Sát Thần

Chương 182: Xuống biển lửa




Hai người Hà Lạc, Hà Lại đi xuống miệng núi lửa nhỏ, Hà Lạc che chở Hà Lại, thỉnh thoảng quát lớn một hai câu. Hình như Hà Lại đã bắt đầu chuyên tâm luyện chế tịnh bình, không truyền ra tiếng gì. Dần dần, cũng không còn nghe thấy tiếng Hà Lạc nữa, có vẻ như sợ quấy rầy đến Hà Lại.

Ở bên cạnh miệng núi lửa ba người Thạch Nham, Mạc Đoan Hồn, Hà Thanh Mạn cũng ngừng nói chuyện.

Nửa ngày sau, mặt Hà Lại đầy mồ hôi, kích động cầm tịnh bình màu xanh tươi, xuất hiện từ miệng núi lửa như khoe bảo vật giơ cao tịnh bình quát:

- Thành công rồi!

Tịnh bình được luyện chế một lần nữa, giống như phỉ thúy xanh biếc, óng ánh trong sáng, hình dạng cũng tốt hơn nhiều.

Thạch Nham cười cười gật đầu:

- Đưa tịnh bình đến đây, tảng đá kia cho ngươi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.

- Tốt.

Hà Lại cười hì hì đi đến, đưa tịnh bình cho Thạch Nham, đắc ý nói với Hà Lạc vừa xuất hiện đi lên:

- Cha thấy chưa? Con cũng có thể luyện chế được tịnh bình, sở dĩ trước kia con luyện chế không thành công không phải kĩ thuật kém mà là vì không có được điều kiện đủ nóng thế này. Khà khà, chỉ cần có điều kiện phù hợp, con cũng không thua kém người khác, thật ra là con có khả năng trở thành Luyện khí sư.

- Thân thể không có Võ Hồn hỏa viêm thì đời này ngươi đừng mong có thể trở thành Luyện khí sư chân chính.

Hà Lạc hừ một tiếng.

- Sau này nên an phận một chút cho ta, bớt hao tốn tâm tư vào luyện khí đi, tăng lên cảnh giới tu vi là tốt hơn hết.

Vẻ mặt Hà Lại đau khổ gật đầu.

- Chúng ta đi đến núi lửa vạn năm thôi.

Tịnh bình tới tay, mục đích của Thạch Nham đã đạt được, không lãng phí thời gian nữa nhìn về phía Mạc Đoạn Hồn.

- Ừm.

Mạc Đoạn Hồn gọi Thanh huyết ma bức, hai người cùng nhau đi lên, Thanh huyết ma bức đi xa rồi. Toàn gia Hà Lạc hình như cũng rất hứng thú với việc Thạch Nham tiến vào núi lửa vạn năm. Lúc này họ cũng không có việc gì, vẫn ngồi trên Thanh huyết ma bức của Tu La Huyết vệ bay đến núi lửa vạn năm của Hỏa Vân đảo.

Một giờ sau.

Một núi lửa nguy nga hùng vĩ mấy nghìn mét bỗng nhiên xuất hiện trong tầm mắt Thạch Nham.

Núi lửa này rất cao, đâm thẳng lên tận trời, từng luồng ánh lửa nóng bức từ miệng núi lửa trong mây xanh lóe lên. Liếc mắt nhìn toàn cảnh giống như bầu trời bị thiêu đốt.

Chưa đến miệng núi lửa, hơi nóng cuồn cuộn đập vào mặt khiến cho người ta cảm giác như đang ở trong lò luyện thật lớn, bắt đầu cảm giác như bị thiêu đốt rất là khó thở.

Toàn gia Hà Thanh Mạn ở trên con Thanh huyết ma bức cấp năm phía sau cách xa Thạch Nham, Mạc Đoạn Hồn.

Thanh huyết ma bức bên dưới Thạch Nham đã nóng nảy bất an, càng tới gần miệng núi lửa tốc độ càng thong thả.

Mỗi một ngọn núi lửa vạn năm đều ẩn chứa nhiệt độ cực nóng, nham thạch nóng chảy có thể làm cho kim thiết nóng chảy, hơi nóng nóng rực làm cho xung quanh không có một ngọn cỏ, người và thú cũng không dám tới gần. Thanh huyết ma thú này tuy rằng đạt tới cấp sáu nhưng thân thể lại tính âm hàn, thích cuộc sống ở huyệt động âm u băn hàn. Nhiệt độ nóng rực của núi lửa vạn năm làm cho nó không thích ứng được. Mạc Đoạn Hồn biết Thanh huyết ma bức bên dưới không muốn đến gần miệng núi lửa, nhưng hắn nhíu mày vỗ vỗ vào cổ nó.

Mạc Đoạn Hồn vỗ như vậy, Thanh huyết ma bức lập tức thành thật lại, sợ hãi chậm rãi bay xuống tới gần miệng núi lửa. Con Thanh huyết ma bức chở mấy người Hà gia đã sớm sợ hãi dừng lại không tiến lên, vẻ mặt ba người đều kinh dị nhìn Thạch Nham đằng xa.

- Thanh Mạn, tiểu tử kia thật sự chỉ có cảnh giới Bách Kiếp nhị trùng thiên thôi sao?

Hà Lạc nhìn Thạch Nham, có chút nghi hoặc nói:

- Con lớn lên ở Hỏa Vân đảo chắc phải biết độ nóng của ngọn núi lửa kia là bao nhiêu, đừng nói là cảnh giới Bách Kiếp, cho dù là Võ Giả cảnh giới Địa Vị cũng sợ rằng không thể chống đỡ được sức nóng ở miệng núi lửa vạn năm. Nhưng tiểu tử kia hình như không có gì khác thường a? Cha thấy Mạc đại nhân cũng không có ra tay trợ giúp hắn?

- Nếu ngay cả hơi nóng trên miệng núi lửa cũng không chống đỡ được, làm sao hắn dám xuống núi lửa?

Lông mi Hà Thanh Mạn nhíu lại, thản nhiên nói.

- Xuống núi lửa?

Hà Lại lập tức hét ầm lên, khuôn mặt béo núc đầy kinh hãi.

- Không phải Mạc Đoạn Hồn sao?

Hà Lạc cũng biến sắc, nhìn Hà Thanh Mạn đầy quái dị.

- Sao lại là hắn xuống núi lửa?

Hà Lạc và Hà Lại đều cho rằng người muốn đi vào trong lòng núi lửa chắc hẳn phải là Tu la vương Mạc Đoạn Hồn, vừa nghe nói như vậy, đã bị kinh sợ.

Mạc Đoạn Hồn có tu vi Thiên Vị tam trùng thiên còn có thể tiến vào núi lửa vạn năm, còn Thạch Nham dựa vào cái gì mà dám tiến vào đó?

Hà Lạc, Hà Lại nghĩ như thế nào cũng không tìm được lý do.

-Hắn từng bị Huyền Băng Hàn Diễm thiếu chút nữa đoạt xá, tuy rằng hiện tại không biết được quan hệ giữa hắn và Huyền Băng Hàn Diễm, nhưng hắn dám xuống núi lửa vạn năm kia, nhất định có liên quan đến Huyền Băng Hàn Diễm. Lấy tu vi của hắn nếu rơi xuống lòng núi lửa lập tức sẽ bị đốt thành tro bụi!

Hà Thanh Mạn thản nhiên nói.

- Huyền Băng Hàn Diễm? Thiên hỏa?

Hà Lại liên tục thét chói tai, khuôn mặt béo đầy hưng phấn.

- Ta bắt đầu sùng bái hắn rồi. Quá lợi hại! Thật sự quá lợi hại!

-Huyền Băng Hàn Diếm không thể đoạt xá hắn?

Hà Lạc cũng ngây người, vẻ mặt nghi hoặc.

- Địa tâm hỏa ở trong Hỏa tinh ngọc, nếu ngươi muốn thu được Địa tâm hỏa phải phá được Hỏa tinh ngọc. Ngươi cầm lấy Trảm Long kiếm, nó rất thích hợp dùng để phá Hỏa tinh ngọc.

Mạc Kiếm Hồn lấy Trảm Long kiếm từ trong cơ thể Cổ Kiếm Ca giao cho Thạch Nham, giải thích:

- Trảm Long kiếm có chút phiền phức, Kiếm linh Hỏa lâu tương thông với linh hồn Cổ Kiếm Ca, linh hồn Cổ Kiếm Ca chưa bị diệt thì Hỏa lâu khó có thể phục tùng. Ta chỉ có thể phong ấn Kiếm linh Hỏa lâu thôi, cũng may phá hủy Hỏa tinh ngọc cũng không cần dùng đến nó, chỉ muốn nhờ vào sự sắc bén của hỏa thuộc tính của Trảm Long kiếm.

-Ừm.

Thạch Nham gật đầu, cầm Trảm Long kiếm, hắn thả ra một luồng tinh thần lực thăm dò, quả thực phát hiện Kiếm Linh bị một luồng lực lượng phong ấn lại, không thể động đậy. Binh khí bình thường ở trong nham thạch nóng chảy của vạn năm núi lửa không thể chịu được sẽ bị nung chảy thành chất lỏng. Nhưng Trảm Long kiếm lại là dùng các loại kim thiết, khoáng thạch hỏa thuộc tính dung luyện tạo thành nên không sợ nham thạch nóng chảy, rất thích hợp để phá hủy Hỏa tinh ngọc.

- Một khi Hỏa tinh ngọc vỡ tan, Địa tâm hỏa sẽ nhanh chóng tiêu tán trong nham thạch nóng chảy, lực lượng của Địa hỏa sẽ tạm thời bị phân tán toàn bộ, chờ sau khi trong lòng núi lữa lại lần nữa hình thành một khối Hỏa tinh ngọc mới thì Địa tâm hỏa lúc này mới có thể một lần nữa thông qua Hỏa tinh ngọc tụ tập lại. Một khối Hỏa tinh ngọc mới muốn hình thành ít nhất phải cần trăm năm, cho nên ngươi phải dự đoán được thời điểm Hỏa tinh ngọc vỡ ra, trước khi Địa tâm hỏa tiêu tán trong nham thạch nóng chảy dùng tịnh bình thu lấy nó.

Mạc Đoan Hồn lại nói.

- Ừm.

Thạch Nham gật đầu, thản nhiên nói:

-Yên tâm đi, ta biết nên làm thế nào rồi.

- Hãy cẩn thận.

Mạc Đoan hồn cau mày

-Bất luận là Địa tâm hỏa hay là chuyện khác cũng chỉ đều là mục đích của ngươi, không nhất thiết phải thực hiện ngay. Nhưng tính mạng của ngươi thì chỉ có một, đây mới là mấu chốt, nhớ kỹ không nên miễn cưỡng.

-Biết rồi, ta đi xuống đây.

Thạch Nham cười cười.

Tinh thần chìm vào Huyết Văn Giới, Thạch Nham rốt cuộc lại liên lạc với Hàn Băng Hàn Diễm.

- Ta đã đến miệng núi lửa vạn năm, ngươi bảo vệ ta đi xuống.

- Được!

Từng luồng hàn khí lạnh thấu xương chợt từ Huyết Văn Giới tràn ra, lặng lẽ rót vào cơ thể Thạch Nham.

Thân thể của bị đóng băng Thạch Nham với tốc độ rất nhanh mà mắt thường nhìn thấy được, chỉ vài giây ngắn ngủi mà toàn thân đã được bao bọc trong một tầng băng cứng.

Thạch Nham giống như một tượng băng, thân thể trong suốt, chính giữa khối băng có ánh sáng lưu động.

- Ta đi đây.

Thạch Nham thân hình bay thẳng đến miệng núi lửa, mạnh mẽ rơi xuống.

"Phốc phốc"

Ở trong miệng núi lửa truyền ra một tiếng vang do có vật gì rơi xuống, ba luồng nhanh thạch nóng chảy bắn tung tóe, dọa cho Thanh huyết ma bức phát ra tiếng kêu chói tai.

Mạc Đoạn Hồn cau mày nhìn chằm chằm vào miệng núi lửa trong chốc lát, đột nhiên thúc dục Thanh huyết ma bức dời đi.

Núi lửa vạn năm như là một cái phễu úp lại, miệng núi lửa hình tam giác, nhưng một khi tiến vào sẽ phát hiện bên trong càng lúc càng rộng lớn.

Nham thạch nóng chảy cuồn cuộn bên trong núi lửa sôi lên ùng ục, hơi nóng mạnh hơn bốc lên, sương khói nóng bức lượn lờ không thể tiêu tán.

Trong đầm nhanh thạch nóng chảy, toàn thân Thạch Nham nhanh chóng chìm xuống.

Huyền Băng Hàn Diễm ngưng luyện thành băng cứng bao trùm toàn thân Thạch Nham. Trong lòng nham thạch nóng chảy, Thạch Nham phát hiện mình ở trong hải dương hỏa viêm cực nóng, chung quanh bắn ra ánh lửa tứ phía, bên trong nham thạch nóng chảy đục ngầu thỉnh thoảng xuất hiện bọt khí, nhanh chóng nổi lên trên mặt đầm.

Đây là một đầm sâu do nham thạch nóng chảy hình thành, hỏa viêm lực nồng đậm, càng đi sâu xuống nhiệt độ nham thạch nóng chảy càng cao.

Võ Giả cảnh giới Bách Kiếp bình thường nếu vô ý rơi vào đầm nham thạch nóng chảy thì không quá ba giây huyết nhục xương cốt đều sẽ bị hòa tan.

Võ Giả cảnh giới Địa vị nếu không có võ kỹ hộ thân đặc thù cùng với bí bảo chống đỡ thì nếu rơi vào nham thạch nóng chảy nhiều nhất duy trì được ba canh giờ, cuối cùng cũng sẽ bị tan chảy.

Còn Võ Giả cảnh giới Niết Bàn, Thiên Vị có thể hoạt động ở mặt ngoài đầm nham thạch nóng chảy này. Chỉ khi nào xâm nhập vào đáy đầm đi xuống dưới ngàn mét thì tuyệt đối không thể ngăn hỏa viêm đậm đặc đốt cháy cơ thể. Nhưng mà Thạch Nham bằng vào Thiên hỏa Huyền Băng Hàn Diễm hộ thể ung dung bình yên vô sự một mạch chìm xuống đáy đầm nham thạch nóng chảy.

- Cẩn thận một chút, nói không chừng ở bên trong đầm nham thạch nóng chảy này sẽ có sinh mệnh hình dạng đặc biệt, có có thể sẽ có yêu thú hỏa diễm dựa vào Địa tâm hỏa tu luyện. Chú ý một chút, đừng để bị đánh lén không kịp trở tay.

Từ trong Huyết Văn Giới truyền ra lời dặn dò của Huyền Băng Hàn Diễm.

- Sinh mệnh có hình dạng đặc biệt? Yêu thú hỏa diễm?

Sắc mặt Thạch Nham khẽ biến, lông mày nhíu lại.

- Trong hoàn cảnh ác liệt thế này vẫn có sinh mệnh tồn tại được ư?

- Sự vật thần kì huyền diệu trên thế gian không kể hết, sinh mệnh có thể xuất hiện ở khắp nơi, chuyện gì cũng đều có khả năng. Dưới hoàn cảnh cực đoan đều có thể có sinh mệnh tồn tại, mà hoàn cảnh càng khắc nghiệt thì sinh mệnh tồn tại càng lợi hại.

Tin tức từ Huyền Băng Hàn Diễm truyền đến.

- Nhưng mà ở trong nham thạch nóng chảy này, cho dù là yêu thú hay sinh mệnh nào khác cũng không cần phải quá sợ hãi, chúng sinh hoạt nơi này tất nhiên phải là hỏa thuộc tính, lực lượng của ta có thể khắc chế. Ngươi cần phải cẩn thận, nếu không bị giết chết ngay lập tức thì có thể mượn lực lượng của ta để phản kích.

- Ừm, ta sẽ cẩn thận.

"Bùm!"

Thạch Nham vừa nói xong câu đó, một bọt khí hỏa viêm khổng lồ bên cạnh hắn đột nhiên nổ tung.

Đột nhiên một thân thể đỏ rực như que hàn, yêu thú có hình dáng như con mèo đột nhiên phóng tới hắn.