễm bỗng nhiên từ trong Huyết Văn Giới truyền đến: "Bên trong cảnh tượng hiển hiện ra kia tựa hồ có khung xương thi hài của viễn cổ hoang long, chuyện gì xảy ra vậy? Viễn cổ hoang long không phải đã sớm biến mất rồi sao? Giới chỉ này của ngươi rốt cuộc là gì vậy?"

" Viễn cổ hoang long?" Thạch Nham giật mình, không khỏi dò hỏi: "Ngươi biết viễn cổ hoang long ư?"

"Ừ, viễn cổ hoang long là hoàng tộc của long tộc thời kì viễn cổ, Hắc Giao thân là yêu thú của long tộc, trong truyền thuyết cũng là hậu duệ của viễn cổ hoang long. Ở thời viễn cổ, thể tích của hoang long phi thường khổng lồ, nghe nói mỗi một con đều dài cả trăm mét, có lực lượng cực kỳ khủng bố, chính là hoàng giả của long tộc thời gian đó, hoang long cực kỳ mạnh mẽ, mỗi một con điều có tu vi của võ giả Thông Thần cảnh, hoang long lợi hại có thể so với thực lực của võ giả Chân thần cảnh."

" Ta nghe nói hoang long ở thời kì viễn cổ xưng bá tất cả hải vực của Thần Ân đại lục, ngay cả rất nhiều sơn cốc đại xuyên trên mặt biển đều bị hoang long chiếm lấy. Ở thời kì hoang long cường thịnh, thực lực chỉnh thể nghe nói có thể so với các đại di tộc khác, về sau nghe nói trong đại chiến các tộc hoang long bị phong ấn giam cầm ở một khu vực, toàn bộ chủng tộc dần dần tiêu vong, đã sớm không còn ngóc đầu dậy được nữa."

" Ngươi còn biết tin tức gì liên quan tới hoang long nữa."

" Ta không phải nhân loại, ở thời kì viễn cổ ta vẫn đang ngủ đông ở sâu trong sông băng, đối với sự kiện thời kì đó cũng không cũng không nhiều. Nhưng ta ở thời kì đó hoang long tuyệt đối là một chủng tộc cường đại, là hoàng giả của long tộc, hình như còn Thống lĩnh đại bộ phận yêu thú, phi thường lợi hại."

Sắc mặt Thạch Nham hơi đổi, trong đầu hiện ra hình ảnh vừa mới nhìn thấy.

Hắc ám chi thân của Lạc La, đó là gì?

Lạc La chỉ là một trong Bát hỗ tòng Thi Huyết, Thi Huyết là gì? Bát hỗ tòng rõ ràng là tám gã người hầu, Lạc La nếu chỉ là một trong số đó, chẳng phải là còn có bảy người khác ư?

Chẳng lẽ, khát máu mới là chủ nhân một đời của Huyết Văn Giới.

Nếu vậy, tám gã thị tòng này cảnh giới tu vi thế nào ?

Hắc ám chi thân? Chẳng lẽ chỉ là một hóa thân của Lạc La? Giống như pháp thân bạch cốt của Ba Tuần Ma Đế ư?

Nếu Lạc La là một khối hắc ám chi thân, được giấu ở dưới thi hài của viễn cổ hoang long, vậy trong quan tài hắn còn hữu dụng không?

những nghi hoặc Liên tiếp nổi lên trong đầu, khiến Thạch Nham rất rối rắm.

Hắn từ lúc có được Huyết Văn Giới, đối với giới chỉ này vẫn phi thường lưu tâm, nhưng thủy chung không thể thực sự biết được ảo diệu của Huyết Văn Giới.

Bên trong Huyết Văn Giới có thể cất chứa những sinh vật có sinh mệnh thần kỳ như Huyền Băng Hàn Diễm, Thánh Linh Thần, Địa Tâm Hỏa, Phệ Kim Tàm, yêu trùng chi vương, cái này so với bất kỳ Huyễn Không Giới nào cũng thần bí hơn, cự kiếm thần bí cũng có liên quan tới Huyết Văn Giới, nó vô kiên bất tồi, có năng lượng ba động tà ác cực kỳ khủng bố, tựa hồ chính là bí bảo thần cấp.

Đủ loại dấu hiệu cho thấy, Huyết Văn Giới này tất nhiên chính là thứ cực kỳ huyền ảo, có lẽ thật sự có liên hệ với Thi Huyết.

Một cỗ hóa thân của thị tòng của Thi Huyết ẩn thân phía dưới thi hài của hoang long, hoang long lại là long tộc của thời kì viễn cổ, chẳng lẽ là thời đại của Thi Huyết, viễn cổ thời đại viễn cổ ư?

Thạch Nham suy nghĩ cả nửa ngày cũng không nghĩ ra được nguyên cớ, chỉ cảm thấy chỗ nào cũng đầy điểm đáng ngờ.

Lắc đầu, hắn tâm loạn như ma, tạm thời không tiếp tục khổ tu nữa, liền từ trong hầm đi ra, trực tiếp tìm tới Dương Trác rồi dò hỏi: "Đại bá, ngươi có biết dưới đáy biển có mộ địa của viễn cổ hoang long hay không?"

Dương Trác sợ hãi biến sắc, thân hình đột nhiên run lên, kinh hãi nói: "Làm sao làm sao biết mộ địa của viễn cổ hoang long? Nộ Lãng nói ư?"